Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 101: Gánh Chịu Thiên Mệnh

Chương 101: Gánh Chịu Thiên Mệnh


“Lục Đạo Luân Hồi vừa thành, sẽ khiến cho pháp tắc của Hoang Cổ Giới trở nên hoàn thiện, Thánh lộ vì đó mà mở ra, võ giả muốn chứng đạo Thánh Vị cũng không nhất thiết phải tranh đoạt thiên mệnh. Đáng tiếc, đại sự chưa thành, Kiếp Dân đã đánh tới, Hoang Cổ Thánh Nhân m·ất t·ích ở trong thời không trường hà, mà Cửu Không Kiếm Giới cũng trở nên hoang phế, quạnh hiu...”

Hoàng đạo nhân thở dài, đôi mắt đục ngầu nhìn về phía xa xăm, trong lời nói tiết lộ một chút thiên địa đại bí, để bọn Khương Ly đều âm thầm chấn động.

Khương Ly dõi mắt đánh giá mênh mông Hoàng Tuyền Hải, nội tâm giật mình. Năm xưa ở trong mộng cảnh Lạc Thần Giới, hắn từng đoạt được một đoạn ký ức của sơ đại Lạc Thần, nói về con đường thành Thánh.

Ở trong vũ trụ mênh mông, tương truyền có ba loại phương pháp thành thánh là Công Đức Thành Thánh, Trảm Tam Thi và Dĩ Lực Chứng Đạo.

Công Đức Thành Thánh là con đường dễ dàng thành công nhất.

Trảm Tam Thi thì khó hơn, một trăm người chứng đạo, may ra mới có một người thành công.

Mà Dĩ Lực Chứng Đạo, thì từ tuyên cổ đến nay, số người có thể lấy lực chứng đạo, ít ỏi vô cùng, hầu như không có.

Nhưng ngoài ba loại phương pháp thành Thánh kia ra, còn một loại phương pháp chứng đạo khác nữa, giúp cho võ giả đặt chân vào Thánh cảnh. Đó chính là gánh chịu thiên mệnh.

Bất kỳ một tòa thế giới nào, dù là tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới hay đại thiên thế giới, đều sẽ tồn tại thiên mệnh. Thiên mệnh là số mệnh, khí vận của một toà thế giới.

Nếu có cường giả, dùng tự thân đạo hạnh, luyện hoá thiên mệnh, sẽ đạt được lực lượng mạnh mẽ khó lòng tưởng tượng, thế nhân gọi là gánh chịu thiên mệnh. Đương nhiên, tùy thuộc vào cấp độ của mỗi tòa thế giới,mà thực lực của võ giả gánh chịu thiên mệnh cũng mạnh yếu khác biết.

Hoang Cổ Giới năm xưa là một tòa Đại Thiên Thế Giới, Hoang Cổ Thánh Nhân gánh chịu Hoang Cổ Giới thiên mệnh, liền thành công đột phá Thánh Cảnh.

Những vị cường giả như Hoang Cổ Thánh Nhân gọi là Thiên Đạo Thánh Nhân.

Nhưng mà lý tưởng của Hoang Cổ Thánh Nhân lại không chỉ vẻn vẹn là chứng Thánh đạo mà hắn còn muốn xây dựng Lục Đạo Luân Hồi, hoàn thiện pháp tắc của Hoang Cổ Giới, cuối cùng mở ra Thánh Lộ.

Đáng tiếc, lý tưởng của hắn cuối cùng không thể hoàn thành, Khương Ly âm thầm thở dài, chợt nghe Hoàng đạo nhân lên tiếng.

“Lục Đạo Luân Hồi mặc dù chưa thành, nhưng một số kiến trúc đã dựng xong, trong đó bao gồm sáu tòa Âm Sơn, Hoàng Tuyền Hải, Nghịch Vong Nhị Xuyên…”

“Nơi đây có Bát Bách Phiền Não Tỉnh sao?” Tô phu nhân nhẹ giọng hỏi.

Hoàng đạo nhân quả quyết lắc đầu. “Nơi đây không có Bát Bách Phiền Não Tỉnh, nhưng lại có một chỗ có khả năng lấy được Phiền Não Thủy, đương nhiên muốn đoạt được thứ này, còn phụ thuộc vào cơ duyên cùng bản lãnh của các ngươi!”

Tô phu nhân cùng Tô Nhan nhìn nhau, trong đáy mắt lóe lên tia hi vọng, đầy lòng mong đợi nhìn về phía Hoàng đạo nhân.

