Chương 69: Niệm Như Suối Chảy
Cảm nhận được tu vi hồi phục trở về, đám võ giả đều kinh ngạc nhìn nhau, không nghĩ Khương Ly lại thẳng thừng đáp ứng điều kiện của chính mình.
Sau khi kinh ngạc, thì là điên cuồng.
Không ai bảo ai, tất cả vội vàng lấy ra v·ũ k·hí nhao nhao hướng về phía Khương Ly mà vọt tới.
Đằng nào cũng phải c·hết, vậy thì cùng nhau đồng quy vu tận!
Có lẽ sau khi g·iết c·hết Khương Ly, đại trận mất đi người điều khển, sẽ tự động đình chỉ.
Biết đâu bọn họ còn có một con đường sống.
G·i·ế·t, g·iết Bạch Ma tểu nhi!
Lúc nãy bị trận pháp phong ấn tu vi, bọn họ giống như cá nằm trên thớt, mặc người chém g·iết. Hiện tại đã có con đường sống, bọn họ tự nhiên sẽ bất chấp mọi thứ mà liều mạng.
“Hắc!” Khương Ly cười gằn, nghiêng đầu nhìn đám người đang điên cuồng xông về phía mình, trong đáy mắt lướt qua một tia thương hại.
Trao cho đối phương một chút hi vọng, sau đó tự tay bóp nát tia hi vọng đó. Đây mới là chân chính tuyệt vọng.
Ngay lúc đám người vừa áp sát chừng năm trượng, Khương Ly nâng tay bấm quyết, giữa không trung lần nữa xuất hiện một cái cự thủ, nhẹ nhàng chụp một phát, liền đem tất cả đám võ giả cùng nhau bắt lấy bao quát Ninh Thiên Vũ ở bên trong.
Aaaa
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, biểu thị cho một tên võ giả vẫn lạc.
Tiếng kêu khóc vang vọng bốn phương trời, có tuyệt vọng, có oán hận, có phẫn nộ, sợ hãi cầu xin…
Cho đến khi âm thanh ấy im bặt, nội bộ Cửu Khúc Hoàng Hà Trận đã không còn bất kỳ người nào còn sống sót.
Khương Ly sắc mặt lạnh lùng, đứng ở giữa hư không. Áo trắng xuất trần không nhiễm v·ết m·áu, tóc đen tung bay trong gió như trích tiên, nhưng trong mắt những võ giả vây xem, hắn lại chính là một tên ma đầu g·iết người như ngoé.
Thời gian chưa đầy một nén hương, ba vị Chân Vương, gần trăm vị Chân Nhân cảnh đều đã bị Khương Ly một người g·iết sạch. Loạn Ma Vực một ngàn năm trở lại đây, còn chưa bao giờ một lần c·hết nhiều cường giả như vậy.
Số cường giả c·hết trong trận chiến hôm nay, đã tương đương với toàn bộ cường giả của một cái ma châu.
Coi như Xích Hỏa Châu, ngày thường cũng chỉ ẩn núp từng đó cao thủ mà thôi. Nhưng hiện tại đều đ·ã c·hết sạch, hơn nữa đều c·hết cực kỳ biệt khuất, không có chút phản kháng nào mà ngã xuống.
Nghĩ đến thật là bi ai.
Chúng võ giả vây xem, ngoài kinh sợ, còn là thương hại, có chút thỏ tử hồ bi.
Trận chiến này, Khương Ly tất nhiên sẽ đắc tội với rất nhiều thế lực. Nhưng từ nay về sau các thế lực đó muốn động thủ với hắn thì cần phải suy nghĩ thật kỹ càng. Bằng lòng đánh đổi tánh mạng của một vài vị Chân Vương để g·iết c·hết Khương Ly có đáng hay không?
Bởi vì Khương Ly rõ ràng chẳng phải là kẻ lương thiện, mà là một con sói hung ác, sẽ đòi mạng người.
Lúc này, trên đỉnh đại trận bỗng nhiên xuất hiện một con chim lớn màu đỏ, sải cánh giang rộng che rợp bầu trời.
“Yêu Vương! Vì sao lại xuất hiện một vị Yêu Vương?”
Chúng võ giả nhíu mày, âm thầm bàn luận.
