Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 80: Lý Thuần Cương Võ Đạo Đoạn Tuyệt

Chương 80: Lý Thuần Cương Võ Đạo Đoạn Tuyệt


Sau khi rời khỏi tổng bộ của Tào Bang, Khương Ly cũng không vội trở về Tam Hà Trấn mà quyết định ở lại Bố Hải Thành vài bữa.

Ngay sáng ngày hôm sau, Khương Ly tới Thám Báo Đường đưa tin cho Khương Thượng, thông báo về chuyện kết minh, cũng như giục ông ta đi tới Bố Hải Thành một chuyến.

Tiếp đó, hắn ngựa quen đường cũ mò đến Cư Hương Lâu uống rượu, nghe thuyết thư tiên sinh kể chuyện.

Người kể chuyện vẫn là vị Lưu tiên sinh ngày trước, hôm nay ông ta kể cố sự Vũ Công Tử một một người một dù, tả đột hữu xung giữa mười vạn đại quân lấy đầu chủ tướng.

Vũ Công Tử là thiên kiêu đứng đầu Tiềm Long Bảng, thanh danh vốn đã rất thịnh, lại thêm Lưu tiên sinh thêm thắt đủ loại tình huống gay cấn, khiến cho đám giang hồ nhân sĩ không ngừng vỗ bàn khen hay.

Ngay cả Khương Ly cũng bị cố sự hấp dẫn, nghe đến say sưa.

Đúng lúc này, ở bàn đối diện có mấy vị khách giang hồ bàn luận, thu hút sự chú ý của hắn.

“Gần đây Bố Hải Thành xảy ra một chuyện lý thú, các ngươi nghe qua chưa?”

“Chuyện gì?”

‘Hắc, nghe nói Lý gia gần đây xuất hiện một vị thiếu niên thiên tài tên là Lý Thuần Cương, ngắn ngủi nửa tháng từ chưa nhập phẩm một mạch đột phá tới cửu phẩm trung kỳ không nói, kiếm đạo tạo nghệ cũng cực kỳ tinh diệu, lấy cửu phẩm trung kỳ thủ thắng một vị bát phẩm sơ kỳ vũ giả, được Vũ Châu Lý Thị chú ý đến, dự định đưa về chủ gia”

“Ồ. Như vậy Lý gia chẳng phải sắp bay lên rồi hay sao?”

“Cũng không phải, cũng không phải. Nghe nói Vũ Châu Lý Thị cử tới một vị lục phẩm cao thủ, đến Bố Hải Thành tiếp dẫn Lý Thuần Cương, ai ngờ ngay đêm trước hôm bọn họ rời đi, thì Lý Thuần Cương tu luyện xảy ra biến cố. Đan điền vỡ vụn, tu vi biến mất”

“Hí còn có chuyện này. Sau đó thế nào?”

“Vị cao thủ của Lý gia kia biết được tin tức, liền tức giận mà đi trong đêm nha”

Ở bàn bên cạnh, có người thở dài:

“Nhắc đến hai mẹ con Trần thị cũng thật là người mệnh khổ. Tiền nhiệm Lý gia chủ sau khi c·hết, bọn họ liền bị em chồng khi dễ. May mắn gặp được cường giả đi ngang trợ giúp, dạy Lý Thuần Cương một thân võ công, tưởng rằng có thể sống yên ổn, không ngờ lại xảy ra chuyện này”

“ Âu cũng là số mệnh mà thôi. Hiện tại mặc dù Lý Thuần Cương đã không còn hi vọng trở thành võ giả, nhưng dư uy của vị Diệp tiên sinh kia vẫn còn. Vợ chồng Lý Thuần Vũ hẳn là sẽ không làm khó bọn họ đi” Một người khác chen lời vào.

