Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 82: Thần Tiêu Lục Diệt

Chương 82: Thần Tiêu Lục Diệt


Lại thêm nửa canh giờ, khí tức trên người Lý Thuần Cương mới bình ổn trở về, hắn chầm chậm mở hai mắt ra, đôi mắt trắng đen rõ ràng mặc dù vẫn có chút ngây thơ, chất phác nhưng thỉnh thoảng lại lộ ra một tia sắc lẹm.

“Cảm giác thế nào?” Khương Ly hạ giọng hỏi.

Lý Thuần Cương cung kính đáp: “Hiện tại đệ tử cảm thấy rất thoải mái, hình như ta không cần sử dụng đan điền để lưu trữ nội khí, mà nội khí tu luyện được sẽ bị hắc kiếm hấp thu, sau đó trả về”

“Ừm” Khương Ly nhướng mày, lấy ra một viên Bổ Khí Đan ném cho thiếu niên, nói: “Ngươi thử vận chuyển nội khí, lão sư kiểm tra xem sao"

“Được” Lý Thuần Cương gật đầu, đem đan dược nuốt xuống rồi dựa theo khẩu quyết mà Khương Ly dạy dỗ trước đó, bắt đầu vận chuyển chu thiên.

Theo theo công pháp được vận chuyển, Bổ Khí Đan chầm chậm tan ra, nhanh chóng chuyển hóa thành một đoàn nội khí men theo kinh mạch chui vào đan điền. Dòng nội khí kia vừa đi xuống đan điền, lập tức bị hắc kiếm hấp thu sạch sẽ. Tiếp theo, khoảng chừng nửa khắc đồng hồ, từ bên trong hắc kiếm đột ngột phun ra một dòng nội khí nhỏ hơn, chỉ bằng một phần ba lúc đầu, nhưng dòng nội khí kia lại cực kỳ tinh thuần, thậm chí còn tinh thuần hơn nội khí của bản thân Khương Ly.

“Hắc kiếm còn có tác dụng tinh luyện nội khí?” Khương Ly kinh ngạc há miệng.

Võ giả tu luyện ra nội khí, bởi vì công pháp cao thấp khác nhau mà độ tinh thuần của nội khí cũng khác nhau. Công pháp càng cao cấp, thì tu ra nội khí càng tinh thuần.

Độ tinh thuần của nội khí, không chỉ ảnh hưởng tới thực lực của võ giả, mà còn ảnh hưởng trực tiếp tới khả năng tấn cấp của người đó.

Cùng một chiêu pháp, kẻ thi triển sở hữu nội khí càng tinh thuần, thì chiêu pháp đánh ra càng mạnh mẽ, và ngược lại.

“Còn một chuyện nữa...” Lý Thuần Cương chần chờ nói.

“Chuyện gì?”

“Đệ tử…đệ tử từ trong hắc kiếm học được một bộ kiếm pháp rất tinh diệu” Lý Thuần Cương nói.

“Kiếm pháp?” Khương Ly nói nhẹ, sắc mặt lại không quá bất ngờ. Thanh hắc kiếm ở trong đan điền của Lý Thuần Cương có cấp bậc rất cao, tối thiểu cũng là Vương Binh. Bên trong ẩn chứa thần thông tuyệt kỹ là điều hiển nhiên.

Lý Thuần Cương lại nói: “Môn kiếm pháp đó tên là Thần Tiêu Lục Diệt, chỉ có điều đệ tử đầu óc ngu dốt, chỉ nhớ được một thức đầu tiên, Thiên Hỏa Phần Diệt. Nếu lão sư ưa thích, để đệ tử biểu diễn cho ngươi xem”

Nhưng Khương Ly lại lắc đầu bảo: “Đây là cơ duyên của ngươi, khỏi cần chia sẻ cho ta làm gì?”

Hắn đường đường là một vị tam phẩm Chân Vương, trên người mang theo đủ loại thần thông tuyệt kỹ, không cần thiết phải tham luyến cơ duyên của một đứa trẻ.

“Nhưng là..” Lý Thuần Cương còn muốn nói cái gì thì Khương Ly đã khoát tay chặn lời, dặn dò:

“Chuyện ngươi đạt được hắc kiếm cùng với Thần Tiêu Lục Diệt chớ nên kể ra ngoài, bao quát mẫu thân ngươi. Nếu không, tất sẽ dẫn tới họa sát thân, biết chưa?”

