Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 4: Văn Viện
Một đêm trôi qua, Khương Ly từ trong chăn ấm nệm êm thức giấc, bên người là uyển ngọc nhu hương.
Hôm nay, hắn không tiếp tục luyện hóa dược liệu, nâng cao tu vi.
Võ đạo một đường, d·ụ·c tốc bất đạt, nhiều lúc tu vi tăng trưởng quá nhanh, sẽ dẫn tới tổn hại căn cơ. Nên hắn dự định thư giãn vài hôm để thích ứng với cảnh giới, cộng thêm tôi luyện lại một thân võ học.
Hỏa Linh Kiếm Quyết ngoại trừ nội công tâm pháp ra còn đi kèm theo một bộ bao hàm mười tám chiêu kiếm pháp. Đồng dạng là Địa giai hạ phẩm. Mười tám chiêu Hoả Linh kiếm pháp tương đối bình thản, không quá hiểm ác, nguyên thân từ nhỏ bắt đầu tu luyện, hiện tại đã đạt tới mức tiểu thành.
Bản thân Khương Ly chính là kiếm đạo đại gia, đối với loại đê giai kiếm pháp như này, chỉ cần diễn luyện mấy lần, liền trực tiếp đại thành. Thậm chí, hắn còn dựa trên mười tám chiêu kiếm pháp ban đầu, sáng tạo ra kiếm thứ mười chín, kiếm thứ hai mươi cùng kiếm thứ hai mươi mốt, uy lực tăng lên gấp bội.
Ba ngày, Khương Ly chưa từng rời khỏi tiểu viện, ngày ngày cùng Lục Liễu và Hồng Miên luyện kiếm.
Hai nữ ít hơn hắn hai tuổi, tu tập một môn Nhân giai thượng phẩm công pháp gọi là Thanh Ngọc Công. Cả hai tư chất đều rất tốt, mười sáu tuổi đã đạt tới cửu phẩm đỉnh phong, chỉ cần đả thông một đường chính kinh liền sẽ đột phá tới bát phẩm.
Nghĩ tới, Lục Liễu và Hồng Miên dù sao cũng là người của mình, về sau nói không chừng có thể giúp đỡ bận bịu. Cho nên Khương Ly chưa hề keo kiệt. Trong lúc luyện kiếm, đồng thời hắn cũng cố ý vô tình chỉ điểm các nàng. Khương Ly lời ít ý nhiều, thường thường sẽ chỉ ra những chỗ trọng yếu để cả Lục Liễu lẫn Hồng Miên đều kinh dị vô cùng.
Mà hai nữ cũng không phụ kỳ vọng của hắn, ngày thứ hai đều song song đột phá đến bát phẩm.
Chuyện ấy, thậm chí kinh động cả trang chủ Khương Thượng.
Bát phẩm võ giả, mặc dù chưa tính là cao thủ, nhưng đối với Đúc Kiếm Sơn Trang thì đã xem như lực lượng trung kiên. Toàn bộ sơn trang gộp lại, ngoại trừ Khương Thượng cùng một vị tộc lão là thất phẩm vũ sư ra, bát phẩm võ giả chỉ mới mười sáu người mà thôi.
Hiện tại ra thêm hai người nữa, y tự nhiên vui mừng khôn xiết.
Khương Ly đợi Lục Liễu cùng Hồng Miên cũng cố xong tu vi, ngày thứ ba liền quyết định dẫn hai nàng ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên hắn rời khỏi Đúc Kiếm Sơn Trang kể từ khi xuyên việt tới Vũ Giới.
Mục đích ra ngoài của hắn là Thanh Hà Quận thành, nói đúng hơn là Thanh Hà Văn Viện.
Khương Ly muốn tới Văn Viện, chủ yếu là để tìm hiểu tin tức. Đúc Kiếm Sơn Trang là thế lực nhỏ, tàng thư các lưu trữ chút ít truyện ký, không ghi chép quá nhiều thông tin.
