Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 63: Chấp Niệm Của Yêu Nguyệt Tiên Tử

Chương 63: Chấp Niệm Của Yêu Nguyệt Tiên Tử


Phía Tây Bắc Xích Hỏa Châu, Thất Vân Sơn Mạch, Tử Vân Phong.

Trên đỉnh núi mây khói lượn lờ, tiên hạc tề minh, có hai người đang đánh cờ.

Ngồi bên trái là một gã thanh niên mi thanh mục tú, mặc áo bào tím, thân thể tỏa ra đạo vận kỳ dị. Mà ở phía đối diện là một lão nhân đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt hồng hào, khóe miệng luôn luôn nở nụ cười hiền hòa.

Hai người này, một là tông chủ của Thiên Trận Tông Vân Phi Dương, một người khác là Tam Tuyệt Chân Nhân Hà Túc Đạo.

Bấy giờ, Hà Túc Đạo tay cầm một con cờ trắng, đặt xuống bàn cờ, nhàn nhã hỏi:

“Mấy hôm nay Xích Hỏa Châu cực kỳ náo nhiệt, không ít lão quái tụ tập cùng nhau đối phó Bạch đạo hữu đâu”

“Ah còn có chuyện như thế?” Vân Phi Dương cũng nhẹ nhàng đặt cờ đen xuống bàn, bâng quơ hỏi, tựa hồ không quá để tâm.

“Tông chủ đoán, Bạch đạo hữu có thể an toàn vượt qua một kiếp này hay không?”

“Ha hả Bạch Phàm này khí vận cổ quái, ta xem hắn cũng không phải người đoản mệnh. Hơn nữa, Hà lão đệ chớ quên, đằng sau hắn còn có một nữ nhân cực kỳ cường thế!” Vân Phi Dương bình thản đáp.

Hà Túc Đạo nghe vậy thì gật gù. Mười mấy năm nay, sở tác sở vi của Xích Tuyết bọn hắn đều nhìn ở trong mắt. Từ lúc ngồi lên vị trí cung chủ, tính cách của nàng, vốn từ nguyên bản hiền dịu, không tranh với đời, bỗng trở nên quyết đoán cùng cường thế. Không đến ba năm, liền đem Xích Hỏa Thần Cung chỉnh hợp xong xuôi, nắm giữ trong lòng bàn tay.

Chẳng những tính cách thay đổi mà thực lực cũng điên cuồng tăng trưởng, năm năm trước từng một người đại bại ba vị Chuẩn Vương cảnh phó các chủ, chấn kinh tứ tọa. Vốn dĩ được xưng là sử thượng yếu nhất cung chủ Xích Tuyết, vẻn vẹn hơn mười năm, đã trở thành một vị cự đầu quyền thế ngập trời.

Có một người thê tử như thế, đám thợ sơn tiền thưởng muốn làm truy g·iết Bạch Phàm, đúng là tự tìm c·hết. Phải biết, nơi đây chính là Xích Hỏa Châu, là địa bản của Xích Hỏa Thần Cung. Các thế lực bên ngoài, muốn đến Xích Hỏa Châu gây sự, bị Xích Hoả Thần Cung g·iết sạch cũng không ai dám truy cứu.

“Chuyện này, Thiên Trận Tông chúng ta cần ra mặt sao?” Hà Túc Đạo vuốt râu hỏi.

Vân Phi Dương cười nhẹ, vuốt ve quân cờ trong tay nói: “Xích Hỏa Châu không chỉ là địa bàn của Xích Hỏa Thần Cung, mà cũng là địa bàn của chúng ta. Đâu thể để cho một đám ma đầu tùy ý làm càn”

“Làm phiền Hà trưởng lão dẫn theo chư vị phong chủ cùng nhau ra ngoài một chuyến, thể hiện chút ít thái độ của chúng ta!”

“Tốt! Xong ván cờ này, lão phu sẽ khởi hành!”

Hà Tú Đạo cũng mỉm cười, thu hồi tâm thần tiếp tục đánh cờ, bộ dáng ung dung không vội.

………

Vô danh hạp cốc, Khương Ly dừng lại ở đây đã hơn ba canh giờ.

Suốt ba canh giờ, hắn đạp Túng Địa Kim Quang, xoay quanh hạp cốc bốn năm vòng, lại dùng thần niệm điều tra tỉ mỉ. Hiện tại, toàn bộ thế núi, phong thủy của nơi đây, hắn đã thuộc ở trong lòng bàn tay.

Dọc theo đường đi, Khương Ly không ngừng dùng thần niệm phác họa trận đồ, một bên lấy Nguyên Thạch, Nguyên Quáng tinh chuẩn vùi xuống mỗi chỗ mắt trận.

Cửu Khúc Hoàng Hà Trận quanh co chín khúc, mỗi một vòng đều hung hiểm vô cùng có thể bẫy g·iết Chân Vương cảnh. Một khi bố thành đại trận, coi như tam phẩm đỉnh cao lão quái, vô ý rơi vào bên trong, cũng sẽ thịt nát xương tan.

Trên bầu trời hạp cốc, lâu lâu sẽ có từng nhóm võ giả kết bạn với nhau đi ngang qua, nhưng chưa từng phát hiện ra chút manh mối gì.

Thời gian từng giờ từng phút trôi đi, nửa ngày sau, từ bên ngoài hạp cốc chợt có một đạo hắc quang áp sát mà đến. Bên trong hắc quang, là một nữ nhân mặc váy đen bó sát người, nửa kín nửa hở, vẻ mặt kiều diễm ướt át, phảng phất vẻ xuân tình, khêu gợi d·ụ·c vọng của nam nhân.