“Chuyện ấy Kiều mỗ cũng không rõ, mà thôi việc của Lý gia chúng ta quan tâm làm quái gì, tới tới, uống rượu”

“Lý Thuần Cương bị phế đan điền, võ đạo đoạn tuyệt” Khương Ly nhíu mày nghi hoặc.

Ở thế giới này, võ giả ban đầu tôi luyện thân thể, đợi thân thể đạt tới mức cực hạn liền chuyển sang tu luyện nội công, sáng lập đan điền.

Đan điền là nơi dự trữ nội khí, cũng là căn cơ của võ giả.

Nếu đan điền bị phá nát, thì võ lộ của người đó xem như chấm dứt từ đây.

Cho nên biến cố này đối với Lý Thuần Cương, quả thực khó có thể chấp nhận. Mà Khương Ly cũng híp hai mắt lại thành một khe. Võ giả tu luyện nội công tâm pháp bình thường rất hiếm khi dẫn tới đan điền vỡ vụn, đa số đều là do tác động của ngoại lực.

Cho nên vấn đề của Lý Thuần Cương, nhất định có uẩn khúc ở bên trong. Tiểu tử kia nói thế nào cũng là học trò của hắn, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, Khương Ly tự nhiên phải quản.

………

Diễn võ trường, Lý gia

Ánh ban mai xuyên thấu qua những khe hở giữa những tán lá xung quanh, chiếu sáng khắp nơi trên diễn võ trường.

“Đạo của võ học, là cần cù bù siêng năng, lúc mặt trời vừa lên cao chính là lúc mà nguyên khí mênh mông nhất trong ngày. Nếu ngay tại lúc này chăm chỉ tu luyện thì có thể làm ít được nhiều.”

Một người đàn ông trung niên thân hình vạm vỡ đang đứng giảng giải cho một đám thiếu niên tu luyện võ nghệ. Lý gia mặc dù nhân khẩu đơn bạc, nhưng nếu tính những thiếu niên từ mười đến mười tám tuổi có thể tu luyện võ nghệ thì cũng có khoảng hai ba mươi người.

Những thiếu niên này đang đứng thành một trận thế hình vuông, tập luyện kiếm pháp, kiếm chiêu bọn họ đánh ra gọn gàng linh hoạt, nhịp nhàng.

“Bất động như núi, động như bôn lôi. Đạo để chiến thắng kẻ địch, điều đầu tiên chính là một chữ “nhanh”. Võ nghệ trong thiên hạ, duy chỉ có “nhanh” là không thể phá. Kiếm pháp của Lý gia chúng ta, chú ý, chính là một chữ “nhanh” này!”

Người đàn ông trung niên kia đang diễn luyện một bộ kiếm pháp, uy lực mạnh mẽ sinh ra gió, lúc mũi kiếm đánh ra dường như mang theo âm thanh của sấm sét. Đó chính là Bôn Lôi Kiếm Pháp, kiếm pháp này đặc biệt thích hợp với những người tu luyện Lôi Nguyên Công của Lý gia, từ trước tới nay kiếm pháp này nổi danh chính là nhờ sự bá đạo và uy mãnh của nó.

Bôn Lôi Kiếm Pháp mang theo kiếm phong phần phật, quét lên khuôn mặt của những thiếu niên đang đứng xem, khiến bọn họ cảm thấy đau rát tựa như dao cắt, buộc cả đám đều phải thối lui khỏi phạm vi ảnh hưởng hơn hai trượng.

“Tứ thúc thật lợi hại!”

“Đó là đương nhiên, hiện tại tứ thúc là người đứng thứ hai tại Lý gia chúng ta, thực lực chỉ sau gia chủ mà thôi."

Bọn họ đều đem những ánh mắt sùng kính nhìn về phía người đàn ông trung niên kia.

Người đàn ông trung niên này tên là Lý Thuần Trụ, là người chịu trách nhiệm dạy dỗ cho đám tiểu bối của Lý gia, cũng là người có danh vọng cực cao trong gia tộc.

