Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 93: Cả Đời Đánh Nhạn, Có Ngày Bị Nhạn Mổ Mù Mắt
“Ra tay độc ác!” Huyền Vũ Vương ngửa đầu cười to, không coi vào đâu, y chưa vội ra tay, mà ung dung nói: “Tiểu bối, ngươi không phải đối thủ của ta, cần gì phải giãy giụa vô ích? Ngoan ngoãn giao thân thể cho lão phu, lão phu có thể mang theo ngươi cùng nhau chứng kiến đỉnh cao của võ đạo!”
Khương Ly sắc mặt âm trầm, cười gằn: “Nghĩ hay lắm!”
Huyền Vũ Vương hừ nhẹ: “Chớ nên ngu xuẩn mất khôn, lão phu chỉ cần một cỗ thân thể mà thôi. Nếu ngươi hợp tác, ta có thể không cắn nuốt thần hồn của ngươi, cho ngươi tiếp tục ở lại trong này. Còn nếu ngươi vẫn ngoan cố kháng cự... Lão phu không ngại để ngươi biết cái gì gọi là thực lực chênh lệch!”
Khương Ly cười lạnh không ngớt, toàn bộ thức hải rung động, sát cơ vạn trượng: “Nơi này là thức hải của ta, ngươi khoác lác như thế không biết ngượng mồm hay sao?”
Huyền Vũ Vương liếc hắn một cái, chậm rãi lắc đầu nói: “Thứ ngu muội!”
Sau khi nói xong, y cũng chẳng thèm để ý tới Khương Ly, mà quay đầu đánh giá bốn phía. Xem xét chốc lát, y gật gật đầu, tương đối hài lòng bảo: “Lực lượng thần hồn rất bất phàm, không phải Tam phẩm Chân Vương bình thường có thể so sánh. Hơn nữa, thức hải của ngươi còn biến dị thành kiếm thức, ngược lại cũng coi như phù hợp với yêu cầu của lão phu. Có thể tu luyện đến trình độ này, thật khiến cho người ta bất ngờ!”
Huyền Vũ Vương nói với dáng vẻ đảo khách thành chủ, xoi mói bình luận vô tư, chẳng hề mảy may để tâm cảm thụ của hắn. Khương Ly có lòng muốn đánh lén nhưng chưa dám hành động tùy tiện.
Lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm này là hóa thân của Ma Đế, thủ đoạn không thể luận theo lẽ thường, vạn nhất đánh lén thất bại, thì cục diện càng thêm bị động. Ban nãy, hắn vận dụng kiếm khí vây công bị đối phương dễ dàng hóa giải, đã chứng minh điều ấy.
Trong lúc ngắm nghía xung quanh, bỗng nhiên ánh mắt của Huyền Vũ Vương hơi ngưng lại, tập trung sự chú ý về một hướng, khẽ hô: “Đó là…”
Y kinh ngạc nhìn về chỗ sâu của thức hải, đang lơ lửng ba tờ kim thư, lộ ra vẻ nghi hoặc, cẩn thận quan sát hồi lâu, bỗng nhiên thân thể y chấn động, giật mình kêu lên: “Bất Diệt Thánh Kinh, lại là Thánh Kinh”
Dù Huyền Vũ Vương kiến thức rộng rãi, thừa hưởng một phần ký ức của Ma Ha Đại Đế, thời khắc này cũng không khỏi dâng lên cảm xúc, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía ba tờ kim thư đằng kia, nuốt nước miếng nói:
“Nhà ngươi lại là truyền nhân của mạt đại Cổ Thần!”
Khương Ly hừ nhẹ chẳng thèm đáp lời.
Huyền Vũ Vương cười ha hả nói: “Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, bổn toạ lại có thể gặp được một bộ hoàn chỉnh Thánh Kinh ở chỗ này. Tiểu bối, ngươi hẳn là không biết, thứ này quý giá cỡ nào. Nếu bị tiết lộ ra ngoài, đừng nói Chân Vương, Chân Đế, coi như Chuẩn Thánh cường giả cũng sẽ chạy tới chém ngươi đoạt Thánh Kinh! Ha hả lão phu vì chút truyền thừa của Đông Hoang Tổ Đế mà khổ cực bố trí hai ngàn năm, cuối cùng không thu hoạch được gì…Ai ngờ tùy tiện đoạt xá một kẻ tiểu bối lại dễ dàng chiếm được: Đúng là đi mòn gót giày không tìm thấy, khi thấy được hoàn toàn không phí chút công phu mà!”
“Ngươi vui vẻ như thế làm gì, thứ này cũng không phải của ngươi!” Khương Ly hừ lạnh.
“Đợi lát nữa chính là của lão phu!” Huyền Vũ Vương tâm tình thật tốt, cũng chẳng chú ý đến Khương Ly đang âm thầm điều động kiếm niệm, vẫn tham lam nhìn chằm chằm Bất Diệt Chân Kinh, một hồi lâu mới vui vẻ nói:
“Tốt lắm! Có môn công pháp này, đợi lão thành công chiếm hữu thân thể ngươi, rất nhanh sẽ tu luyện trở về. Đến khi đó quay lại bắt nhốt Huyền Vũ, đoạt truyền thừa của Đông Hoang Tổ Đế, nhất cử lưỡng tiện.”
