Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 74: Dụ Dỗ Nghiệt Long
Khương Ly đem túi trữ vật cùng thẻ ngọc thu hồi, gật gù nói:
“Ngươi hiến cho ta những đồ vật này, Khương mỗ rất hài lòng. Tâm ý của ngươi, ta nhận. Để báo đáp lại, Khương mỗ có thể đáp ứng ngươi một điều kiện, chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt là được, bất kỳ điều kiện gì bao gồm hóa giải huyết chú trong cơ thể ngươi, trả tự do cho ngươi!”
Ô Thiên Phong nghe vậy thì như mở cờ trong bụng, cười không ngậm được mồm.
Gã biết ngay Chư Thiên Giao Dịch Trận nhất định sẽ đánh động được Khương Ly, sát tinh càng đồng ý mở ra huyết chú, khôi phục sự tự do cho gã.
Tự do nha, ai ui, cỡ nào hoài niệm, đây không phải là thứ mà gã vẫn luôn ham muốn đoạt trở lại sao?
Có điều…Ô Thiên Phong bỗng do dự đôi chút, một khi khôi phục sự tự do, gã cùng Khương Ly liền sẽ không còn liên quan, cũng không thể tiếp tục mặt dày ở lại bên người Khương Ly nữa.
Khụ khụ, chớ nên nghĩ bậy.
Ô Thiên Phong đối với Khương Ly có tình cảm đặc biệt gì cả, mà lý do là từ khi gặp mặt Khương Ly, đồng hành cùng hắn, gã chợt phát hiện vận xui của mình giảm bới rất nhiều. Ngược lại nếu cùng hắn tách ra, vận xui trở về, tu đạo lộ gian khổ nhấp nhô, đột phá tam phẩm khó như lên trời.
Ô Thiên Phong đau khổ suy tư, chỉ cảm thấy chính mình thật là đê tiện, ban nãy rõ ràng cực kỳ mong ngóng Khương Ly hóa giải huyết cấm. Hiện tại, Khương Ly đồng ý xuất thủ, gã lại không muốn.
Ô Thiên Phong ngửa đầu uống một ngụm rượu, không tự chủ nhớ tới lời dặn dò của sư tôn trước khi lâm chung:
“Tiểu tử hãy ghi nhớ một điều. Hắc Vận nhất mạch chúng ta bắt nguồn từ sơ đại Nghiệt Thần, trời sinh bị thiên địa nguyền rủa, vận đen quấn thân, muốn đột phá tam phẩm khó như lên trời. Cho nên cả đời nhất định phải tìm được một vị mệnh trung quý nhân, đi theo bên cạnh hắn, lại mượn nhờ số mệnh của đối phương mà cải biến số mệnh của chính mình. Nếu không kết cục cuối cùng sẽ đều khó thoát khỏi vạn kiếp bất phục”
Lão đầu tử năm xưa cũng đi theo một vị cường giả mang vận khí màu tím, đạo lộ hanh thông một đường đột phá tới nhị phẩm đỉnh cao. Đáng tiếc, vị cường giả kia bởi vì hành sự lỗ mãng, đắc tội với Minh Nguyệt Đế Quân, bị một chưởng vỗ c·hết. Mà lão đầu tử thì mất đi người tâm phúc, vận đen nối đuôi nhau mà đến, cuối cùng vong mạng bên dưới đại kiếp.
Ô Thiên Phong âm thầm tính toán, hay là chưa cần yêu cầu tự do vội, hiện tại suy nghĩ thật kỹ lại hướng về sát tinh yêu cầu một thứ khác, đúng rồi liền quyết định như thế.
Ô Thiên Phong cười quái dị, nói:
“Khà khà nếu không lão đại để ta suy nghĩ thật kỹ rồi báo cho ngươi sau?”
“A” Khương Ly hơi ngoài ý muốn nhìn gã chốc lát, không rõ trong hồ lô của con hàng này bán thứ gì. Ban nãy còn một bộ chờ không kịp muốn được tự do. Hiện tại hắn đồng ý mở ra huyết cấm, gã lại chần chờ không vội!
