Chương 3: Tăng Cao Tu Vi
Sau một phen cải tạo, vốn chỉ là Địa giai hạ phẩm Hỏa Linh Kiếm Quyết, bị hắn tinh luyện lên hai cấp độ nhỏ, đạt tới Địa giai thượng phẩm. Tu luyện tới cuối cùng có thể đạt tới tứ phẩm Võ Tông.
Địa giai thượng phẩm công pháp, đặt ở Đại Ngụy võ lâm đã cực kỳ trân quý, tán tu cùng thế lực nhỏ dành cả đời chưa chắc đã đoạt được. Còn như cao hơn một cấp bậc Thiên giai công pháp thì thông thường chỉ được nắm giữ trong tay các đại thế gia, đại tông môn, hiếm khi tiết lộ ra ngoài. Một khi có Thiên giai công pháp lưu lạc ở nhân gian, tất sẽ dậy nên một trận gió tanh mưa máu.
Lấy năng lực của Khương Ly, sáng tạo ra một môn Thiên giai công pháp cũng không phải việc khó khăn gì, chỉ là việc này quá tốn hao thời gian công sức. Chi bằng trước hết tu luyện Hoả Linh Kiếm Quyết.
Nhắc đến, một nguyên nhân khác là do Hỏa Linh Kiếm Quyết nền móng tương đối thấp kém, nên dù hoàn thiện hết thảy thiếu sót, tối đa cũng chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm mà thôi.
Cấp bậc công pháp này, đã đáp ứng nhu cầu hiện tại của hắn.
Hoàn thiện công pháp xong xuôi, nhưng Khương Ly chưa vội tu hành. Xông xáo võ giới nhiều năm như thế, đạo lý ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, hắn vẫn phải hiểu.
Tu võ một đạo, yêu cầu pháp tài lữ địa, chớ nên vội vàng nhất thời.
Khương Ly thu hồi tâm thần, thở một hơi khí trọc liền hướng bên ngoài kêu gọi:
“Lục Liễu, Hồng Miên!”
Lời vừa dứt, cửa phòng lập tức mở rộng, hai gã thiếu nữ xinh đẹp theo nhau bước vào:
“Công tử có chuyện gì cần phân phó ư?”
Khương Ly liếc mắt nhìn qua hai nữ một lượt, nội tâm tương đối hài lòng. Lục Liễu và Hồng Miên vốn là trẻ mồ côi, từ nhỏ được Khương Thượng thu lưu, hầu hạ nguyên thân. Ba người bên ngoài là chủ tớ, nhưng tình cảm lại chẳng khác nào huynh muội. Hơn nữa, cả hai không chỉ xinh đẹp, mà tư chất cũng rất tốt, thậm chí so với nguyên thân còn cao hơn nửa bậc.
“Lục Liễu, theo ta đến khố phòng lấy tu hành vật tư, Hồng Miên, giúp ta chuẩn bị chút nước nóng”
Khương Ly mở hai mắt, đối với hai nữ ra lệnh một tiếng.
“Vâng, công tử!”
Hai nữ nhanh miệng đáp lời, Lục Liễu nhanh chân tới đỡ hắn đứng dậy, thay đổi quần áo.
Quần áo tươm tất, Khương Ly thư dãn gân cốt, tiếp đó dẫn theo thiếu nữ rời phòng.
Dựa theo trí nhớ của nguyên thân, hắn nhấc chân liền đi một mạch tới khố phòng nằm ở phía bắc sơn trang. Trên đường đi, gặp phải không ít hộ vệ, tì nữ. Đám người này vừa thấy hắn đều cung kính cúi chào, chỉ là trong ánh mắt từng người đều lộ ra một tia khác lạ.
Hiển nhiên chuyện hắn vì tranh dành tình nhân mà b·ị đ·ánh trọng thương nằm liệt giường đã bị lộ ra ngoài. Đối với ánh mắt của đám hạ nhân, Khương Ly không quá để ý.
Đi chừng nửa khắc liền tới trước khố phòng.
