Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 93: Hoan Nhạc Vương Lăng Loàn
Một đường hướng về phía Xích Dương Phủ bay nhanh, ven đường gặp gỡ không ít nhất phẩm, nhị phẩm Chân Nhân, cũng bay qua đỉnh đầu rất nhiều thế lực lớn nhỏ.
Nghiệt Long bay tới đâu, quần tu kinh sợ tới đó.
Thế là Khương Ly chưa kịp chạy đến Xích Dương Phủ, ma danh đã lan truyền khắp bốn phương tám hướng.
Nhìn thấy khủng bố hỏa long vi hành, bất kỳ võ giả hay yêu thú đều phải dồn dập nhượng bộ lui binh.
“Thấy cái gì không? Vệt đỏ vừa bay qua đầu chúng ta chính là Bạch Ma Diêm Vương cùng yêu sủng của hắn!” Một tên Ngọc Mệnh cảnh võ giả thần thần bí bí nói với đồng bạn.
“Bạch Ma Diêm Vương! Là người đã g·iết c·hết hơn trăm vị cường giả ở Xích Huyền Phủ kia ư!” Vô số võ giả sắc mặt đại biến, lộ ra vẻ e ngại.
“Nghe nói một tháng trước Bạch Ma Diêm Vương đột phá tam phẩm Chân Vương xong liền lặng lẽ biến mất, hôm nay bỗng nhân cao điệu xuất hành không biết mục đích là gì?” Có người trầm ngâm hỏi.
“Hẳn là đi báo thù đi, ngày trước có không ít thế lực vây g·iết hắn nha?”
“Hắc! Cũng không biết là kẻ nào sắp gặp xui xẻo!”
Khoảng cách từ Xích Hỏa Thành đến Xích Dương Phủ chừng ba vạn dặm, lấy tốc độ của Nghiệt Long chưa đầy hai canh giờ đã đến nơi.
Thủ phủ của Xích Dương Phủ gọi là Xích Dương Thành. Mà chủ nhân của Xích Dương Thành là Liễu gia, là một trong năm cái Chuẩn Vương cấp thế lực ở Xích Hỏa Châu.
Liễu gia quật khởi đến nay đã hơn ngàn năm, là một cái luyện đan thế gia, thế lực hùng hậu. Liễu gia lão tổ Liễu Tam Sinh ngoại trừ là Chuẩn Vương cường giả ra còn là một vị ngũ chuyển thượng phẩm luyện đan sư.
Ngũ chuyển thượng phẩm đan sư, coi như Chân Vương cường giả nhìn thấy cũng khách khí ba phần.
Nhưng hôm nay Liễu gia lão tổ và bảy vị trưởng lão sau lưng lão đều sắc mặt đại biến, vội vàng bay lên bầu trời, kinh hoảng nhìn sang.
Chỉ thấy trên đỉnh Xích Dương Thành đến rồi một đầu hỏa hồng cự long, mang theo khủng bố long uy đè nén toàn bộ thành trì.
“Chẳng hay Bạch Ma tiền bối quang lâm tệ thành, có gì chỉ giáo?”
Liễu gia lão tổ sắc mặt mất tự nhiên, cười làm lành mà nhìn Khương Ly.
Liễu Tam Sinh nói thế nào cũng là một phương lão tổ, trước giờ cao cao tại thượng, chưa bao giờ ăn nói khép nép như thế, tất nhiên là không quen.
Chỉ có điều, lão không dám không khép nép, lỡ may chọc giận Khương Ly, c·hết oan c·hết uổng thì ngu người.
Khương Ly đảo mắt nhìn qua tám người, thấy vẻ mặt của bọn họ đều sợ hãi rụt rè, trong lòng hơi im lặng, nhưng trên mặt lại bình thản như không, ôn hòa nói:
“Liễu đạo hữu chớ nên sốt ruột. Bạch mỗ tới Xích Dương Thành là để tìm Diêm La Các có việc, không liên quan đến chư vị!”