“Như thế cũng tốt!”
Khương Ly gật đầu, tùy theo gã vậy, chỉ cần gã không đưa ra yêu cầu quá đáng, hắn tự nhiên sẽ đồng ý. Dù sao, Ô Thiên Phong giao nộp rất nhiều đồ tốt, cộng thêm tấm trận đồ của Chư Thiên Giao Dịch Trận, đối với hắn mà nói cực kỳ trọng yếu.
Một phen trò chuyện xong xuôi, Ô Thiên Phong vui vẻ mà Khương Ly thì càng hân hoan. Ngồi thêm nửa khắc, hắn liền cáo từ trở về Tế Vũ Lâu.
Bố trí Chư Thiên Giao Dịch Trận mặc dù cần thiết một chút tài liệu quý hiếm, nhưng lấy tài lực của Xích Hỏa Thần Cung rất nhanh là có thể thu thập đầy đủ. Xích Tuyết vừa hạ lệnh một tiếng, ngay ngày thứ hai liền có đệ tử đem tài liệu dâng lên.
Khương Ly không chờ đợi thêm mà lập tức chui vào trong Lạc Thần Giới, chuẩn bị bày trận.
Lần này, hắn mang theo Xích Tuyết đi cùng, ai ngờ nàng vừa vào Lạc Thần Giới chẳng bao lâu đã xảy ra biến cố khác.
Ngay lúc hắn đang cặm cụi nghiên cứu thẻ ngọc, thì Xích Tuyết bỗng nhiên một mặt hơn dỗi chạy tới trước người hắn:
“Ừm!” Khương Ly ngẩng đầu lên, hiếu kỳ hỏi: “Có chuyện gì sao? Ai chọc tức nàng à?”
Xích Tuyết lườm hắn mấy cái, nâng tay chỉ về phía đầm sen, rất không vui hỏi: “Cô ta là ai?”
Bên cạnh đầm sen, có một nữ nhân mặc váy tím đồng dạng đeo khăn che mặt đang ngồi tu luyện. Điều khiến nàng tức giận hơn đó là năm tên tiểu nha đầu cùng Nghiệt Long lại xum xoe quanh ả, đem vị nữ chủ nhân chân chính này bỏ rơi.
Quả thực, lý nào lại như thế, sự xuất hiện của nữ nhân mặc váy tím, khiến cho nội tâm của Xích Tuyết báo động kịch liệt.
“Nàng ta sao...” Khương Ly bật cười, ôn tồn giải thích lai lịch của Tô Vũ, địch ý trên mặt Xích Tuyết mới vơi đi chút ít, nhưng vẫn như cũ vô cùng cảnh giác.
Bởi vì Tô Vũ mặc dù đeo khăn che mặt, không rõ dung mạo, nhưng từ dáng người đến khí chất đều không kém gì nàng. Hơn nữa cô ta bị Khương Ly bắt giam ở đây, biết đâu lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy thì sao?
Nghiệt Long và năm tên tiểu kiếm linh thay lòng đổi dạ là minh chứng rõ ràng nhất.
Xích Tuyết trong lòng quyết định, nàng quyết định sẽ phải dằn mặt Tô Vũ một trận, để cô ta biết ai mới là nữ chủ nhân chân chính ở nơi đây.
Nghĩ thế, Xích Tuyết hít sâu, gọi Tiểu Hồng ra ngoài, một người một chim hùng hổ tiến về phía đầm sen.
Khương Ly lắc lắc đầu, mặc kệ nàng, tiếp tục nghiên cứu thẻ ngọc.
Chừng nửa canh giờ, hắn rốt cuộc đem trận đồ phân tích thấu triệt, bắt đầu bày trận.