Ấn ký của Hoàng đạo nhân đưa hắn đến Vũ Giới, hiển nhiên ở Vũ Giới có thứ mà ông ta muốn.
Nhắc đến chuyện này, trong đầu Khương Ly không tự chủ nghĩ tới Lục Nguyên Châu. Ba trăm năm trước, Lục Nguyên Châu giáng lâm Vũ Giới, khiến cho nguyên khí thức tỉnh, võ đạo hưng thịnh.
Có khả năng cải tạo một phương tiểu thiên thế giới, Lục Nguyên Châu này chỉ sợ không phải đồ vật bình thường. Rất có thể chính là thứ mà Hoàng đạo nhân yêu cầu.
Đáng tiếc, nguyên thân đối với sáu viên thần châu này biết quá ít ỏi.
Vì vậy, muốn tìm hiểu nhiều thông tin về Lục Nguyên Châu, về Vũ Giới, lựa chọn tốt nhất tự nhiên là Văn Viện.
Văn Viện vẻn vẹn thành lập ba mươi năm, so với các môn phái khác, hoàn toàn sinh sau đẻ muộn. Tuy nhiên, toàn bộ Đại Ngụy vương triều võ giả, khi nhắc đến Văn Viện lại không thể không kính sợ ba phần.
Không phải bởi vì Văn Viện mạnh mẽ thế nào, mà là bởi vì Văn Viện có một nhân vật truyền kỳ tọa trấn.
Nhân vật truyền kỳ ấy, chính là đương triều quốc sư.
Trương phu tử!
Trương phu tử, xuất thân từ hàn môn. Năm ba mươi tuổi thi đậu tiến sĩ vào triều làm quan ngự sử mười năm. Chỉ có điều Vũ Giới lấy võ vi tôn, một giới thư sinh tay trói gà không chặt, dù đầy bụng kinh luân thì cũng chẳng làm nên trò trống gì.
Cho nên Trương phu tử bỏ văn theo võ, ngắn ngủi hai mươi năm liền một đường đột phá tới nhất phẩm Võ Đế, chấn kinh thiên hạ.
Từ nay về sau,Trương phu tử trấn áp miếu đường, trở thành hai đời đế sư. Năm năm trước, thiên tử c·hết bất đắc kỳ tử, thiên hạ hỗn loạn. Trương phu tử một người đạp khắp Đại Ngụy cửu châu, bái phỏng chính đạo lục tông, ma đạo tam giáo, lấy sức một người dẹp yên giang hồ.
Cũng lấy sức một người đem Đại Ngụy giang sơn từ bờ vực sụp đổ, kéo trở về.
Đối với nhân vật truyền kỳ ấy, Khương Ly vô cùng hứng thú. Nói không chừng về sau chính là đối thủ của hắn cũng nên.
Văn Viện thành lập ba mươi năm, ở mỗi quận thành đều có phân viện.
Nghe nói Văn Viện học sinh vừa phải học tứ thư ngũ kinh, lại phải học tập võ đạo. Văn Viện phu tử đều là hạng người văn võ song toàn. Lên triều có thể làm quan, ra trận có thể làm tướng.
Thanh Hà quận thành cách Đúc Kiếm Sơn Trang chừng ba trăm dặm. Khương Ly dẫn theo hai nữ, cưỡi ngựa chạy nhanh hơn bốn canh giờ, rốt cuộc đã tới đầu thành quan đạo.
Thanh Hà quận thành tương đối nhộn nhịp, so với quận thành ở Việt quốc cũng không kém là bao.
Trước cổng thành từng hàng người đông đúc như nêm cửi. Ba người bọn họ dắt ngựa, giao nạp lệ phí liền đi thẳng tới phía Đông thành.
Thanh Hà quận Văn Viện không to lớn bề thế như trong tưởng tượng, mà mang theo khí tức thư hương.
