Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Nguyên Thạch

Chương 18: Nguyên Thạch


“Nguyên thạch này có thông dụng ở trên giang hồ không?” Khương Ly nhẹ nhàng xoa nắn một mai nguyên thạch, khẽ hỏi.

Khương Thượng trầm ngâm chốc lát rồi lắc đầu: “Đây là thứ kỳ vật hiếm thấy, đa phần chỉ được nắm giữ trong tay các thế lực lớn. Hầu hết võ lâm nhân sĩ thậm chí không biết đến sự tồn tại của chúng”

“Ta sở dĩ đạt được bọn chúng, cũng bởi vì cơ duyên xảo hợp mà thôi. Ba năm trước có vị tán nhân đến Đúc Kiếm Sơn Trang sửa kiếm, trước khi rời đi vì không có bạc trong người nên dùng mười lăm mai nguyên thạch gán nợ. Công dụng của nguyên thạch cũng là do vị tán nhân kia tiết lộ cho ta. Ban đầu ta chưa tin tưởng lắm. Nhưng dựa theo lời vị tán nhân ấy đương trường luyện hóa nguyên thạch. Không nghĩ hiệu quả phi thường thần kỳ, chỉ luyện hoá một mai nguyên thạch lại tương đương với nửa tháng tích góp nội khí cộng lại.”

“Đáng tiếc thời gian đó tu vi của ta lâm vào bình cảnh, mấy lần xung kích, tiêu tốn bốn mai nguyên thạch vẫn như cũ chẳng tài nào đả thông Xung Mạch, đành đem nguyên thạch tồn trữ lên.”

“Hiểu được nguyên thạch trân quý, mấy năm gần đây ta vẫn luôn âm thầm nghe ngóng, nhưng đều trắng tay”

“Hiện tại mới biết, nguyên thạch ngoài phụ trợ tu luyện ra, còn là nguyên liệu để bố trí trận pháp...”

Đứng bên cạnh Khương Hạ thúc công cũng kinh dị mà nhìn đám nguyên thạch ở trong hộp gấm. Hiển nhiên ngay cả ông ta cũng không biết đến thứ này.

Một mai nguyên thạch tương đương với nửa tháng khổ tu, nếu có đầy đủ nguyên thạch phụ trợ tu luyện, tu vi của võ giả chẳng phải sẽ tiến cảnh thần tốc như diều gặp gió hay sao. Đương nhiên điều đó chỉ đúng một phần. Muốn đột phá cảnh giới ngoài tài nguyên tu luyện ra còn nhiều yếu tố khác, ví dụ tư chất, công pháp, thiên thời địa lợi…

Giống như như Khương Thượng dùng nguyên thạch tu luyện, nhưng vẫn không tài nào đột phá thất phẩm hậu kỳ là một ví dụ.

Mặc dù như thế, không thể phủ nhận sự trân quý của nguyên thạch.

Khương Hạ thúc công đối với chuyện Khương Thượng giấu diếm chính mình cũng không hề buông lời trách móc, dù sao bất kể là ai cũng có bí mật riêng.

Khương Ly đem nguyên thạch bỏ vào hộp gấm, đặt xuống mặt đất, lại hỏi:

“Phụ thân có địa đồ của Đúc Kiếm Sơn Trang chúng ta sao?”

Khương Thượng hơi nghi hoặc chút nhưng vẫn vội từ trong ống tay áo lấy ra một quyển trực bằng da thú, đưa cho Khương Ly.

Bên trên quyển trục này vẽ lại toàn cảnh Đúc Kiếm Sơn Trang, mỗi một vị trí đều có đánh dấu cùng ghi chú cẩn thận.

Khương Ly liếc mắt quan sát chốc lát, rồi lấy bút lông ở trên địa đồ gạch chéo tám cái vị trí rồi trả lại cho Khương Thượng, nói tiếp.

“Những vị trí mà ta vừa đánh dấu chính là mắt trận, cần thiết đem nguyên thạch, tinh khoáng chôn ở đó. Địa điểm hất định phải chính xác, lượng nguyên thạch cùng tinh khoáng cũng phải chính xác. Việc này cần thiết bí ẩn, làm phiền phụ thân và thúc công tự mình ra tay”

“Chuyện này bao ở trên người chúng ta” Khương Thúc công vỗ ngực rầm rầm nói.

Khương Ly gật gù, ngồi xuống đem nguyên vật liệu chia thành tám phần giống nhau. Khương Thượng cùng Khương Hạ thúc công không ai bảo ai, cầm lấy địa đồ cùng vật liệu liền quay đầu rời khỏi thạch động.

Hai người vừa mất bóng, Khương Ly không vội nghỉ ngơi mà ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, chậm rãi điều chỉnh tâm thần.

Nửa canh giờ sau, hắn lật ống tay áo lấy ra một tấm thẻ ngọc bắt đầu điêu khắc trận bàn.

Nếu là thời kỳ toàn thịnh, muốn bố trí trận pháp cũng chẳng cần tốn công đến thế. Dù sao Khương Ly đường đường là lục chuyển trận vương, nhị chuyển trận pháp hắn chỉ cần một ý niệm liền có thể bố thành.

Chỉ là xuyên việt đến Vũ giới, thần hồn của hắn bị suy yếu mất chín thành chín, nên cần phải hao tốn công sức.

Lại thêm nửa canh giờ trôi qua, theo từng đường trận văn được khắc họa xuống, bên trên thẻ ngọc đã chi chít đủ loại cổ văn huyền diệu. Trận văn vừa thành, thậm chí còn chủ động hấp thu thiên địa nguyên khí, bổ sung bản thân.

