Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 77: Người Trong Giang Hồ, Thân Bất Do Kỷ

Chương 77: Người Trong Giang Hồ, Thân Bất Do Kỷ


Đại chiến kéo dài suốt ba canh giờ mới đến hồi cuối. Lúc này bên trong Âm Sát Cốc sớm đã máu chảy thành sông, thây chất thành đống, đâu đâu cũng là tàn thi, xác ngựa.

Lý Trầm Chu cùng sáu đường trại chủ chống cự một đoạn thời gian, nhận thấy đánh không lại liền dẫn theo kỵ binh hướng về phía lối ra của sơn cốc mà chạy vội.

Còn lại bảy ngàn bộ binh, liên tục hứng chịu cự tiễn oanh kích sớm đã tan đàn xẻ nghé, người trốn một góc.

Hơn hai ngàn kỵ binh không ngừng lao nhanh, mà phía trên đỉnh núi, cự tiễn vẫn như cũ ầm ầm bắn xuống, hai bên vách núi tảng đá, thân cây liên miên lăn xuống, nên hầu như mỗi tiến lên đoạn ngắn thì nhân số của kỵ binh lại giảm thiểu một chút.

Hai ngàn bốn trăm kỵ binh từ từ biến thành hai ngàn, một ngàn tám, một ngàn rưỡi…

Chừng ba mươi hơi thở sau, lúc kỵ binh của Kim Hà Thập Tam Trại vừa vặn vọt tới đoạn đường bị đất đá chặn kín ban nãy. Lý Trầm Chu quay đầu nhìn lại, tùy tùng theo lão đi chạy tới đây, chỉ còn vẻn vẹn không tới tám trăm người.

Sắc mặt Lý Trầm Chu run rẩy một trận, cõi lòng khó nén nỗi phẫn uất, đột nhiên vươn tay hướng về phía đám đất đá chặn đường trước mặt, đánh ra một ấn.

Lôi Đình Diệt Thế Ấn thức thứ năm Đoạn Nhạc

Lập tức một đạo thủ ấn từ trong tay của lão bắn ra, đem đống đất đá kia thổi bay, để lộ ra con đường thoát hiểm.

Lý Trầm Chu hét lớn, giục ngựa hướng về phía bên ngoài chạy trối c·h·ế·t, còn dư lại tám trăm kỵ binh cũng cuống quýt bám theo.

Mà bọn họ vừa thoát khỏi sơn cốc không bao lâu, thì đằng sau, Lý Vận dẫn theo mấy ngàn bang chúng Tào Bang cũng cưỡi ngựa đuổi tới, đuổi một mạch đến chỗ giao giữa hai quận Thanh Hà, Kim Hà mới thu quân trở về.

Đại chiến của Tào Bang và Kim Hà Thập Tam Trại đến đây xem như kết thúc.

Kim Hà Thập Tam Trại huy động gần một vạn nhân mã tiến nhập Bố Hải Khẩu, thanh thế hùng vĩ, nhưng lúc quay về chỉ còn chưa đầy tám trăm người, có thể nói lần này bọn họ không chỉ không trộm được gà còn mất nắm thóc.

Hơn nữa, trong tương lai gần, Kim Hà Thập Tam Trại chỉ sợ khó lòng tiếp tục quy mô lớn tiến đánh Tào Bang.

Bởi vì lần trước Khương Ly dẫn quân tiến nhập Kỳ Liên Sơn, liên tiếp đồ diệt ba cái sơn trại, chém g·i·ế·t hơn năm ngàn sơn tặc. Lần này, bọn họ lần nữa thiệt hại hơn chín ngàn nhân mã. Quả thực đã hoàn toàn thương gân động cốt.

Kim Hà Thập Tam Trại chiếm cứ Kỳ Liên Sơn Mạch nhiều năm, hoành hành ngang ngược, rất ít thế lực dám chủ động trêu chọc. Nhưng bọn họ không phải không có kẻ thù.

Chỉ là trước đây, mười ba trại người đông thế mạnh, ngũ phẩm vũ tướng có ba vị, lục phẩm đại vũ sư mười mấy vị, những kẻ thù kia chưa dám tới tính sổ.

Nhưng hiện tại, Kim Hà Thập Tam Trại bị Tào Bang g·i·ế·t cho hoa rơi nước chảy, tổn thất lượng lớn thủ hạ, đối thủ của bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội mà ném đá xuống giếng.

