Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 62: Tả Đột Hữu Xung Nhất Kỵ Đương Thiên, Cái C·h·ế·t Của Sở Tu Dương

Chương 62: Tả Đột Hữu Xung Nhất Kỵ Đương Thiên, Cái C·h·ế·t Của Sở Tu Dương


“Lão phu thay ngươi mở một con đường máu, Diệp đường chủ cũng không cần đến Tam Hà Trấn, mà mau quay về Bố Hải Thành, đem tin tức này báo cho bang chủ” Nhìn thấy đám đông võ giả thanh thế ngất trời, Hoàng Vạn Quân chợt quay đầu nói với Khương Ly, đồng thời vươn tay túm lấy quỷ đầu đao ở sau lưng hướng về phía trước chém mạnh.

Chỉ thấy lưỡi đao bốc lên khói đen, hóa thành từng đường đao mang sắc bén, trong nháy mắt đem ba tên thổ phỉ chém ngang lưng, rớt xuống ngựa.

Hoàng Vạn Quân mặc dù tư chất không được, nhưng đao pháp đã đại thành từ lâu, biệt hiệu Thao Quỷ Đao của hắn cũng không phải là hư danh.

Mà Khương Ly nghe đối phương nói vậy, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, họ Hoàng này ngược là kẻ trung thành, trong lúc nguy cấp vẫn như cũ nghĩ tới Tào Bang.

Chỉ là Khương Ly chưa kịp di chuyển, thì phía bên kia Đỗ Thiên Lý đã sấn ngựa lao tới, lạnh giọng:

“Còn muốn đi”

Nói rồi, một đôi ưng trảo lách qua lưỡi đao của Hoàng Vạn Quân, xuyên vào trước bụng hắn.

Xoạt

Năm đầu móng tay sắc như dao cạo, nháy mắt liền để lại mấy vết cào sâu hoắm trên bụng Hoàng Vạn Quân, máu tươi phun xối xả, Hoàng Vạn Quân cả kinh, vội vã nhảy xuống ngựa, một tay bưng bít lấy miệng v·ết t·hương, một tay chống đao.

“Lục phẩm trung kỳ” Hắn thốt lên một tiếng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Võ giả đạt tới trung tam phẩm, mỗi tăng lên một cảnh giới nhỏ, thực lực sẽ cách biệt rất nhiều. Mặc dù chưa đến mức ngày đêm khác biệt, nhưng muốn vượt cấp khiêu chiến, độ khó đã cực kỳ lớn.

Thí dụ, một vị lục phẩm trung kỳ, tu luyện công pháp vũ kỹ tương đương, bằng vào nội khí dồi dào, lực lượng mạnh mẽ có thể đánh bại hai ba vị lục phẩm sơ kỳ liên thủ.

Ban đầu, Hoàng Vạn Quân cho rằng Đỗ Thiên Lý, chỉ là lục phẩm sơ kỳ. Hắn một người liều mạng, có khả năng mở ra một con đường máu. Nhưng hiện tại đối phương đã biểu hiện ra tu vi thật sự, cộng thêm hơn một trăm tên thổ phỉ phối hợp. Có thể nói, cơ hội sống sót của hai người bọn họ gần như bằng không.

Hoàng Vạn Quân vẻ mặt đắng chát, nghiêng đầu nhìn sang phía Khương Ly, lúc này hắn đã bị đám đông thổ phỉ vây lấy chính giữa.

Đáng kinh ngạc là, Khương Ly giống như bị dọa cho sợ hãi, vẫn ngồi ngẩn người ở trên lưng ngựa.

Ngay lúc đám thổ phỉ giục ngựa tới, đang ngây người Khương Ly bỗng nhiên bật dậy, trong tay có ánh sáng lạnh bay vụt ra ngoài cắm thẳng vào trán một gã thổ phỉ đang ngửa đầu nhìn! Tên thổ phỉ kia mở to mắt, từ trên ngựa ngã bịch xuống đất, người phía sau kinh sợ, khi giương mắt lại đã thấy Khương Ly đứng dưới mặt đất, lập tức đám thổ phỉ Ngốc Ưng Trại lộ ra vẻ mặt dữ tợn.

“Làm thịt hắn” Người lên tiếng là phó trại chủ của Ngốc Ưng Trại, có tu vi thất phẩm hậu kỳ.

Lập tức đám võ giả nhao nhao nhảy xuống ngựa, xách theo v·ũ k·hí ào ào xúm tới muốn chém g·iết Khương Ly.

Nhưng Khương Ly không những không sợ hãi, mà khóe miệng còn nở nụ cười lạnh lẽo, không né không tránh, cũng tung người nhảy vào giữa đám đông.

Tiếng kêu gào nổi lên bốn phía, mỗi người giơ lên trường đao, khi Khương Ly gần tiếp cận được đám người, hắn bỗng nhiên trượt dài trên mặt đất, có mấy kẻ bị động tác của hắn bất ngờ không kịp phòng bị mà ngã ra đất, những người còn lại lập tức tản ra, mà Khương Ly thì trượt về phía tên thổ phỉ vừa bị g·iết ban nãy duỗi tay, rút ra thanh kiếm gãy cắm giữa trán của gã.