Chư Thiên Giao Dịch Trận là một cái đại trận không có đẳng cấp, diện tích bao trùm mấy trăm trượng, mắt trận vô số nhưng đều là hư giả, mắt trận thật sự chỉ có một cái nằm ở trung tâm.
Tiêu tốn chừng ba canh giờ, Khương Ly rốt cuộc đem đại trận bố trí xong. Lật tay lấy ra một viên đồng xu trong suốt, đúng là Thiên Đạo Tệ.
Chỉ cần bỏ Thiên Đạo Tệ vào trong mắt trận chỗ trung tâm, liền có thể khởi động trận pháp.
Có điều hắn chưa vội mở trận, mà âm thầm truyền âm cho Nghiệt Long.
Bên cạnh đầm Xích Tâm Địa Liên, không khí tựa hồ có chút dương cung bạt kiếm.
Chỉ thấy bên trái Xích Tuyết mặt mày lạnh lùng, khoanh tay trước ngực, Tiểu Hồng đứng ở trên vai nàng, kiêu ngạo ngẩng cao đầu. Phía khác, Tô Vũ nhíu nhíu mày quan sát Xích Tuyết, năm tên tiểu kiếm linh thì không ngừng bay lượn, đồng thời châm ngòi thổi gió.
“Tiểu Vũ Vũ, đánh nàng, mau đánh nàng! Đại tỷ tỷ ủng hộ ngươi!”
“Nhị tỷ tỷ cũng ủng hộ ngươi!”
“Tam tỷ tỷ cũng ủng hộ ngươi!”
“Tứ tỷ tỷ cũng ủng hộ ngươi nốt!”
“Đánh đánh đánh!”
Mà Nghiệt Long thì mặt rồng hớn hở treo lơ lửng ở trên không trung nhìn xuống, bộ dáng chờ xem náo nhiệt.
“Hắc hắc, đặc sắc đặc sắc, bản long đang nhàm chán muốn c·hết, không nghĩ lại được xem một màn hậu cung đại chiến, đánh đi đánh đi, người nào thắng, ca sẽ toàn lực ủng hộ người đó...”
“Nghiệt Long!” Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp truyền vào tai nó, để Nghiệt Long không tự chủ run rẩy.
“Xúi quẩy, sát tinh không lo bày trận, gọi ca đến để làm gì?”
Nghiệt Long rất không tình nguyện bay tới chỗ Khương Ly. Vừa tới nơi liền đổi giọng, xum xoe hỏi:
“Chủ gọi ta là có gì phân phó sao?”
Khương Ly nhìn kỹ toàn thân nó vài lần, hạ giọng hỏi: “Trên người ngươi còn có Thiên Đạo Tệ không?”
“Không nha!” Nghiệt Long vội kêu to, thành thật bảo: “Chủ nhân phải biết, Thiên Đạo Tệ quý giá cỡ nào, tiểu Long năm đó đạt được một viên đã xem như hồng phúc gia thân rồi”
“Thật ư?”
Nghiệt Long đinh ninh đáp: “Chính xác trăm phần trăm, Long Nhật Thiên ta là ai, là thiên hạ đệ nhất trung thần, sao sẽ lừa dối chủ nhân cơ chứ!”
Nghiệt Long ngoài mặt nói như thế, nhưng trong lòng thì thầm chửi rủa, ghê tởm, sát tinh này lại để mắt tới Thiên Đạo Tệ của ta. Hừ, đúng là mơ tưởng hảo huyền.
Nhìn bộ dạng chém đinh chặt sắt của nó, Khương Ly thở dài, khoát khoát tay bảo: “Được rồi, ngươi đi đi!”
“Hắc, vậy tiểu Long đi trước!” Nghiệt Long cười cười vừa định bay trở lại đầm sen, thì chợt nghe tiếng thở dài của Khương Ly.
“Hazz, bổn tọa tốn công tốn sức bày ra Chư Thiên Giao Dịch Trận, đáng tiếc chỉ có một viên Thiên Đạo Tệ, chỉ đủ giao dịch một lần, đáng tiếc nha!”