Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 45: Làm Chuyện Lớn
Tựa hồ bị chọc giận không nhẹ, Đô Thị Vương gầm lên, đôi mắt cá c·hết nhìn chòng chọc Khương Ly, giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
Hắc! Khương Ly cười xùy một tiếng, nâng ngón tay giữa lên hướng về phía đối phương, làm cho Đô Thị Vương càng thêm cay cú, nếu nơi đây không phải Diêm La Thần Đàn mà là ở bên ngoài, gã chỉ sợ đã xông lên cùng hắn liều mạng.
Khương Ly sở dĩ gọi Đô Thị Vương là yêm nhân, bởi vì thanh âm của kẻ này nghe như vịt đực, hơn nữa tính tình nhỏ mọn, hành sự chua ngoa, không có chút khí khái đàn ông nào. Điểm ấy, là tiền nhiệm Tiết Vô Cực đưa ra đánh giá.
Nhìn bộ dáng tức hổn hển của Đô Thị Vương, Khương Ly lắc đầu cảm thấy không thú vị, liền chẳng thèm tiếp tục để ý gã. Chỉ có điều, hắn càng như thế, thì Đô Thị Vương càng giận dữ hơn, gã còn muốn nói cái gì thì đúng lúc này, vẫn luôn nhắm mắt thần du thiên ngoại Tần Quảng Vương, chợt lên tiếng:
“Người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu thôi!”
Tần Quảng Vương đã cất lời, tất cả mọi người tự nhiên không dám lơ là, Đô Thị Vương nhìn hằm hằm Khương Ly, lạnh rên một tiếng rồi ngậm miệng.
“Nhiều năm không thấy chư vị vẫn tốt chứ?” Tần Quảng Vương cười nhẹ hỏi.
"Còn tốt!”
“Cảm tạ Tần Quảng Vương quan tâm, lão phu vẫn ăn đủ ngủ đủ, chỉ có điều mấy năm nay suốt ngày bị đám c·h·ó điên Trường Thanh Chiến Vệ ráo riết q·uấy r·ối, thật là phiền!!!” Người lên tiếng là một lão nhân thân hình gầy gò, giọng nói t·ang t·hương nhưng rất có lực, lão nhân này là điện chủ lục điện Biện Thành Vương.
“Hắc! Chúng ta chém g·iết một tôn hóa thân của Trường Thanh Đế Quân, cũng đẩy ngã Trường Thanh Thụ, thả đi Loạn Thiên Vương, Trường Thanh Chiến Vệ không cắn chặt chúng ta mới là lạ?” Tống Đế Vương thản nhiên nói.
“Hừ, bọn người này chẳng khác gì lũ c·h·ó dại, cửu điện của lão phu c·hết mất ba gã kim bài, mười gã ngân bài, tám mươi gã đồng bài sát thủ. Mẹ nó thua thiệt lớn ah!” Đứng bên cạnh Khương Ly Bình Đẳng Vương thở dài bảo.
“Lão phu cũng tổn thất một một gã Kim Bài sát thủ, ba gã Ngân Bài sát thủ, còn may trước khi chấp hành nhiệm vụ, ta đã hạ lệnh bọn tiểu nhân tạm thời ẩn núp, nếu không tổn thất sẽ còn lớn hơn.” Ngũ Điện Diêm La Vương trầm giọng nói, tiếp đó quay đầu nhìn về phía Khương Ly nghiền ngẫm bảo: “Nhắc đến tổn thất nặng, Thập Điện của Chuyển Luân lão đệ thời gian qua tựa hồ không dễ chịu...”
“Ừm!” Khương Ly nhíu nhíu mày, chưa vội trả lời. Hắn dù sao cũng là một kẻ g·iả m·ạo, làm sao biết được tình huống của Thập Điện?
Đối diện Đô Thị Vương tựa hồ tìm thấy điểm xấu hổ của Khương Ly, cười lạnh nói: “Lão phu nghe đâu, vây quét Thập Điện là đệ tam thống lĩnh của Trường Thanh Chiến Vệ Tả Trường Không...hắc hắc..Chuyển Luân Vương không khéo hiện tại đã trở thành người cô đơn rồi đi!”
Khương Ly lườm Đô Thị Vương một mắt, không thèm đáp lời.
Đô Thị Vương thấy thế, tưởng hắn cam chịu, khóe miệng nhếch lên, chỉ cảm thấy vô cùng cao hứng.
“Thái Sơn Vương, Đô Thị Vương, Bình Đẳng Vương, Chuyển Luân Vương, bốn vị ngày trước đánh mất nhục thân, hiện tại như thế nào rồi?” Tần Quảng Vương lại hỏi tiếp.
“Cảm tạ Tần Quảng Vương ban tặng t·hi t·hể cùng lão phu rất phù hợp, luyện hóa mười mấy năm, hiện tại đã có thể phát huy được bảy thành thực lực!” Thái Sơn Vương là một người đàn ông trung niên thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, ồm ồm chắp tay đáp.