“Thì ra là vậy!” Liễu Tam Sinh nghe thế thì âm thầm thở phào một hơi, vui vẻ nói:
“Diêm La Các quả thực ở trong Xích Dương Thành chúng ta. Bạch tiền bối lần đầu đến chơi, hẳn là chưa quen thuộc Xích Dương Thành, chi bằng để lão phu tự mình dẫn ngươi đi dạo...”
“Như thế thì không còn gì bằng!” Khương Ly gật gù, Liễu gia lão tổ tự mình dẫn đường, hắn cũng đỡ mất công đi tìm.
“Xin mời tiền bối!” Liễu Tam Sinh cung kính vươn tay nói.
“Ừm!” Khương Ly gật đầu nhảy khỏi đầu Nghiệt Long rồi bay theo sau lưng đám người Liễu gia lão tổ.
Chừng nửa khắc, bọn họ đã đến trước cổng của Diêm La Các.
Chủ sự của Diêm La Các tên là Giang Trạch Dân, là một gã kim bài sát thủ, tu vi nhị phẩm đỉnh phong. Giang Trạch Dân vốn đang ngồi ngủ gật ở bên quầy, chợt cảm nhận được khí cơ của Nghiệt Long, về sau lại phát hiện Khương Ly cùng đám Liễu gia lão tổ tiếp cận Diêm La Các thì giật mình cả kinh, giống như lâm đại địch.
Trước đây Khương Ly sở dĩ bị thợ săn tiền thưởng t·ruy s·át, là bởi vì treo thưởng của Diêm La Thành. Hiện tại hắn đột phá tu vi, cũng có Long Vương làm bạn, thực lực bành trướng tự nhiên sẽ đi báo thù.
Xích Hoả Châu Diêm La Các mặc dù chưa từng cử sát thủ truy g·iết Khương Ly, nhưng cũng không thể đề phòng hắn giận cá chém thớt, đêm tòa phân các này tiêu diệt!
Chỉ là sau khi biết được mục đích của Khương Ly, thì Giang Trạch Dân chợt ngạc nhiên hồi lâu.
“Bạch Ma Diêm Vương này thật mẹ nó biết chơi. Vung tay liền bỏ ra hai trăm triệu nguyên thạch treo thưởng Bách Hoa Vương lẫn Hoan Nhạc Vương”
Trên Ma Đầu Bảng, thì thông thường đầu của Tam phẩm Chân Vương sẽ cất bước từ mười triệu nguyên thạch. Mà đầu của tứ phẩm Chân Vương thì cất bước từ một trăm triệu nguyên thạch trở lên.
Đương nhiên lấy một trăm triệu nguyên thạch để thuê người đi g·iết Bách Hoa Vương hay Hoan Nhạc Vương quả thực không thực tế cho lắm. Dù sao hai vị cường giả này đều thống lĩnh một thành, ma danh hiển hách. Có điều lần treo thưởng này của Khương Ly mặc dù không mang lại tổn thương thực tiễn, lại có tính vũ nhục cực lớn.
Giang Trạch Dân cầm trong tay ba mươi triệu nguyên thạch tiền đặc cọc, vẻ mặt trăm mối cảm xúc. Có thể liên tưởng tới tình cảnh hai vị ma thành thành chủ biết mình bị người treo giải ở trên Ma Đầu Bảng sẽ giận dữ đến thế nào.
Dù sao ma đầu ở trên Ma Đầu Bảng không chỉ riêng Loạn Ma Vực mà là bao quát toàn bộ Đông Hoang. Trên bảng có không thiếu tứ phẩm Chân Vương nhưng tuyệt nhiên không bao giờ xuất hiện bất kỳ vị ma thành thành chủ nào.
Hành động này của Khương Ly chẳng khác gì trắng trợn khiêu khích nha!
