Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 88: Trời Muốn G·i·ế·t Người, Người Nhất Định Phải C·h·ế·t
Chuyện có cường giả độ kiếp ở trong Xích Hỏa Bí Cảnh tự nhiên không thể nào giấu diếm được tai mắt của thế nhân. Mặc dù Xích Tuyết đã nghiêm lệnh phong thành, cấm chỉ võ giả tùy tiện ra vào. Võ giả Xích Hỏa Thành cũng đồng dạng không thể nhìn thấy đầy trời kiếp vân và cảnh tượng kiếp lôi giáng xuống, nhưng ban nãy mây mù kéo đến, t·iếng n·ổ rung trời đã xuyên qua kết giới của bí cảnh truyền khắp bốn phương tám hướng, vẫn bị rất nhiều người thấy được.
Lúc này có không ít võ giả đứng ở trên cổng thành nhìn về xa xa nhao nhao bàn luận. Suy đoán vị cường giả đang độ kiếp kia là ai. Dù sao thật lâu rồi Xích Hỏa Châu mới có người độ kiếp thành vương. Lần gần nhất xuất hiện người đột phá tam phẩm tựa hồ là hai trăm năm trước.
Lúc này bên trên tường thành có người đàn ông trung niên mặc đạo bào màu đen, thân hình thấp béo, để râu cá trê đang hí hửng nhìn về phương hướng Xích Hỏa Bí Cảnh
“Hắc, thiên kiếp khí tượng mạnh mẽ như thế, hẳn là sát tinh kia đang độ kiếp ah” Người đàn ông vuốt râu, khẽ suy đoán.
“Sát tinh cũng thật khó lường thực lực không thể theo lẽ thường mà tính toán. Lúc trước chưa đột phá tam phẩm, đã g·iết Chân Vương như g·iết c·h·ó, đợi hắn đột phá thành công, thực lực không biết còn cường đại đến cỡ nào, sẽ không là một vị Kinh Dương Vương thứ hai đi”
Kinh Dương Vương…ánh mắt của người đàn ông trung niên khẽ lấp lóe.
Ngàn năm trôi qua, vật đổi sao dời, thế nhân còn mấy ai nhớ đến cái tên này cơ chứ.
Năm đó, Kinh Dương Vương cũng đồng dạng xuất thân từ Kiêu Dương Việt Quốc, cũng là một thân một mình xông xáo Loạn Ma Vực. Từ vô danh tiểu tốt, g·iết ra danh tiếng, g·iết ra sát nghiệp rung trời để thế nhân sợ hãi.
Năm đó, Kinh Dương Vương chỉ là tam phẩm Chân Vương, nhưng tứ phẩm nhìn thấy cũng phải nhượng bộ lui binh, ngũ phẩm gặp mặt cũng phải khách khí chào một tiếng Trần đạo hữu.
Hắc Vận nhất mạch của gã vì sao phải đến Tây Việt lập tông, còn không phải vì vị Kinh Dương Vương này sao. Ngàn năm trước, sư tổ của Ô Thiên Phong, chính là bám lấy đùi của Kinh Dương Vương mới có thể vượt qua Tam Cửu Thiên Kiếp, tấn thăng tam phẩm.
Đáng tiếc, người này chiến lực cao tuyệt, nhưng tâm tính cao ngạo, không chịu ở dưới người khác. Ngàn năm trước Loạn Thiên Vương họa loạn Đông Hoang, thế nhân trốn tránh không kịp, hắn thì tốt, hùng hổ xông ra cùng Loạn Thiên Vương đánh một trận.
Loạn Thiên Vương là ai? Chính là Đông Hoang đệ nhất ma đầu, là kẻ hung nhân từng lấy tứ phẩm Chân Vương âm c·hết một tên Lục phẩm Đế Quân. Ngươi một đứa tam phẩm nghé con, xông ra chịu c·hết làm gì?
Càng đáng c·hết hơn là, ngươi c·hết một mình ngươi không nói, còn đánh mất bảo vật của Hắc Vận nhất mạch chúng ta, khiến cho lão đầu tử cả đời chỉ có thể dừng lại ở nhị phẩm đỉnh phong, ôm hận mà c·hết.
Ôi ôi, đáng buồn thay, đáng hận thay.
Người đàn ông trung niên hồi tưởng lại vài chuyện cũ, tiếp theo liền nở nụ cười:
“Còn may, Khương tiểu nhi này vẫn ra sức, chờ hắn đột phá Chân Vương, lão Ô ta lại nhờ hắn giúp đỡ đoạt Ô Vận Thạch, hắc vận của ta liền có thể đột phá cấp bốn, đến khi đó coi như ngũ phẩm Chân Vương nhìn thấy lão phu cũng phải nhượng bộ lui binh hê hê hê”
Người đàn ông đang vui mừng khấp khởi, chợt vẻ mặt của gã biến đổi lớn.
“Đây…đây là…tiên sư bà ngoại nó, sát tinh này đã làm chuyện thương hại lý gì mà dẫn tới thứ này…”
Gã không dám chậm trễ, vội vã lấy ra một cái mai rùa, nhanh tay bấm quyết, tiếp theo không nhịn được mà phun ra một ngụm máu đen, khí tức uể ai đi trông thấy.