“Đệ tử biết rồi!” Lý Thuần Cương cái hiểu cái không gật đầu. Hắn chỉ mới mười tuổi, còn chưa hiểu thế gian hiểm ác, cũng chưa biết như thế nào là thất phu vô tội hoài bích có tội, nhưng nghe Khương Ly dặn dò như thế thì cũng nghiêm chỉnh nghe lời.

“Chuyện ngươi có thể tiếp tục tu luyện, nếu ai hỏi tới thì trả lời là do ta tiêu tốn một viên ngũ phẩm Tẩy Tủy Đan trợ giúp ngươi tái tạo lại đan điền...”

“Đệ tử xin ghi nhớ!”

Khương Ly gật đầu, lại kiểm tra một chút trình độ võ đạo của Lý Thuần Cương, đến buổi chiều cùng ngày thì rời đi.

Sau khi rời khỏi Lý gia, Khương Ly đi đến Cư Hương Lâu thuê một gian phòng chờ đợi.

Ngày thứ ba, phái đoàn của Đúc Kiếm Sơn Trang do Khương Thượng dẫn đầu, bí mật chạy đến Bố Hải Thành bàn chuyện kết minh.

Lần này tiến đến Bố Hải Thành chỉ có phụ thân hắn Khương Thượng, đại bá Khương Uyên cùng vài vị Khương gia tộc thúc. Mà lão đẽo theo sau lưng bọn họ còn có Hồng Liên, Lục Liễu hai tiểu nha đầu.

Khương Ly lần trước rời khỏi Đúc Kiếm Sơn Trang, nói rằng rất nhanh sẽ trở về. Nhưng hắn đi một chuyến đã gần hai tháng trời. Hai nữ sớm đã nhớ nhung hắn phát điên rồi, lần này nghe tin Khương Ly ở Bố Hải Thành, vội năn nỉ xin được gặp hắn.

Khương Thượng đối với các nàng cũng hết cách đành phải để hai nữ đi cùng.

Cư Hương Lâu tầng thứ hai, bên trong bao sương, Lục Liễu vừa nhìn thấy Khương Ly, lập tức chạy tới bổ nhào lên người hắn, hoa lê đái vũ.

“Công tử rời sơn trang lâu như vậy mà không có chút tin tức nào, ngươi không cần chúng ta nữa sao?”

Hồng Miên đứng ở bên cạnh không to gan như Lục Liễu, nhưng đôi mắt xinh đẹp cũng ửng hồng, đối với Khương Ly tràn ngập mong nhớ.

Nhìn dáng vẻ của hai nữ như vậy, Khương Ly có chút luống cuống tay chân, chẳng biết làm sao, bèn nhẹ nhàng an ủi.

“Sao ta lại không cần các ngươi nữa chứ, bản công tử ra ngoài có chuyện cần làm, tạm thời chưa về được mà thôi”

“Không được, lần sau công tử phải đưa chúng ta theo cùng!” Lục Liễu ôm cánh tay hắn lung lay.

“Được rồi”

Khương Ly để các nàng ngồi xuống bàn hàn huyên chốc lát. Gần hai tháng hắn không có mặt ở Đúc Kiếm Sơn Trang, xảy ra những chuyện gì, hai nữ một năm một mười kể cho hắn.

Chốc lát tiểu nhị của Cư Hương Lâu mang rượu thịt lên, Khương Ly ngồi ở chính giữa, hai nữ ngồi ở trái phải hai bên, thay hắn rót rượu, vẻ mặt đầy hiếu kỳ.

Bên dưới lầu một, Lưu tiên sinh đang kể chuyện, mặc dù cách một tầng cửa lại như cũ truyền vào trong bao sương.

Lục Liễu chợt hỏi: “Công tử, bây giờ tu vi của ngươi là gì, chẳng lẽ là thất phẩm hậu kỳ sao?”

Khương Ly lắc đầu một cái, lại bật cười, chỉ khi đối mặt với các nàng, hắn mới có tâm tình trêu đùa.

