Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 79: Lai Lịch Của Tô Gia
“Lục Giới Phần...Diệp Tiếu?” Khương Ly nhíu nhíu lông mày.
Lục Giới Phần là một trong Ngoại Vực Thất Tôn, biệt hiệu là Yêu Tôn, y thống lĩnh Yêu Châu ba ngàn năm, hung danh hiển hách. Mà nếu đã là cường giả cấp bậc Thất Tôn, thì tu vi của y nhất định sẽ không kém, ít nhất cũng là ngũ phẩm đỉnh cao, thậm chí là Chuẩn Đế đại tu. Đáng tiếc, nghe nói trước đây không lâu, Lục Giới Phần bị Thái Nhất Chân Quân s·át h·ại, khiến cho Yêu Châu thiên hạ đại loạn.
Còn về Diệp Tiếu, là đệ nhất cao thủ của Kiếm Thành, trước đó cũng gặp người thần bí tập kích, bị đoạt mất Kiếm Mục. Về sau còn bị Diêm La Điện Diêm Vương t·ruy s·át, c·hết thảm ở trong Kiếm Phần.
Chính Khương Ly cũng trực tiếp tham gia trận vây g·iết ngày đó.
Nói như thế, một lần kia, Hắc Diệu Đế Quân thu cờ, trong ba người chỉ còn mỗi hắn sống sót. Khương Ly ngoài mặt bình thản, nhưng trong lòng đã phát lạnh.
Thầm nghĩ, nếu thời gian trước đến đối phó hắn, chẳng phải là Tô Vũ mà là vị cường giả khác thì kết cục của hắn chỉ sợ không khác hai người kia là bao.
Thêm một vấn đề nữa, đó là Tô Vũ tới g·iết hắn đã lâu lại vẫn chưa trở về hồi báo, có bị xem như nhiệm vụ thất bại. Tiếp theo sẽ có cường giả khác tới đây xử lý hắn hay không?
Nếu đến rồi một vị tam phẩm Chân Vương, còn dễ giải quyết. Nhưng thật đến một vị cường giả giống như Thái Nhất Chân Quân, thì Khương Ly sợ rằng khó lòng thoát khỏi c·ái c·hết.
Lần đầu tiên, nội tâm Khương Ly bắt đầu cảm thấy được gấp gáp, bèn đem chuyện này hỏi Tô Vũ.
“Không biết, nhưng lấy tính cách của Đế Quân, thì trừ phi tiểu nữ t·ử v·ong, ngài ấy mới sai phái người khác tới tiếp nhận nhiệm vụ...”
Khương Ly nghe vậy thì âm thầm thở phào một hơi. Xem ra trước đó mình nhẹ dạ, không thống hạ sát thủ, đem Tô Vũ g·iết c·hết t·ại c·hỗ, mà chỉ bắt giam là lựa chọn chính xác.
Nữ nhân này, tạm thời chưa thể g·iết c·hết, cũng không được thả đi. Cho đến khi thực lực của hắn đủ mạnh, có thể chống lại cường giả dưới tay Hắc Diệu Đế Quân...
“Dưới trướng Hắc Diệu Đế Quân, ngoài Thái Nhất Chân Quân ra còn có những vị cường giả nào?”
Tô Vũ tiếp tục lắc đầu, cười khổ nói: “Tiểu nữ tu vi thấp kém, vài năm gần đây mới được triệu kiến đến Hắc Diệu Thành, cũng không quen biết bao nhiêu người. Nhưng theo quan sát của ta, thì cường giả đi theo Đế Quân, chỉ riêng ngũ phẩm Chân Vương đã không dưới mười vị, trong đó thậm chí có ba bốn vị Chuẩn Đế."
Hí!
Khương Ly giật mình, con ngươi thít chặt. Ngũ phẩm Chân Vương đối với hắn hiện tại đã gần như ngọn núi cao khó lòng vượt qua. Nhưng dưới trướng Hắc Diệu Đế Quân lại có hơn mười vị. Âm thầm thở dài, xem ra phải nhanh chóng đột phá tu vi, gia tăng thực lực mới được.