“Lão phu cũng thế, thực lực đã hồi phục được bảy thành, chỉ cần cần luyện hóa thêm vài năm, đợi thần hồn cùng nhục thân hoàn toàn dung hợp, thậm chí còn có cơ hội mượn tu vi của bộ thân thể mới mà đột phá cảnh giới tiếp theo.” Bình Đẳng Vương nói.
“Lão phu tốt hơn đôi chút, nửa năm trước đã hoàn thành luyện hóa nhục thân, tu vi cũng hồi phục được tám thành, hắc hắc” Đô Thị Vương hí hửng lên tiếng “Ngược lại Chuyển Luân Vương, ngày trước, hình như đoạt xá một tên nhị phẩm tiểu bối đâu”
Nói xong, gã còn khinh thường liếc Khương Ly. Trận chiến ở Thiên Nhai Đảo mười mấy năm trước, bốn người bọn họ đồng thời mất đi nhục thân, để bồi thường, Tần Quảng Vương cấp cho ba người mỗi người một bộ Chân Vương t·hi t·hể. Chỉ riêng Chuyển Luân Vương, lâm thời đoạt xá một gã nhị phẩm Chân Nhân. Nói không chừng tu vi hiện tại còn kẹt ở nhị phẩm, chưa tu luyện trở về cơ.
Những người khác cũng nhìn về phía Khương Ly, Diêm La Điện Thập Điện Diêm Vương, kém nhất cũng là tam phẩm Chân Vương. Hơn nữa, trong điện còn có một quy tắc đó là người nào đoạt được mặt nạ Diêm La thì chính là Diêm Vương đời tiếp theo.
Nếu thực lực của hắn hiện tại quá thấp, người khác ngược lại có thể tìm đến khiêu chiến, đoạt vị. Trong đó Đô Thị Vương ánh mắt lấp lóe, bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác.
Đối với ánh mắt xoi mói của chúng Diêm Vương, Khương Ly cực kỳ bình thản đáp: “Lão phu đoạt xá bộ thân thể này tu vi khá thấp, nên hiện tại thực lực chỉ mới hồi phục đến tam phẩm trung kỳ, muốn hoàn toàn khôi phục còn cần một khoảng thời gian”
Khương Ly nói xong, quay đầu về phía Đô Thị Vương, cười không phải cười bảo: “Lão phu thực lực thấp kém, để Đô Thị Vương thất vọng rồi..”
Xùy! Đô Thị Vương cười gằn, trong mười vị Diêm Vương thì gã, Thái Sơn Vương và Bình Đẳng Vương có thực lực thấp nhất, đều là tam phẩm hậu kỳ. Mà Chuyển Luân Vương mặc dù cai quản Thập Điện, nhưng thực lực lại mạnh hơn một bậc là tam phẩm đỉnh cao. Hiện tại bốn người bọn họ đều vừa đoạt xá thân thể mới, tu vi chưa hồi phục.
Giống như gã chỉ phát huy được tám thành thực lực cũng chỉ so với tam phẩm trung kỳ mạnh hơn chút xíu. Khương Ly bảo thực lực của hắn là tam phẩm trung kỳ, như thế tức là cùng chính mình tương đương. Đô Thị Vương không khỏi buồn bực.
“Lần trước sau khi vây g·iết Trường Thanh Đế Quân hóa thân, Diêm La Điện chúng ta bị Trường Thanh Chiến Vệ nhìn chằm chằm, không thể không ẩn núp hành tung. Hiện tại đã trôi qua mười mấy năm, đám người kia cũng đã phát tiết đủ, Diêm La Điện không cần lại mai danh ẩn tích, chư vị có thể dẫn người trở về Diêm La Thành.”
“Còn chuyện thứ hai, cũng là nguyên nhân bổn tọa triệu kiến các vị tới đây….”
“Khặc khặc, lại muốn làm đại sự rồi ư?”
Chúng Diêm Vương nhìn nhau, trong mắt lóe lên một tia cuồng nhiệt. Thập Điện Diêm Vương từng người tính cách khác biệt, cũng không phải nhất trí một lòng. Nhưng có một điểm giống nhau đó là tất cả bọn họ đều là một lũ điên. Từ thập điện cho đến nhất điện, ai cũng liều lĩnh, điên cuồng.
Chỉ cần đủ tiền, cũng đủ khả năng, bọn họ dám á·m s·át bất kỳ ai, mặc kệ thân phận hiển hách cỡ nào, thực lực mạnh mẽ bao nhiêu.
Mười mấy năm trước á·m s·át Đế Quân là một ví dụ. Hơn nữa, nghe nói trước đó không lâu bọn họ từng suýt á·m s·át thành công một vị lục phẩm Chân Đế. Về sau, vị lục phẩm Chân Đế kia giận dữ, dẫn người xông đến Loạn Ma Vực, vây quét Diêm La Điện ba mươi năm mới từ bỏ.
