Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 95: Thái Cổ Ma Khí, Nghiệt Long Muốn Chia Hành Lý

Chương 95: Thái Cổ Ma Khí, Nghiệt Long Muốn Chia Hành Lý


Toàn bộ quá trình tranh đấu giữa Khương Ly và Huyền Vũ Vương, nói thì lâu nhưng thực chất chỉ diễn ra trong chốc lát, đến cuối cùng rơi vào cảnh đồng quy vu tận.

Không rõ đã trôi qua bao lâu, bên trong nhà gỗ, Khương Ly đột ngột mở bừng mắt. Chỉ có điều, hai con mắt của hắn giờ khắc này chỉ là một màu đen như mực, trống rỗng, lạnh lẽo giống như một mảnh hư vô, vô cùng quái dị.

Trên người mặc áo bào trắng sớm đã rách nát tan tành, nhuộm đẫm máu tươi, tản ra từng luồng hắc khí, những luồng hắc khí kia vô cùng tà ác và cường đại, bọn chúng đi tới đâu, hết thảy vạn vật đều bị nhuộm thành màu đen kịt, mất đi sắc thái vốn có.

Chưa đầy ba khắc đồng hồ, toàn bộ Lạc Thần Giới đã bị hắc khí bao trùm, nơi duy nhất vẫn giữ lại ánh sáng chính là khoảng không gian có đường kính chừng ba trượng xung quanh Tử Thụ. Khu vực này ẩn hiện khói tím mịt mờ, hình thành một đạo kết giới, ngăn cản ma khí thẩm thấu.

Mà đám người Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh, A Phi, chúng nữ Tuyết Các, cùng với Nghiệt Long và năm tên tiểu Kiếm Linh đều trốn tránh ở đây, trên khuôn mặt mỗi người đều lộ ra vẻ sợ hãi, nhìn về phía nhà gỗ.

“Hắc khí kia rốt cuộc là thứ gì, thật là khủng bố!”

Đám người co cụm ở bên trong kết giới, nét mặt khó giấu nổi bàng hoàng, không biết là ai lên tiếng hỏi nhỏ.

Ban nãy, bọn họ còn đang tụ tập ở xung quanh hồ sen hồi phục Chân Lực, thì bỗng nhiên phát hiện được bên chỗ Khương Ly xảy ra biến cố, vội vã chạy tới xem.

Vừa đến nơi liền thấy Khương Ly trên trán nổi gân xanh, toàn thân bị bao phủ bởi huyết quang, tỏa ra sát cơ khủng bố, cực kỳ dọa người.

Tiếp theo, từ trong cơ thể hắn không ngừng tuôn ra từng luồng hắc khí âm trầm, liên miên bất tận. Có vài nữ đệ tử vô ý chạm phải một chút hắc khí, vậy mà ngay lập tức mất đi lý trí, tẩu hỏa nhập ma.

Ý thức được sự khủng bố của Hắc Khí, tất cả mọi người không ai dám lỗ mãng đụng đến chúng, cuối cùng theo lời của Nghiệt Long kéo nhau trốn ở xung quanh Tử Thụ mới bảo toàn tính mạng.

“Khụ khụ…Nếu bổn long đoán không nhầm, đám hắc khí kia chính là truyền thuyết Thái Cổ Ma Khí!” Lúc bấy giờ, Nghiệt Long mới lên tiếng.

“Thái Cổ Ma Khí?” Mọi người nhìn nhau, hiển nhiên đa số bọn họ đều chưa từng nghe đến.

Tiêu Ảnh trầm giọng nói: “Ở Loạn Ma Vực tụ tập rất nhiều ma tu, bọn họ tu luyện ra Chân Lực đều ẩn chứa ma khí. Tiêu mỗ cũng từng giao thủ với vài gã Chân Nhân cảnh ma tu, ma khí trên người bọn họ cùng với những hắc khí này ngược lại có vài phần tương tự, nhưng lại cực kỳ hỗn tạp, không tinh thuần như thế”

“Tất nhiên rồi!” Nghiệt Long vuốt vuốt râu rồng, một bộ ngữ khí hoành thu giảng giải: “Bình thường ma tu chỉ là bắt chước Cổ Ma mà tu luyện, nhưng bản chất vẫn là nhân loại. Còn Thái Cổ Ma Khí, thì phải là chân chính Thái Cổ Ma Linh mới có thể sở hữu, tinh thuần hơn ma khí của ma tu gấp trăm ngàn lần!”

“Thái Cổ Ma Khí vô cùng mãnh liệt, đừng nói Phàm cảnh võ giả, coi như nhất, nhị phẩm Chân Nhân dính phải ma khí này cũng sẽ lập tức bị ô nhiễm, đồng hóa, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, hóa thành quái vật g·iết người, mà nặng thì hồn phi phách tán, c·hết ngay tại chỗ!”

Nghe được lời của Nghiệt Long, tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, kinh sợ rụt rè.

Đưa mắt nhìn về phía nhà gỗ, thầm nghĩ Thái Cổ Ma Khí khủng bố như thế, chẳng trách Bạch Phàm tiền bối cũng không thể chống đỡ mảy may.

Nghiệt Long cũng nhìn về phía nhà gỗ, mắt rồng xoay tròn xoay tròn, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì. Ma khí tinh thuần như vậy, nó không phải lần đầu chứng kiến. Mấy năm trước ở Việt quốc hoàng cung, Khương Ly bị một lão quái vật để mắt tới, suýt chút nữa bị người đoạt xá. Lão quái vật kia tràn ra ma khí cũng giống những ma khí này như đúc, không, còn tinh thuần hơn mấy phần. Ký ức ngày đó Nghiệt Long còn chưa quên.