Cảm giác giống như có môt thanh đao gác ngang đầu, để hắn cực kỳ khó chịu.
Khương Ly hít sâu một hơi, chuyển sang chủ đề khác.
“Cô nương từng nói, Tô gia các ngươi là hậu duệ của mạt đại Cổ Thần, đây là chuyện như thế nào? Hơn nữa ngươi tựa hồ rất để ý tới Tử Diễm Ấn Ký!”
Nghe hắn hỏi đến chuyện này, lông mi của Tô Vũ bất động thanh sắc giãn ra, do dự chốc lát rồi trả lời:
“Đây là bí mật của Tô gia chúng ta, nhưng công tử cũng có quan hệ với mạt đại Cổ Thần, tiết lộ cho ngươi cũng chẳng sao”
“Tổ tiên của Tô gia chúng ta vốn không phải là người của Đông Hoang, mà là đến từ một chỗ thế giới khác.”
“Hồi bé, tiểu nữ từng ở trong tàng thư các, tìm thấy một quyển kinh văn do tổ tiên ghi chép: Hơn vạn năm trước cố hương của chúng ta bị Kiếp Dân xâm lấn. Về sau không chống lại được, bèn dẫn người men thdo lưỡng giới thông đạo mà trốn tới Đông Hoang”
“Nghe nói năm đó những người trốn thoát kia cũng không phải chỉ mỗi chúng ta, nhưng lúc tới Đông Hoang gặp bởi biến cố gì đó mà chia năm xẻ bảy, mỗi người một hướng. Tổ tiên may mắn đi tới Hắc Diệu Đế Vực, mai danh ẩn tích, cũng đổi thành họ Tô”
“Tô gia ẩn núp ba ngàn năm, rốt cuộc ra đời một vị Thánh Nữ, vị thánh nữ kia tư chất, khí vận cao tuyệt, một đường tu luyện tới Chuẩn Đế cảnh, khiến cho Tô gia vang danh thiên hạ, trở thành thế lực lớn ở Đông Hoang.
“Sau khi đời thứ nhất thánh nữ vẫn lạc, lục tục có thêm từng vị Thánh Nữ, Thánh Tử khác xuất hiện vì Tô gia phát dương quang đại. Cho đến hiện tại là đời Thánh Nữ thứ tám. Đáng tiếc, ngàn năm trước, vị Thánh Nữ đời thứ tám vô duyên vô cớ m·ất t·ích. Tô gia vì thế mà lao đao nhiều năm. Lão tổ từng mời một vị chiêm bặc sư tính quẻ, tính đến vào thời đại này, vị Thánh Nữ, Thánh Tử thứ chín sẽ xuất hiện”
“Mà dấu hiệu của Thánh Tử, Thánh Nữ chính là Tử Diễm Ấn Ký, một thời đại chỉ có một người sở hữu ấn ký này...”
Nói đến đây, ánh mắt của nàng cực kỳ phức tạp nhìn hắn.
Khương Ly nhếch miệng, tự nhiên đoán được suy nghĩ của nàng. Vốn dĩ thời đại này, Tô gia xuất hiện Thánh Tử, Thánh nữ, nhất định sẽ là thế hệ các nàng. Hơn nữa Tô Vũ tư chất ưu tú, lại càng thức tỉnh Bất Diệt Chi Thân, chính là ứng cử viên sáng giá nhất.
Ai ngờ, Khương Ly vì cơ duyên xảo hợp mà ngưng tụ ra Tử Diễm Ấn Ký, cũng xem như đoạt mất cơ hội của nàng. Đổi lại là người khác chỉ sợ đã nổi trận lôi đình, cùng hắn liều mạng, hoặc là liên hệ với gia tộc đến bắt Khương Ly.
