Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 47: Kiếm Phần
Trong đám người, một gã đàn ông thân hình hơi gù, mặc trên người áo bào đen rộng thùng thình, đeo mặt nạ quỷ màu tím, khắc đầy minh văn.
Gã một mực ngồi chổm hổm tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống đất, cũng không biết đang nhìn cái gì, căn bản không có ý ngẩng đầu nhìn Khương Ly.
Cách bên cạnh gã không xa là một tên nam tử cao lớn đang đứng tựa vào trụ đá, đeo mặt nạ quỷ màu xanh lam, hơi khẽ gật đầu với hắn.
Khương Ly không nói gì, nhìn gã một chút rồi cũng khẽ gật đầu đáp lễ.
Thân hình cao lớn, vạm vỡ, đeo mặt nạ màu xanh lam, nếu hắn đoán không nhầm, đối phương hẳn là Thái Sơn Vương.
Ở bên trái trụ đá, có một người đàn ông mặc áo bào tím, đeo mặt nạ quỷ màu vàng, thân hình mảnh khảnh, đang khoanh hai tay trước ngực, thấy Khương Ly vừa đến, người này nghiêng đầu nhìn hắn từ trên xuống dưới, tiếp theo lạnh rên một tiếng, rồi quay đầu sang phía khác.
“Đô Thị Vương sao?”
Khương Ly nhếch miệng, nheo mắt dò xét gã đôi chút. Chợt hắn cảm nhận được một tia nguy hiểm nhàn nhạt. Hiển nhiên Đô Thị Vương này thực lực không kém, có thể uy h·iếp tới hắn.
Cuối cùng là một người đàn ông thân hình gầy nhom, mặc áo khoác màu xám, đang ngồi nhắm mắt xếp bằng ở trên mặt đất.
Mắt thấy Khương Ly dò xét bản thân thì con mắt màu vàng đất của gã cũng thông qua lỗ thủng trên mặt nạ nhanh như chớp mà nhìn lại, đánh giá Khương Ly.
Cũng không biết vì nguyên nhân gì, mọi người lúc ở trên Diêm La Thần Đàn thì trò chuyện sôi nổi, hiện lại gặp mặt trực tiếp, thì không ai mở miệng nói chuyện. Thậm chí ngay cả kẻ có xích mích với hắn là Đô Thị Vương cũng ngậm miệng, chẳng thèm đôi co.
Khương Ly chậm rãi hồi tưởng đến trí nhớ của Tiết Vô Cực. Trước kia mỗi lần tham gia nhiệm vụ, mọi người đều là như thế. Ở Diêm La Thần Đàn bọn họ sở dĩ có thể thoải mái nói chuyện, bởi vì ở nơi đó không lo bại lộ thân phận. Còn ở bên ngoài, ai cũng sẽ cẩn thận. Thập Điện Diêm Vương mặc dù trên danh nghĩa là người một nhà, nhưng trừ Tần Quảng Vương ra, những người còn lại hoàn toàn không biết thân phận của nhau. Nếu bất kỳ ai sơ ý để lộ ra danh tính, tất sẽ chịu phải vô số phiền phức.
Đã chẳng ai thèm trò chuyện, Khương Ly cũng chọn lấy miếng đất ưng ý rồi ngồi xuống, nhắm mắt điều tức.
Thời gian lặng lẽ trôi đi, ba canh giờ đã trôi qua.
Trong lúc này, mọi người ở đây không người nào nói chuyện, bầu không khí trở nên cực kỳ quỷ dị.
Cho đến lúc mặt trời vừa xuống núi, thì một mực tĩnh tọa ở trên trụ đá Diêm La Vương bỗng hơi nhấc đầu, rồi nhảy xuống mặt đất.
Có thanh khàn khàn truyền ra từ sau mặt nạ:
“Đi thôi…”
Mọi người nghe thế, vội vàng đứng dậy.
Diêm La Vương khoát tay, từ trong ống tay áo có một đạo hắc quang lấp lóe.