Hiện tại, Khương Ly tựa hồ tẩu hỏa nhập ma, nói không chừng là do lão quái vật ngày đó xuất thủ chứ? Lần này, Khương Ly chín phần mười là toang rồi, ta có nên chuẩn bị chia chác hành lý, ai đi đường nấy hay không?

Nghiệt Long cúi đầu nhìn xuống Tử Thụ, cõi lòng chập chùng, lại đề phòng nhìn năm tên tiểu Kiếm Linh.

Khụ khụ, nếu Khương Ly c·hết rồi, nó cùng đám Kiếm Linh là nô bộc của hắn, tất nhiên sẽ có quyền thừa kế tất cả tài sản mà chủ nhân để lại nha, ừm đám nha đầu này cực kỳ ngu ngốc, bổn long chỉ cần lừa dối đôi chút, liền có thể chiếm được toàn bộ tài sản.

Sai lầm! sai lầm! dù gì cũng là đồng liêu, bản long không thể nào ăn mảnh, thôi nhường Địa Tâm Hồng Liên cho các nàng đi. Ừm, cứ quyết định như thế.

Trong nháy mắt, Nghiệt Long đã nghĩ xong kế hoạch phân chia tài sản, tâm tình thật tốt.

Nghiệt Long hớn hở tính toán, mà những người khác thì đều lòng nóng như lửa đốt, Khương Ly thu bọn họ vào trong Động Thiên Chân Bảo, sinh tử đều phụ thuộc vào hắn. Nếu Khương Ly bất hạnh vẫn lạc, như vậy tất cả bọn họ cũng phải c·hết ở đây.

“Long Vương tiền bối, ngài có cách nào cứu giúp Bạch tiền bối không?” A Phi rụt rè hỏi.

Nghiệt Long trợn trắng mắt, trong lòng phiền muộn, nhưng ngoài mặt lại vô cùng buồn bã nói: “Nếu bổn long vẫn còn thân thể ngược lại có cách để cứu giúp chủ nhân, đáng tiếc, ta hiện tại chỉ là một đạo long hồn, đừng nói cứu người, chỉ cần rời khỏi kết giới này, long hồn lập tức sẽ bị ma khí phản phệ mà hồn phi phách tán”

Đám người gật đầu, thần sắc ảm đạm, ngay cả Nghiệt Long cũng hết cách, bọn họ càng bó tay.

“Chúng ta sở dĩ sống sót là bởi vì gốc cây nhỏ này che chở, nếu cây nhỏ đã ngăn cản được ma khí, nói như vậy cũng có thể giúp được Bạch đạo hữu!” Tiêu Chiến chợt lên tiếng.

Đám người nghe thế, đều cảm thấy hợp lý, mặc dù không biết cây nhỏ này là chủng loại gì, nhưng nó có thể chống đỡ được ma khí ô nhiễm thì hẳn là có thể bài trừ được ma khí chứ. Dù sao hiện tại cũng chẳng còn cách nào khác.

Nghiệt Long ngậm miệng không nói, nó tự nhiên biết rõ Tử Thụ có thể ngăn cản ma khí, cây nhỏ này thế nhưng là Bất Diệt Thần Thụ, đừng nói Thái Cổ Ma Khí, ngay cả thánh nhân thánh lực cũng chẳng thể nào ảnh hưởng tới nó mảy may.

Nếu đem Khương Ly kéo vào lĩnh vực của Bất Diệt Thần Thụ, hẳn là có thể áp chế ma khí. Nhưng mà nó đang mong chờ Khương Ly xong đời để còn chia hành lý đây, cho nên mới lặng yên không nhắc đến vấn đề này. Hiện tại, bị Tiêu Chiến đụng tới, Nghiệt Long đành phải giả vờ bừng tỉnh đại ngộ nói:

“Đây là ý kiến hay, nếu kéo chủ nhân đến cạnh Tử Thụ, hẳn là có thể giúp đỡ một hai…”

Vấn đề hiện tại, là ai sẽ đi?

Bên ngoài ma khí tràn ngập thiên địa, chỉ cần bước ra khỏi phạm vi chiếu sáng của Tử Thụ, thân thể linh hồn nhất định sẽ gặp ô nhiễm. Thực tế, không cần tự thân bước ra, coi như điều động thần niệm ra ngoài cũng sẽ bị ma khí bám vào, phản phệ. Có thể nói, đi ra kết giới chẳng khác nào chịu c·hết, không khí toàn trường nhất thời trở nên yên ắng.

“Để ta đi thôi!” Tiêu Ảnh đắn đo chốc lát lên tiếng.

“Hay là để ta đi, thực lực của ta mạnh hơn ngươi, có thể kháng cự được ma khí đôi chút!” Tiêu Chiến ngăn lại nói.

Tiêu Ảnh lắc đầu bảo: “Ta tu luyện Ám thuộc tính công pháp, Chân Lực cùng ma khí hơi tương đồng, dễ dàng sống sót hơn”

Gã nói xong, cũng không đợi Tiêu Chiến đáp lời mà dùng Ám Ảnh Chân Ý bao bọc quanh thân, quả quyết bước ra khỏi khói tím kết giới. Chỉ là Tiêu Ảnh đã đánh giá quá thấp uy lực của Thái Cổ Ma Khí. Gã vừa mới ra ngoài được vài bước, thì Âm Ảnh Chân Ý đã bị phai diệt, tinh thuần ma khí cuồn cuộn kéo đến, mạnh mẽ chui vào trong cơ thể gã.

“Đáng c·hết!” Tiêu Ảnh cả kinh, vội vã quay đầu nhảy trở về khói tím kết giới, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Chương 95: Thái Cổ Ma Khí, Nghiệt Long Muốn Chia Hành Lý