Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 60: Không Ai Tắm Một Lần Trên Một Dòng Sông, Hoàng Vạn Quân Cắm
Trên đường trở về, Hoàng Vạn Quân trầm mặc không nói, một bộ tâm sự nặng nề.
Năm đó hắn và Chu Vĩnh Tường từng là huynh đệ thân thiết, nhiều lần vào sinh ra tử cùng nhau. Sau khi thành lập Tào Bang, bọn họ mỗi người đảm nhiệm một chức vụ, mặc dù công việc bộn bề, lại thường xuyên hội tụ, uống rượu đàm đạo.
Chu Vĩnh Tường hành sự kín đáo, quỷ kế đa đoan, được bang chủ tin tưởng, trở thành đường chủ Thám Báo Đường. Còn hắn thì bất kể là thực lực hay mưu trí đều kém hơn một bậc, nên chỉ có thể làm đại đầu mục.
Dù vậy, bọn họ vẫn như cũ cực kỳ thân thiết.
Nhưng vào khoảng tám năm trước, xuất hiện một sự kiện khiến cho quan hệ của bọn họ bắt đầu rạn nứt, xưng là Ngân Giang bến tàu đại án.
Ngân Giang bến tàu, nằm sát ngã ba sông Ngân Giang, là một trong hai khu vực sầm uất nhất Bố Hải Khẩu bên cạnh Bố Hải Thành.
Đây là nơi phát tích của Tào Bang, cũng là vị trí chiến lược ở Bố Hải Khẩu, cho nên rất được chú trọng.
Do Thanh Long Đường trấn giữ.
Thanh Long đường chủ khi ấy là Tiêu Trọng Lâm, là người đầu tiên đi theo Tào Vĩnh Sinh, cũng xem như một trong những nhân vật đứng đầu Tào Bang năm đó.
Tiêu Trọng Lâm dẫn dắt Thanh Long Đường tọa trấn Ngân Giang bến tàu mười mấy năm, làm việc đâu ra đấy, được nhiều người kính phục.
Chỉ là vào một ngày, đột nhiên rộ lên tin tức Thanh Long Đường chủ Tiêu Trọng Lâm bí mật đầu nhập vào phủ thái thú, dự định tự lập môn hộ. Tin tức này vừa lộ ra ngoài, khiến cho toàn bộ Tào Bang thần hồn nát thần tính.
Bang chủ lập tức sai người điều ra.
Mà đảm nhiệm điều tra không ai khác chính là Chu Vĩnh Tường. Về sau điều tra ra, quả thật Tiêu Trọng Lâm quả thật đã đầu nhập vào phủ thái thú, phản bội lại Tào Bang.
Bang chủ tức giận, sai người xử tử Tiêu Trọng Lâm, nhưng nghĩ đến tình cảm ngày xưa nên cũng không nhổ cỏ tận gốc, mà thả cho người nhà đối phương một con đường sống.
Nhưng nào ngờ, Chu Vĩnh Tường lại trực tiếp đem cả nhà họ Tiêu chém tận g·iết tuyệt.
Chuyện này khiến cho rất nhiều người cảm thấy bất mãn, sau đó một số huynh đệ quyết định rời khỏi Tào Bang, quy ẩn giang hồ.
Hoàng Vạn Quân cũng bởi vì nguyên nhân đó mà cùng Chu Vĩnh Tường quyết liệt, dần dần không còn liên hệ.
Khương Ly quay đầu nhìn hắn hỏi: "Hoàng đường chủ có tâm sự sao?"