"Nnghĩ thật hay!” Khương Ly cười gằn, ngay lúc Huyền Vũ Vương không chú ý, âm thầm điều động biển kiếm đánh úp về phía y. Chớp mắt, thức hải lần nữa sôi trào, vô tận kiếm khí liên miên bất tận ập tới, bên trong ngàn vạn kiếm ý, ẩn giấu hai mươi bảy thanh vô hình kiếm niệm.
“Không biết tự lượng sức mình!” Huyền Vũ Vương khinh thường hừ lạnh, quanh linh thể thần hồn biến hóa ra từng lớp từng lớp lá chắn, ngăn cản kiếm khí, trầm giọng nói: “Vốn niệm tình ngươi là nhân tài đáng giá bồi dưỡng, muốn giữ mạng của ngươi lại, đáng tiếc ngươi đã muốn tìm c·hết, vậy thì lão phu thành toàn cho ngươi!"
Nói rồi, y bấm quyết, trước mặt hiện ra một cái trường mâu, nhanh như chớp đâm về phía Khương Ly.
Khương Ly giật mình, tâm niệm khẽ động, vận dụng Đa Trọng Niệm Thuẫn Quyết, tạo thành mười hai lớp niệm thuẫn bao bọc thần hồn.
Huyền Vũ Vương trông thấy niệm thuẫn, đáy mắt lóe lên tia chút kinh dị, nhưng rất nhanh liền cười lạnh, lớn giọng nói: “Bản tôn của ta là Ma Ha Đại Đế, dù chỉ là một đạo hóa thân cũng không phải tiểu bối nhà ngươi có thể sánh nổi!”
Như chứng minh lời của y, trường mâu vừa đánh tới lập tức đánh nát mười hai lớp miệm thuẫn.
Khương Ly nhíu mày, cảm giác thần hồn đau đớn như bị xé rách, vội điều động niệm lực hóa giải công kích. Chừng mấy hơi thở, hắn khó khăn lắm mới đẩy lùi được công kích của trường mâu, nhưng linh thể thần hồn cũng mờ nhạt đi mấy phần, rõ ràng bị không nhẹ.
Chiến đấu trong thức hải, mặc kệ người thắng là ai, Khương Ly cũng sẽ không dễ chịu, bởi vì nơi này là thức hải của hắn, tất cả p·há h·oại đều ảnh hưởng tới hắn. Trừ phi đối phương vừa chui vào thức hải đã bị trấn sát ngay lập tức hoặc là giống như Sâm La Ma Tổ và Lạc Hiền Vương, dùng Đế cảnh lĩnh vực ngăn cản dư ba.
“Ngươi có thể đỡ được một chiêu của lão phu, nhưng liệu có thể đỡ được chiêu thứ hai, thứ ba sao?” Huyền Vũ Vương càn rỡ quát, vung tay, lại muốn ngưng tụ ra thanh trường mâu thứ hai.
Chỉ là lúc này, ánh mắt của Khương Ly bỗng lóe lên, tâm thần vừa động, hai mươi bảy thanh kiếm niệm giấu kín ở trong vô tận kiếm khí đột ngột bắn ra, xuyên xỏ niệm giáp của y, bất ngờ tập kích.
“Aaaa! Tiểu bối muốn c·hết!”
Hai mươi bảy thanh kiếm niệm, vô hình vô chất, thoáng cái đã đã đem thần hồn của Huyền Vũ Vương xuyên thủng thành mấy chục lỗ. Khiến y không kịp ngăn cản, chỉ có thể ngửa đầu gào lớn, vốn mờ nhạt linh thể thần hồn lần thứ hai suy yếu.
Nhân lúc bệnh mà đòi mạng, ánh mắt của Khương Ly lóe lên sát khí, linh thể thần hồn đột nhiên áp sát mà đến, hai bàn tay nâng lên túm lấy thần hồn của Huyền Vũ Vương.
Thôn Niệm Quyết!
Một cỗ lực hút từ trong linh thể thần hồn của Khương Ly hiện ra, hung hăng cắn nuốt thần hồn của Huyền Vũ Vương.
“Aa...Tiểu bối! ngươi làm gì!” Huyền Vũ Vương cả kinh la thất thanh. Thôn Niệm Quyết không ngừng nghỉ hấp thu hồn lực. Chưa đầy ba hơi thở, linh thể thần hồn của Huyền Vũ Vương đã suy yếu tới mức thoi thóp. Ngược lại, linh thể thần hồn của Khương Ly lại ngưng tụ hơn rất nhiều.
“Một con kiến nhỏ nhoi, lại muốn cắn nuốt lão phu!” Huyền Vũ Vương điên cuồng rống giận, không còn khinh thường miệt thị trước đó. Hiển nhiên, y đã bị Thôn Niệm Quyết dọa cho kinh hãi. Y nghiến răng ken két, liều mạng vận chuyển lực lượng, muốn thoát khỏi khống chế, chỉ là hai bàn tay của Khương Ly chẳng khác gì gọng kìm, đem y bóp chặt.
“Đáng c·hết! Lão phu cả đời bắt nhạn, lại có ngày bị nhạn mổ mắt. Không nghĩ hắn lại nắm giữ thần hồn bí thuật huyền diệu bực này. Hừ! Nhưng muốn trấn sát lão phu cũng không dễ dàng thế đâu!”