Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 66: Kiếm Chỉ Kỳ Liên Sơn

Chương 66: Kiếm Chỉ Kỳ Liên Sơn


“Công tử muốn tiến đánh Kỳ Liên Sơn?” Lệ Phi Vũ nghiêm nghị hỏi.

Lệ Phi Vũ mặc dù rất ít khi rời khỏi Đúc Kiếm Sơn Trang, nhưng cũng từng nghe qua hung danh của Kim Hà Thập Tam Trại, hiện tại Khương Ly nói muốn chủ động t·ấn c·ông nơi này, để hắn cảm thấy bất ngờ cùng khó tin.

"Ngươi sợ sao?" Khương Ly hỏi.

Lệ Phi Vũ lắc đầu hít sâu một hơi, trong mắt ngập tràn chiến ý: "Kim Hà Thập Tam Trại làm ác nhiều năm, triều đình không làm gì được bọn chúng, các thế lực võ lâm cũng không ai dám quản, vậy thì để Đông Ly Vệ chúng ta tới quản"

Nói xong, hắn chợt đứng dậy, xoay người đi về phía năm mươi Đông Ly Vệ đang tập kết ở xung quanh đống lửa, hô to: "Thiếu chủ để các ngươi đi đánh Kim Hà Thập Tam Trại, các ngươi có dám đánh không?"

"Đánh thì đánh, sợ cái gì"

"Đánh, vì sao không đánh, Hà mỗ sớm đã ngứa ngáy tay chân từ lâu rồi"

'Khà khà, Tiêu mỗ vừa đột phá tới thất phẩm vũ sư, đang muốn tìm người luyện luyện một chút đây"

"Một đám gà đất c·h·ó sảnh mà thôi, đủ gì thành đạo, hừ hừ "

Năm mươi Đông Ly Vệ từng người chiến ý hừng hực, liên tục hô to gọi nhỏ.

Khương Ly nhếch miệng nở nụ cười hài lòng.

Đây mới là thủ hạ mà hắn cần, Đông Ly Vệ ngày sau, còn muốn theo hắn chinh chiến thiên hạ, quét ngang Vũ Giới, nếu ngay cả một đám giặc cỏ cũng không dám đánh, thì hắn còn cần bọn họ làm gì?

Sáng ngày thứ hai, Khương Ly dẫn theo năm mươi Đông Ly Vệ nghênh ngang trở về Tam Hà Trấn, tiến nhập vào Bạch Hổ Đường.

Đám bang chúng ở trong đường khẩu mặc dù hiếu kỳ lại không ai dám hỏi nhiều.

Sau khi trở về, hắn lập tức hạ lệnh triệu tập tất cả bang chúng quay trở về đường khẩu.

Mà đám cao tầng của Bạch Hổ Đường thì tụ tập ở trong Nghị Sự Điện, lần này không chỉ có Hoàng Vạn Quân và bảy tên đại đầu mục, mà tất cả các tiểu đầu mục cũng tham dự.

Toàn bộ Bạch Hổ Đường có chừng hai ngàn tên bang chúng, ngày trước Sở Tu Dương quản lý bốn gã đại đầu mục, mười bốn gã tiểu đầu mục cùng một ngàn hai trăm bang chúng.

Còn dưới trướng Hoàng Vạn Quân có ba gã đại đầu mục, mười gã tiểu đầu mục và gần tám trăm bang chúng.

Có điều, hiện tại Sở Tu Dương đ·ã c·hết, thủ hạ dưới tay hắn tự nhiên do Khương Ly quản lý.

Lúc này, bầu không khí bên trong Nghị Sự Đường nghiêm nghị đến cực điểm.

Khương Ly ngồi ở trên chủ vị, mở ra thủ lệnh của tổng đường gửi tới, bình thản nói:

“Bố Hải Thành bên kia vừa đưa tin, Kim Hà Thập Tam Trại đang rục rịch muốn ra tay với Tào Bang chúng ta. Bạch Hổ Đường là chốt chặn đầu tiên ở Bố Hải Khẩu, tất nhiên sẽ bị tiến đánh đầu tiên”

“Thực lực của Kim Hà Thập Tam Trại như thế nào, các ngươi hẳn là rõ ràng hơn ta”

“Hí”

“Kim Hà Thập Tam Trại muốn tiến đánh chúng ta?”

Bên dưới sảnh đường, lập tức vang lên từng tiếng hít vào hơi khí lạnh, tiếp theo là ồn ào bàn luận.

Bọn họ đóng giữ ở Bạch Hổ Đường, thường xuyên giáp mặt với thổ phỉ Kim Hà Thập Tam Trại, nhưng thường thường chỉ là tiểu đả tiểu nháo, rất hiếm khi xảy ra trận chiến quá lớn.

Cả hai giao tiếp nhiều năm, nên đã đạt được một hiệp ước ngầm.