Trên đỉnh đầu có vài thanh trường đao bổ xuống, mắt thấy sẽ chém vào thân thể của Khương Ly, nhưng hắn lại thuận đà lăn một vòng trên mặt đất, đoạn kiếm trong tay xẹt qua, mắt cá chân của vài tên thổ phỉ cách hắn gần nhất bị cắt đứt, máu bắn tung tóe, thấy một kẻ chịu đau mà quỳ rạp xuống đất, Khương Ly nhẹ nhàng túm lấy cổ áo hắn, kéo đến trước người chắn lại vài mũi đao đang bổ xuống, sau đó tranh thủ lúc mọi người chung quanh sững sờ mà chui ra đứng dậy.

Từ trên ngựa xuống dưới đất, trong thời gian nháy mắt, đã có ba mạng n·gười c·hết trong tay hắn, cũng có năm sáu kẻ không thể đứng dậy!

Vẻ mặt nhóm thổ phỉ càng thêm giận dữ, đao trong tay điên cuồng chém về phía Khương Ly.

Đại chiến lần nữa diễn ra, Khương Ly tay cầm Xuân Thu Kiếm thân hình tả đột hữu xung, giống như vào chỗ không người, một kiếm chém ra, liền sẽ lấy đi tính mạng của một tên thổ phỉ.

Trên quan đạo, hơn phân nửa thổ phỉ đã ngã xuống, có kẻ c·hết, có người tàn, có người t·ê l·iệt không dậy nổi.

Còn sót lại gần một nửa thổ phỉ bắt đầu lùi về phía sau, không dám tới gần. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt sợ hãi mà nhìn hắn.

Mẹ nó, đây là quái vật gì?

Vũ Giới võ phu, cửu phẩm có thể lấy một đánh mười, bát phẩm có thể đánh bại mấy chục người, thất phẩm có thể lấy một địch trăm. Nhưng một trăm người ở đây là quân nhân bình thường, cũng không phải võ lâm nhân sĩ.

Hôm nay Đỗ Thiên Lý mang đến Ngốc Ưng Trại thổ phỉ, mặc dù tu vi không đồng đều, nhưng yếu nhất cũng đã nhập phẩm, trong đó thậm chí có ba vị thất phẩm vũ sư.

Đội hình như vậy, bình thường lục phẩm đại vũ sư gặp phải cũng phải nhượng bộ lui binh, hoặc là toàn lực mở một con đường máu mà chạy trốn.

Rất ít ai dám lấy cứng đối cứng.

Bởi vì lục phẩm đại vũ sư, mặc dù bách mạch tương thông, nội khí cuồn cuộn liên tục, nhưng sẽ có lúc cạn kiệt. Bị đám đông võ giả vây g·iết, đợi khi nội khí cạn sạch, thân thể mệt mỏi, thì chẳng khác nào trở thành cá nằm trên thớt cả.

Nhìn lại phía Khương Ly, mặc dù vừa trải qua một trận đại chiến, lại mặt không đỏ hơi không gấp.

Đây là thất phẩm vũ sư sao?

Mả mẹ nó, tất cả đám thổ phỉ đều có cảm giác hoài nghi nhân sinh.

“Tìm c·hết!”

Đứng ở bên ngoài xem cuộc vui Sở Tu Dương rốt cuộc nhịn không nổi, tung người nhảy khỏi lưng ngựa xông tới trước mặt Khương Ly. Cùng lúc đó, trường đao trong tay đã ra khỏi võ, trong nháy mắt một luồng đao mang dài hơn một thước ầm ầm chém xuống. Một đao kia mang theo ánh sáng đỏ tươi lấp lánh, mang theo sát cơ dữ tợn cùng huyết sát chi khí, đổ ập xuống đầu Khương Ly.

Nhìn thấy chiêu này của Sở Tu Dương, nội tâm Khương Ly có chút ngoài ý muốn.

Trước đó hắn chỉ biết thực lực của Sở Tu Dương mạnh hơn Hoàng Vạn Quân một chút, đã là đạt tới lục phẩm sơ kỳ đỉnh phong. Nhưng hiện tại đối phương xuất ra một đao, Khương Ly mới biết, thực lực của người này chỉ sợ không thua gì lục phẩm trung kỳ Đỗ Thiên Lý đằng kia.

Đao mang màu đỏ đánh tới, quả thật để cho hắn cảm nhận được một luồng áp lực dày đặc đến cực điểm, có điều Khương Ly cũng không bối rối, Xuân Thu Kiếm nhẹ nhàng nâng lên, thi triển thức thứ hai mươi của Hỏa Linh Kiếm Quyết - Trường Hồng Quán Nhật

Vốn trong suốt bảo kiếm đột ngột b·ốc c·háy, mũi kiếm vũ động, tuôn ra kiếm khí nóng rực, cứng rắn chống đỡ đao cương của Sở Tu Dương, phát ra từng t·iếng n·ổ vang trời.

