Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 51: Tào Bang Người Tới
Đại hội luận võ kết thúc, khán giả ai đi đường nấy, mà các thế gia thì bắt đầu tiến hành đàm phán, phân chia lại sản nghiệp cùng địa bàn. Lý gia bởi vì có Lý Thuần Cương cường thế g·iết vào top 8 cho nên cũng không đến nổi giống như năm ngoái xếp hạng cuối cùng.
Đây đúng là chuyện đáng vui mừng, nếu đổi lại do Lý Nham hay đệ tử khác của Lý gia làm ra, Lý Thuần Vũ tự nhiên sẽ vui mừng khôn xiết. Ngặt nổi, kẻ ấy lại là Lý Thuần Cương, Lý Thuần Vũ bỗng cảm thấy giống như ăn phải phân ruồi vậy.
Ai biết Trần Nhược Hoa tùy tiện mời một tên lão sư, lại là một vị võ lâm cao thủ, có kẻ hung ác như thế làm chỗ dựa, Lý Thuần Vũ cũng đã dập tắt ý định gây khó dễ cho mẹ con Lý Thuần Cương rồi.
…....
Tào Bang, Tào Vũ Sinh sau khi trở về liền đi một mạch tới Thám Báo Đường.
Thám Báo Đường đường chủ, tên là Chu Vĩnh Tường, biệt hiệu Tiếu Diện Hổ. Chu Vĩnh Tường dáng người béo lùn, mặt để râu cá trê, khóe miệng luôn luôn nở nụ cười hàm hậu. Có điều đừng nên bị nụ cười ấy của y đánh lừa, nếu không ngươi nhất định sẽ c·hết không có chỗ chôn.
“Gặp qua bang chủ, bang chủ đích thân đến Thám Báo Đường là có chuyện gì cần phân phó sao?” Chu Vĩnh Tường chắp tay, nở nụ cười chân thành.
Tào Vũ Sinh gật đầu bảo: “Thay ta điều tra một người”
“Ồ, là người nào?” Chu Vĩnh Tường lộ ra vẻ hứng thú hỏi, khiến cho Tào Vũ Sinh lưu tâm, sai người điều tra, tất nhiên không phải kẻ tầm thường.
“Đối phương tên là Diệp Phàm, đến từ Tĩnh Châu, biệt hiệu Đoạt Mệnh Thư Sinh”
“Diệp Phàm?” Chu Vĩnh Tường nhíu nhíu lông mày, tương đối lấy làm kỳ.
“Làm sao, Chu đường chủ biết hắn?” Tào Vũ Sinh nghi ngờ hỏi.
Chu Vĩnh Tường lắc đầu đáp: “Cũng không phải, cũng không phải, chỉ có điều khoảng một tháng trước, tiểu thư cũng từng sai người điều tra một kẻ tên là Diệp Phàm”
Y nói rồi xoay người tới bàn làm việc, từ bên trong tập tài liệu lấy ra một bức chân dung, đưa cho Tào Vũ Sinh, Tào Vũ Sinh liếc qua chân dung một cái, hứng thú hỏi: “Người nọ đắc tội với Thanh nhi rồi?”
“Nghiêm chỉnh mà nói thì người nọ thực tế chính là ân nhân cứu mạng của tiểu thư. Bang chủ còn nhớ chuyện hơn một tháng trước, tiểu thư trên đường từ Thanh Hà Thành trở về Bố Hải Khẩu bị đám thổ phỉ Dã Trư Trại chặn đánh sao?”
Tào Vũ Sinh gật đầu, đương nhiên còn nhớ, cũng vì chuyện này, mà một tháng trước hắn một thân một mình rời khỏi quận Thanh Hà, tiến nhập Kỳ Liên Sơn, đem gần một ngàn tên thổ phỉ của Dã Trư Trại đồ sát sạch sẽ.
“Chu mỗ từng hỏi qua Tào Hồng, vừa vặn biết được, chính Diệp Phàm này đã cứu bọn tiểu thư từ trong tay Dã Trư Trại. Nhưng hắn tựa hồ cũng khi dễ tiểu thư, khiến cho nàng canh cánh trong lòng, nên mới sai người điều tra, truy bắt”
“Còn có chuyện như vậy?” Tào Vũ Sinh khẽ híp mắt: “Có khi nào, hai kẻ tên Diệp Phàm này đều là cùng một người?”
“Hahaha, ngược lại cũng không phải không thể, đương nhiên chuyện ấy phải điều tra thêm” Chu Vĩnh Tương vuốt râu cá trê cười ha hả bảo.
“Ừm, như vậy làm phiền Chu đường chủ” Tào Vũ Sinh gật gù, dự định xoay người rời đi. Thì Chu Vĩnh Tường chợt hỏi:
“Bang chủ dự định chiêu mộ kẻ ấy vào Tào Bang hay sao?”
“Nếu lai lịch, nhân phẩm của hắn không có vấn đề, có thể chiêu mộ” Tào Vũ Sinh đáp.
Chu Vĩnh Tường ánh mắt lấp lóe, chợt thấp giọng nói một câu: “Hiện tại thiên hạ đại loạn, toàn bộ Thanh Châu, có rất nhiều thế lực đang nhìn chằm chằm Tào Bang chúng ta, cho nên việc chiêu mộ nhân thủ càng phải làm nghiêm ngặt hơn....”
“Tào mỗ hiểu rõ” Tào Vũ SInh trầm giọng nói, vỗ vai y vài cái rồi quay đầu bước ra khỏi Thám Báo Đường.