Bình thường sơn tặc của các trại xuống thôn trang c·ướp b·óc, bọn họ sẽ chỉ tượng trưng xua đuổi, cũng không thật đánh nhau rơi đầu chảy máu. Mà sơn tặc của Kim Hà Thập Tam Trại thì chỉ c·ướp b·óc tiền tài, không g·iết người hãm h·iếp.

Nhưng hiện tại nghe Khương Ly nói, Kim Hà Thập Tam Trại muốn khai chiến với Tào Bang, bọn họ đầu tiên là bất ngờ sau đó là kinh sợ.

Xét về thực lực tổng thể, thì Tào Bang và Kim Hà Thập Tam Trại gần tương đương với nhau, mỗi bên đều có ba vị ngũ phẩm cường giả tọa trấn. Mà lục phẩm đại vũ sư thì cũng chẳng chênh lệch quá nhiều.

Có điều, địa bàn quản lý của Tào Bang quá rộng, trải dài khắp Bố Hải Khẩu, nên nhân thủ của Tào Bang phải phân bố khắp nơi. Ví dụ như Bạch Hổ Đường, tổng cộng chỉ có khoảng hai ngàn bang chúng mà thôi.

Khương Ly đưa mắt quét qua toàn bộ sảnh đường một lượt, vươn tay ra bảo ngưng, lập tức Nghị Sự Đường trở nên yên tĩnh.

“Sắp tới nếu thổ phỉ của Kỳ Liên Sơn dẫn người hạ sơn, các ngươi nói, lấy thực lực của chúng ta hiện tại, liệu có chống đỡ được sao?

“Nếu là một cái trại thì chúng ta còn có thể chống đỡ được, nhưng nếu mười ba trại đồng thời hạ sơn, phần thắng của chúng ta gần như bằng không?” Hoàng Vạn Quân trầm ngâm nói.

Khương Ly gật đầu: “Đúng vậy, cho nên chúng ta không thể nào ngồi yên chờ c·hết. Diệp mỗ quyết định sẽ chủ động tiến công lên Kỳ Liên Sơn"

"Chuyện này.."

"Diệp đường chủ, ngài đang nói đùa sao, Kỳ Liên Sơn là hang ổ của Kim Hà Thập Tam Trại, chúng ta chủ động tiến đánh, thì khác nào tự chui đầu vào rọ"

"Diệp đường chủ xin nghĩ lại"

Bên dưới sảnh đường lần nữa nhao nhao, đủ lời khuyên can, mà Hoàng Vạn Quân cũng nhíu mày khẽ hỏi:

"Diệp đường chủ, Kỳ Liên Sơn khắp nơi khắp nơi chướng khí độc đàm, đây chính là sân nhà của Kim Hà Thập Tam Trại, chúng ta lỗ mãng xông vào, liệu có ổn lắm không?"

Khương Ly lắc đầu nói: "Chuyện này Diệp mỗ tự có tính toán"

Hoàng Vạn Quân nghe vậy thì ngậm miệng, không nói gì thêm. Mặc dù chỉ mới tiếp xúc với Khương Ly trong thời gian ngắn, nhưng hắn cũng hiểu rõ, Khương Ly chẳng phải hạng người lỗ mãng, hắn quyết định làm việc gì, tự nhiên đã suy nghĩ kỹ càng.

Khương Ly từ trên chủ vị đứng dậy, trầm giọng hỏi:

"Có phải các ngươi cảm thấy, quyết định của ta quá mức lỗ mãng, hoang đường, dễ dàng rơi xuống tình huống vạn kiếp bất phục hay không?"

"Các ngươi cảm thấy, nhân số của chúng ta chỉ vẻn vẹn hai ngàn người, mà đối phương có tới mấy vạn, cao thủ nhiều không đếm xuể, đối phương lại quen địa hình địa thế ở Kỳ Liên Sơn, chúng tiến vào chẳng khác nào tự tìm đường c·hết"

"Các ngươi cảm thấy, chúng ta nên làm đó là đăng báo tổng bộ xin thêm tiếp viện, chờ tiếp viện đến rồi hẵng đánh, đúng sao?"

Lời của Khương Ly vừa dứt, đám võ giả không ai đáp lời, hiển nhiên suy nghĩ của bọn họ là như vậy.

Khương Ly cười lạnh một tiếng nói:

"Hiện tại thiên hạ rối ren, rất nhiều thế lực đang nhìn chằm chằm Tào Bang, cho nên tổng bộ muốn rút ra nhân thủ để viện trợ Bạch Hổ Đường rất khó khăn. Cho dù có, cũng không thể đến Tam Hà Trấn ngay được"

“Trong lúc chúng ta chờ đợi viện quân đến trợ giúp, thì đối phương đã tập hợp đầy đủ nhân mã, mấy vạn thổ phỉ đồng thời hạ sơn, các ngươi có chống đỡ được sao? Đến khi đó, sẽ có bao nhiêu thôn trấn bị diệt, bao nhiêu dân chúng bị tàn sát”

“Vậy nên, ý của bản đường chủ là tiến đánh bất ngờ, tiêu hao lực lượng của Kim Hà Thập Tam Trại, sau đó trở về phòng thủ chủ lực của địch ”