Bên trong hắc quang, hình ẩn núp tiếng quỷ khóc lang hào, một chiếc lâu thuyền dài chừng hai ba mươi trượng hiển hiện giữa không trung.
Lâu thuyền toàn thân màu đen tuyền, mũi thuyền do một cái đầu lâu cốt long khổng lồ tạo thành. Xung quanh thân thuyền khắc đầy minh văn đồ án, chỉ là những minh văn kia nhìn có chút âm trầm.
Diêm La Vương chắp tay sau lưng, thân hình lão bồng bềnh đáp xuống lâu thuyền đầu tiên.
“Ừm! Không hổ là ngũ phẩm cường giả, cấp bậc của lâu thuyền này ít nhất cũng tương đương với Thất chuyển Vương Binh” Khương Ly ngửa mặt nhìn qua âm trầm lâu thuyền, trong lòng nhịn không được tán thưởng một tiếng, sau đó nhảy lên đầu thuyền, đứng gọn sau lưng Diêm La Vương.
Những người khác cũng nhao nhao bay lên thuyền, trong ánh mắt của mỗi người đều toát ra vẻ hâm mộ.
Trong bọn họ ngoại trừ Tống Giang Vương là tứ phẩm cũng sở hữu một kiện thất chuyển Vương Binh ra, những người khác đều đang dùng lục chuyển Vương Binh.
Mà Diêm La Vương sử dụng phương tiện đi đường, lại là một món thất chuyển Vương Binh, bọn họ không ước ao mới lạ.
Khi tất cả mọi người đều lên thuyền. Diêm La Vương chợt bấm vài đạo pháp quyết, trong miệng phát ra chữ: “Nhanh!”
Lâu thuyền dưới chân chợt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, tiếp theo liền oanh một cái, đã nhảy đến cuối chân trời.
Tốc độ cực nhanh, quả thực khó có thể hình dung.
Khương Ly thầm ước lượng đôi chút tốc độ của chiếc lâu thuyền này, so với hắn toàn lực thi triển Túng Địa Kim Quang Đệ Nhị Thiên Thê còn nhanh hơn nhiều. Muốn bắt kịp, hắn ít nhất phải luyện thành đệ tam thiên thê.
Chỉ có điều, Túng Địa Kim Quang đệ tam thiên thê, không phải cứ tu luyện là có thể đạt thành, mà còn cần thời cơ phù hợp. Nếu đột phá đến cấp bậc này, tốc độ của hắn có thể so với tứ phẩm cường giả toàn lực phi hành.
Khoảng cách từ di chỉ Diêm La Các đến Kiếm Phần không phải gần, lấy tốc độ của Khương Ly nếu liên tục đi đường, muốn đến nơi cũng cần vài ba ngày. Nhưng cưỡi trên lâu thuyền của Diêm La Vương, thì trôi qua một đêm, đến sáng sớm thứ hai bọn họ đã tới nơi.
Giờ phút này, Khương Ly đang đứng ở trên mạn thuyền, nhìn về tòa thung lũng ở phía xa xa.
Thung lũng trước mặt gọi là Kiếm Phần.
Là một trong những địa điểm nổi tiếng nhất ở ngoại vực.
Từ trên cao nhìn xuống lại giống như một cái nghĩa trang rộng lớn, xây dựng rất nhiều cái mộ phần. Những mộ phần này được phân loại theo cấp độ mạnh yếu, càng vào sâu càng mạnh.
Mai táng ở trong mộ không phải là võ giả hay yêu tộc, mà là kiếm ý.
Cho nên dù ngày hay là đêm, toàn bộ Kiếm Phần đều tỏa ra đủ loại kiếm ý lạnh lẽo thấu xương, ngăn cản võ giả bên ngoài xâm nhập.
Tương truyền, mấy vạn năm trước, từng có một vị kiếm đạo cường giả, bởi vì thọ nguyên gần hết mà đến Loạn Ma Vực này ẩn cư.
Trước khi c·hết, hắn khắc ấn kiếm ý của mình lên bia mộ, cung cấp cho hậu nhân tìm hiểu.