Tọa trấn khố phòng là một vị tộc thúc của Khương gia. Vị tộc thúc này tên là Khương Vũ, năm nay bốn mươi tuổi, cùng bối phận với Khương Thượng. Chỉ có điều Khương Vũ tư chất không được, cho đến nay tu vi cũng chỉ mới bát phẩm hậu kỳ. Đời này nếu không có cơ duyên lớn, sợ rằng khó lòng đột phá thất phẩm vũ sư.
Nhìn thấy Khương Ly dẫn theo Lục Liễu đi tới, nói rõ ý định, Khương Vũ cũng chẳng dây dưa dài dòng mà trực tiếp cho vào.
Khương Ly vào trong khố phòng, lượn lờ vài vòng, hễ thấy cái gì có thể phụ trợ tu hành, liền thu sạch sẽ.
Chốc lát, hắn liền khiêng một cái bao khỏa to đi ra.
Đợi Khương Ly cùng Lục Liễu khuất bóng, Khương Vũ tiến vào khố phòng xem xét, hai mắt lập tức tối đen, thiếu chút nữa hôn mê b·ất t·ỉnh. Bởi vì trong khố phòng cất giữ thiên tài địa bảo một cái cũng không dư thừa. Mười mấy bình đan dược cất giữ lâu nay bị quét sạch, liền ngay cả một chút linh ngọc, linh khoáng bày trận cũng bị lấy mất.
Có thể nói, trong khố phòng, bất kỳ thứ gì có giá trị, đều bị Khương Ly vác đi. Toàn bộ khố phòng, so với ruộng lúa bị cá diếc sang sông gặm nhấm còn sạch sẽ hơn.
Khương Vũ bị dọa không nhẹ, định chạy đi tìm trang chủ báo cáo, chỉ là lập tức liền chùn bước chân. Trang chủ trước giờ chỉ có một đứa con trai này, hết mực yêu thương, nếu biết tin khố phòng bị con trai mình cuỗm sạch, chỉ sợ cũng chỉ cười khà khà mấy tiếng rồi cho qua. Mình đi báo cáo thì có tích sự gì.
Nghĩ đi nghĩ lại, y liền bỏ mặc, ngồi xuống nhắm mắt, thần du thiên ngoại.
Đợi Khương Ly khiêng bao khỏa trở về phòng thì Hồng Miên đã chuẩn bị nước tắm xong xuôi.
Hắn khoát tay, để hai nữ ra ngoài, rồi từ trong bao khỏa lấy ra từng nhóm dược liệu.
Khương Ly mặc dù chưa từng luyện đan, nhưng hành tẩu võ giới mấy trăm năm, đối với đa số dược liệu đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Vì vậy rất dễ dàng liền phân biệt ra công dụng của bọn chúng.
Chậm rãi phân biệt từng cái vận lực đem dược liệu bóp nát, ném vào bồn tắm.
Đợi đến khi bồn tắm trở nền sền sệt, bốc hương nghi ngút mới dừng tay.
Tu hành võ đạo, mặc dù ngã rẽ khác nhau nhưng trăm sông đổ về một bể. Muốn mau chóng tăng lên thực lực, thì tự thân thân thể là tiền vốn lớn nhất. Nghĩ lại cả đời tu đạo của hắn, tố chất thân thể cường đại, để hắn chiếm qua rất nhiều lợi thế. Bất kể là tu hành cùng lúc đối địch cùng kẻ khác. Nhục thân mạnh mẽ, trong những thời khắc quan trọng đều mang đến tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Tố chất thân thể mạnh hơn, hắn liền có thể tiếp nhận áp lực nhều hơn, tu hành càng nhanh hơn.
Lúc trước, hắn cũng thoáng dò xét qua thân thể của nguyên thân. Tư chất so với người bình thường xem như tương đối khá, nhưng lại chưa được tính là thiên tài, mà nhục thân tố chất càng không dám nhìn thẳng.
Tư chất, vừa ra đời liền đã định sẵn, trừ khi gặp phải cơ duyên lớn, nếu không cả đời này khó lòng thay đổi. Cho nên hắn chỉ có thể ra tay từ phương diện khác.