Nhưng Tô Vũ lại không làm như thế. Nguyên nhân là gì, chỉ có nàng ta mới biết rõ.
Khương Ly tâm niệm hơi động, giữa ấn đường đột ngột hiện ra một đạo ấn ký hình ngọn lửa màu tím, không
ngừng lấp lóe quang mang. Ấn ký vừa xuất hiện, toàn thân của Tô Vũ lập tức run lên, ánh mắt nhìn về phía hắn lộ ra vẻ kính sợ.
Thì ra là vậy!
Khương Ly thu hồi ấn ý, cuối cùng đã hiểu rõ vì sao. Tử Diễm Ấn Ký đối với Tô gia tựa hồ sở hữu tính áp chế. Hơn nữa, sợ rằng không chỉ mỗi Tô gia, mà bất kỳ Lạc Thần Duệ Dân nào đối mặt với ấn ký đều gặp phải áp chế.
Ấn ký biến mất, hơi thở của Tô Vũ mới bình thường trở về, do dự hồi lâu chợt nói:
“Mỗi vị Thánh Tử, Thánh Nữ, sau khi thức tỉnh ấn ký, sẽ có cơ hội vào trong tổ địa, nhận lấy truyền thừa của tổ tiên. Nếu Khương công tử hứng thú, về sau hãy cân nhắc đến Tô gia một chuyến...”
“Ta sẽ lưu tâm!” Khương Ly cười nhẹ lắc lắc đầu. Hắn sẽ đến Tô gia sao?
Tô gia Tổ Địa nằm ở Hắc Diệu Đế Vực, chính là đại bản doanh của Hắc Diệu Đế Quân, hắn tự mình chạy tới chẳng phải tự chui đầu vào rọ?
Hơn nữa, giả dụ không có Hắc Diệu Đế Quân, hắn đến Tô gia cũng chưa hẳn đã chiếm được lợi lộc gì. Một người bên ngoài vô duyên vô cớ thức tỉnh Tử Diễm Ấn Ký, cường giả của Tô gia sẽ nghĩ thế nào?
Cho nên, trong ngắn hạn hắn sẽ không làm chuyện dại dột đó, trừ phi thực lực của hắn vượt qua Hắc Diệu Đế Quân.
“Tô Thuyên hiện tại như thế nào rồi!” Khương Ly đột ngột hỏi.
“A” Tô Vũ hơi bất ngờ, trầm ngâm chốc lát nói: “Nhiều năm trước, sau khi tam muội từ Kiêu Dương Vực trở về thì vẫn một mực bế quan tu luyện, ta cũng chưa từng gặp mặt nàng ấy!”
“Ừm!” Khương Ly gật gù, không hỏi gì thêm, nhàn nhạt bảo:
“Làm phiền cô nương ở lại trong giới bảo thêm ít hôm, đợi thời cơ thích hợp, ta sẽ thả ngươi đi”
Tô Vũ cười khổ, nàng biết rõ, Khương Ly tất nhiên sẽ không dễ dàng thả nàng đi. Hơn nữa, thời gian vừa rồi b·ị b·ắt giữ, cũng tương đối an nhàn. Ngược lại có thể tập trung tu luyện.
Thẩm vấn xong xuôi, Khương Ly phất tay đưa Tô Vũ vào trong Lạc Thần Giới.
Bên cạnh đầm Xích Tâm Địa Liên có chừng bốn năm tòa định viện lầu các, tùy ý nàng chọn một tòa.
Cũng không rõ Tô Vũ suy nghĩ điều gì mà đắn đo chốc lát, liền chọn một tòa tiểu viện nằm bên cạnh bờ sông Vị Hà, đối diện biệt viện của Xích Tuyết.
Khiến cho thiếu nữ tức giận trợn trắng mắt.
Khương Ly thấy vậy chợt cười quái dị, cái này có được gọi là kim ốc tàng kiều không?