Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 62: Mộng Tỉnh Khó Phân
Khương Ly men theo đường nhỏ, rốt cuộc đi đến khu vực lầu các dành cho khách nhân, Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh và A Phi hiện đang trú ngụ ở đây.
“Bạch đạo hữu”
“Bạch đạo hữu”
“Tiền bối”
Ba người bọn họ đang tu luyện ở trong sân, nhìn thấy Khương Ly đi tới lập tức vui vẻ tiếp đón, ngồi xuống hàn huyên.
Kể từ sau trận chiến ở Huyền Vũ Thành, đám Tiêu Chiến liền cùng với chúng nữ Tuyết Các rời khỏi trung bộ chạy lên bắc bộ. Trên đường đi gặp phải đôi chút biến cố, nhưng đều bị bọn họ xử lý gọn gàng. Nghe đến chuyện Khương Ly bị Hợp Hoan lão tổ dùng bảo vật cách không t·ruy s·át, mỗi người đều há hốc mồm kinh tâm động phách.
Khương Ly cũng không dấu giếm, đem suy đoán về Mộng Cảnh thông báo cho ba người bọn họ, để bọn họ chuẩn bị tâm lý trước. Đương nhiên những vấn đề chi tiết hơn, hắn tạm thời chưa nhắc đến.
“Đạo hữu nói, chúng ta hiện tại đang sinh sống trong giấc mộng của một vị cường giả nào đó ư?” Tiêu Chiến ngoác miệng hỏi to.
Khương Ly gật đầu: “Đây chỉ là suy đoán mà thôi, còn phải kiểm chứng thêm!”
Trước kia, hắn từng có ý định trốn vào trong Lạc Thần Giới rồi để Lạc Thần Lệnh lặn xuống đáy biển, chờ Hắc Vụ Phong Bạo kết thúc thì trồi lên, tự mình bay về ngoại vực. Hiện tại biết được nơi đây bao gồm cả Hắc Vụ Phong Bạo đều là mộng giới, thì kế hoạch kia xem như phá sản, chỉ có thể đàng hoàng tìm kiếm lối ra.
“Thật khó lòng tưởng tượng...” Tiêu Ảnh hít vào một hơi khí lạnh.
A Phi cũng nghẹn họng trân trối.
Khương Ly mỉm cười, bình thản nói: “Việc lạ trong thiên hạ nhiều vô kể, các ngươi chớ nên quá bất ngờ!”
Nhắc tới mộng cảnh, hắn không tự chủ nghĩ tới quãng thời gian ở trong Lạc Thần Giới, hắn cũng đồng dạng rơi vào mộng cảnh, trở thành một gã Lạc dân, trải qua đủ loại nhân tình thế thái.
Đôi khi Khương Ly thậm chí có một cái suy nghĩ hoang đường, hoài nghi về thế giới xung quanh.
Nhân sinh, tựa hồ một giấc mộng dài, mỗi ngày mỗi đêm, tuần hoàn luân phiên, có người cho rằng ban ngày là thật, giấc mộng ban đêm là giả, nhưng rất có thể là ngược lại.
Tại cái nhìn của hắn Thất Lạc Huyền Giới hay Cổ Lạc Giới là mộng cảnh, Tứ Hoang Nhất Hải mới là chân thực, nhưng biết đâu, ở trong mắt người khác. Toàn bộ Tứ Hoang Nhất Hải, tuyên cổ đến nay chỉ như một giấc mộng dài mà thôi.
Mộng tỉnh, mộng tỉnh, vẫn luôn khó lòng phân biệt.
Lắc lắc đầu, vội gạt bỏ những suy nghĩ nhiễu loạn ấy ra khỏi tâm thần.
Bấy giờ, Tiêu Chiến chợt nhướng mày hỏi: “Nếu Thất Lạc Huyền Giới là một giấc mộng, vậy chúng ta làm sao mới thoát ra được? Chẳng lẽ cả đời bị giam lỏng ở trong này?”
Tiêu Ảnh, A Phi cũng nhìn về phía hắn.
