Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 100: Siêu Thoát?

Chương 100: Siêu Thoát?


Tám tháng, Tử Thụ đã cao thêm chừng nửa đốt ngón tay, chiếc lá thứ năm cũng dài ra chừng hai phần ba, theo Khương Ly tính toán, chỉ cần nửa năm nữa là có thể mọc hoàn chỉnh, đến khi đó diện tích của Lạc Thần giới sẽ tiếp tục mở rộng, đây là một tin tức tốt.

Nghiệt Long cùng năm tên Tiểu Kiếm Linh đã hồi phục từ lâu, nhưng bởi vì toàn bộ Lạc Thần Giới vẫn như cũ bị Ma Khí bao phủ, bọn nó không có chỗ chơi, đành nằm lỳ ở bên cạnh Khương Ly, tinh thần vô cùng uể oải.

Gặp Khương Ly dừng tu luyện, mở mắt, cả đám lập tức hớn hở cả lên.

“Tiểu Phàm Phàm, mau mau đem ma khí ở nơi này trục xuất ra ngoài...” Đám nha đầu kẻ đứng trên đầu, kẻ đứng trên vai hắn, mồm năm miệng mười chỉ trỏ bốn phía, tựa hồ rất không vui. Đầm Địa Tâm Hồng Liên ở đằng xa vốn là địa bàn của các nàng, hiện tại bốc lên ma khí um tùm, vốn xanh mướt lá sen đều bị nhuộm thành một màu đen kịt, trông vô cùng xấu xí.

Mà một bên Nghiệt Long thì hai mắt lập lòe liếc trộm Khương Ly, âm thầm buồn bực, thầm nghĩ sát tinh làm sao chưa nhắc tới chuyện ban thưởng gì cả, bổn long thế nhưng đã cứu ngươi một mạng, hơn nữa còn gặp trọng thương nằm liệt giường mấy tháng...

Khương Ly thần sắc lạnh nhạt, chưa để ý đám tiểu nha đầu, cũng như một mặt u oán Nghiệt Long, nhấc chân bước tới bên rìa kết giới. Mấy tháng trôi qua, tử sắc kết giới đã kéo rộng ra ngoài chừng trăm trượng, đem nhà gỗ của hắn cũng bao phủ ở bên trong. Chỉ có điều, phần diện tích này nếu so sánh với toàn bộ Lạc Thần Giới thì chẳng đáng là bao.

Trông mong Tử Thụ đẩy lùi ma khí, chẳng biết còn phải chờ đến ngày tháng năm nào, xem ra phải tự mình động thủ.

“Hay là thử vận dụng Ngự Linh Ấn?” Khương Ly thì thào, linh quang khẽ động.

Nghĩ là làm, hắn vươn tay ra, bấm quyết đánh ra một đạo ấn ký.

Một đạo, hai đạo, ba đạo…

Hết thảy mười đạo ấn ký, hao tổn một giáp Chân Lực, hắn thành công bắt được một chùm Thái Cổ Ma Khí.

“Quả nhiên có thể thực hiện!” Cầm trong tay vô cùng nhu thuận ma khí, Khương Ly nhếch miệng lên cười nhẹ, có đều, ngay lập tức, sắc mặt của hắn trở nên xám xịt.

Bởi vì hắn ra sức đánh ra mười đạo Ngự Linh Ấn, chỉ có thể thanh lọc được một cái khu vực chừng một trượng vương, hơn nữa, chùm ma khí kia vừa bị lấy đi, thì bốn phía ma khí lập tức tràn tới, bổ sung chỗ trống.

“Gánh nặng đường xa!” Khương Ly thở dài bất đắc dĩ nói.

Chợt ánh mắt hơi nghiêm nghị, nếu như Ma Khí có thể nhận chủ, vậy ma niệm trong thức hải hẳn là cũng có thể nhận chủ được chứ?

Thử liền biết!

Khương Ly chợt nhắm mắt, ý thức tiến vào trong thức hải, hóa thành linh thể thần hồn. Tiếp theo, vươn tay bấm quyết đánh ra Ngự Linh Ấn. Ngự Linh Ấn hóa thành một tia sáng màu đen, chui vào trong ma niệm. Khương Ly không dừng tay mà liên miên đánh ra từng đạo từng đạo Ngự Linh Ấn.

Đợi khi Chân Lực của hắn tiêu hao hầu như không còn, rốt cuộc đã đánh được 980 đạo Ngự Linh Ấn. Mặc dù hắn bắt đầu cảm nhận được, mình và ma niệm này đã xuất hiện một chút liên hệ, nhưng khoảng cách hoàn toàn chưởng khống nó còn cực kỳ xa xôi.

“Ma niệm này đẳng cấp cực kỳ cao, mấy trăm đạo Ngự Linh Ấn sợ rằng chưa đủ để nhận chủ ma niệm. Xem ra phương pháp này không khả thi!”

Lấy trình độ hiện tại của hắn, tối đa có thể đánh ra chừng bốn trăm đạo Ngự Linh Ấn, Ngũ chuyển hạ phẩm bảo vật, Nhị phẩm sơ kỳ võ giả trở xuống có thể nhận chủ. Ngược lại người hay vật sở hữu tu vi, cấp bậc cao hơn thì nhất định sẽ thất bại.

Hắn cũng nhận ra một điều, Ngự Linh Ấn mặc dù vô cùng huyền diệu, nhưng cũng chẳng phải là vô địch, mạnh hay yếu còn phụ thuộc vào thực lực, trình độ của người thi triển.

Khương Ly không nhụt chí, mà lẳng lặng điều tức, hồi phục lượng Chân Lực trôi mất. Nửa ngày sau, tổn lượng Chân Lực hồi phục hoàn toàn, hắn quyết định thử luyện hóa vài thứ khác.