Các thiếu niên bộc phát một trận hoan hô ầm ỹ, ánh sáng từ kiếm pháp của Lý Thuần Trụ đánh ra làm các thiếu niên này mê ly đến hoa cả mắt.

Cách đám người đang ầm ỹ đó khoảng hai mươi trượng, trong một góc của diễn võ trường, có một thiếu niên đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn nhắm mắt ngồi đó tựa như một pho tượng phật, ánh nắng ban mai chiếu trên người hắn nhưng không thể soi sáng nội tâm của hắn.

Thiếu niên bộ dáng chỉ khoảng mười, mười một tuổi, vóc người gầy yếu, ngũ quan tinh xảo, nhìn qua có chút ngờ nghệch, chất phác.

Thiếu niên này không ai khác chính là Lý Thuần Cương.

Không biết đây đã là lần thứ mấy rồi, mỗi khi hắn dựa theo phương pháp vận chuyển của Lôi Nguyên Công, ngưng tụ ra nội khí tụ tập vào đan điền, thì rất nhanh những nội khí đó sẽ bị tan biến hầu như không còn, thân thể của hắn căn bản không cách nào tích tụ được nội khí.

Hai tên đệ tử trong gia tộc từ bên cạnh đi qua, thấy hắn ngồi xếp bằng bất động thì lộ ra vẻ dè bỉu cùng khinh thường.

“Đan điền của hắn đã vỡ nát rồi, không thể nào ngưng tụ nội khí, mỗi ngày vẫn còn ở nơi này làm bộ làm tịch à.”

“Nghe nói, gia chủ vì giúp hắn khôi phục tu vi mà không tiếc bỏ tiền mua một viên tam phẩm Bồi Nguyên Đan để hắn dùng, cuối cùng cũng chẳng có tích sự gì, còn hao tốn lượng lớn tiền tài. Số tiền đó nếu dùng để đổi thành tài nguyên cho ta tu luyện, thì lão tử sớm đã đột phá đến cửu phẩm hậu kỳ rồi. Để cho hắn dùng đúng là dùng bánh bao thịt ném c·h·ó. Nếu đổi lại ta là hắn thì ta đã sớm nhảy sông t·ự v·ẫn rồi, làm sao còn mặt mũi để sống.”

“Xuỵt, nói nhỏ thôi, ai bảo người ta có một vị lão sư tốt. Gia chủ bỏ tiền ra mua Bồi Nguyên Đan, còn không phải là vì lo lắng lão sư của hắn ngày sau trở về tìm mình tính sổ hay sao?"

“Hừ, nói thì nói lão tử lại sợ cái c·h·ó gì, người kia còn có thể vì chuyện đó mà diệt Lý gia rồi. Đừng quên, chủ gia của chúng ta thế nhưng là tam phẩm thế lực, lão tổ tông chính là Vũ Vương cường giả."

Hai tên đệ tử trong gia tộc kia cố ý nói thật lớn để cho Lý Thuần Cương nghe được. Lý Thuần Cương nhắm mắt lại, xem như không nghe không thấy, mạnh mẽ nhịn xuống, nội tậm tự giễu cười một tiếng.

Tiếp theo, hắn không khỏi nhớ tới Khương Ly: “Nếu lão sư rơi vào tình cảnh của ta, hắn sẽ lựa chọn thế nào?”

Bỗng nhiên lúc này, vốn ồn ào diễn võ trường bỗng nhiên lặng ngắt như tờ.

Bọn tiểu bối Lý gia, ngay cả Lý Thuần Trụ cũng im thin thít nhìn về thân ảnh một người đàn ông đang chậm rãi đi tới.

Người đàn ông kia dừng lại ở trước mặt Lý Thuần Cương, thản nhiên hỏi:

“Ngươi muốn từ bỏ không?”

Chương 80: Lý Thuần Cương Võ Đạo Đoạn Tuyệt