Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 86: Tam Cửu Thiên Kiếp
“Nghiệt Long nha!” Khương Ly đáp lời, híp mắt nhìn chằm chằm nó.
“Ây chủ nhân muốn dặn dò tiểu Long điều gì sao?”
“Ban nãy nhà ngươi tựa hồ rất bành trướng! Muốn tạo phản ư?” Khương Ly nói tiếp, âm thanh bắt đầu trầm thấp.
Nghiệt Long nghe vậy, khuôn mặt hung hăn run rẩy, gấp gáp xua tay: “Hiểu lầm, đây rõ ràng là hiểu nhầm. Nghiệt Long ta chính là thiên hạ đệ nhất trung phó, sao có thể tạo phản cơ chứ. Long Tổ ở trên cao, tiểu Long xin thề, chưa bao giờ có ý định tạo phản nha”
“Thật vậy chứ?” Khương Ly lườm nó một chút.
“Đương nhiên!” Nghiệt Long thành thật đáp, tiếp theo làm bộ buồn bã đau đớn nói: “Tiểu Long từ trước đến nay trung thành cảnh cảnh, ngay cả trân quý Thiên Đạo Tệ cũng cắn răng dâng cho chủ nhân. Ngài lại đi nghi ngờ lòng trung thành của ta, khiến tiểu Long thật đau lòng ah”
“Như vậy thì tốt!” Khương Ly thu hồi ánh mắt, hời hợt nói: “Tu vi của ngươi đã đạt tới cấp tám, liền không thể thường xuyên ở lại Lạc Thần Giới, đi thôi, chúng ta ra ngoài trước đã!”
Nghiệt Long gật gù, nó cũng vừa nhận ra điều đó. Lấy cường độ của Lạc Thần Giới hiện tại, chỉ có thể miễn cưỡng chưa chấp nó mà thôi. Nếu tu vi tăng thêm vài cảnh giới nhỏ nữa, nơi đây chỉ sợ phải băng liệt.
Khương Ly và Nghiệt Long vừa biến mất, toàn bộ sinh linh ở trong Lạc Thần Giới mới thở phào một hơi, chui ra chỗ trú ẩn. Luồng long uy ban nãy quả thật quá khủng bố, không nghĩ tới ở nơi nhỏ bé như nơi này lại xuất hiện tồn tại khủng bố như thế.
Bên dưới Động Đinh Hồ, một con Bạch Giao trồi lên mặt nước, ngước mắt nhìn về phía Ngũ Lĩnh Sơn, trong đáy mắt tràn đầy hâm mộ cùng hướng tới.
“Đó chính là long tộc tiền bối sao? thật là mạnh mẽ, đây mới là đích đến mà ta hằng mong muốn!”
“Từ nay về sau, Giao Tứ ta muốn tự cường, ta muốn thành long!”
Bạch Giao thì thào, chi trước bóp thật chặt, tràn đầy quyết tâm. Đúng lúc này từ phía đằng xa vang lên mấy tiếng kêu gọi ríu rít:
“Tiểu Giao Giao cuối cùng đã tìm thấy ngươi, mau đến chơi với bọn tỷ tỷ”
“Ah! Đám tiểu ác ma kia đến rồi!” Bạch Giao biến sắc, không dám chần chờ vội hóa thành bạch quang lặn xuống đáy nước bỏ trốn mất dạng. Trong nội tâm nó vừa khuất nhục vừa tức giận, thầm nghĩ đợi vị long tộc tiền bối kia trở về, Giao Tứ ta nhất định sẽ ồm lấy bắp đùi của hắn. Đến khi đó sẽ hung hăng giáo huấn năm tên tiểu ác ma này một trận.
……
Khương Ly cùng Nghiệt Long trở về ngoại giới, bởi vì Nghiệt Long hóa thành nhân hình nên không làm kinh động bất cứ người nào.
Khí vận lột xác thành màu tím, Nghiệt Long cũng vừa vặn thức tỉnh, lúc này đã có thể độ kiếp.
Khương Ly muốn độ kiếp, Xích Tuyết tự nhiên lo lắng không thôi. Lập tức hạ lệnh giới nghiêm toàn bộ Xích Hỏa Thành, cũng như tự mình dẫn hắn vào trong Xích Hỏa Bí Cảnh.
Tính toán chốc lát hắn dự định sẽ độ kiếp ở trong Xích Hỏa Bí Cảnh. Nguyên nhân đầu tiên là tòa bí cảnh này đầy đủ vững chắc, có thể chống đỡ uy lực của tam cửu thiên kiếp. Thứ hai là vì an toàn.
Độ kiếp là một quá trình cực kỳ hung hiểm, nếu tùy tiện đột phá ở bên ngoài, rất dễ dàng xảy ra biến cố. Dù sao thời gian trước hắn g·iết quá nhiều người, cũng đắc tội với rất nhiều thế lực. Các thế lực kia không dám công khai trả thù hắn, nhưng vẫn luôn ở trong bóng tối nhìn chằm chằm.
Nếu tin tức hắn độ kiếp truyền ra, bị các thế lực kia biết được, tất sẽ liều lĩnh ngăn cản, dù Khương Ly có Nghiệt Long hộ pháp, cũng chưa chắc đã hoàn toàn đảm bảo.
Nếu không phải sợ phá hỏng Lạc Thần Giới, hắn đã lựa chọn đột phá ở trong này rồi.
Khương Ly một mình tiến vào Xích Hỏa Bí Cảnh, mà bên ngoài cửa bí cảnh thì do Nghiệt Long, Xích Tuyết cùng Hồng Vũ Yêu Vương tự mình trấn giữ.