Hoàng đạo nhân nhếch miệng cười nhẹ chưa nói tiếp, mà quay mặt liếc sang Ô Thiên Phong, trầm giọng hỏi:

“Con tiểu ô quy nhà ngươi lần này tới gặp ta, là muốn đoạt về Ô Vận Thạch ư?”

“Khụ khụ, tiền bối mắt sáng như đuốc!” Ô Thiên Phong rùng mình một cái, vội vàng cười nịnh nọt.

Hoàng đạo nhân xoay tay lấy ra một hòn đá lớn bằng nắm tay trẻ em, mặt trên hòn đá b·ốc k·hói đen nghi ngút. Khói đen kia thực chất là từng đạo từng đạo nhân quả tuyến cổ xưa khó hiểu đan xen với nhau. Ô Vận Thạch vừa xuất hiện, ngoại trừ Hoàng đạo nhân và Ô Thiên Phong ra, ngay cả Khương Ly cũng cảm thấy tóc gáy dựng đứng, e ngại vô cùng.

Ô Thiên Phong gặp được Ô Vận Thạch thì hô hấp trở nên dồn dập, trong đáy mắt lóe lên từng tia tham lam, hận không thể lập tức đem nó c·ướp đi. Đang tiếc, trước mặt gã là một vị cường giả thông thiên triệt địa, gã dù gan to tày trời cũng không dám múa gươm trên đầu thái tuế. Chỉ dám cười nói:

“Ô Vận Thạch này vốn là bảo vật trấn phái của Hắc Vận Tông chúng ta, nếu tiền bối có thể làm cho vật quy nguyên chủ, vãn bối nhất định vạn phần cảm tạ, cả đời ghi khắc”

Hoàng đạo nhân hừ lạnh một tiếng nói: “Ba ngàn năm trước, chưởng môn đời thứ bốn ngàn sáu trăm ba mươi mốt của Hắc Vận Tông các ngươi Ô Phiên Thiên từng nợ lão phu một cái ân tình lớn. Về sau không trả được, bèn lấy Ô Vận Thạch ra gán nợ. Từ đó về sau, đám hậu nhân các ngươi năm lần bảy lượt đến làm phiền ta, muốn đòi lại vật này…”

“Ô Vận Thạch đối với lão phu mà nói, chỉ là một hòn đá bình thường mà thôi, nhưng các ngươi muốn đoạt lại nó, thì cần phải hoàn trả nợ nần năm xưa mới được!”

“Ầy!” Ô Thiên Phong nghe thế, hơi biến đổi sắc mặt. Trong lòng âm thầm chửi Ô Thảo Thiên lên bờ xuống ruộng, lại cười khổ không thôi.

Gã là chưởng môn đời thứ bốn ngàn sáu trăm ba mươi bảy của Hắc Vận Tông, nghĩa là đằng trước gã còn có năm đời chưởng môn khác, bao gồm cả lão đầu tử ở bên trong đều không thể đoạt về Ô Vận Thạch. Hiển nhiên món nợ ân tình của Ô Phiên Thiên năm xưa không dễ dàng hoàn trả như thế.

Trong lúc gã đang rối rắm, thì Khương Ly chợt lên tiếng: “Xin hỏi tiền bối, phải làm thế nào chúng ta mới lấy được Ô Vận Thạch?”

“ Muốn đoạt Ô Vận Thạch, đơn giản chỉ cần thay lão phu làm một việc, vấn đề là các ngươi có dám hay không?” Hoàng đạo nhân lạnh nhạt bảo.

“Mời tiền bối chỉ rõ!” Khương Ly nói.

Hoàng đạo nhân nhếch miệng cười nhè nhẹ, cũng không giải thích rõ ràng, mà có thâm ý nhìn sang Tô phu nhân bảo:

“Các ngươi đều đi theo lão phu!”

Đám Khương Ly khó hiểu nhìn nhau, chẳng rõ trong hồ lô của Hoàng đạo nhân giấu thứ gì, đành chậm rãi đi theo sau lưng ông ta đi về phía đằng sau miếu nhỏ.

Hai bên cảnh vật dần dần trôi qua, bọn họ đi lên trước thêm một dặm liền có từng tảng kim quang lớn truyền từ xa xa đến.

Chính giữa kim quang là một cái vòng xoáy màu xám, đang không ngừng xoay tròn, treo lơ lửng ở trên không trung. Vòng xoáy này chầm chậm xoay đều, tỏa ra ánh sáng màu xám trầm trầm.