Đệ tử Văn Viện, đa phần là người hàn môn. Nơi đây cũng là thánh địa trong lòng hàn môn đệ tử.
Từ trước đến nay, thần công bí tịch cao thâm đều nằm trong tay các thế lực lớn. Người bình thường muốn tiếp xúc những thứ ấy, khó như lên trời.
Tuy nhiên, chỉ cần gia nhập Văn Viện, thể hiện tài năng, liền có thể học được cao cấp công pháp.
Khương Ly dừng ở trước cổng văn viện, nheo mắt nhìn câu đối dựng hai bên cửa, nội tâm khẽ chấn động.
"Vị thiên địa lập tâm, vị sinh dân lập mệnh, vị vãng thánh kế tuyệt học, vị vạn thế khai thái bình."
Bốn câu đối trước mặt, mang theo một tia ý vị thâm sâu, Khương Ly không thể nào quen thuộc hơn.
Chân Ý!
Ở Tứ Hoang, Ngọc Mệnh cảnh cường giả, ngộ được Chân Ý được xưng là nửa bước Chân Nhân. Xem ra vị Trương phu tử này hẳn là đã ngộ ra Chân Ý.
Nếu đặt ở Vũ Giới, hẳn là tương đương với nửa bước Thiên Nhân, chẳng trách có thể trấn áp Đại Ngụy giang hồ cùng miếu đường mấy chục năm.
"Vị công tử này đến Văn Viện có chuyện gì sao?'
Canh giữ cửa chính là một lão đầu mặc áo bào gai, khuôn mặt hiền hậu. Nhìn thấy ba người Khương Ly tiến đến, lập tức bước tới gặng hỏi.
"Xin chào đại gia, tại hạ Khương Ly nghe danh Văn Viện thư viện thu thập nhiều thư tịch, truyện ký nên mạn phép đến đây xem sách"
"Ồ, thì ra là thế, mời ba vị theo ta"
Lão đầu nghe vậy thì gật gù, cũng không quá bất ngờ.
Lão trông giữ ở đây hơn mười năm, mỗi ngày sẽ gặp được không ít kẻ như Khương Ly mộ danh mà tới. Có người muốn bái nhập Văn Viện, có người thì muốn tới thư viện xem sách.
Khương Ly chắp tay xem như cảm tạ, rồi đi theo sau lưng lão đầu tiến vào nội viện.
Đi ngang qua một khoảng sân rộng, chỉ thấy ở phía xa tụ tập năm sáu trăm người người. Nhìn kỹ có hàn môn thư sinh, cũng có không ít thế gia công tử, tất cả đều ngồi ngay ngắn ở trên bồ đoàn, chăm chú nghe giảng.
Tình cảnh này, lập tức thu hút sự chú ý của bọn Khương Ly.
Lão đầu bên cạnh lập tức giải thích:
"Hôm nay là ngày đầu tháng, Trần viện trưởng tự mình lên lớp, nên có rất nhiều học sinh tới dự thính. Công tử cùng hai vị tiểu thư nếu muốn nghe giảng có thể đi qua"
Lão đầu vừa nói, vừa chỉ tay về phía mộc đài ở đằng xa. Phía trên mộc đài, ngồi đấy một người đàn ông trung niên mặc nho sam màu xanh, gương mặt quắc thước, dưới cằm để râu dài ba tấc, ánh mắt sáng như sao sa.
"A!" Khương Ly cũng nghiêng đầu nhìn qua. Tiếp theo hơi kinh ngạc a lên một tiếng.
Bởi vì vị Trần phu tử kia, khí huyết nội liễm, tinh thần thông suốt, hiển nhiên là trung tam phẩm cường giả.
Hơn nữa, từ trên người ông ta, Khương Ly thậm chí cảm nhận được một tia nguy hiểm. Người này không chỉ là lục phẩm đại vũ sư, rất có thể là ngũ phẩm vũ tướng, thậm chí tứ phẩm tông sư.