“Bị thiên uy ảnh hưởng, thiên cơ đảo lộn không thể tính ra thứ gì…”
…..
Lúc này bên trong Xích Hỏa Bí Cảnh, Khương Ly quần áo rách nát, thân thể nhuốm đầy máu tươi cùng mùi cháy khét, đang điên cuồng hấp thụ nguyên thạch hồi phục Chân Lực.
Nửa canh giờ, hắn lần lượt trải qua hai mươi bảy đạo kiếp lôi, mỗi một đạo kiếp lôi đằng sau đều mạnh mẽ hơn đạo đằng trước. Đến đạo thứ hai mươi bảy, thậm chí mơ hồ đạt tới một kích của tứ phẩm sơ kỳ.
Khương Ly phải vận dụng hầu hết vốn liếng mới có thể kháng trụ đến cuối cùng.
Chỉ là rõ ràng đã trải qua hết thảy hai mươi bảy đạo thiên kiếp, nhưng Khương Ly vẫn chưa hề buông lỏng, mà ánh mắt thậm chí càng lộ ra vẻ ngưng trọng ngẩng đầu nhìn chằm chằm thương khung.
Bởi vì trên bầu trời hồng vân vẫn chưa tiêu tan.
Hồng vân mặc dù chưa tiêu tan nhưng cũng không có bất kỳ phản ứng nào dữ dội, giống như tất cả mọi thứ đều đã an tĩnh trở về. Nhưng sự an tĩnh này lại chuyển hóa thành một làn áp lực vô hình bao phủ cõi lòng hắn.
Đây tựa như sự tĩnh lặng trước cơn bão táp.
Khương Ly vỗ túi trữ vật, lần nữa lấy ra một viên đan dược ném vào trong miệng, cấp tốc luyện hóa.
Đúng lúc này, bầu trời đột nhiên biến đổi.
Hồng vân trên bầu trời từ bốn phía nhanh chóng ngưng tụ lại rồi bao phủ toàn bộ Xích Hỏa Bí Cảnh. Một luồng khí tức uy nghiêm chậm rãi từ trên trời tỏa xuống, hầu như chỉ trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ ngàn dặm địa vực.
Khương Ly đứng ở trên vỡ nát phế tích, ngắm nhìn hồng vân.
Rõ ràng đã trải qua tam cửu thiên kiếp, nhưng lần độ kiếp này vẫn chưa hề kết thúc. Hơn nữa, nguy cơ so với trước đó càng thêm mãnh liệt, nội tâm Khương Ly điên cuồng cảnh cáo.
Hồng vân ngưng tụ xong xuôi lập tức, xuất hiện một luồng áp lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Hồng vân trên bầu trời đột nhiên đồng loạt hạ thấp xuống một tấc!
Hồng vân hạ xuống một tấc lập tức làm cho những mảnh vỡ của phế tích khắp bốn phía Khương Ly nổ ầm ầm. Con sóng lực vừa mới được tạo ra đã lập tức bị áp lực đè xuống chui thẳng vào trong lòng đất.
Uy áp hạ xuống thì những con sóng này không có tư cách bốc lên!
Khương Ly chỉ cảm thấy cơ thể trở nên nặng nề giống như có một lực lượng nặng ngàn vạn cân đè lên người, trong cơ thể hắn liên tục truyền ra những t·iếng n·ổ giòn tan. Giờ khắc này Khương Ly bị kẹp vào giữa thiên địa, sinh ra ảo giác bị thiên địa chèn ép.
Loại cảm giác này giống như năm xưa, hắn còn là Kim Thân cảnh tiểu võ giả, bị ngạo gia Chân Nhân Ngạo Vô Phương dùng uy áp đè xuống khắp toàn thân, không tài nào nhúc nhích.
Ngay sau đó uy áp lại bùng lên, hồng vân trên bầu trời lại hạ xuống một tấc nữa. Lúc này một luồng áp lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống, rừng núi ở phương viên ba trăm dặm độ nhiên vang lên hàng loạt những t·iếng n·ổ ầm ầm rồi lập tức sụp đổ trở thành những mảnh nhỏ.
Uy áp từ trên trời giáng xuống rồi nhanh chóng tỏa ra, lấy vị trí Khương Ly làm trung tâm, trong nháy mắt đã kéo dài ra phương viên năm trăm dặm.
Trong hồng vân trên bầu trời truyền ra những tiếng sấm sét rồi lại hạ xuống một tấc, một tấc, một tấc! Lúc này hồng vân liên tục hạ xuống ba tấc, uy áp bao phủ khắp đất trời.
Trên mặt đất phát ra những âm thanh, tất cả rừng núi, sông suối, thành trì ở bên trong bí cảnh đều bị đè nát thành mảnh nhỏ.
Giờ khắc này chẳng khác gì bầu trời như đang đổ sập xuống vậy.
Đây là thiên uy! Tất cả mọi thứ bên dưới thiên uy nhất định phải khuất phục. Nếu ngươi không khuất phục thì chắc chắn sẽ bị thiên uy đè c·hết!
Trời muốn g·iết người, người nhất định phải c·hết!