Vì thế trong thời gian tới, Kim Hà Thập Tam Trại nhất định sẽ hành quân lặng lẽ, tự mình liếm láp vết thương, chờ đợi cơ hội phục thù.

Sơn tặc đại quân tổn thất nặng nề, nhưng bên phía Bạch Hổ Đường cũng không khá hơn là bao. Trận chiến đầu tiên, bọn họ lấy gần hai ngàn đấu một vạn, mặc dù g·i·ế·t địch hơn một ngàn lại cũng tổn thất gần sáu trăm bang chúng.

Tổn thất nhiều người như vậy, ngay cả Khương Ly cũng đau lòng một trận.

Nhưng điều đáng an ủi đó là, một ngàn hai trăm bang chúng còn sống sót, đều là hạng người hung hãn không sợ c·h·ế·t, xứng đáng để hắn bồi dưỡng.

Như Khương Ly từng nói lúc trước, trận chiến ngày hôm nay, ngoài chống cự sơn tặc tiến công ra, còn là một lần khảo nghiệm sinh tử.

Những bang chúng này muốn gia nhập Đông Ly Vệ, muốn trở thành thủ hạ thân tín của hắn, thì cần thiết phải thông qua khảo nghiệm.

Mà bang chúng Bạch Hổ Đường, cũng không phụ mong chờ của hắn, đánh một trận oanh oanh liệt liệt.

.....

Đại chiến kết thúc, phó bang chủ Lý Lập ở lại Bạch Hổ Đường nghỉ ngơi hai ngày, liền dẫn theo đại quân rời đi.

Năm ngàn bang chúng chi viện cho Bạch Hổ Đường lần này, đều là do y huy động từ ba cái đường khẩu khác.

Bây giờ chiến tranh kết thúc, bọn họ cũng nên trở về trấn thủ đường khẩu của mình.

Bố Hải Khẩu diện tích rộng lớn, bốn phía của Bố Hải Khẩu đều có các thế lực khác nhìn chằm chằm.

Tỷ như phía tây của Bố Hải Khẩu là Kỳ Liên Sơn, có Kim Hà Thập Tam Trại.

Phía nam Bố Hải Khẩu, giáp giới với Vũ Dương Sơn Mạch, là địa bàn của Vũ Dương Tông.

Phía bắc Bố Hải Khẩu đi lên chừng hai trăm dặm, chính là Thanh Hà Quận Thành.

Còn phía đông thì là biển cả rộng mênh mông, càng cần thiết đề phòng.

Lý Lập dẫn người rời đi, Bạch Hổ Đường trở về an tĩnh như trước.

Bọn họ cùng đại quân sơn tặc đại chiến mặc dù cực kỳ thảm liệt, nhưng chiến trường chỗ yếu là những nơi vắng người, thành ra dân chúng bình thường cực ít bị ảnh hưởng,

Bạch Hổ Đường một lần tử trận gần sáu trăm huynh đệ, cộng thêm hai trăm người bị trục xuất khỏi bang lúc trước. Ngắn ngủi nửa tháng, nhân số tổng cộng trực tiếp giảm xuống gần một nửa.

Ba ngày sau, trời mưa rả rích, ở một bãi tha ma cách Tam Hà Trấn ba dặm, toàn thể bang chúng của Bạch Hổ Đường đều tham dự đầy đủ, mỗi người đeo khăn trắng, mặc áo tang, sắc mặt trầm thống.

Hôm nay bọn họ cùng nhau đưa tang cho các huynh đệ đã ngã xuống, bầu không khí ảm đạm nặng nề.

Hoàng Vạn Quân cùng bảy gã đại đầu mục đứng ở hàng đầu tiên, nhìn qua từng ngôi mộ mới đắp đằng kia, ánh mắt phiêu hốt, sắc mặt trăm mối cảm xúc, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài.

Bỗng lúc này, một âm thanh lạnh lùng truyền rõ ràng vào trong tai bọn họ.

“Người trong giang hồ, thân bất do kỷ, đã dấn thân vào giang hồ, thì nhất định phải có giác ngộ chính mình tùy thời có thể tử vong.”

Đám bang chúng đồng thời ngẩng đầu lên, liền thấy Khương Ly cũng đang đứng khoanh tay nhìn mình.

