Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 91: Tam Phẩm Chân Vương

Chương 91: Tam Phẩm Chân Vương


Nguyên do Khương Ly bất đắc dĩ, là bởi vì trong cơ thể hắn lúc này đã ngập tràn ma khí. Ngay cả chân lực cũng bị ma khí đồng hoá biến thành một màu đen yêu dị.

Từ bên ngoài nhìn qua, hắn chẳng khác gì một tên ma tu chân chính.

Ở Loạn Ma Vực, Ma tu không hề hiếm gặp. Tập trung nhiều nhất ở Ma Châu, tiếp theo là Vạn Qủy Châu.

Ma tu hung hăng càn quấy, làm việc độc ác tàn nhẫn, luyện thi, thải bổ, đoạt xá, g·iết người. Vì tu luyện vì cường đại mà có thể bất chấp tất cả.

Loạn Ma Vực tuy là nơi quần ma loạn vũ, yêu ma hoành hành ngang dọc, nhưng không phải hầu hết các thế lực đều tu luyện ma đạo. Bên trong ngoại vực tồn tại khá nhiều huyền môn thế lực, tu luyện công pháp bình thản cũng không ưa thích chém g·iết. Tựa như Thiên Trận Tông.

Từ lúc bắt đầu tu hành, sư tôn của hắn Lạc Trường Tử từng nói với Khương Ly một đạo lý. Ma môn Huyền môn chỉ nhìn bề ngoài thì không thể nào phân biệt được.

Chính ma chỉ là phương thức tu luyện bất đồng mà thôi, lòng người thiện ác, mới khó phát hiện.

Cho nên từ trước đến nay, Khương Ly chưa từng phán xét chính ma hai đạo, chỉ nhìn lòng người. Người khác đối xử tốt với hắn, hắn sẽ đối xử tốt trở về. Người khác muốn mưu hại hắn, hắn nhất định sẽ lấy oán báo oán.

“Ma tu liền là ma tu đi!” Khương Ly cười nhạt vài tiếng, rồi tỉ mỉ đánh giá giọt Tổ Huyết đang lơ lửng ở trong đan điền của mình.

Hiện tại Tổ Huyết tương đối ảm đạm mịt mờ, tựa hồ ban nãy đối kháng với thiên uy khiến cho nó tổn thất rất lớn. Nhưng Khương Ly không dám chủ quan.

Ban nãy, ma niệm của Sâm Ma Đại Đế bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa trọng thương, nhưng vẫn chưa hề t·ử v·ong mà đang ẩn núp ở trong Tổ Huyết.

Càng khiến hắn đau đầu đó là giọt Tổ Huyết này chiếm cứ trong đan điền của hắn, nhưng hắn lại không tài nào đem nó dời ra ngoài. Nếu không Khương Ly thà không cần Tổ Huyết, còn hơn lưu lại tai hoạ ngầm bên người.

Cần thiết nghĩ phương pháp xử lý Tổ Huyết mới được.

Khương Ly thở dài, lâm vào trầm tư.

Chốc lát, ánh mắt của hắn hơi lấp lóe, nghĩ tới phương án khả thi.

Ngự Linh Quyết

Ngự Linh Quyết được xưng có thể nhận chủ vạn vật trong thiên địa, Sâm La Tổ Huyết tự nhiên cũng nằm ở trong vạn vật. Chỉ cần Ngự Linh Quyết của hắn tu luyện đủ cao, nhất định có thể đem Tổ Huyết nhận chủ, cũng như tránh thoát được tính toán của Sâm La Đại Đế.

Suy nghĩ xong xuôi, hắn mới vỗ túi trữ vật lấy ra đan dược, nguyên thạch bắt đầu chữa thương.

Lần độ kiếp này quả thực quá mức hung hiểm, nếu không phải lúc mấu chốt ma niệm của Sâm La Đại Đế xuất hiện cứu hắn một mạng. Thì Khương Ly có lẽ đã vẫn lạc dưới thiên kiếp rồi.

Hồi tưởng lại lời của Sâm La Đại Đế lúc nãy, thiên đạo sở dĩ hạ xuống thiên uy muốn gạt bỏ hắn, là bởi vì không cho phép siêu thoát sinh linh xuất hiện.

Siêu thoát sinh linh!

Ánh mắt của Khương Ly khẽ lập loè. Viễn cổ có Thần, Thái cổ có Ma, Thần Ma vốn tồn tại từ thời xa xưa, nằm ngoài vòng pháp giới, không chịu trói buộc của thiên đạo luân hồi. Đột phá cảnh giới tự nhiên cũng không cần phải độ kiếp giống như những sinh linh khác.

Hơn nữa, lợi ích của việc trở thành siêu thoát sinh linh tựa hồ không chỉ có vậy, nếu không thiên đạo cũng sẽ chẳng hạ xuống thiên uy ngăn cản. Nghĩ tới đây, nội tâm của hắn bắt đầu rục rịch.

Chỉ là nháy mắt sau, Khương Ly lập tức đem tâm tư này bóp tắt.

Có thể thấy thiên đạo đối với chuyện này cảnh giác đến cỡ nào. Hôm nay may mắn có Sâm La Đại Đế cứu mạng, ngày sau liệu còn có ai khác cứu mạng hắn nữa đây?