Hiện tại nhìn dáng vẻ cuồng nhiệt của đám Diêm Vương, trong lòng Khương Ly không khỏi nhàn nhạt kiêng kỵ. Có điều hắn cũng rất hứng thú chăm chú nhìn về phía Tần Quảng Vương, rất muốn biết, Diêm La Điện lại chuẩn bị làm chuyện kinh thiên động địa gì?
Tần Quảng Vương khoanh tay sau lưng, chưa vội trả lời mà hỏi ngược lại: “Gần đây Loạn Ma Vực xảy ra một vài chuyện đại sự, không biết chư vị có chú ý không?”
“Đại sự?” Đám người nhìn nhau.
“Chuyện đại sự?" Thân hình gầy gò Diêm La Vương khàn khàn lên tiếng: “Ngược lại có hai chuyện rất thú vị. Đầu tiên nghe nói Yêu Châu chi chủ Yêu Tôn Lục Giới Phần bị người g·iết c·hết. Hiện tại toàn bộ Yêu Châu đã loạn thành một đoàn, các phương Yêu Vương phân tranh không ngớt!”
Yêu Tôn Lục Giới Phần bị g·iết rồi? Nghe được tin tức này, chỉ có vài người bình thản, còn những người khác đều giật mình, hít vào một hơi khí lạnh.
Yêu Tôn Lục Giới Phần là một trong Ngoại Vực Thất Tôn, tu vi chiến lực cao cường, chính là cường giả hàng đầu Loạn Ma Vực. Ai có thể g·iết hắn, chẳng lẽ là vị Đế Quân nào ra tay?
Ngay cả Khương Ly cũng nhíu mày thật chặt, mười mấy năm nay, hắn ẩn cư ở trong Hoang Châu, đối với tình hình ở Loạn Ma Vực không quá hiểu rõ. Nhưng chuyện một vị Tôn giả bị g·iết c·hết thì đúng là chuyện lớn ngập trời.
“Chuyện thứ hai” Diêm La Vương nói tiếp “Nghe nói nửa tháng trước, Kiếm Thành đệ nhất cao thủ Kiếm Mục Diệp Tiếu bị Thái Nhất Chân Quân bất ngờ đánh lén, may mắn trốn thoát nhưng một đôi Kiếm Mục bị lấy mất, thân thể cũng trọng thương...”
“Ah Còn có chuyện này?” Đám người lần nữa xì xào bàn tán.
“Thái Nhất Thần Quân không phải là thái tử của Kim Ô Tộc sao? chạy đến Loạn Ma Vực chúng ta làm gì?” Một vị Diêm Vương lớn tiếng hỏi.
“Ai biết được? Ngược lại Diệp Tiếu đúng là kẻ đáng thương. Nghe nói kẻ này vốn trời sinh kiếm cốt, từ nhỏ thể hiện thiên phú siêu phàm. Nhưng lúc thanh niên lại bị nữ nhân cùng huynh đệ phản bội, đoạt lấy kiếm cốt, cũng chặt đứt một cánh tay, phế mất tu vi, trở thành phàm nhân chịu hết tủi nhục. Về sau nhân được Kiếm Tôn chỉ điểm, hắn lấy thù đúc tâm, lấy tâm mài kiếm, hóa kiếm thành mắt, lấy mắt g·iết người. Một đôi kiếm mục khủng bố tuyệt luân, trừng ai ai c·hết! Hiện tại tu vi ngũ phẩm hậu kỳ, chiến lực lại không thua kém hàng ngũ Ngoại Vực Thất Tôn, tương lai thậm chí có cơ hội đăng lâm Chuẩn Đế. Không nghĩ lại bị người đào đi đôi mắt, xem như chặt đứt đạo lộ ah” Diêm La Vương thở dài ưu thương nói, chỉ có điều giọng nói của y lại nghe giống như mèo khóc chuột.
“Nếu lão phu đoán không nhầm, nhiệm vụ lần này hẳn là liên quan tới vị Kiếm Mục Diệp Tiếu này chứ?”
“Diêm La Vương ngược lại tinh tường!” Tần Quảng Vương gật đầu nói.
“Hành động lần này đúng là nhằm vào Diệp Tiếu! Bổn tọa vừa nhận được một đơn hàng lớn, đối phương muốn thuê chúng ta lấy mạng Diệp Tiếu, phần thưởng là ba trăm triệu nguyên thạch, cùng một hạt bát chuyển Nhân Quả Đan”
“Hí! Thủ bút thật lớn. Diệp Tiếu là ngũ phẩm hậu kỳ cường giả, mặc dù hiện tại đánh mất kiếm mục, chiến lực hạ xuống, nhưng đầu của hắn vẫn đáng giá ba trăm triệu nguyên thạch. Thêm một hạt Nhân Quả Đan, vụ làm ăn này có thể làm...”
Vẫn luôn yên lặng từ trước đến giờ Sở Giang Vương chợt cười nhẹ nói.
Những người còn lại cũng đồng dạng gật đầu.