Khương Ly trầm ngâm: “Làm sao thoát khỏi mộng cảnh, ta và Tuyết Vương đã có phương hướng, nhưng để vạch ra kế hoạch chi tiết thì cần chờ Tuyết Vương xuất quan. Hiện tại chúng ta trước tiên ứng phó với nguy cơ sắp đến”
“Hả, nguy cơ gì?” Tiêu Chiến gãi gãi đầu.
“Chẳng lẽ nói…là Hợp Hoan lão tổ!” Tiêu Ảnh híp mắt bảo.
Khương Ly gật đầu, hôm trước bọn hắn ra tay độc ác, tàn sát đám trưởng lão, đệ tử Hợp Hoan Tông. Hợp Hoan lão tổ tự nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế.
Nhất định sẽ tìm bọn hắn báo thù, nhưng thời gian là lúc nào thì hắn cũng không rõ ràng, nhưng tất yếu phải chuẩn bị trước.
“Hừ lão thất phu kia dám đến đây tìm phiền phức, bổn tọa sẽ cho hắn có đi không về!” Tiêu Chiến cười lạnh, một bộ không sợ trời sợ đất.
Khương Ly cười nhạt, chẳng nói gì thêm, thần niệm như một làn sóng tràn ra bốn phía, truyền âm cho Vũ Như Yên.
Nhận được tin tức của hắn, Vũ Như Yên lập tức triệu tập cao tầng Tuyết Các, mời thêm bốn người Khương Ly đến nghị sự điện bàn chuyện.
Tuyết Các có bốn vị nhị phẩm Chân Nhân, một vị Chuẩn Vương. Trong đó, hai vị trưởng lão và Dương Thiến và Trịnh Thu, Khương Ly đã biết từ trước, hai vị trưởng lão còn lại là Đường Linh và Chu Ngọc, đều là Nhị phẩm trung kỳ cường giả.
Chín người thương nghị nửa buổi sáng, cuối cùng quyết định trước tiên sẽ xây dựng một tòa đại trận phòng ngự bao quanh Tuyết Các, cộng thêm bố trí các loại cạm bẫy bốn phía.
Ngoài ra, nếu như đại chiến thất bại, thì sẽ triệt để bỏ lại Tuyết Các, cưỡi Tứ Hoang Lâu Thuyền thoát đi. Đúng vậy, chúng nữ Tuyết Các ban đầu vốn là ngồi Tứ Hoang Lâu Thuyền đi tới Thiên Nhai Đảo, nên mới dễ dàng chống đỡ lôi điện cuồng phong ở trong Hắc Vụ Phong Bạo, vào được Thất Lạc Huyền Giới.
Tứ Hoang Lâu Thuyền, so với Xuyên Vân Lâu còn cao hơn vài cấp bậc, vốn nằm ở trong tay Tuyết Vương, nhưng trước đó đã giao cho Vũ Như Yên bảo quản.
Thương nghị xong xuôi, toàn bộ Tuyết Các trở nên nhộn nhịp, tấp nập tiến hành bố trí trận pháp.
Khương Ly lựa chọn bố trí tòa đại trận gọi là Băng Linh Phong Thiên, là một tòa Lục chuyển hạ phẩm Vương trận. Mượn đại thế của Băng Tuyết Sơn Mạch, uy lực có thể đứng hàng đỉnh cấp trong Lục chuyển hạ phẩm.
Hơn nữa, tòa Băng Linh Phong Thiên Trận này, ngoài chức năng phòng thủ ra, còn có thể tạo ra Băng Linh lĩnh vực vây khốn đối thủ. Kẻ địch bị vây trong trận, thực lực sẽ bị áp chế xuống.
Trong vòng ba ngày, có nhiều người hỗ trợ, một tòa lục chuyển Vương trận rốt cuộc được dựng lên.
Cách thời gian Tuyết Vương xuất quan còn bốn ngày, Khương Ly cũng không nhàn rỗi, mà yên lặng điều dưỡng trạng thái.
Buổi trưa ngày thứ tư, trong lúc Khương Ly đang điều tức, thì bên ngoài Tuyết Các có một luồng khí tức mạnh mẽ ập đến.
Lập tức không khí của toàn bộ Tuyết Các trở nên khẩn trương, nhao nhao đề phòng.
Khương Ly cũng rời khỏi phòng, bay lên trời cao, thông qua màn sáng của đại trận nhìn thấy người vừa đến.
