Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 81: Khí Vận, Số Mệnh
“Đồ nhi gặp qua sư tôn!” Vân Bất Kham vừa thấy Khương Ly liền cung kính bái lạy.
"Chớ nên đa lễ!” Khương Ly khoát khoát tay, cúi đầu đánh giá y chốc lát.
Gã đệ tử tiện nghi này của hắn so với năm đó cũng không khác biệt là bao, tu vi vẫn dậm chân ở nhị phẩm hậu kỳ, chưa từng tăng trưởng, mà bộ dáng thì vẫn lôi thôi luộm thuộm như tên ăn mày vậy.
Điều khác biệt duy nhất đó là một đôi hỏa nhãn so với trước kia càng thêm thâm thúy, chính giữa đồng tử thậm chí lấp lóe kim mang.
“Đệ tử hay tin sư tôn trở về Xích Hoả Châu, nhưng vì bận bịu luyện chế trận đồ mà chưa kịp tới bái kiến, mong sư tôn thứ tội”
Khương Ly cười cười, không thèm để ý hỏi: “Những năm này trận đạo tạo nghệ của ngươi như nào rồi?”
Nhắc đến trận đạo, vẻ mặt của Vân Bất Kham chợt cuồng nhiệt lên, vừa vui mừng lại tiếc nuối chắp tay: “Nhờ những cảm ngộ mà sư tôn ban tặng, tu vi trận đạo của ta không ngừng tăng mạnh, đã chạm tới ngũ chuyển đỉnh cao, khoảng cách lục chuyển còn thiếu nửa bước.”
“Đáng tiếc, đệ tử thiên thư ngu dốt, cho đến hôm nay vẫn chưa tài nào bước xong nửa bước ấy...”
Nói đoạn, đôi hỏa nhãn của y chợt sáng rực chăm chú nhìn hắn hỏi: “Đệ tử nghe nói hơn nửa tháng trước, sư tôn bố trí một cái hung trận, vây g·iết hơn trăm vị cường giả, thật là có chuyện này ư?”
“Đúng thế!” Khương Ly gật gù.
Gặp hắn xác nhận, hô hấp của Vân Bất Kham trở nên gấp gáp, liếm liếm môi hỏi vội: “Dám hỏi sư tôn, kia là trận pháp gì?”
Chuyện Khương Ly bố trí hung trận, trấn sát lượng lớn cường giả, bao quát ba vị Chân Vương, đã lan truyền khắp Loạn Ma Vực, khiến cho người người kinh hãi. Cũng chính thức xác nhận, hắn là vị Trận Vương thứ mười một tại Loạn Ma Vực.
Loạn Ma Vực mười tám ma châu, trận đạo, đan đạo, phù đạo đều cực kỳ phát triển. Xét về trận đạo, bát chuyển trận tôn có một vị, thất chuyển trận hoàng có ba vị, lục phẩm Trận Vương, tính cả Khương Ly là mười một vị.
Hơn nữa, Khương Ly bố trí đại trận có thể g·iết c·hết một vị tam phẩm hậu kỳ cường giả. Nhiều người suy đoán, hắn có lẽ không phải là tân tấn Trận Vương, tu vi trận đạo chỉ sợ đã là lục chuyển trung kỳ, thậm chí hậu kỳ.
Qua trận chiến này, mọi người cũng càng hiểu rõ sự đáng sợ của trận pháp sư, không dám đắc tội.
“Trận ấy tên Cửu Khúc Hoàng Hà Trận!” Khương Ly không hề giấu diếm nói.
“Cửu Khúc Hoàng Hà Trận!” Vân Bất Kham hít sâu một hơi, xoa xoa tay, cười khan hỏi: “Đồ nhi có một cái yêu cầu quá đáng, không biết sư tôn có thể bỏ chút thời gian, bố trí đại trận lại một lần, để ta học hỏi được chăng?”
Khương Ly lắc lắc đầu, bảo: “Cửu Khúc Hoàng Hà Trận là Lục chuyển trung phẩm trận pháp, vi sư vốn là mượn nhờ địa thế phù hợp mới may mắn bố trí ra. Muốn bố trí lại lần nữa khó như lên trời”
“Vậy sao…” Vân Bất Kham thất vọng thì thào, chợt nghe Khương Ly nói tiếp:
“Mặc dù không thể bố trận, nhưng vi sư có thể chế tạo trận bàn, cũng như ghi chép lại các kinh nghiệm bố trí Cửu Khúc Hoàng Hà Trận cho ngươi tham khảo”
“Đệ tử cảm tạ sư tôn!” Vân Bất Kham mừng rỡ, cười toét miệng, lộ ra mấy cây răng vàng.
Khương Ly gật gù, lật tay lấy một tấm thẻ ngọc, đặt lên mi tâm, đem các thông tin, kinh nghiệm bố trí Cửu Khúc Hoàng Hà Trận truyền vào rồi ném sang cho y. Lại phất tay, ngay giữa hư không ngưng tụ ra một cái trận bàn.
Vân Bất Kham nhận lấy thẻ ngọc cùng trận bàn, vui mừng khấp khởi giống như nhặt được bảo, không kịp chờ đợi mà chạy về nghiên cứu.
Dõi theo bóng lưng của y, Khương Ly mỉm cười.
Ngày trước hắn sở dĩ đồng ý nhận Vân Bất Kham làm đồ đệ, là bởi vì y sở hữu lòng thành kính, si mê đối với trận đạo. Loại người này, nếu gặp đúng cơ duyên, tương lai tất sẽ có một phen thành tựu.