Khương Ly vừa đến gần liền cảm nhận được một tia khí tức cổ lão t·ang t·hương. Cổ khí tức ấy bao gồm lực lượng thời không cũng như lực lượng luân hồi, để nội tâm hắn bất giác run rẩy. Vòng xoáy màu xám nhìn như hiền hòa, tĩnh mịch, nhưng ở bên trong sự hiền hòa tĩnh mịch đó, Khương Ly lại cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm chưa từng có.

Phảng phất một khi chạm phải vòng xoáy kia, hắn tất sẽ hồn phi phách tán, vạn kiếp bất phục.

Bốn phía vòng xoáy, tựa hồ bị một cái tứ phương đại trận vô hình phong ấn gắt gao. Lúc tiến vào mảnh đất bị phong ấn này, ngay cả Hoàng đạo nhân cũng tỏ vẻ vạn phần cẩn thận. Tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ vòng xoáy màu xám phía trên đầu.

Khương Ly suy tư, xem ra hắn cảm thấy nguy hiểm cũng không phải ảo giác, vòng xoáy kia thật sự rất đáng sợ.

Bên dưới vòng xoáy, xếp đặt hơn trăm chiếc bồ đoàn. Trên mỗi một chiếc bồ đoàn, đều ngồi thẳng một bộ xương khô. Từ khí tức còn sót lại ở bên trên bộ xương, có thể đoán được, những bộ xương khô đó khi còn sống, tu vi thấp nhất đều là tam phẩm Chân Vương, mà cao nhất thậm chí còn có mấy vị Đế Quân.

“Nơi đây vì sao lại có hài cốt của nhiều cường giả như vậy…” Ô Thiên Phong nhìn qua từng bộ xương khô, không nhịn được mà hú lên quái dị.

“Đám võ giả này đều là những kẻ từng muốn cầu cạnh ta, muốn giúp ta tìm kiếm đồ vật, từ đó khiến ta ghi nợ nhân quả của bọn họ. Đáng tiếc, tuyệt đại đa số đều c·hết ở bên trong vòng xoáy này. Vạn năm đến nay, chỉ có một người thành công từ bên trong vòng xoáy lấy ra một vài thứ, giao cho ta. Người kia về sau cũng được lão phu nhận làm quan môn đệ tử, truyền thừa uy bát. Trừ hắn ra, lại không có bất kỳ người nào có thể từ bên trong vòng xoáy mang ra bất cứ đồ vật gì. Thậm chí, cực ít người có thể sống sót rời đi. Đại đệ tử của ta Trường Thanh Đế Quân cũng từng thử nghiệm đi vào vòng xoáy, nhưng đáng tiếc, lấy hắn bát phẩm Chân Đế tu vi, đồng dạng không có cách nào từ bên trong lấy ra đồ vật đó, nhiều nhất cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ tính mạng”

“Ngay cả Trường Thanh Đế Quân cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo mệnh!” Đám người Khương Ly đều hít vào một hơi khí lạnh, vòng xoáy trên đầu bọn họ so với tưởng tượng còn nguy hiểm hơn nhiều.

Nhìn sắc mặt khó coi của đám Khương Ly, Hoàng lão nhân vuốt râu cũng không ngoài ý muốn, nói:

“Không dối gạt các ngươi, vòng xoáy này là một cái luân hồi tiết điểm, có thể liên kết quá khứ vị lai, ba ngàn thế giới. Ở trong ba ngàn cái thế giới kia, có thứ mà ta cần. Nếu trong các ngươi, ai có thể từ trong đó mang ra một chút đồ vật. Lão phu sẽ nợ các ngươi một cái ân tình."

"Ân tình ấy có thể đổi được Ô Vận Thạch, cũng có thể đổi lấy tin tức của Phiền Não Thuỷ"

"Đương nhiên tiến vào hay không là lựa chọn của chính các ngươi, ta sẽ không ép buộc”

Sắc mặt của tất cả mọi người đều biến ảo liên tục, chần chờ không thôi.

Ô Thiên Phong nghiêng đôi mắt đậu xanh nhìn qua đám xương khô ở trên bồ đoàn chốc lát, liền hít sâu một hơi, nâng chân bước ra đầu tiên. Chỉ là gã chưa kịp nói gì thì Hoàng đạo nhân đã chợt lên tiếng:

“Hắc Vận nhất mạch nhà ngươi bị thiên địa nguyền rủa, nếu đi vào vòng xoáy này tất thập tử vô sinh, suy xét cẩn thận!”

“Ây!” Ô Thiên Phong nghe vậy nội tâm lộp bộp, vội lùi về sau, khổ sở liếc qua Khương Ly.

Chương 101: Gánh Chịu Thiên Mệnh