Hoàng Vạn Quân lắc đầu: "Tâm sự ngược lại không có, chỉ là mấy năm rồi mới trở lại Bố Hải Thành, thấy cảnh còn người mất mà thôi"
Hoàng Vạn Quân có chút cảm khái, có điều không đợi hắn cảm khái xong, bên kia Khương Ly đã cười nhạt nói: "Hoàng đường chủ, kỳ thật bây giờ ngươi nên nên lo lắng chính mình trước đi đã, trước đó ngươi cùng Sở Tu Dương chỉ xuất hiện vết rách, nhưng bây giờ, giữa các ngươi chỉ sợ đã không còn là vết rách, mà sắp phải quyết liệt rồi”
“Ta không biết giữa các ngươi có ước định gì, cho nên ta cũng rất tò mò, sau khi các ngươi trở nên quyết liệt, thì Sở Tu Dương sẽ đối phó ngươi như thế nào?”
Sắc mặt của Hoàng Vạn Quân lập tức biến đổi, hắn vội vàng hỏi: ‘Lời của ngươi là có ý gì?”
Khương Ly cười nhạt nói: “Hoàng đường chủ, ngươi thử ngẫm lại xem, ngươi đến Bố Hải Thành đã làm những chuyện gì?”
Hoàng Vạn Quân nhất thời mờ mịt, hắn làm cái gì? Hắn giống như cái gì cũng không làm nha.
Hơn nữa dọc theo con đường này Khương Ly cũng không từng tiến hành lôi kéo hắn, huống hồ hắn đều đã bị Sở Tu Dương bọn người hiểu lầm là cùng 1 duộc với Khương Ly, nên liền xem như Khương Ly thật lôi kéo hoặc là uy h·iếp hắn, hắn đều đã chuẩn bị tâm lý từ chối, nhưng vấn đề là Khương Ly cũng giống vậy không nói gì.
Nhìn thấy bộ dáng của Hoàng Vạn Quân, Khương Ly không khỏi lắc lắc đầu nói: "Hoàng đường chủ, cách làm người của ngươi quả thực quá ngay thẳng một chút, ngay thẳng đến mức Diệp mỗ đều không có ý tứ tính toán ngươi. Ngươi rõ ràng không làm gì cả, nhưng ở trong mắt đám người Sở Tu Dương, ngươi lại đã làm rất nhiều đồ vật. Hạt giống nghi kỵ một khi nảy mầm, sẽ khiến cho người ta liên tưởng đến rất nhiều hình ảnh."
Lời nói của Khương Ly vừa rơi xuống, sắc mặt Hoàng Vạn Quân lập tức trở nên trắng bệch một mảnh.
Người ta nói, không ai tắm hai lần trên một dòng sông, nhưng hiện tại Hoàng Vạn Quân lại ngã hai lần cùng một chỗ, lúc này hắn đã khóc không ra nước mắt.
Tuổi tác của Hoàng Vạn Quân lớn hơn Sở Tu Dương chừng mười tuổi, nhưng tính cách của hắn thật quá ngay thẳng, còn lâu mới có dã tâm cùng gian xảo như Sở Tu Dương, cho nên Khương Ly mới lựa chọn ra tay từ phía Hoàng Vạn Quân.
Lần hành động đầu tiên, mục đích của Khương Ly chỉ là để cho bọn họ trở mặt khắc khẩu, nhưng chưa đến mức quyết liệt.
Nhưng lần này, Khương Ly lại đem cái loại hoài nghi kia biến thành sự thật, mặc dù trên thực tế, hắn cùng Hoàng Vạn Quân đích thật không làm cái gì cả, nhưng ở trong mắt những người khác, thì Hoàng Vạn Quân cùng Khương Ly đã cùng một duộc, đồng thời Khương Ly sở dĩ có thể lôi kéo được Hoàng Vạn Quân đó là nhờ mối quan hệ với Chu Vĩnh Tường.
Cho nên hiện tại Hoàng Vạn Quân trở về Tam Hà Trấn, thì chờ đợi hắn chính là sự quyết liệt của bọn người Sở Tu Dương.
Hoàng Vạn Quân chỉ vào Khương Ly, tức giận run rẩy nói không ra lời.
