Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 32: Chân Phàm Huyễn giới

Chương 32: Chân Phàm Huyễn giới


Mười năm hóa phàm, một năm hành tẩu Thiên Trần Hoang Vực, Khương Ly lần lượt tìm được cơ hội trảm phàm, nhưng hắn đều từ bỏ.

Cho đến lần thứ năm, Khương Ly rốt cuộc tìm thấy thời cơ thích hợp, lập tức xông phá đạo ngăn cách kia, tâm thần chìm vào trong không minh, xuất hiện ở một chỗ địa vực được bao phủ bởi vô tận sương mù.

Chính giữa địa vực là một cây cầu bắc ngang sông, dài chừng trăm bước, bên cạnh cầu đá dựng thẳng một khối bia cao lớn.

Khối bia đá này, ghi khắc tên họ của của tất cả võ giả đã từng thành công trảm phàm ở khắp Hoang Cổ Giới từ cổ chí kim, bia đá cao ngất trời, trùng trùng điệp điệp, không đo lường nổi.

Bên dưới bia đá, có một tên lão giả mặc áo đen, bạch phát đồng nhan, thần sắc kiêu căng, nhìn thấy Khương Ly bước tới thì giận dữ ra mặt mà quát to:

“Tiểu bối ngươi thật to gan, năm lần bảy lượt mở ra Chân Phàm Huyễn giới rồi từ bỏ, là muốn chọc giận bản tôn ư?”

“Ừm!” Khương Ly nhíu nhíu mày, nghi hoặc nhìn lão giả, chẳng rõ chính mình khi nào đắc tội đối phương rồi?

Lão tiểu tử này xuất hiện ở đây, nhất định có liên quan với phương thế giới này, Khương Ly không dám thất lễ, vội chắp tay nói: “Ra mắt tiền bối, xin hỏi cao danh quý tánh của tiền bối?”

Hừ! Lão giả hừ nhẹ, gặp Khương Ly biểu hiện tương đối khách khí, hơi hòa hoãn xuống, lạnh lùng đáp:

“Bản tôn, Diệu Chân Tử, phụ trách trông coi Chân Phàm Giới!”

“Thì ra là Diệu Chân Tử tiền bối!” Khương Ly lần nữa chắp tay, ngưng mắt nhìn đôi chút dòng chảy sương mù dưới chân cầu đá. Quả nhiên đó không phải sương mù mà là từng sợi, từng sợi nhân quả tuyến dày đặc, kéo dài vô ngần.

Lại quan sát lão giả trước mặt, người này, nếu hắn đoán không nhầm chính là phụ trách trông coi Chân Phàm Hà Đạo Hồn.

Đạo Hồn nhất tộc tồn tại từ thời xa xưa, chuyên môn phụ giúp thiên đạo cai quản thiên địa trật tự. Khương Ly từng từ trong một quyển sách cổ đọc tới bộ tộc này, đáng tiếc sách cổ ghi chép quá mức sơ sài, hắn cũng chỉ biết qua loa, hôm nay mới thấy trực tiếp, trong lòng không khỏi hiếu kỳ. Càng hiếu kỳ là tại sao vị Diệu Chân Tử này tựa hồ oán hận hắn, bèn chắp tay hỏi:

“Dám hỏi tiền bối, vãn bối có chỗ nào đắc tội với tiền bối sao?”

Diệu Chân Tử trợn trừng mắt nói: “Nhà ngươi năm lần bảy lượt khởi động Chân Phàm Huyễn Giới, nhưng lại không chịu trảm phàm. Khiến bổn tọa chạy tới chạy lui nhiều lần, ngươi còn bảo không đắc tội ta?”

Ây! Khương Ly cười khan vài tiếng, hắn sở dĩ không tiến vào Chân Phàm Huyễn Giới trảm phàm, là bởi vì cảm nhận được nguy cơ. Chuyện ấy tự nhiên chẳng thể giải thích với đối phương.

“Thì ra là chuyện đó! Như vậy vãn bối thất lễ!”

Tiếp theo, hắn không để ý tới lão giả nữa mà đưa mắt nhìn qua khối bia đá. Khương Ly lập tức phát hiện, từng tên họ của những vị võ giả xa lạ khắc trên cổ bia, thực tế mỗi người đều có sắc thái bất đồng.

Xanh, vàng, tím, đại biểu cho khí vận của mỗi người. Đại đa số là màu xanh, màu vàng cực ít, màu tím còn hiếm hoi hơn. Nhưng tuyệt đối không có bất kỳ người nào có khí vận màu trắng trở xuống.

Nghĩ cũng đúng thôi, khí vận màu xám đại biểu cho phàm nhân, khí vận màu trắng đại biểu cho phàm cảnh võ giả. Có thể tu luyện tới nhị phẩm đỉnh cao, ai không phải nhân vật sở hữu khí vận phi phàm. Cho nên trên bia không có tên họ màu trắng là điều hiển nhiên.

Ừm!

Khương Ly nheo mắt nhìn kỹ bia đá, chợt sững sờ mất năm giây. Bởi vì hắn phát hiện được một điều thú vị, đó là ở trên bia đá, bên trong vô số họ tên có xen lẫn mấy cái tên màu đen cực kỳ đặc thù.

Hắc Vận Tông, Ô Thông Thiên

Hắc Vận Tông Ô Nhật Thiên

Hắc Vận Tông Ô Thảo Thiên

....