“Hôm nay, bọn họ không may mất mạng, nhưng ngày mai người nằm ở dưới này cũng có thể là các ngươi”

“Trong loạn thế, thứ rẻ mạt nhất chính là mạng người, kẻ muốn sống sót, muốn đạt được danh và lợi, thì cần phải không ngừng nâng cao thực lực”

“Các ngươi muốn mạnh lên sao?”

‘Muốn!” Một ngàn hai trăm bang chúng đồng thời hô lớn, từng đôi ánh mắt mang theo lửa nóng cùng khát vọng nhìn chằm chằm Khương Ly.

Khương Ly cười nhẹ nói: “Muốn mạnh lên, Diệp mỗ có thể giúp các ngươi, nhưng đổi lại các ngươi cũng phải trả lại cho ta một thứ?”

“Xin hỏi đại nhân, là thứ gì?” Đường Tam chắp tay hỏi.

“Trung thành!” Khương Ly cao giọng đáp: “Diệp mỗ mặc kệ các ngươi xuất thân từ đâu, tu vi thế nào. Quá khứ của các ngươi ra sao, từng là giang dương đại đạo, từng là hái hoa đạo tặc, thậm chí từng là cùng hung cực ác đại ma đầu, những thứ ấy ta đều không quan tâm. Chỉ cần các ngươi trung thành với ta, nghe theo sự sắp xếp của ta, thì bất kể là tu vi, quyền lực hay danh lợi, Diệp mỗ đều có thể tặng cho các ngươi”

Đám bang chúng hai mặt nhìn nhau, tự nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời của Khương Ly. Bọn họ gia nhập Tào Bang lâu như vậy, đều xem như kẻ biết việc đời. Cho nên sẽ không thể nào dễ dàng bị vài câu nói liền kích động nhiệt huyết sôi trào.

Nhưng nhớ đến sở tác sở vi của Khương Ly những ngày qua, nhớ đến sự cường đại tới khó tin của Đông Ly Vệ, bọn họ bắt đầu động tâm.

Khương Ly vừa đến Bạch Hổ Thành hơn một tháng, đầu tiên là g·i·ế·t c·h·ế·t Sở Tu Dương thu phục hết thảy đại đầu muc. Tiếp theo là dẫn quân tiến đánh Kỳ Liên Sơn, diệt ba trại, đồ mấy ngàn sơn tặc. hành động dứt khoát, sát phạt quả đoán, để người ta nghẹn họng trân trối.

Mà gần đây nhất, Khương Ly dẫn theo bang chúng Bạch Hổ Đường, phối hợp với phó bang chủ Lý Lập đại bại một vạn đại quân của Kim Hà Thập Tam Trại. Đánh cho đám thổ phỉ co đầu bỏ chạy.

Người nam nhân trước mặt, không chỉ dám nói, mà hành động của hắn cũng cực kỳ đáng tin.

Mười hơi thở trôi qua, tất cả bang chúng Bạch Hổ Đường ngoại trừ Hoàng Vạn Quân đều đồng loạt quỳ một chân dưới mặt đất, cung kính hành lễ

“Gặp qua đại nhân!”

Cái hành lễ này, đại biểu cho sự thuần phục, đại biểu cho từ nay về sau, bọn họ chính là thủ hạ của Khương Ly.

Hoàng Vạn Quân đứng ở bên cạnh, nhìn thấy tràng cảnh ấy, nội tâm biến ảo chập chùng, nhưng không nói gì. Hắn là lão nhân tinh, nên sớm đã suy đoán ra mục đích của Khương Ly.

Cũng biết rõ, từ nay về sau, đám người này mặc dù trên danh nghĩ là bang chúng của Tào Bang nhưng thức chất đã không còn là người của Tào Bang nữa rồi.

Hoàng Vạn Quân biết điều đó, có điều hắn không lên tiếng phản đối, cũng không tiến hành ngăn cản, bởi vì đơn giản hắn ngăn cản không được.

Từ lúc suy đoán ra thân phận thực sự của Khương Ly, hắn đã nghĩ tới tình huống này.

Hiện tại, Hoàng Vạn Quân chỉ hi vọng, Khương Ly và Tào Bang không cần trở mặt thành thù là được rồi.

Note: Mời các lão vào group zalo của truyện để bàn luận, trao đổi, nhận hồng bao nhé. Link: https://zalo.me/g/euzrkw620

Chương 77: Người Trong Giang Hồ, Thân Bất Do Kỷ