Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Sinh Tử Chi Chiến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Sinh Tử Chi Chiến


Lấy sức một mình có thể đánh hai ba người.

“Thiếu gia, chúng ta lên thôi!” Lục Liễu ở một bên sốt ruột nói.

Luận về tố chất cá nhân, hiển nhiên Đông Ly Vệ được tu luyện Huyết Sát Chân Kinh, được trang bị giáp trụ, trường kích mạnh hơn nhiều, một khi đứng vững, phe Vũ Dương Tông chậm rãi loạn trận cước.

Đây trên ý nghĩa, hôm nay chính là trận chiến đầu tiên của bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

May mà những người này còn biết phấn đấu, sau phút hoảng loạn ban đầu, mọi người dần dần tìm được cảm giác, dưới sự chỉ huy của Lệ Phi Vũ, bọn họ bắt đầu kết trận bảo vệ mình, đồng thời cũng làm ra phản công.

Khương Ly một kiếm đánh lùi Doanh Thắng, nhưng cả người cũng bị phản chấn bay ra sau mấy trượng, quay đầu nhìn sang, liền thấy lão thúc công cùng một lão giả mặc đạo bào đã bắt đầu đánh lên.

“Vẻn vẹn chỉ là một cái thất phẩm thế lực, ai ngờ lại ẩn chứa nội tình lớn như vậy, quả thực không thể coi thường anh hùng trên thế gian”

“Lục phẩm trung kỳ lão nhân kia giao cho thúc công, ba người còn lại là của ta”

“Tiểu tử kia sao có thể mạnh như vậy?”

Nhìn thấy đám Doanh Thắng động thủ, Khương Ly quả quyết nói.

Ngoại trừ Khương Thượng, Khương Vũ, Lệ Phi Vũ và năm vị Khương gia tộc nhân, phần đông Đông Ly Vệ tay chân loạng quạng, đánh theo bản năng, quên cả việc kết trận, trong chốc lát bị đẩy lùi liên tục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa giao đấu thì ưu thế người đông thế mạnh của Vũ Dương Tông đã bắt đầu thể hiện ra.

Lão thúc công mặc dù mới đột phá lục phẩm bảy tám ngày, nhưng kiếm pháp siêu quần, đủ để cùng lục phẩm trung kỳ dây dưa qua lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Doanh Thắng âm thầm giật mình, gã đường đường là lục phẩm hậu kỳ đại vũ sư, cầm trong tay tứ phẩm danh binh, cùng một tên tiểu bối vắt mũi chưa sạch so chiêu, lại ăn phải thua thiệt, quả thực vô cùng mất mặt.

Cứ hai ba tên đệ tử lại vây đánh một người bên Đúc Kiếm Sơn Trang, khi giao tranh nổ ra, thì lúc này khuyết điểm của việc không có nhiều kinh nghiệm chém g·iết sinh tử cũng được thể hiện rõ ràng.

Doanh Thắng cùng đám trưởng lão thấy thế, sắc mặt đại biến quát lớn:

Khương Ly vẫn chưa hề có ý định ra tay.

Nhưng cao thủ phần lớn đã bị Khương Thượng và lục thúc Khương Vũ hợp lực cuốn lấy.

Trên khoảng đất trống, hai phe nhân mã đã bắt đầu đánh giáp lá cà.

Còn nếu c·hết ở trên đường, có lẽ là họ trả nợ cho nghiệp đã tạo ra từ kiếp trước.

Phía đối diện, Doanh Thắng cùng ba vị trưởng lão cũng không lập tức tham chiến, mà đứng ở đằng sau quan sát.

Nhìn xuống thanh đao trong tay, bên trên đã bị mẻ một vết bằng ngón tay út.

Hai người tu luyện Địa giai thượng phẩm Hỏa Linh Kiếm Quyết cùng Địa giai thượng phẩm Hỏa Linh Kiếm Pháp, thực lực so với vũ sư bình thường phải mạnh hơn vài bậc.