Về sau, một chút võ giả cơ duyên xảo hợp tiến tìm thấy mộ phần, từ trên bia mộ cảm ngộ ra kiếm pháp, từ đó tung hoành thiên hạ. Những vị võ giả đó lúc cuối đời, cũng noi gương tiền bối, trở về chốn cũ, khắc kiếm ý của bản thân lên bia mộ.
Cứ như thế, thời gian trôi qua, tuần tự có võ giả tới đây quan khán kiếm đạo, đến khi thọ nguyên vừa hết sẽ tới nơi đây để lại bia đá rồi tạ thế.
Vài vạn năm trôi qua, khu vực này vốn dĩ chỉ có ba bốn ngôi mộ, hiện tại đã có hơn mười vạn toà, được thế nhân tôn xưng là Kiếm Phần. Trở thành một chỗ hành hương của rất nhiều kiếm tu.
Kiếm Châu sở dĩ người người tu kiếm đạo, thực lực tổng hợp mạnh như thế, một phần nguyên nhân cũng là do tòa Kiếm Phần này.
“Đây là địa đồ của Kiếm Phần, các ngươi tự mình nhìn xem một chút đi”
Diêm La Vương vung bàn tay lên, mấy miếng thẻ ngọc màu trắng bay ra từ trong ống tay áo của y, hướng về phía bọn Khương Ly, rồi khàn khàn nói.
Khương Ly bắt lấy thẻ ngọc, nhìn sang những người khác. Chỉ thấy, đám Diêm Vương đều trực tiếp cầm lấy thẻ ngọc, đặt lên mi tâm của mặt nạ.
Khương Ly cũng bắt chước làm theo, đặt thẻ ngọc lên mi tâm. Nháy mắt, trong thứ hải của hắn chợt xuất hiện một bức bản đồ, bên trên bản đồ đánh dấu mấy cái vị trí. Bản đồ này hiển nhiên là bản đồ của Kiếm Phần.
Đừng nhìn toàn bộ Kiếm Phần chỉ rộng chừng hơn mười dặm, nhưng bởi vì tồn tại vô số loại kiếm ý, dẫn đến võ giả đi vào rất dễ bị lạc lối. Hơn nữa, càng đi vào chỗ sâu, thì kiếm ý trên mộ phần càng mạnh, nếu tu vi không đủ, nói không chừng sẽ m·ất m·ạng.
“Diêm La Vuơng, trên bản đồ trong thẻ ngọc này có đánh dấu bảy tám vị trí. Chắc hẳn đây là những nơi mà Diệp Tiếu có thể xuất hiện chứ? Chúng ta nên đi nơi nào trước tiên?” Thân hình cao lớn Thái Sơn Vương mở miệng hỏi.
"Để mau chóng xác định vị trí của Diệp Tiếu, chúng ta chia thành ba hướng, phân biệt là phía Đông, phía Tây và phía Nam của Kiếm Phần mà lẻn vào. Trướt hết, sẽ dò xét khu vực của mình, sau đó nhanh chóng đẩy mạnh dò xét về khu vực trung tâm, cho đến khi xác nhận vị trí chính xác của hắn!” Diêm La Vương khàn khàn nói.
Mọi người gật gật đầu, loại an bài này vốn là trong dự định của bọn họ.
“Thái Sơn Vương, Đô Thị Vương, Bình Đẳng Vương, ba người các ngươi tạo thành một đội, do Thái Sơn Vương dẫn đầu, theo hướng Đông của Kiếm Phần mà lẻn vào, dò xét mấy cái vị trí được đánh dấu tại phía Đông”
“Hiểu rõ!”
Diêm La Vương quét ánh mắt về phía Khương Ly và Tống Đế Vương nói: “Tống Đế Vương và Chuyển Luân Vương tạo thành đội thứ hai, theo hướng Tây mà lẻn vào Kiếm Phần dò xét”
“Hiểu rõ!” Khương Ly cùng Tống Đế Vương đồng thời chắp tay.