Con cự điểu kia sải cánh dài xấp xỉ ba trăm trượng, rõ ràng là một đầu cấp bảy đỉnh cao Yêu Vương. Cường giả cấp bậc này xuất hiện ở đây, chẳng lẽ tiếp theo còn có biến cố gì.
“Mau nhìn, trên lưng cự điểu tựa hồ có người!”
“Hả!” Không ít võ giả ngưng mắt, nhìn lên, lập tức phát hiện ra, quả nhiên trên lưng cự điểu đang đứng thẳng một gã thiếu nữ.
Để một vị cấp bảy đỉnh cao Yêu Vương làm vật cưỡi, sẽ là cường giả mạnh cỡ nào? Chẳng lẽ là tứ phẩm Chân Vương?
“Hí, lão phu tựa hồ đoán ra, người đứng trên cự điểu kia là ai?”
“Là ai?”
“Cung chủ Xích Hỏa Thần Cung, Vũ Nguyệt Chân Nhân!”
“Là nàng!” Đám võ giả đưa mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy da đầu căng nứt. Những tưởng là vị tứ phẩm Chân Vương nào tới cửa tìm phiền phức, không nghĩ lại là viện quân của Bạch Ma lão tổ.
Hiện tại, Xích Hỏa Cung Chủ đã tới, còn mời thêm một vị cấp bảy đỉnh cao Yêu Vương. Đám Trọng Huyền Vương dù chưa c·hết cũng nhất định phải c·hết.
Bên trong đại trận, Khương Ly ngẩng đầu nhìn lên, quan sát hỏa hồng cự điểu đang bay giữa không trung, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Hắn còn tưởng là vị cường giả nào đến gây chuyện cơ đấy.
“Phu quân, chàng không sao chứ?”
Từ trên không trung chợt truyền tới âm thanh lo lắng của Xích Tuyết.
“Ta không sao?” Khương Ly nhẹ nhàng đáp, lại nói:
“Có chuyện gì chút nữa tâm sự sau, làm phiền Tuyết nhi cùng Hồng Vũ tiền bối thay ta hộ pháp chốc lát!”
“Được!” Xích Tuyết không hề dài dòng mà nhanh chóng nhận lời, tiếp tục để cự điểu bay tới bay lui.
Khương Ly gật gù, tùy tiện tìm một chỗ gò đất bằng phẳng mà ngồi xuống. Trận chiến ban nãy, liên tục hấp thu hồn lực của mấy chục vị cường giả. Thần hồn của Khương Ly đã hoàn toàn đạt tới mức cực hạn, hầu như căng nứt muốn nổ bể.
Hắn không dám chậm trễ, vội vã tiến vào trạng thái Thiên Nhân hợp nhất, tập trung vận chuyển Vũ Ninh Thần Niệm Quyết. Thần Niệm Quyết hóa thành một cây búa lớn điên cuồng gõ lên thần hồn của hắn, không ngừng cô đọng, bài trừ tạp chất.
Thời gian trôi qua, trên trán Khương Ly đã nổi gân xanh, mồ hôi nhễ nhại, cho đến lúc trạng thái Thiên Nhân chuẩn bị kết thúc.
Thì chợt oanh một tiếng, thức hải ầm ầm phá toái, giây tiếp theo lại chậm rãi trọng tổ. Mà thần niệm của hắn càng không ngừng lớn mạnh, vốn giống như thác nước, đã rộng lớn như con suối lớn, kéo dài ra xa.
Tu vi thần hồn của Khương Ly cũng đột ngột tăng mạnh, ngắn ngủi nửa khắc đồng hồ, thần niệm đã tăng trưởng so với lúc trước không chỉ hơn mười lần.
Rống!
Khương Ly ngửa đầu thét dài một tiếng, mênh mông thần niệm uy áp, lấy hắn làm trung tâm mà quét ngang bốn phương tám hướng.
Cấp độ thần niệm uy áp kia, đã vượt qua đại đa số Tứ phẩm Chân Vương, thậm chí tương đương với tứ phẩm đỉnh cao.
Luồng thần niệm này trong chớp mắt đã bao trùm ngàn dặm, nơi thần niệm đi qua bất kỳ sinh linh nào đều cảm thấy sởn cả da gà, run sợ lẩy bẩy.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Là vị tứ phẩm cường giả nào vừa đi ngang qua hay sao?”