Nữ tử vừa bay qua hạp cốc, lông mày hơi lóe lên, nhưng rất nhanh liền bị che giấu.

“Ha hả, Bạch Ma tiểu nhi quả nhiên trốn ở đây, hôm nay ngươi đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay bổn cung!”

Nữ nhân mặc váy đen là chính nhân vật diễm danh truyền khắp Loạn Ma Vực, tên hiệu Yêu Nguyệt tiên tử. Yêu Nguyệt tiên tử xinh đẹp kiều diễm, công phu trên giường càng vô cùng lợi hại, mê mệt không biết bao nhiêu lão ma đầu. Toàn bộ ngoại vực mười tám Ma Châu, có rất nhiều võ giả cuồng nhiệt truy cầu, thà rằng c·hết dưới hoa mẫu đơn cũng muốn làm quỷ phong lưu, trong đó có không ít Chân Vương lão quái. Tuy nhiên, tính cách của Yêu Nguyệt tiên tử lại tương đối cổ quái.

Đó là ả có thể lên giường với bất cứ ai, nhưng nhất thiết phải do ả tự mình chủ động. Nếu ả không thích, thì dù người đó dù tu vi thâm hậu, ma danh ngập trời cỡ nào, cũng không thể chạm tới nửa đầu ngón chân của ả.

Nghe nói, một trong ba vị minh chủ của Liên Minh Tán Tu là Trọng Huyền Vương từng ra giá mười triệu nguyên thạch, chỉ để cùng Yêu Nguyệt tiên tử hoan ái một đêm, lại bị ả khinh thường từ chối. Câu chuyện đó, đã trở thành giai thoại truyền khắp Loạn Ma Vực.

Yêu Nguyệt tiên tử diễm danh như thế, cũng đam mê chuyện giường chiếu. Nhưng mười mấy năm nay lại chưa từng lên giường với bất kỳ kẻ nào. Bởi vì nghe đâu, nàng thèm thuồng thân thể của một gã nam nhân nhưng mà chưa thể chiếm được.

Nghe đâu, Yêu Nguyệt tiên tử từng thề độc, nếu không thải bổ được kẻ đó, thì cả đời nàng sẽ không tiếp tục lên giường với ai khác.

Thế nhân khi biết được tin tức ấy, thì đều đấm ngực dậm chân. Không biết bao nhiêu lão quái hâm mộ ghen ghét mà chửi ầm lên, không rõ là kẻ may mắn nào để Yêu Nguyệt tiên tử nhớ mãi không quên.

Lại không biết, nam nhân mà Yêu Nguyệt tiên tử vẫn luôn thèm thuồng, chính là Khương Ly. Từ mười mấy năm trước, Yêu Nguyệt hai lần muốn thải bổ hắn, nhưng đều ăn phải thiệt thòi. Lần đầu tiên, bị Khương Ly chém g·iết một bộ thế thân. Lần thứ hai, vốn đại sự sắp thành lại bại, còn bị Xích Hỏa Yêu Vương đánh cho trọng thương, tĩnh dưỡng mấy năm mới khỏi.

Nhiều lần ăn quả đắng như thế, cũng kích phát lòng hiếu thắng của ả. Yêu Nguyệt từng thề, đời này nhất định phải thải bổ được Khương Ly, thậm chí thải bổ xong, còn đem nhục thân của hắn luyện thành khôi lỗi, mang theo bên người để hắn ngày ngày phục thị mình.

Cho nên kể từ mười mấy năm trước, ả chưa hề trở về Bách Hoa Châu, mà vẫn ẩn náu ở Xích Hỏa Châu, âm thầm chờ cơ hội.

Không nghĩ, Khương Ly một lần rời đi liền là mười ba năm, chẳng hề có chút tin tức. Ả chờ đợi mòn mỏi bao nhiêu năm, ruộng đồng khô nứt không người cày cấy, đối với d·â·m nữ như Yêu Nguyệt tiên tử quả thật quá khó chịu.

Cho nên nghe tin Khương Ly trở về, ả liền vội vã lên đường.

Ai ngờ nửa đường liền nghe tin, Khương Ly chỉ dùng một ngày đã g·iết c·hết hai mươi mốt vị nhị phẩm Chân Nhân, ba vị Chuẩn Vương. Thậm chí, Huyết Đao Vương dẫn theo thủ hạ bày Thất Tinh Huyết Sát Trận cũng không thể làm gì hắn, ngược lại còn b·ị đ·ánh cho hoa rơi nước chảy, chật vật chạy trốn.

Nếu tin tức kia là thật, thì hiển nhiên ả không phải là đối thủ của hắn rồi. Yêu Nguyệt tiên tử sở dĩ chạy qua hạp cốc này, cũng không phải truy bắt Khương Ly, mà là để xác nhận vị trí của hắn mà thôi.

Quả nhiên, thuật truy tung của ả vẫn vô cùng tinh chuẩn, rốt cuộc ngay tại chỗ này tìm được Khương Ly.

Ả cực lực che giấu cảm xúc, giống như một người qua đường bình thường tận lực không làm kinh động tới hắn.

Đáng tiếc, ả che giấu rất tốt, nhưng lại khó lòng thoát khỏi cảm giác lực của Khương Ly.

Hơn nữa, khí tức của ả cực kỳ đặc thù, hắn làm sao sẽ quên. Nhưng Khương Ly cũng chưa lập tức ra tay trấn g·iết, mà tùy ý để cho ả chạy đi.

Cửu Khúc Hoàng Hà Trận của hắn đã bố trí được hai phần ba, đợi Yêu Nguyệt gọi đám cường giả tiến đến, liền có thể hốt gọn một mẻ.

Chương 63: Chấp Niệm Của Yêu Nguyệt Tiên Tử