Nhìn Vân Bất Kham, hắn lại nhớ tới một người đệ tử khác mà hắn thu nhận ở Hoang Châu, tên là Lăng Hàn. Lăng Hàn cùng Vân Bất Kham tương đối giống nhau, một kẻ là trận si, một kẻ là đao si. Mấy năm trước, thiếu niên ấy cõng theo cự đao bái biệt mà đi, không rõ hiện tại thế nào rồi.
Liệu hắn có thể đánh vỡ gông cùm xiềng xích, phá bỏ vận mệnh của Hoang Nhân, đột phá Chân Nhân?
Thở dài, Khương Ly hơi động, lách người chui vào trong Lạc Thần Giới.
Trải qua nửa tháng cải tạo, Lạc Thần Giới đã thay da đổi thịt, trở thành chân chính thế ngoại đào nguyên. Khu vực lầu các nằm cạnh đầm Xích Tâm Địa Liên, chỉ còn mỗi mình Tô Vũ cư ngụ. Khương Ly cũng không định làm phiền nàng, mà bay vào biệt viện của Xích Tuyết.
Phất ống tay áo, trước mặt hắn lập tức xuất hiện một chồng lớn đầy ắp túi trữ vật, số lượng hơn trăm cái.
Nhiều chiến lợi phẩm như thế, chẳng biết khi nào mới kiểm kê xong.
Vì vậy, nghĩ ngợi chốc lát, hắn liền quay trở ra ngoại giới b·ắt c·óc Xích Tuyết và Tiểu Hoàn kéo vào trong, thay mình kiểm kê tài sản.
Xích Tuyết vốn đang tu luyện nửa chừng, bị hắn quấy rầy có chút buồn bực, nhưng khi nhìn thấy từng chồng túi trữ vật, hai mắt lập tức tỏa sáng rực rỡ.
Mà Tiểu Hoàn, chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền tài như thế, mặt nhỏ đỏ bừng, vỗ ngực cam đoan trong vòng ba ngày sẽ kiểm kê xong tất cả đồ vật.
Khương Ly gật gù, rời khỏi biệt viện đi ra bên ngoài vườn hoa, ngồi ở bên cạnh Tử Thụ.
Cây nhỏ sinh trưởng mười mấy năm, hiện tại đã cao chừng một xích, đồng thời hoàn toàn mọc ra sáu chiếc lá non, chiếc lá thứ bảy đã mọc được hai phần ba.
Đổi lại là cây cối bình thường khác, sinh trưởng ở nơi có nồng độ nguyên khí nồng nặc như nơi này, chỉ sợ đã hóa thành cổ thụ từ lâu. Nhưng Tử Thụ là thiên địa kỳ vật, sinh trưởng chậm là điều đương nhiên.
Khương Ly đánh giá cây nhỏ mấy lần liền rời mắt, vỗ túi trữ vật lấy ra tấm ngọc giản chứa đựng Chưởng Vận Quyết.
Đối với hắn mà nói, làm sao để tăng lên khí vận của bản thân, nhằm đột phá tam phẩm Chân Vương, là điều cần phải ưu tiên hàng đầu.
Khí vận... khí vận, tu đạo đến cuối cùng, rất nhiều lúc thứ quan trọng nhất không phải tư chất mà là khí vận.
Thời đại thượng cổ, có rất nhiều cường giả cũng không phải hạng người có tư chất phi phàm, thậm chí rất nhiều người tư chất cực kỳ bình thường, nhưng vẫn như cũ từng bước từng bước tu luyện tới cảnh giới Chân Đế.
Nhưng lại rất hiếm vị Chân Đế nào sở hữu khí vận kém cỏi, đại đa số Chân Đế đều có khí vận màu tím.
Người mang khí vận cực kém, cơ duyên gần như bằng không. Nếu như không có cơ duyên, thì ngay cả Chân Nhân cảnh cũng chưa chắc đã tu luyện tới, nói gì Chân Đế.
Đương nhiên, cũng có một số người khí vận cực kém lại vẫn cứ thành Chân Đế.
Khí vận không phải vạn năng, nhưng xác thực vô cùng quan trọng.
Khương Ly đem ngọc giản nắm thật chặt, nhắm mặt lại.
Tư chất, tâm tính, nỗ lực, khí vận, mệnh cách, có quá nhiều nhân tố quyết định thành tựu sau cùng của võ giả.
Muốn trở thành Thánh Nhân, trường sinh cửu thị, đứng ở trên đỉnh thế giới, không phải chỉ dựa vào một câu “Ta sẽ nỗ lực hơn bất cứ người nào” là có thể làm được.
Có thể thành Thánh, ai không phải là người có tư chất, tâm tính, nỗ lực, khí vận, mệnh cách hơn người, vượt xa đồng lứa.
Hít sâu một hơi, Khương Ly đem tinh thần tràn vào trong thẻ ngọc, đọc kỹ từng dòng văn tự cổ lão. Thời gian trôi qua, cho đến ngày thứ ba, hắn rốt cuộc đem toàn bộ pháp quyết học thuộc lòng, cũng hiểu được chút da lông.
Không chần chờ, hắn lập tức bắt tay vào tu luyện.
Toàn bộ Chưởng Vận Quyết được chia làm bảy tầng.
Tầng thứ nhất, không ngừng gia tăng khí vận, đợi khí vận đạt tới màu tím thì xem như đại thành.
Tầng thứ hai bắt đầu ngưng tụ khí vận chi quang. Từ tầng thứ hai đến tầng thứ sáu, mỗi đại thành một tầng, sẽ ngưng tụ ra một luồng khí vận chi quang, đến cuối cùng triệt để ngưng tụ ra ngũ sắc khí vận.
Đến tầng thứ bảy, liên quan đến chưởng vị cấp bậc, Khương Ly đọc qua nhưng không hiểu cho lắm.