Lật tay lấy ra năm thanh tiểu kiếm, chính là ký chủ của đám tiểu Kiếm Linh, ngón tay bấm quyết.

Tiêu hao hai trăm đạo Ngự Linh Ấn, màu xanh tiểu kiếm nhận chủ thành công.

Tiêu hao hai trăm đạo Ngự Linh Ấn, màu vàng nhạt tiểu kiếm nhận chủ thành công.

Tiêu hao hai trăm đạo Ngự Linh Ấn, màu lam tiểu kiếm nhận chủ thành công.

Tiêu hao hai trăm đạo Ngự Linh Ấn, màu đỏ tiểu kiếm nhận chủ thành công.

Tiêu hao hai trăm đạo Ngự Linh Ấn, màu vàng kim tiểu kiếm nhận chủ thành công.

Khương Ly một bên luyện hóa đan dược bổ sung Chân Lực, một bên liên tục điểm ra từng đạo từng đạo Ngự Linh Ấn. Năm thanh tiểu có đẳng cấp không cao, chỉ là Ngũ chuyển hạ phẩm, vừa vặn phù hợp cho hắn nếm thử.

Tiểu kiếm nhận chủ thành công, năm tiểu nha đầu đồng thời quay mặt nhìn hắn, nháy nháy mắt nhỏ, vô cùng nghi hoặc, không hiểu vì sao hôm nay tiểu Phàm Phàm trở nên đẹp trai hơn bình thường nha.

Khương Ly nhíu mày, chưa hề cảm nhận được tình cảm chân thành từ trong mắt các nàng, chỉ cảm thấy mình và bọn chúng càng thêm thân cận, vậy thôi.

Quái lạ! Hắn tặc lưỡi, sau đó chợt dở khóc dở cười. Hắn chút nữa đã quên, năm tên tiểu kiếm linh cũng không phải là kiếm linh của đám tiểu kiếm này. Mà chúng chỉ ký sinh ở trên đó mà thôi. Hắn gieo Ngự Linh Ấn lên tiểu kiếm, cũng mới nhận chủ tiểu kiếm, còn muốn hoàn toàn nhận chủ kiếm linh, thì phải tiếp tục xuất thủ.

Mà thôi, Khương Ly khẽ lắc đầu, mấy tên nha đầu này vốn ngây thơ, hoạt bát, mặc dù hiện tại chẳng giúp được hắn quá nhiều, nhưng nuôi ở trong Lạc Thần Giới cũng rất thú vị. Nếu mình đem các nàng đều nhận chủ, trở nên nhu thuận nghe lời, thế thì thật không có ý tứ.

“Ngự Linh Ấn đã xưng là có thể nô dịch van vật trong thiên hạ, như vậy chính ta có thể tự nhận chủ chính mình hay không?” Hắn vuốt cằm khẽ thì thào, chợt nâng tay hướng về chính mình phát động Ngự Linh Ấn.

Tiêu hao ba trăm năm mươi đạo Ngự Linh Ấn, nhục thân của Khương Ly nhận chủ thành công.

Nhận chủ thần hồn thất bại.

Nhận chủ thức hải thất bại.

“Thú vị, thuật này thế mà có thể tự ta nhận chủ chính ta!” Khương Ly há hốc miệng, chỉ cảm thấy có chút buồn cười. Nhưng nghĩ kỹ chút, lại cảm thấy có mấy phần hợp lý.

“Thân thể của ta là từ cha mẹ ban cho, vì vậy một phần thuộc sở hữu của cha mẹ. Nhưng nếu tìm về căn nguyên, thì vạn vật trên thế gian đều thuộc sở hữu của thiên địa, thuộc về luân hồi, khó thoát khỏi số mệnh. Ta thực ra cũng không phải thuộc về cha mẹ, mà là thuộc về tạo vật chủ. Nhưng nếu ta đem tự thân mình nhận chủ, từ đây liền siêu thoát thiên địa, ta chỉ thuộc về chính ta. Như thế…!”

Suy nghĩ đến đây, thần sắc của hắn chợt trở nên nghiêm nghị.

Bởi vì sau khi nhục thân nhận chủ thành công, Khương Ly bấc giác cảm nhận được một trận nhẹ nhõm, có một loại cảm giác…siêu thoát! Tựa như hắn nghĩ, hiện tại nhục thân của hắn đã không còn là của Thiên Địa Tạo Vật Giả mà là của chính hắn!

Là như thế sao? Khương Ly trầm ngâm không nói, nếu một ngày hắn đem nhục thân, linh hồn, thức hải cùng một chỗ nhận chủ, thì tình cảnh khi đó sẽ như thế nào?

Cùng thiên địa chặt đứt nhân quả sao? Không rõ!

Đám kiếm Linh đứng ở trên vai Khương Ly, thấy hắn cử động kỳ quái, ban đầu hứng thú quan sát, hồi lâu liền chán ngắt.

Tiểu Phàm Phàm quá nhạt nhẽo rồi, vẫn là Tiểu Long Long thú vị, các nàng không ai rủ ai đồng loạt bay sang chỗ Nghiệt Long.

Mà Khương Ly thì thu hồi tâm tư, không tiếp tục luyện hóa ma khí, mà lắc người dự định rời khỏi Lạc Thần Giới.

Từ lúc đi tới Thiên Nhai Đảo, rồi lưu lạc Thất Lạc Huyền Giới, cho đến hôm nay đã trôi qua hơn một năm. Hiện tại trọng thương đã gần khỏi, tu vi cũng tăng tiến không ít, đã đến lúc trở về Loạn Ma Vực.

Chương 100: Siêu Thoát?