Sở Tu Dương am hiểu đao pháp gọi là Huyết Sát Cương Đao, đao nhanh như gió, tấn mãnh vô cùng. Nếu là thất phẩm vũ sư bình thường, chỉ sợ đã b·ị c·hém c·hết.

Nhưng Khương Ly lại chỉ hời hợt một kiếm liền đem Huyết Sát Cương Đao của gã đón đỡ, mà trong lúc đón đỡ đao cương của đối phương, thân hình của Khương Ly cũng đã động, hóa thành một vệt kim quang, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Sở Tu Dương.

Tay phải nâng lên đánh ra một quyền.

Đại Lực Ngưu Ma Quyền!

Đại Lực Ngưu Ma Quyền mà Khương Ly sáng tạo, không chỉ vẻn vẹn là một môn công pháp luyện thể, mà bên trong còn bao hàm một bộ quyền pháp.

Quyền pháp này, hắn dựa theo nguyên lý của Hoành Thiên Quyền mà sáng tạo nên. Uy lực lớn nhỏ phụ thuộc vào cường độ cơ thể của người thi triển và số lượng quyền thế chồng chất. Tố chất thân thể càng mạnh, số lượng quyền thế chồng chất càng nhiều, thì uy lực càng mạnh mẽ.

Lấy thân thể hiện tại của hắn, tương đương với Ngân Cốt cảnh sơ kỳ, tối đa có thể đấm liên tục ba quyền.

Nhưng đối phó hạng người như Sở Tu Dương, hắn chỉ cần một quyền là đủ.

Chỉ thấy Đại Lực Ngưu Ma Quyền mang theo một cổ khí tức bạo ngược, hướng về phía trước ngưc Sở Tu Dương đánh tới.

Sở Tu Dương cả kinh, vội vã cầm trường đao chém lên.

Ầm vang một tiếng thật lớn, tường khí sụp đổ, trong đó còn kèm theo tiếng binh khí vỡ nát, Khương Ly toàn lực một quyền trực tiếp đánh nát trường đao trong tay Sở Tu Dương, càng đem cả người hắn trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Khương Ly dậm chân mà đến, không chút do dự, nâng kiếm chém tới.

Sở Tu Dương kinh hãi tột cùng, gắng gượng lách người sang trái, tránh thoạt được một chiêu chí mạng.

Vừa rồi trúng phải Đại Lực Ngưu Ma Quyền của Khương Ly đã khiến cho nội phủ của hắn b·ị t·hương, nếu trúng thêm một kiếm, thì chắc chắn phải c·hết rồi.

Sở Tu Dương hai tay kết ấn, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời nội khí ngoại phóng, vậy mà cùng máu tươi ngưng tụ thành một thanh cự nhận dài chừng ba thước, mang theo tiếng gió gào thét chém về phía Khương Ly.

Huyết Phách Trảm

Tự thân làm đao, tinh huyết nội khí làm nhận, trong tay Sở Tu Dương không có đao, nhưng uy năng của đao này còn khủng bố hơn lúc hắn cầm đao rất nhiều.

Một đao vừa chém ra, thân hình của Sở Tu Dương cũng không dừng lại, trực tiếp hướng về phía ngựa của mình mà chạy vội.

Hắn hiện tại đã không còn có ý định g·iết c·hết Khương Ly cùng Hoàng Vạn Quân, hắn chỉ muốn bảo mệnh mà thôi.

Khương Ly cầm Xuân Thu Kiếm, nheo mắt nhìn về phía Huyết Phách Trảm đang áp sát, nhẹ nhàng vung kiếm lên.

Trên thân kiếm đột ngột toát ra hai đầu thanh xà, không ngừng cuốn lấy nhau xoay tròn, cuối cùng hóa thành một luồng kiếm khí lạnh lẽo. Một chiêu Huyết Phách Trảm nhìn như khủng bố của Sở Tu Dương, đối mặt với luồng kiếm khí kia lại yếu ớt vô cùng, trực tiếp b·ị đ·ánh nát.

Mà vừa leo lên lưng ngựa Sở Tu Dương, bỗng cảm giác sau lưng lạnh lẽo, có điều chưa đợi hắn quay đầu lại, một luồng kiếm khí màu xanh đã xoặt qua cổ hắn, trong nháy mắt đầu cùng thân tách rời, máu tươi phun ba thước.

Bịch

Có âm thanh trầm thấp vang lên, đầu của Sở Tu Dương rơi xuống mặt đất, lập tức để tất cả mọi người đều ngây ngẩn tại chỗ.

Chương 62: Tả Đột Hữu Xung Nhất Kỵ Đương Thiên, Cái C·h·ế·t Của Sở Tu Dương