Một là tố chất thân thể, hai là tinh thần lực.
Hắn xuyên việt đến thế giới này, bất kể là chân lực, thần thông bí pháp hay đạo ý đều bị hạn chế gắt gao. Cũng may thần hồn chi lực còn có thể phát huy chút tác dụng.
Mặc dù thần hồn của hắn cũng bị thế giới pháp tắc hạn chế, còn chưa bằng lúc toàn thịnh nửa thành, nhưng dùng để phụ trợ tu luyện, hay đối địch đều không tệ.
Pha xong nước thuốc, Khương Ly cởi sạch quần áo, bước vào trong bồn tắm, vận chuyển Hỏa Linh Kiếm Quyết. Lập tức cả người hắn giống như bị một đám lửa thiêu đốt, đỏ ửng như con tôm luộc.
Đây cũng là chuyện đương nhiên, trong bồn tắm dược liệu mặc dù không phải mặt hàng cao cấp gì. Nhưng tu vi của hắn bây giờ chỉ là bát phẩm trung kỳ, phóng nhãn toàn bộ Vũ giới, chẳng khác nào con kiến hôi, làm sao có thể tiếp nhận nhiều dược liệu như thế xung kích.
Nếu là một cái bát phẩm trung kỳ võ giả khác, tiếp nhận lượng dược liệu khổng lồ như thế, chỉ sợ đã trong nháy mắt trọng thương, thậm chí m·ất m·ạng.
Coi như Khương Ly giờ phút này cũng cực kỳ không dễ chịu, thất khiếu dần dần chảy ra máu tươi đỏ thắm, thân thể không ngừng run rẩy, sắc mặt nổi đầy gân xanh, cả người b·ốc k·hói nghi ngút.
Hắn một bên dùng ít ỏi tinh thần lực chống đỡ lấy, một bên thôi động Hỏa Linh Kiếm Quyết, dẫn động lượng dược liệu khổng lồ du tẩu trong huyết mạch, hóa thành từng luồng, từng luồng nội khí.
Nội khí vừa tràn đầy liền lập tức dùng để xung kích kinh mạch. Cứ như thế lặp đi lặp lại.
Thời khắc sinh tử có đại khủng bố, cũng có đại cơ duyên.
Dần dần, Khương Ly bắt đầu thích ứng với dược liệu xung kích, trạng thái tinh thần trở về bình thường. Lấy Hỏa Linh Kiếm Quyết dẫn đạo, đám dược liệu khổng lồ chậm rãi bị hắn hấp thu, một phần dùng để cường hóa tố chất thân thể, phần còn lại hóa thành nội khí, tăng cao tu vi.
Chừng ba canh giờ sau, dược liệu trong bồn tắm đã bị hấp thu không còn. Khương Ly chậm rãi mở mắt, chỉ cảm thấy thân thể tố chất so với trước đó tăng lên một đoạn dài. Huyết nhục càng thêm chặt chẽ, kinh mạch cũng thêm rộng rãi, cứng cỏi hơn.
Tính toàn đâu đấy, tố chất thân thể của Khương Ly tăng lên trọn vặn một lần có thừa. Chỉ bằng tố chất thân thể này, không cần vận dụng nội khí, hắn cũng có thể dễ dàng chụp c·hết bát phẩm sơ kỳ võ giả.
Mà tu vi của hắn, cũng từ bát phẩm trung kỳ đạt tới bát phẩm đỉnh phong, mười hai đường chính kinh hoàn toàn được đả thông, xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Khương Ly hài lòng đắc ý, ngả đầu dựa vào thành bồn tắm nhắm mắt lại.
Lần tu luyện này, mang lại kết quả xem như mỹ mãn, nhưng cũng để tinh thần của hắn tốn hao không ít, cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian mới hồi phục trở về.
Lúc hắn đang mơ mơ màng màng, chợt cảm giác bờ vai có người nhẹ xoa bóp, cộng với mùi hương thoang thoảng quen thuộc tràn vào khoang mũi.
Khóe miệng Khương Ly hơi nhếch lên, tiếp theo liền an ổn chìm vào giấc ngủ.