Hắn chậm rãi đi dạo trong rừng núi, chốc lát liền đi tới một tòa thành trống. Tòa thành này tên là Đông Ly Thành, chính là đại bản danh của Xích Tuyết trong trận đoạt đích chiến mười mấy năm trước. Cũng là nơi mà hắn lựa chọn dùng để độ kiếp.
Khương Ly đứng chắp tay ở trên cổng thành, đưa mắt nhìn về phía xa xa, cơn gió nhẹ thổi qua, khiến cho tà áo trắng bay phần phật. Hắn cứ đứng như thế trọn vẹn ba ngày.
Ba ngày sau, khí thế của Khương Ly đạt tới đỉnh phong, tâm niệm vừa động, liền bỏ ra hạn chế. Lập tức khí thế của hắn giống như con ngựa hoang thoát chuồng, điên cuồng tăng lên, vượt qua nhị phẩm đỉnh cao, hướng về tam phẩm mà tiến tới.
Lúc này trên bầu trời, chớp lóe ngang dọc, sấm sét ầm ầm, mây đen kéo tới. Tiếp theo một cổ uy áp không thể tưởng tượng được từ trên trời cao giáng xuống, điên cuồng lan rộng, bao phủ khắp Xích Hỏa Bí Cảnh.
“Bắt đầu rồi sao?” Bên ngoài bí cảnh, Xích Tuyết đứng ở trên tế đàn, ngước mắt nhìn lên thiên khung, nội tâm xiết chặt.
Nghiệt Long và Hồng Vũ Yêu Vương thì sắc mặt đều ngưng tụ, một bên quan sát thiên tượng, một bên âm thầm cảnh giác.
Khương Ly ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khẽ nói:
"Thiên kiếp!”
“Thiên đạo sẽ mãi là thiên đạo, ngay cả người hoàng tộc cũng nó, phổ thiên chi hạ, mạc phi vương thổ! Thiên đạo là chủ nhân của trời đất mênh môn, của vũ trụ hồng hoang. Tất cả vạn vật đều thuộc sở hữu của thiên đạo, không có thứ gì không phải của thiên đạo”
Cho dù động thiên giới bảo hay Yêu Đế bí cảnh cũng không thể nào ngăn cản thiên đạo giáng xuống. Vì tất cả thiên địa đều là của thiên đạo, chỉ cần tồn tại liền sẽ có thiên đạo.
Thiên đạo phủ xuống!
Thiên đạo vốn là vô hình nhưng khi giáng xuống lại trở thành hữu hình, chỉ có một tên gọi duy nhất…thiên kiếp!
Võ giả tu hành, ban đầu chỉ là cường kiện thân thể, mài dũa gân cốt, vốn là tăng cường tự thân, tự nhiên sẽ không dẫn tới thiên kiếp. Nhưng một khi thuế phàm thành chân, đột phá Chân Nhân cảnh, tức là nghịch thiên mà đi, mỗi một bước đều phải chịu thiên đạo trừng phạt. Trừng phạt này, cũng có thể coi là khảo nghiệm.
Người đủ mạnh, chống chịu qua thiên kiếp tẩy lễ, liền được thiên đạo thừa nhận, kẻ yếu đuối, không thể vượt qua liền sẽ hóa thành tro bụi, rơi vào trong luân hồi.
Thiên kiếp vừa hiện, lập tức kinh động toàn bộ Xích Hỏa Châu.
Trên Tử Vân Phong, Vân Phi Dương đang nhắm mắt ngồi tĩnh tọa, mười mấy năm nghiên cứu cổ thư mà Khương Ly gửi tặng, hắn đã tìm ra manh mối đột phá thất chuyển trận Hoàng. Đúng lúc này, hắn đột nhiên mở hai mắt, trong mắt lộ ra những luồng sáng kỳ dị. Hắn nhìn về phía hư không, vẻ mặt khẽ biến. Tay phải bấm pháp quyết, trầm ngâm tính toán trong chốc lát rồi chợt nhíu mày.
“Có người độ tam cửu thiên kiếp, chỉ là thiên kiếp này vô cùng kỳ quái, không giống thiên kiếp mà ta trải qua năm xưa....”
Lăng Tiêu Thành, trong một gian mật thất, Tiêu Nhân Vương đứng bên cạnh một cái quan tài lớn, thì thào cười khổ:
“Tị thiên quan, rốt cuộc đã đến lúc phải dùng thứ này sao?”
Đúng lúc này, Tiêu Nhân Vương đột nhiên biến sắc rồi biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở bên ngoài bầu trời Lăng Tiêu Thành. Ông ta nhìn về phương xa, trong đáy mắt lộ ra kinh ngạc.
“Tam cửu thiên kiếp!”
Tiêu Nhân Vương cau mày, vẻ mặt không thấy rõ là vui hay buồn. Ông ta nhìn kỹ phương hướng mà luồng uy áp kia truyền đến, lẩm bẩm:
“Tam cửu thiên kiếp, là ai đột phá Chân Vương? Vì sao từ bên trong luồng thiên kiếp kia, ngay cả ta cũng cảm thấy nguy cơ sinh tử?”
Thời gian từng thời từng khắc trôi qua, dị tượng trên bầu trời đã vô cùng rõ ràng, được tất cả mọi người trong Xích Hỏa Thành nhìn thấy, ánh mắt của bọn họ đều trở nên ngẩn ngơ.
Chẳng trách hôm nay Xích Hỏa Thần Cung hạ lệnh phong thành, thì ra là có người độ kiếp. Thiên uy mạnh như vậy, hẳn là đột phá Chân Vương đi. Rốt cuộc là ai?
Chẳng lẽ là vị phó cung chủ nào của Xích Hỏa Thần Cung.
Quần tu ồn ào dự đoán.