Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 89: Diệp Đường Chủ Có Chút Hung Mãnh

Chương 89: Diệp Đường Chủ Có Chút Hung Mãnh


Tào Bang tổng bộ, Hình Luật Đường.

Đường chủ Hình Luật Đường Bùi Tuyên cùng đám đệ tử nhìn thấy Khương Ly áp giải bốn người sống cùng hai bộ t·hi t·hể xông vào trong đại sảnh, thì đều sững sờ tại chỗ.

Bởi vì sáu người b·ị b·ắt kia, tu vi thấp nhất cũng là lục phẩm hậu kỳ, mà một trong hai bộ t·hi t·hể thậm chí còn là một vị ngũ phẩm trung kỳ cường giả.

Sau khi nghe Khương Ly giải thích tiền căn hậu quả, bọn họ mới mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, chẳng biết nói gì cho phải.

Bố Hải Thành là địa bàn của Tào Bang, nghiêm cấm võ giả tùy tiện động thủ. Nhưng quy tắc đó, chỉ có thể ước thúc võ giả cấp thấp mà thôi. Ngũ phẩm cường giả trở lên, chỉ cần không đụng chạm tới lợi ích của Tào Bang, cũng không làm hại người dân vô tội, thì dù bọn họ làm gì, Tào Bang đều sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.

Vị Diệp đường chủ này ngược lại rất tốt.

Ba vị ngũ phẩm cường giả, năm vị lục phẩm hậu kỳ cao thủ đánh nhau, ngươi cũng dám nhảy ra quản. Hơn nữa còn đem h·ung t·hủ bắt về quy án.

Nhất thời, tất cả mọi người có chút hoài nghi nhân sinh.

“Khụ khụ, đây không phải việc nhỏ, để lão phu sai người đi mời bang chủ, để hắn tới xử lý”

Bùi Tuyên ho khan nói, bản thân lão cũng chỉ vẻn vẹn lục phẩm trung kỳ, so với đám t·ội p·hạm ngồi xổm ở kia còn thấp hơn một cảnh giới nhỏ nha.

Thế là Bùi Tuyên vội vã sai hạ nhân đi thông báo cho Tào Vũ Sinh.

Chừng hai khắc sau, Tào Vũ Sinh khoan thai đi tới.

Nhìn lướt qua t·hi t·hể của Phạm Tăng, lại đánh giá bốn tên lục phẩm đại vũ sư đang ngồi xổm ở giữa sảnh đường, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Quay đầu hỏi Khương Ly: “Diệp đường chủ, Quỷ Đao Thủ Phạm Tăng là do ngươi g·iết?”

Khương Ly khoát tay: “Chỉ là gặp may đúng dịp mà thôi”

Tào Vũ Sinh nghe thế thì gật đầu, sắc mặt không chút biến hóa. Khương Ly là thiên tài ở trên Tiềm Long Bảng. Lấy thất phẩm g·iết lục phẩm đại vũ sư như g·iết c·h·ó, hiện tại hắn đã đột phá lục phẩm, g·iết c·hết một tên ngũ phẩm tán tu, có khó lắm sao.

Tào Vũ Sinh không kinh ngạc, nhưng đám đệ tử Hình Luật Đường thì đã trợn mắt há mồm.

Ban nãy Khương Ly nhắc tới chuyện hắn phối hợp La Kiêu đánh bại hung phạm, cũng không có nói chính mình g·iết c·hết Phạm Tăng. Nên bọn họ đinh ninh, Phạm Tăng là do La Kiêu xử lý.

Hiện tại nghe Khương Ly và Tào Vũ Sinh đối thoại với nhau, bọn họ mới biết được sự thật.

Mẹ nó, vị Diệp đường chủ này, không khỏi quá mức hung mãnh rồi?

Tào Vũ Sinh chẳng để ý tới thái độ của đám Bùi Tuyên, mà trầm giọng hỏi bốn tên đại vũ sư:

“Mấy vị có biết, từ trước đến nay, những kẻ dám cả gan làm loạn ở Bố Hải Thành, sẽ nhận kết cục thế nào sao?”