Lăn lộn giang hồ nhiều năm như vậy, Hoàng Vạn Quân từng gặp qua không ít kẻ có thủ đoạn tàn nhẫn ác độc, nhưng chưa gặp một ai âm hiểm như Khương Ly, dễ dàng liền đem lòng người đùa bỡn ở trong lòng bàn tay.
Đương nhiên lúc này Hoàng Vạn Quân liền xem như oán trách chính mình ngã hai lần cùng một chỗ cũng vô dụng, sự tình đều đã phát sinh.
Khương Ly thản nhiên nói: "Sở Tu Dương chính là lão nhân của Tào Bang, hắn ở Bố Hải Thành khẳng định là có bằng hữu, chuyện này không thể gạt được người khác, nói không chừng lúc này Sở Tu Dương liền đã nhận được tin tức, đang suy tính làm sao để đối phó ngươi đâu. Ta không hiểu rõ Sở Tu Dương, ngươi cùng hắn cộng sự nhiều năm như vậy hẳn là hiểu rõ con người của hắn, ngươi nói xem hắn sẽ đối phó ngươi như thế nào?"
Hoàng Vạn Quân nghe vậy sắc mặt trầm xuống.
Chính là bởi vì hắn cùng Sở Tu Dương cộng sự nhiều năm, hắn mới biết được cái thằng Sở Tu Dương này rốt cuộc là dạng người gì.
Bên trong Bạch Hổ Đường, phần lớn bang chúng ở tầng dưới chót kỳ thật đều có cảm quan không tệ đối với Sở Tu Dương, người này mặc dù làm việc tàn nhẫn một chút nhưng lại hào phóng hào sảng, rất được thủ hạ yêu mến.
Có điều đây chỉ là biểu tượng bề ngoài mà thôi, Sở Tu Dương thực chất bên trong vẫn như cũ là cái tên giang dương đại đạo thủ đoạn ngoan độc, điên cuồng thị sát năm nào.
Khương Ly thấp giọng bảo: "Cho nên nói, nếu bọn Sở Tu Dương đều cho là ngươi đã hợp tác cùng ta, vậy chi bằng ngươi liền hợp tác cùng ta thật luôn.Đây không phải lợi dụ cũng không phải uy h·iếp, mà là ngươi bây giờ, đã không có lựa chọn khác!"
Nói đi cũng phải nói lại, kỳ thật nếu là dựa theo tính cách ban đầu của Khương Ly, phương thức đơn giản nhất để giải quyết tình huống chính là g·iết!
Không nghe lời liền g·iết, mặc kệ là vương đạo vẫn là bá đạo, sát đạo mãi mãi là phương thức giảm bớt sức lực nhất.
Chỉ có điều đây là Tào Bang, muốn tùy tiện g·iết người cũng không có dễ dàng như vậy.
Huống hồ trước mắt Khương Ly còn muốn chưởng khống một bộ phận quyền lực của Tào Bang, sau đó dần dần đem toàn bộ Tào Bang thu vào trong tay mình, nếu chưa gì đã đem người đều làm thịt rồi, toàn bộ Bạch Hổ Đường bốn năm cái trấn, Khương Ly chỉ dựa vào chính mình liền có thể quản được hết?
Cho nên để xử lý những chuyện như thế này, g·iết người chỉ là một loại thủ đoạn, nhưng lại không phải mục đích.
Hoàng Vạn Quân cười khổ vài tiếng, Khương Ly nói không sai, hợp tác cùng Khương Ly, đây đã là hắn lựa chọn cuối cùng.
Sở Tu Dương bọn người sau khi nhận được tin tức chắc chắn cùng hắn triệt để quyết liệt, mà hắn nếu là không tuyển chọn hợp tác cùng Khương Ly, kết quả của mình đoán chừng cũng không khá hơn chút nào.
Hoàng Tu Dương ngửa đầu lên trời, nhắm mắt lại, chính mình lần này, quả thật cắm rồi.