Tào Vũ Sinh mặc dù là bang chủ của Tào Bang, nhưng trong bang cũng không phải tất cả mọi người đều là tâm phúc của hắn. Những người có thể tin tưởng càng thêm ít ỏi, Chu Vĩnh Tường xem như một trong số ít tâm phúc đó.
……….
Đại hội luận võ kết thúc, Khương Ly trở về Lý gia, giống như trước đây tiếp tục lặng lẽ dạy võ. Điều khác biệt duy nhất, đó chính là thái độ của người nhà họ Lý đối với mẹ con Trần Nhược Hoa, cũng như đối với Khương Ly.
Hiện tại người của Lý gia ai chẳng biết, lão sư dạy võ của Lý Thuần Cương là một vị cao thủ võ lâm, ngay cả Tào bang bang chủ cũng phải khách khí mấy phần, mà gia chủ nhà mình, bị người ta dọa cho mất hồn mất vía.
Có vị cao thủ ấy bảo hộ, Lý gia còn ai dám ức h·iếp mẹ con Trần Nhược Hoa.
Ngay cả bình thường cực kỳ sinh động Vương Liên Hoa cũng bắt đầu hành quân lặng lẽ.
Trần Nhược Hoa sau khi hay tin con trai mình vang danh ở đại hội luận võ, thì vui mừng khôn xiết, vội vàng dẫn theo con trai hướng về phía Khương Ly dập đầu tạ ơn.
Nàng mặc dù chỉ là nữ nhân bình thường, nhưng cũng hiểu rõ. Từ hôm nay trở đi, cuộc sống ở của hai mẹ con các nàng nhất định dễ chịu hơn rất nhiều.
Những ngày sau đó, Khương Ly vẫn ngây ngốc ở Lý phủ, đồng thời bắt đầu truyền thụ công pháp, vũ kỹ cho Lý Thuần Cương. Bởi vì trong tay không có công pháp thích hợp, cho nên hắn bèn đem Đại Lực Ngưu Ma Quyền dạy cho Lý Thuần Cương.
Còn về kiếm pháp, Khương Ly bỏ ra mấy ngày dựa theo nguyên lý của Long Xà Kiếm Quyết mà sáng tạo ra một môn kiếm pháp mới, đồng dạng truyền thụ cho Lý Thuần Cương.
Môn kiếm pháp mới này xem như Long Xà Kiếm Quyết bản đơn giản, bao gồm bốn chiêu.
Chiêu thứ nhất Lưỡng Tụ Thanh Xà
Chiêu thứ hai Nhất Tụ Thanh Long
Chiêu thứ ba Kiếm Khai Thiên Môn
Chiêu thứ tư Nhất Kiếm Tiên Nhân Qụy
Cùng với nguyên bản Long Xà Kiếm Quyết giống nhau, Long Xà Kiếm Quyết bản đơn giản cũng yêu cầu nuôi dưỡng kiếm ý. Dưỡng kiếm càng lâu, khi xuất chiêu uy lực càng mạnh. Đương nhiên uy lực như thế nào, còn phụ thuộc vào thời gian dưỡng kiếm, cùng thực lực của người thi triển.
Bởi vì tu vi của Lý Thuần Cương quá thấp, nên hắn chỉ truyền thụ chiêu đầu tiên, Lưỡng Tụ Thanh Xà mà thôi.
Khương Ly lặng lẽ ở Lý gia thêm một tuần, đến ngày thứ tám rốt cuộc có người đến cửa bái phỏng.
Bái phỏng hắn là một người đàn ông trung niên béo lùn, để râu cá trê, khóe miệng mang theo nụ cười chân thành, mà theo sau người đàn ông trung niên là một lão nhân cao gầy, khuôn mặt sắc lạnh.
Hai người bọn họ là đường chủ và phó đường chủ của Thám Báo Đường.
Tiếu Diện Hổ Chu Vĩnh Tường
Kim Tiền Báo Tử Vương Tiễn
Hai vị cường giả của Tào Bang đột ngột ghé thăm Lý gia, khiến cho toàn bộ Lý gia nháo nha nháo nhác.
Lý Thuần Vũ mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng ngoài mặt nở nụ cười nịnh nọt chắp tay: “Hai vị đại nhân đến Lý phủ chúng ta, không biết là có chuyện gì phân phó”
Nói xong, cẩn thận đưa ánh mắt nhìn Vương Tiễn một chút, thăm dò ý kiến.
Nhưng Vương Tiễn lại chỉ hừ lạnh một tiếng, không thèm phản ứng hắn.
Vương Tiễn không có nhi tử, chỉ có một đứa cháu ngoại là Lý Nham, vì thế ông ta đối đãi với Lý Nham như cháu trai của mình.
Vương Tiễn từ bên ngoài đạt được một viên đan dược, ông ta đều không nỡ ăn muốn cho Lý Nham sử dụng, nhưng kết quả ở đại hội luận võ hôm trước, Lý Nham lại bại trong tay Lý Thuần Cương. Về sau Lý Thuần Vũ còn làm ra hành vi mất mặt xấu hổ, khiến Vương Tiễn giận mà không có chỗ phát tiết, sao có thể cho Lý Thuần Vũ sắc mặt tốt cơ chứ.
Chu Vĩnh Tường xua tay bảo:
“Lý gia chủ chớ vội lo lắng, ta và Vương huynh hôm nay tới đây là để bái kiến Diệp tiên sinh. Không biết Diệp tiên sinh hiện tại ở đâu?”
Nghe tới Khương Ly, sắc mặt của Lý Thuần Vũ trở nên khó coi, miễn cưỡng nở nụ cười nói:
“Diệp tiên sinh đúng là đang ở trong Lý phủ, mời hai vị theo ta”