Nhưng nghĩ đến Bạch Ma Diêm Vương là Chân Vương cao thủ lại là một vị Trận Vương, thậm chí còn có một vị cấp tám Long Vương làm bạn, hoàn toàn có đầy đủ lực lượng để trêu chọc Bách Hoa Thành và Hoan Nhạc Thành.
Đừng quên, sau lưng Bạch Ma Diêm Vương còn có một cái Xích Hỏa Cung Chủ ah.
Giang Trạch Dân lắc lắc đầu, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết oan, gã dù sao cũng chỉ là một tiểu nhân vật, làm tốt nhiệm vụ của mình là tốt rồi.
Khương Ly treo thưởng xong xuôi liền một mạch trở về Xích Hỏa Thành. Mà ngay ngày thứ hai, Diêm La Thành đã phát ra tin tức.
Treo thưởng Bách Hoa Thành thành chủ Bách Hoa Vương, một trăm triệu nguyên thạch!
Treo thưởng Hoan Nhạc Thành thành chủ Hoan Nhạc Vương, một trăm triệu nguyên thạch!
Người treo thưởng Bạch Phàm.
Tin tức này vừa ra, toàn bộ ngoại vực mười tám châu đều sôi trào. Khắp phố phường, thành trì, khắp các môn phái đều đang bàn luận chuyện này.
Không ít người âm thầm cười nhạo. Dù sao đường đường là ma thành thành chủ, lại bị người công khai treo thưởng, quả thực là điều vô cùng nhục nhã.
….
Lúc này, trong Hoan Nhạc Thành, Hoan Nhạc Vương ngồi nghiêm nghị ở trên vương tọa, cúi đầu nhìn tin cấp báo ở trong tay, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
“Lý nào lại như thế! Bạch Ma tiểu nhi đây là muốn c·hết!”
“Người đâu, chuẩn bị tập hợp binh mã, bản tọa muốn đem kẻ này ngũ mã phanh thây, rút hồn luyện phách!” Hoan Nhạc Vương bóp nát phù tin trong tay, đứng bật dậy, hai mắt long sòng sọc.
“Vương thượng mời nghĩ lại!” Bên dưới đại điện đứng đấy mấy chục tên võ giả vội vàng hô to.
“Làm sao, các các ngươi muốn ngăn cản ta?” Hoan Nhạc Vương hai mắt chợt lạnh, quét qua đám thuộc hạ bên dưới, khiến cho tất cả mọi người run lẩy bẩy.
“Mời Vương Thượng nghĩ lại, theo thuộc hạ biết được, Bạch Ma tiểu nhi này vừa mới đột phá tam phẩm, bên cạnh lại có một đầu cấp tám Long Vương làm bạn, không phải dễ dàng vây g·iết!” Một tên lão giả gầy như que củi run rẩy nói.
“Hừ, thế thì lại làm sao, một con cấp tám Yêu Long mà thôi, chẳng lẽ bản Vương sẽ sợ nó sao?” Hoan Nhạc Vương hừ lạnh.
“Khụ khụ, Vương Thượng tu vi thông thiên, Bạch Ma tiểu nhi tự nhiên không phải là đối thủ của ngài. Chỉ là nếu chúng ta hành sự lỗ mãng, cho dù g·iết được đối phương thì tất cũng sẽ bị tổn thất”
“Tiểu nhân nghe nói Bách Hoa Vương cũng bị tiểu nhi này treo giải thưởng, nếu không chúng ta liên hợp với Bách Hoa Thành, thậm chí Liên Minh Tán Tu, nhiều cường giả như vậy. Muốn g·iết c·hết Bạch Ma tiểu nhi sẽ dễ dàng hơn nhiều”
Hoan Nhạc Vương nghe thế, ánh mắt lóe lên, âm thầm suy tư.
“Tốt, Trần Dần thay ta đi một chuyến Bách Hoa Châu, giúp ta chuyển lời tới Bách Hoa Vương!”
“Còn về Liên Minh Tán Tu, Thẩm Du thay bổn Vương đi một chuyến!”
“Rõ!”