Khương Ly hao tâm tổn trí bồi dưỡng Đông Ly Vệ, không phải vì hắn nhân từ nhường nào, mà là muốn để bọn họ tăng thế lực cho hắn, hắn cần những người này trở thành con dao nhọn trong tay mình.

Tiếng gió rầm rít thổi đến, Doanh Thắng mặt mày dữ tợn, nâng đại đao lên đón đỡ, bỗng hắn cảm nhận được một cỗ sức mạnh truyền đến, cả người tê dại lùi về sau ba bốn bước mới dừng được.

Cùng Doanh Thắng so kè một chiêu, Khương Ly không hề dừng lại mà cầm kiếm lao lên tiếp, lần nữa chém về phía đối phương.

Nhìn phe mình chỉ mới c·hết đi mười người nhưng thế cục dường như sắp tan tác, Doanh Thắng nghiến răng, rút đại đao xông lên trước.

Sau lưng ba vị trưởng lão cũng lấy ra v·ũ k·hí, theo sát mà qua.

Còn nếu bọn họ không chịu tiến bộ, vậy thì rất xin lỗi, hắn không nuôi phế vật.

Một lần chiến đấu sinh tử còn hữu dụng hơn so mười năm khổ luyện ở nhà, Đông Ly Vệ trước kia vốn chỉ là hộ vệ của sơn trang, mặc dù từng trải qua vài ba trận đánh, từng g·iết qua mấy người nhưng kinh nghiệm thực chiến lại vẫn như cũ ít đến thương cảm.

“G·i·ế·t!”

Khương Ly theo sát đằng sau, lật ống tay áo lấy ra Xuân Thu Kiếm, chém thẳng về phía Doanh Thắng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dừng lại!”

Phía đối diện, Khương Ly hai tay chắp sau lưng, nhìn đám đông võ giả, sắc mặt lãnh túc, hắn chỉ vung tay lên, hét lớn.

Chương 29: Sinh Tử Chi Chiến

Những ngày này, mọi người trong sơn trang đều nói, bọn họ gặp được Khương Ly là phúc từ kiếp trước tu hành chính quả mà có được, nhưng Khương Ly lại nói, cũng có thể là kiếp trước tạo nghiệt.

Mỗi kiếm chém xuống đều mang theo kiếm khí biến ảo khôn lường, khiến khí huyết của gã chấn động dập dờn.

Đang hăng hái xông lên chúng đệ tử giống như bị dội gáo nước lạnh, vội đứng yên tại chỗ.

“Lấy lại tinh thần hết cho ta! Diệt bọn thỏ đế Đúc Kiếm Sơn Trang, sáng ngày mai thưởng mỗi người một trăm lượng bạc”

Phe Vũ Dương Tông mặc dù người đông thế mạnh, nhưng thực ra chỉ là một đám ô hợp, không có đường lối rõ ràng, khi đánh thuận lợi thì dũng mãnh vô cùng, nhưng một khi gặp phải trở ngại thì uy thế lập tức giảm sút.

Nếu bọn họ thể hiện rõ giá trị bản thân, vậy Khương Ly sẽ không ngần ngại tốn thêm tài nguyên, công pháp, bỏ thêm tâm huyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chốc lát bọn họ đã phát hiện được phần lớn cấm chế, đem phá hủy hoàn toàn.

“Khó lường, khó lường"

Những người sống sót, có thể theo hắn tới cuối cùng, chắc hẳn được xem như là có phúc.

Tuy gã muốn phản kích, nhưng Xuân Thu Kiếm trong tay Khương Ly múa lên hoàn toàn kín kẽ, không cho gã bất cứ cơ hội nào, dường như đó là một cái lưới lớn, dần dần nhốt gã vào trong vậy.

May mắn, Khương Ly vì bọn họ chế tạo bảo giáp, nên mặc dù có người b·ị t·hương, nhưng không ai t·hiệt m·ạng cả.