“Ừm, nhất định là tứ phẩm cường giả, hơn nữa còn không phải là tứ phẩm bình thường. Chẳng lẽ là Xích Hỏa Thần Vương?”
“Hí!”
Vô số tiếng hít vào hơi khí lạnh vang lên, đám võ giả thi nhau co đầu rụt cổ. Không nghĩ tới trận chiến hôm nay lại kinh động tới vị này.
Ừm!
Đang bay lượn trên không trung Hồng Vũ Yêu Vương cũng hơi run rẩy một chút, tiếp theo sắc mặt trở nên ngưng tụ.
“Cường độ thần niệm cỡ đó, so với Xích Tuyệt cũng chẳng hề thua kém! Tên quái thai này chui ở đâu ra!”
Lão ta ở gần trận pháp nhất tự nhiên cũng biết rõ, người vừa phát ra thần niệm không phải tứ phẩm cường giả hay là Xích Hỏa Thần Vương, mà là Khương Ly.
Điều khiến Hồng Vũ Yêu Vương kinh dị nhất, đó là tu vi của Khương Ly rõ ràng còn chưa đột phá tam phẩm, nhưng thần niệm đã không thua gì tứ phẩm đỉnh cao. Nếu nói ra, chỉ sợ không ít Chân Vương lão quái xấu hổ đến c·hết. Phải biết bất kể là nhân loại hay yêu thú, tu luyện thần hồn còn khó hơn tu luyện thân thể hay chân lực nhiều.
Tất nhiên có một chút võ giả bởi vì thiên phú dị bẩm hoặc là tu luyện công pháp đặc thù mà tu vi thần niệm vượt xa cảnh giới. Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Tu vi thần niệm vượt qua tu vi võ đạo xấp xỉ hai cảnh giới lớn, đúng là hoàn toàn chẳng thể nói lý.
“Kẻ này chỉ sợ tu luyện một môn chuyên tu thần hồn tuyệt thế công pháp!” Ánh mắt của Hồng Vũ Yêu Vương lấp lóe yêu mang, nhưng nhanh chóng bị giấu đi. Nếu là bình thường, gặp phải chuyện như vậy, lão nhất định sẽ liều mạng bay xuống g·iết c·hết Khương Ly c·ướp đoạt thần công.
Đáng tiếc, hiện tại toàn bộ Xích Hỏa Tước Tộc đều bị gieo xuống huyết chú, trở thành nô bộc của Xích Tuyết. Hồng Vũ Yêu Vương dù thèm thuồng lại không dám manh động.
Niệm Như Suối Chảy!
Khương Ly đứng dậy, cười dài một tiếng. Hắn kẹt ở cảnh giới Niệm Như Thác Đổ đã nhiều năm, hôm nay rốt cuộc thành công đột phá.
Bây giờ hắn cũng không rõ chính mình mạnh cỡ nào?
Nhưng chỉ riêng thần niệm tu vi cộng thêm Vũ Ninh Thần Niệm Quyết, đã đầy đủ để hắn g·iết c·hết tam phẩm Chân Vương như g·iết c·h·ó. Coi như tam phẩm đỉnh phong Chân Vương, hắn cũng có tự tin đánh nổ.
Đây có lẽ là cảm giác bành trướng sau khi đột phá, nhưng cũng không thể phủ nhận, thực lực của hắn vừa tăng một bước dài.
Thần niệm đạt tới Niệm Như Suối Chảy, thức thứ tư Không Niệm Quyết bên trong Vũ Ninh Thần Niệm Quyết cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Hắn có cảm giác, chính mình dựa vào thần niệm, có thể trực tiếp xé rách không gian mà thuấn di.
Xé rách không gian, thông thường chỉ có Tứ phẩm Chân Vương mới có khả năng làm đến. Tam phẩm cường giả, có thể đánh ra vết nứt không gian, lại không thể trực tiếp dùng tay xé ra không gian.
Hơn nữa, đạt đến tứ phẩm, chân lực hóa thành chân nguyên. Lợi dụng chân nguyên hộ thể, võ giả có thể bình yên vô sự di chuyển ở trong không gian loạn lưu.
Mà hiện tại Khương Ly có cảm giác, hắn cũng có thể làm được điều ấy.