Đan Dương lão nhân!
Vũ Như Yên cũng đứng ở cạnh hắn, khi nhìn thấy Đan Dương lão nhân, nhẹ thở phào một hơi, cung kính thi lễ:
“Xin chào Đan Dương tiền bối!”
“Gặp qua đạo hữu” Khương Ly cũng chắp tay.
Đan Dương lão nhân đạp trên đám mây màu tím, nhìn lướt qua trận quang xung quanh Tuyết Các, ánh mắt lóe lên tia kỳ dị. Trước đây, lão từng đến Tuyết Các vài lần, nhưng bọn họ tựa hồ chưa có trận pháp hộ sơn nha. Hơn nữa, nhìn trận pháp này, cấp bậc cực kỳ cao, ít nhất cũng là Ngũ chuyển, thậm chí là Lục chuyển.
Ánh mắt không thể nhận ra, liếc qua Khương Ly một cái, càng thêm kinh dị.
Người này mấy hôm trước bị Hợp Hoan lão tổ dùng Chân Long Thất Tiễn Thư t·ruy s·át, lão những tưởng hắn mặc dù không c·hết cũng trọng thương liệt giường, ai nghĩ bây giờ vẫn nhảy nhót tưng bừng.
Tiên sư bà ngoại nó, đúng là quái vật!
Đan Dương lão nhân tặc lưỡi một cái, chắp tay đáp lễ: “Lão phu giữ lời hứa hẹn, hôm nay đến bàn giao đan dược!”
“Xin mời tiền bối vào trong rồi hẵng nói!” Vũ Như Yên gật đầu, nghiêng người mở đường.
Khương Ly tâm niệm vừa động, trận quang đột ngột tách ra một lỗ hổng, Đan Dương lão nhân lắc người bay vào trong.
“Bạch đạo hữu gần đây vẫn tốt chứ?” Đan Dương lão nhân chợt âm thầm truyền âm.
Khương Ly hơi sững sờ chút, hồi đáp: “Rất tốt, cảm tạ đạo hữu quan tâm!”
Một vị Chân Vương giá lâm, tự nhiên kinh động tất cả cao tầng Tuyết Các. Lập tức, Vũ Như Yên lẫn năm vị trưởng lão long trọng tiếp đón. Chuyện sau đó, Khương Ly không lại tham gia. Chỉ là hắn chợt cảm thấy Đan Dương lão nhân này cũng không tệ cho lắm. Làm người biết tiến thối, cũng giữ chữ tín.
Đan Dương lão nhân đến nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ ngồi ở trong Tuyết Các chừng nửa canh giờ rồi cáo từ.
Lúc lão vừa chuẩn bị rời khỏi, chợt nghe được tiếng truyền âm, của Khương Ly:
“Đan Dương đạo hữu, có thể mượn đường nói chuyện chốc lát chứ?”
“Tốt!”
…….
Băng Linh Hồ, là một hồ nước ngọt nằm chính giữa Băng Tuyết Sơn Mạch, Khương Ly cùng Đan Dương lão nhân đồng thời sà xuống mặt hồ, lặng thinh chốc lát.
Đan Dương lão nhân mở miệng: “Đạo hữu gọi ta ra đây là có chuyện gì sao?”
Khương Ly trầm ngâm chốc lát, chợt nghiêm túc hỏi: “Đan Dương đạo hữu có từng nghĩ sẽ rời khỏi Thất Lạc Huyền Giới chưa?”
“Rời đi?” Đan Dương lão nhân nghe vậy liền chấn động, ánh mắt lóe lên, nhưng rất nhanh liền cười khổ lắc đầu: “Toàn bộ Thất Lạc Huyền giới có mấy chục vạn người, ai không muốn rời đi? Nhưng ngay cả Huyền Vũ Vương đều bị vây khốn ở đây nha”
Khương Ly lắc đầu, hạ giọng: “Bạch mỗ chỉ muốn hỏi đạo hữu có muốn hay không thôi?”
“Lão phu đã từng rất muốn, nhưng…Ừm!” Nói đến đoạn này, lão ý thức được điều gì đó, kinh ngạc nhìn chằm chằm Khương Ly, thốt lên:
“Đạo hữu có phương pháp rời đi?”