“G·i·ế·t!” Hơn ba mươi Đông Ly Vệ đồng thanh hô lớn, theo chân Lệ Phi Vũ lao ra ngoài, đi cùng bọn họ là Khương Thượng, lục thúc Khương Vũ cùng năm vị Khương gia thúc bá.

Môn đồ Vũ Dương Tông giống như bầy sói đói, điên cuồng tràn vào trong sơn môn, hận không thể lập tức g·iết sạch Đúc Kiếm Sơn Trang.

“Tốt!” Lão thúc công đáp, ba thước trường kiếm rít lên, xông thẳng về phía đám đông, lưỡi kiếm lấp lóe vài cái, chốc lát đã cắt đứt cổ họng mấy người, những người khác bị dọa cho sợ hãi lập tức tránh ra để lại một lối đi.

“Nhất là thiếu niên kia!” Thẩm Vận híp mắt, nhìn về phía Khương Ly.

Bọn võ giả nghe thế, từng người hai mắt đỏ bừng, lần nữa gào to xung phong.

Người đàn ông trung niên cùng mỹ phụ họ Liễu nghe vậy, mới giật mình áp sát tới, đồng thời vây công Khương Ly.

Khương Hạ thúc công cười ha hả, rút ra trường kiếm, cũng định tham chiến, nhưng lại bị Khương Ly ngăn trở.

Doanh Thắng một bên đón đỡ, miệng thì gầm lên.

Doanh Thắng thực nghĩ không ra, đối phương chỉ là một phương thế lực nhỏ thôi, làm sao bồi dưỡng ra được những thuộc hạ thậm chí được gọi là cấp tinh anh như vậy?

Doanh Thắng hướng ba vị trưởng lão đánh một cái ánh mắt, mấy người lập tức hiểu ý, xoay người lượn lờ bốn phía bắt đầu tìm kiếm.

Hỏa Linh Kiếm Pháp liên miên thi triển ra, Doanh Thắng chỉ cảm thấy hoa cả mắt.

“Hừ, đồ con c·h·ó Khương thị, quả thực âm hiểm xảo trá” Doanh Thắng âm thầm chửi bậy. Những cấm chế này mặc dù đã bị phá bỏ, nhưng cũng thành công làm giảm mất sĩ khí của đám bọn họ. Doanh Thắng xách đao đứng giữa đám đông hét lớn, lần nữa cổ vũ sĩ khí.

Lúc này bên ngoài sơn môn, lão giả họ Thẩm đứng khoanh tay vô cùng hứng thú đánh giá trận chiến.

“Đợi thêm chốc nữa, nếu ải này còn không qua được, vậy ta bồi dưỡng bọn họ có tác dụng gì?”

Ngay lúc kẻ địch vừa xông qua sơn môn, một tên đệ tử vô ý dẫm phải cấm chế. Tiếp theo, một t·iếng n·ổ vang trời truyền ra, lập tức mấy tên đệ tử xung quanh bị nổ thành thịt nát.

Rõ ràng sĩ khí của Đông Ly Vệ cao hơn nhiều so với đám Vũ Dương Tông, dù địch nhân phía trước đông gấp ba phe mình nhưng không một ai lùi bước.

“Lấy thất phẩm vũ sư, độc chiến ba vị lục phẩm đại vũ sư. Tư chất của hắn, thiên hạ hiếm có. Khương thị chi mạch này, năm xưa ra một cái khí trận song tuyệt Khương Thái Hư, hiện tại ra một cái Khương Ly”

Tuy phe Vũ Dương Tông có gần trăm người, trong đó thậm chí có mười vị thất phẩm vũ sư cùng hai mươi mốt vị bát phẩm võ giả.

“Còn không mau giúp ta!”

“Khoan ra tay, chúng ta nhìn chằm chằm cao thủ bên phía đối phương là được. Trận chiến này mới là sự cọ xát thật sự của bọn họ, không thấy máu, không liều mạng, dù có học được công pháp thượng thừa hay quân trận cường đại thì cũng chỉ là phế vật mà thôi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Sinh Tử Chi Chiến