Khương Ly thở ra một ngụm khí trọc, xoa mồ hôi trên trán, cầm theo trận bàn đi tới trước hố lửa.

Đưa mắt nhìn ngọn lửa màu xanh lam đang ở lửng ở trên không trung.

Đây là một đóa Địa Mạch Linh Hỏa, đặt ở Đông Hoang thật chẳng tính là gì. Nhưng ở Vũ Giới thì chính là bảo vật vô giá.

Thứ này nếu bồi dưỡng thích đáng, tương lai tất sẽ trở thành tam chuyển linh hỏa thậm chí tứ chuyển chân hỏa. Tứ chuyển Chân Hỏa tương đương với Thiên Nhân cảnh. Đáng tiếc, Khương gia tổ tiên lại lấy nó làm động cơ để vận hành Hỏa Linh Đại Trận, không ngừng tiêu hao Linh Hỏa bản nguyên.

Dẫn đến Địa Mạch Linh Hỏa vốn từ nhị chuyển thượng phẩm, sinh sinh rớt xuống một đại cảnh giới, hiện tại miễn cưỡng chỉ tương đương với nhất chuyển thượng phẩm mà thôi.

Quả thực bảo vật bị long đong!

Khương Ly tính toán chốc lát, khẽ cắn đầu lưỡi, bức ra một giọt tinh huyết rồi ném vào trong ngọn lửa. Tiếp theo hai bàn tay hắn không ngừng véo quyết, vận dụng nội khí liên miên đánh ra từng đạo lạc ấn.

Đang lơ lửng ở không trung Địa Mạch Linh Hỏa tựa hồ cảm nhận được Khương Ly không có ác ý, vậy nên lặng yên trôi nổi chưa hề phản kháng.

Chừng nửa khắc, Khương Ly dừng tay, trên trán đổ mồ hôi hột, sắc mặt tái nhợt như giấy. Nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết.

Bởi vì hắn đã thành công luyện hóa Địa Mạch Linh Hỏa.

Ban nãy Khương Ly vốn chỉ định nếm thử xem sử dụng phương pháp huyết luyện có thể thu phục được ngọn linh hỏa hay không. Ai ngờ lại thành công.

Xem ra Vũ giới pháp tắc cùng Đông Hoang mặc dù khác biệt, nhưng cũng có chỗ tương đồng. Dù sao đại đạo, trăm sông đổ về một bể.

Ý niệm hơi chuyển động, to bằng quả bóng Địa Mạch Linh Hỏa bỗng nhiên vặn vẹo, không ngừng áp s·ú·c, cuối cùng hóa thành một ngọn lửa nhỏ trôi lơ lửng ở trên lòng bàn tay Khương Ly.

“Ừm! Ngươi lại đã sinh ra linh tính”

Khương Ly giật mình kinh dị, bởi vì hắn cảm nhận được, Địa Mạch Linh Hỏa xuất hiện một chút tâm tình ba động. Đối với hắn cũng ỉ lại cùng quấn quýt.

Nhặt được bảo rồi!

Khương Ly cười nhẹ, đem linh hỏa ném vào trong hố lửa, cũng dùng tâm thần truyền đạt ý niệm.

“Ngươi hiện tại còn quá yếu tạm thời chưa thể trợ giúp ta. Ở lại nơi này hấp thu năng lượng, nhanh chóng gia tăng thực lực trước đi”

Địa Mạch Linh Hỏa tựa hồ nghe hiểu lời của hắn, ở trên hố lửa nhảy nhót mấy cái, rồi triệt để yên ắng.

Trong lúc Khương Ly đang tập trung khắc trận bàn, thì bên ngoài Đúc Kiếm Sơn Trang, Khương Thượng cùng Khương Hạ thúc công lặng lẽ bố trí mắt trận.

“Thượng tiểu tử, ngươi nghĩ, Tiểu Ly bố trí trận pháp này thật có hiệu quả hay không?” Khương Hạ thúc công một bên đi đường, chần chờ hỏi. Khương gia lão tổ năm xưa là khí trận đạo sư, sau khi tạ thế từng để lại luyện khí cùng trận pháp truyền thừa. Khương Hạ thúc công thời tuổi trẻ từng học tập trận đạo mấy năm, nhưng chưa từng bước vào trận đạo đại môn.

Nên ông ta biết rõ, học tập trận đạo khó khăn cỡ nào.

Hiện tại Khương Ly nói chính mình có thể bố trí trận pháp, hơn nữa biểu hiện cũng lão luyện thành thục, để ông ta nửa tin nửa ngờ.

Khương Thượng lắc đầu bảo: “Ta cũng không biết...nhưng hiện tại chúng ta triệt để đắc tội với Vũ Dương Tông, vốn đã ở vào chỗ đầu sóng ngọn gió, chỉ có thể tin tưởng tiểu Ly mà thôi”

Lại nói: “Nếu trận pháp này có hiệu quả, chúng ta vượt qua giai đoạn khó khăn, liền không nói. Nếu trận pháp không có tác dụng, ta sẽ dẫn người ngăn cản ở phía trước, mời thúc công đem theo Tiểu Ly cùng Khương thị tộc nhân cao chạy xa bay, rời khỏi Thanh Châu”

“Chuyện này…” Khương Hạ thúc công ngẩn người, cuối cùng chỉ ngậm ngùi thở dài: “Được rồi”

Chương 18: Nguyên Thạch