“Muốn biết, các ngươi tự mình sờ xem”

“Ầy” Hồng Miên hơi ngượng ngùng, nhưng ánh mắt rõ ràng tràn ngập chờ mong, mà Lục Liễu thì lại dứt khoát đưa tay sờ về phía đan điền của Khương Ly.

Dù cách một lớp áo bào, nhưng Khương Ly vẫn có thể cảm nhận được bàn tay nhỏ mềm nhẵn của nàng xoa xoa bụng mình.

“Ai da, căn bản không sờ thấy cái gì…để ta sờ thêm chút nữa...” Khuôn mặt đẹp của Lục Liễu làm ra vẻ mặt vô tội, nhưng trong mắt lại lướt qua một tia giảo hoạt, mà cái cổ trắng ngần đã chuyển sang màu hồng phấn, trái tim càng nhảy lên liên hồi.

Các nàng từ nhỏ vốn là cô nhi, được Khương Thượng thu nhận, trở thành thiếp thân nha hoàn của Khương Ly. Ba người làm bạn chơi từ nhỏ, tình cảm vô cùng thân thiết.

Có điều, ngày trước Khương Ly mặc dù tính tình hiền hậu, nhân nghĩa nhưng lại có chút cổ hủ, mềm yếu. Bởi vì chơi với nhau từ nhỏ nên hắn chỉ xem các nàng giống như em gái, có một loại quân tử chi giao nhạt như nước.

Nhưng từ khi công tử hôn mê tỉnh dậy, không chỉ ngộ tính thông suốt, hiểu được đủ loại kiến thức thần kỳ, mà tính tình cũng thay đổi hoàn toàn, trở nên sát phạt quả quyết, làm việc dứt khoát. Là người thân cận nhất với Khương Ly, hai nữ tự nhiên cũng là người phát hiện ra sự thay đổi này rõ ràng nhất, chỉ là so với Khương Ly ngày trước, các nàng càng ưa thích Khương Ly của bây giờ.

Bàn tay nhỏ của Lục Liễu ban đầu là sờ soạng đan điền, dần dần sờ soạng lên ngực, còn không ngừng đánh mắt với Hồng Liên.

Mà Hồng Liên sớm đã ngượng chín mặt mặt trách cứ.

“Lục Liễu ngươi cái tiểu tiện nhân này” Sắc mặt của Hồng Liên đỏ ửng, nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng bản thân nàng cũng muốn sờ đây.

Nhất thời bầu không khí trong bao sương dần dần trở nên ám muội, đúng lúc này, bên ngoài bao sương vang lên tiếng gõ cửa.

Lục Liễu bị tiếng gõ cửa này làm cho giật mình, giống như con thỏ nhỏ nhảy khỏi người hắn, đứng ở một bên.

Mà Khương Ly bị người quấy nhiễu, tâm tình tương đối khó chịu, nói vọng ra: “Vào đi”

Cửa bao sương mở ra, một lão giả tuổi độ thất tuần, mặc áo lụa đi vào chắp tay nói:

“Lão hủ Tần Phương găp qua Diệp tiên sinh”

“Có chuyện gì sao?” Khương Ly không kiên nhẫn hỏi

Tần Phương thấy thái độ mất hứng của hắn, nội tâm khẽ lộp bộp nói:

“Ba ngày sau, Tào thị thương hội chúng ta tổ chức buổi đấu giá thường niên, tiểu thư nhà ta nghe danh của tiên sinh, nên sai lão thủ tới đây mời tiên sinh tới tham dự”

Ừm! Khương Ly nhíu nhíu lông mày.

Tần Phương vội bổ sung: “Tiểu thư nhà ta chính là đại tiểu thư của Tào gia, Tào Uyển Thanh”

“Là nàng?” Khương Ly nhếch miệng, sắc mặt lộ ra vẻ cổ quái, cô gái này bị hắn khi dễ mấy lần, hôm nay bỗng nhiên cử người tới mời hắn đến tham dự đấu giá hội, là có ý gì?

“Chẳng hay ý tiên sinh thế nào?” Tần Phương rụt rè hỏi.

Khương Ly suy tư chốc lát liền đáp: “Bảo với tiểu thư nhà các ngươi, đấu giá hội lần tới, Khương mỗ sẽ tham gia”

“Vậy lão hủ xin cáo lui”

Chương 82: Thần Tiêu Lục Diệt