“Khụ khụ, đây không phải là Hắc Vận Tông nhất mạch sao?”

“Chỉ có đều, tại sao tên chữ của đám người nọ lại là màu đen, khác với tất cả mọi người, chẳng lẽ, cũng là đại biểu khí vận màu đen của bọn họ?”

Khương Ly âm thầm suy đoán, chắp tay nói với lão giả: “Xin hỏi tiền bối, màu sắc của họ tên trên bia đá, phải chăng đại biểu cho khí vận của từng người?”

“Ồ! Ngươi có thể nhìn thấy màu sắc khác biệt ở trên đạo bia?”

Ánh mắt của lão giả chợt biến đổi.

Bởi vì những màu sắc kia, chính là khí vận. Võ giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy, chỉ có Đế cảnh cường giả trở lên mới có khả năng nhận ra. Lão giả canh giữ ở Chân Phàm Huyễn Giới này vô số năm, chứng kiến qua đủ loại yêu nghiệt, thiên kiêu, nhưng có thể tận mắt chứng kiến khí vận, hầu như vạn người không một.

Nhất thời, lão thu liễm địch ý, chậm rãi đáp:

“Ngươi nhìn thấy những màu sắc kia, đích thị chính là khí vận, cũng là điểm cuối cùng trên võ đồ của từng người!”

“Ừm! Điểm cuối cùng trên võ đồ?” Khương Ly nhíu mày, không hiểu nhìn lão giả.

“Thế mà không hiểu!” Diệu Chân lão giả xì một tiếng nói: “Ví dụ như võ giả lúc trảm phàm là khí vận màu xanh, trảm phàm xong, khí vận có cơ hội gia tăng lên thành màu vàng, sẽ dễ dàng đột phát thành Chân Vương, nếu khí vận không đủ, trảm phàm xong cũng phải c·hết dưới thiên kiếp, nhân họa. Lại ví dụ võ giả ban sơ khí vận màu vàng, trảm phàm xong, khí vận tăng cao một bậc, tương lai võ lộ hanh thông. Nói như thế ngươi đã hiểu rồi chứ?”

Khương Ly gật gật đầu, hắn giờ mới biết, khí vận vậy mà còn ảnh hưởng tới điểm cuối cùng trên võ đồ của từng người, lại hỏi:

“Nếu trảm phàm xong, khí vận rớt xuống màu trắng thì sẽ như thế nào?”

Hử! Lão giả trợn mắt nhòm Khương Ly một mắt, giống như nhìn thằng ngu vậy.

“Trên đời này, có kẻ nào mang khí vận màu trắng mà có khả năng tu luyện tới nhị phẩm Chân Nhân? Lại nói dù có cũng đừng nên trảm phàm!”

“Vì sao?”

“Khí vận không đủ, tự tìm đường c·hết!” Lão giả lạnh lùng đáp, tựa hồ cũng không muốn cùng Khương Ly dài dòng về vấn đề ấy, mà phất ống tay áo đưa cho Khương Ly một cây bút lông rồi bảo.

“Cầm bút này, khắc tên họ của ngươi lên đạo bia, sau đó có thể tiến hành đạp Chân Phàm Kiều”

Khương Ly gật đầu nhận lấy bút lông bước tới gần đạo bia. Ban đầu không chú ý, hiện tại tới gần hắn mới cảm giác được, bên trên đạo bia toát ra từng tia khí tức cổ lão t·ang t·hương, hùng hồn cực kỳ.

Khương Ly cầm chặt bút, tại trên đạo bia biết lấy tên họ của chính mình.

Lạc Thần Tông Khương Ly

Vết mực nhanh chóng tan biến, cuối cùng dung nhập vào trong đạo bia, từ màu đen hóa thành màu xanh nhạt, ở biên giới thậm chí lấm tấm vài điểm trắng.

“Hí!” Lão giả đứng ở đối diện lập tức hít vào một hơi khí lạnh, không khỏi thương hại liếc qua Khương Ly. Khí vận của kẻ này thế mà bạc nhược đến cỡ này.

Khí vận này, chỉ tương đương nửa bước Chân Nhân mà thôi, hắn làm sao có thể tu luyện tới nhị phẩm đỉnh phong, thậm chí tu ra Vương Khí, thậm chí kêu gọi ra Chân Phàm Huyễn Giới?

Chẳng trách, vừa nãy hắn còn hỏi ta câu hỏi ngu ngốc kia. Nhị phẩm đỉnh phong Chân Nhân, lại sở hữu khí vận vô cùng bạc nhược, chỉ có một khả năng đó là bị người tính kế.

Quả nhiên là kẻ đáng thương!

Diệu Chân Tử tặc lưỡi, lão mặc dù thực lực chẳng ra sao, nhưng trông chừng Chân Phàm giới vô số năm, lịch duyệt hơn người, vừa nhìn lập tức đoán ra nguyên nhân. Lão cũng rất hiếu kỳ, muốn xem Khương Ly đạp Chân Phàm Kiều như thế nào. Kẻ khí vận cao đạp kiều lão gặp không ít, nhưng kẻ có khí vận thấp giống như Khương Ly đạp kiều, đúng là lần đầu tiên thấy được.

Đương nhiên, họ Ô một mạch trừ ở bên ngoài.

Chương 32: Chân Phàm Huyễn giới