Cho nên muốn trở thành siêu thoát sinh linh, thì trước hết cần nắm giữ thực lực chống lại thiên uy trước đã.

Thân thể xương cốt của hắn vốn bị thiên uy ép cho vỡ vụn, nhưng về sau được Ma khí chữa trị, nên cũng không đến mức trọng thương. Cho nên, ước chừng nửa canh giờ trôi qua, Khương Ly rốt cuộc đem thương thế chữa trị được thất bát.

Lắc mình chui vào Lạc Thần Giới tắm rửa một trận xong xuôi, hắn mới thu liễm khí tức, bước ra Xích Hỏa Bí Cảnh.

Lúc này, phía trên tế đàn bên ngoài bí cảnh, Xích Tuyết, Nghiệt Long cùng Hồng Vũ Yêu Vương đang âm thầm chờ đợi.

Khương Ly độ tam cửu thiên kiếp tạo nên thanh thế kinh người, bọn họ mặc dù không tận mắt chứng kiến lại có thể cảm nhận được bí cảnh kết giới không ngừng lắc lư, tùy thời muốn sụp đổ.

Trong ba người, ngoại trừ Xích Tuyết lòng đầy lo lắng ra, hai người khác thì đều nghi hoặc khó hiểu.

Xích Hỏa Bí Cảnh là do một vị Yêu Đế tạo nên, coi như ngũ phẩm Chân Vương toàn lực công kích cũng không thể nào lay chuyển mảy may. Khương Ly chỉ vẻn vẹn độ kiếp mà thôi, vì sao lại khiến bí cảnh rung chuyển dữ dội như thế?

Rốt cuộc, phía trên tế đàn đột ngột hiện ra một màn sáng màu đỏ rực, có một gã thanh niên mặc áo trắng từ bên trong bước ra.

“Phu quân!” Nhìn thấy Khương Ly bình yên xuất hiện, tảng đá trong lòng Xích Tuyết rốt cuộc rơi xuống, vội vàng chạy tới ôm chầm lấy hắn.

Khương Ly cười nhẹ, ôn nhu vuốt ve đầu nhỏ của thiếu nữ, nói: “Để cho nàng lo lắng rồi!”

“Phu quân không sao là tốt rồi!” Xích Tuyết cười hì hì, chưa hề hỏi han chuyện độ kiếp.

Mà đứng ở bên góc tế đàn Nghiệt Long bỗng co rụt hai mắt, khó lòng tin tưởng. Bởi vì nó vậy mà lại cảm nhận được một tia uy h·iếp mãnh liệt từ trên người Khương Ly.

Làm sao có thể, ca đường đường là cấp tám Long Vương, bình thường tứ phẩm Chân Vương hoàn toàn không phải là đối thủ của ta. Nhưng Khương tiểu nhi lại khiến ta cảm thấy nguy hiểm. Điều đó có nghĩa là, thực lực của Khương Ly đã không hề thua gì ca rồi?

Chớp mắt, Nghiệt Long chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, tất cả niềm vui lúc vừa đoạt xá đã hoàn toàn biến mất. Nhìn về phía phong thần tuấn lãng Khương Ly, trong lòng không tự chủ nhớ đến một người.

Đó là đồng bạn đầu tiên của nó, Kinh Dương Vương.

Năm ấy, Kinh Dương Vương cũng vừa đột phá tam phẩm Chân Vương liền g·iết tứ phẩm như g·iết c·h·ó, về sau lấy tu vi tam phẩm hậu kỳ, đại bại ngũ phẩm sơ kỳ cường giả, ma danh vang vọng Loạn Ma Vực.

Năm ấy, cùng thế hệ, Đông Hoang ngoại trừ Loạn Thiên Vương ra, còn ai có thể sánh với Kinh Dương Vương.

Hiện tại, nó tựa hồ lại lần nữa nhìn thấy một vị yêu nghiệt quật khởi, trong lòng không khỏi ngũ vị tạp trần.

Phía khác, Hồng Vũ Yêu Vương đồng dạng kh·iếp sợ, nhưng không giống Nghiệt Long, kh·iếp sợ thực lực của Khương Ly, mà lão ta đang hai mắt trợn tròn, thông qua trận môn nhìn vào trong bí cảnh.

“Sao…sao lại thế này!” Hồng Vũ Yêu Vương nghẹn họng trân trối, sững sờ tại chỗ.

Biểu hiện của lão lập tức thu hút những người khác.

“Hí!” Nghiệt Long hít vào một hơi khí lạnh, nhìn về phía Khương Ly như nhìn một tên quái vật. Bởi vì lúc này toàn bộ Xích Hỏa Bí Cảnh đã đổ nát tan hoang, không còn núi non trùng điệp, rừng cây bạt ngàn, mà là một nơi phế tích, đất đá ngổn ngang.

Hơn nữa, tất cả sinh vật sống ở trong bí cảnh đều đã hoàn toàn tuyệt chủng, chẳng có bất kỳ thứ gì may mắn sống sót.

“Đây... đây…đây là chuyện gì xảy ra?” Xích Tuyết cũng lắp bắp che miệng, trợn mắt nhìn vào trong Xích Hỏa Bí Cảnh.

Chương 91: Tam Phẩm Chân Vương