“Hiện tại người nào có gan cùng ta tiến đánh Kỳ Liên Sơn thì đứng sang phía bên phải, người nào muốn ở lại thủ vệ Bạch Hổ Đường thì đứng ở bên trái"

Đám đại đầu mục, tiểu đầu mục ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, mỗi người thần sắc do dự chưa biết lựa chọn như thế nào

Khương Ly lại nói: "Lần này tiến đánh Kỳ Liên Sơn, đoạt được chiến lợi phẩm sẽ dựa theo đóng góp mà chia cho những người tham dự"

Nghe Khương Ly nói thế, một đám võ giả ánh mắt lấp loé, rốt cuộc có một tên đại đầu mục thân hình cao lớn, để râu quai nón đứng ra, chắp tay:

"Thuộc hạ Đường Tam nguyện đi theo Diệp đường chủ, dẹp yên Kỳ Liên Sơn"

"Ha ha ha, tìm phú quý trong nguy hiểm, Lữ Tiểu Xuân ta liều mạng một lần"

Lại có một tên đại đầu mục đứng ra.

Có người dẫn đầu, những người khác cũng dồn dập lựa chọn, cho đến chừng nửa khắc sau, không ai đứng ra nữa.

Khương Ly liếc mắt nhìn qua, bảy vị đại đầu mục, có năm người tham dự, hai mươi tư gã tiểu đầu mục, có mười sáu người tham dự.

Khương Ly gật gật đầu, kết quả này đã nằm ngoài dự đoán của hắn, hạ giọng nói:

"Các ngươi trở về thông báo với thủ hạ, kẻ nào đồng ý xuất chinh thì đi, không thì ở lại đường khẩu."

"Những người nào tham chiến, giờ ngọ tới nghị sự đường gặp ta"

"Rõ"

Nói xong hắn liền quay trở về phòng của mình.

Trong tiểu viện, hơn năm mươi Đông Ly Vệ mặc hắc giáp, cầm chiến kích đang lặng lẽ chờ đợi.

Vừa thấy Khương Ly tiến vào, lập tức đồng thanh hô lớn:

"Gặp qua thiếu chủ"

"Ừm"

"Đúng giờ ngọ ba khắc, bắt đầu xuất phát, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

"Sẵn sàng"

Năm mươi Đông Ly Vệ đồng loạt gõ chiến kích xuống sàn hô lớn, âm thanh vang vọng toàn bộ Bạch Hổ Đường, rơi vào tai mấy ngàn bang chúng bên ngoài, để đám người bối rối nhìn nhau.

"Hoàng đại nhân, toán binh sĩ khi sáng là ai vậy?" Một tên đại đầu mục đầy mặt hiếu kỳ ghé vào tai Hoàng Vạn Quân hỏi nhỏ.

Hoàng Vạn Quân lắc lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, hẳn là thủ hạ thân tín của Diệp đường chủ"

Người kia ánh mắt loé lên một tia kiêng kỵ nói: "Năm mươi người nọ, khí huyết thịnh vượng, hành tẩu vững vàng, tu vi yếu nhất cũng là bát phẩm sơ kỳ, không giống một chi võ giả thông thường, càng giống một chi tinh binh hơn. Diệp đường chủ rốt cuộc có thân phận gì, tại sao lại sở hữu một nhóm thủ hạ tinh nhuệ như vậy?"

Mấy tên đại đầu mục khác cũng ghé mắt nhìn Hoàng Vạn Quân, chờ đợi lý giải của hắn.

Nhưng sắc mặt Hoàng Vạn Quân chợt lạnh xuống, trầm giọng: "Thứ gì không nên hỏi, đừng hỏi nhiều, nếu không lão phu cũng không giữ được mạng của các ngươi"

Đám người nghe vậy, không dám nói gì thêm, mà vội vàng đi triệu tập thủ hạ.

Giờ Ngọ ba khắc, mặt trời treo lên cao, bên ngoài quảng trường lớn đằng trước cổng Bạch Hổ Đường người đông nghìn nghịt.

Khương Ly đứng ở trên đài cao, hai tay chắp sau lưng, tóc đen như suối tung bay trong gió, hắn nhìn xuống phía dưới sân hơn ngàn tên võ giả, thần sắc cực kỳ trang nghiêm.

"Nổi trống lên"

Thanh âm của hắn vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lại truyền rõ ràng vào trong tai từng người.

Lập tức một tên bang chúng cầm lấy gậy gỗ, gõ mạnh từng nhát lên mặt trống.

Tiếng trống dồn dập, vang vọng Tam Hà Trấn, khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

"Xuất phát"

Theo tiếng chỉ lệnh của hắn, năm mươi Đông Ly Vệ, hơn ngàn tên bang chúng đồng loạt lên ngựa, hướng về phía Kỳ Liên Sơn mà lao nhanh.

Chương 66: Kiếm Chỉ Kỳ Liên Sơn