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, bọn họ làm sao lại không biết. Những người dám làm loạn ở Bố Hải Thành, chạy thoát thì không nói, nếu b·ị b·ắt lại chỉ có một kết cục duy nhất đó là bị xử tử, đầu người treo ở cổng thành.

Trừ phi, thế lực phía sau lưng kẻ đó đủ lớn, cũng mang theo trọng lễ tới của chuộc người, thì Tào Bang mới niệm tình mà buông tha.

Bốn người bọn họ, bất kể là thực lực bản thân hay thế lực sau lưng, còn chưa đủ để khiến cho Tào Bang phải nể mặt nha.

Lập tức, cả bốn tên võ giả hướng về phía Tào Vũ Sinh hô lên: “Xin Tào bang chủ khai ân, là chúng ta nhất thời u mê, tin vào lời dụ dỗ của kẻ khác, chúng ta trước giờ chưa từng xúc phạm tới lợi ích của Tào Bang, hôm nay cũng không hề đả thương bất kỳ người vô tội nào?”

“Ừm” Tào Vũ Sinh nhíu mày, hỏi: “Lời của các ngươi là thật”

“Đúng vậy, đúng vậy, không tin, ngài có thể hỏi thăm vị Diệp đường chủ này?”

“Bọn họ nói thật sao?” Tào Vũ Sinh quay sang phía Khương Ly hạ giọng hỏi.

Khương Ly vuốt vuốt mũi đáp: “Xem như thế đi, bọn họ quả thật chưa hề đả thương người vô tội”

Tào Vũ Sinh gật đầu nói: “Bốn người các ngươi vô cớ gây sự trong Bố Hải Thành, xúc phạm quy củ của Tào Bang, về lý thì đáng c·hết, nhưng niệm tình các ngươi chưa gây ra tổn thất quá lớn, nên bản tọa sẽ không lấy mạng các ngươi. Có điều, tội c·hết có thể miễn tội sống khó tha. Mỗi người giao nạp ba vạn lượng bạc, xem như phí bồi thường thiệt hại đi”

Bốn tên đại vũ sư nghe thế đều âm thầm thở phào một hơi, nhưng tiếp theo lập tức xấu hổ ấp úng:

“Tào…Tào bang chủ, hiện trên người tại hạ không mang đủ chừng ấy tiền”

“Ta cũng vậy”

“Ta…ta cũng thế”

“Không có tiền” Tào Vũ Sinh nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, trên người đột nhiên bộc phát ra một luồng khí thế hung mãnh, nháy mắt đã khiến cho bầu không khí trong đại điện trở nên ngưng trọng, ngoại trừ Khương Ly, tất cả những người còn lại đều cảm thấy hô hấp khó khăn.

Nhất là bốn tên đại vũ sư, đối mặt trực diện với uy thế của Tào Vũ Sinh, bọn họ cảm thụ càng thêm rõ ràng. Ở trong mắt bọn hắn, nguyên bản không có bất kỳ động tĩnh nào, tựa hồ người vật vô hại Tào Vũ Sinh, trong tích tắc đã biến thành một đầu hồng hoang mãnh thú, tản mát ra vô tận hung uy.

Nghe đồn bang chủ Tào Bang Tào Vũ Sinh, từ lâu đã đột phá ngũ phẩm đỉnh cao, nửa bước chạm tới cảnh giới Tông Sư, hiện tại bọn họ cảm nhận được uy thế của y, chẳng hề thua kém Tông sư cường giả là bao, quả nhiên danh bất hư truyền.

Một người vội vàng đề nghị “Tào bang chủ, nếu không chúng ta đem vật trên người ra thế chấp”

“Đúng vậy, đúng vậy. Lúc sáng tại hạ bỏ ra hơn ba vạn lượng mua sắm mấy món đồ này, xin giao lại cho Tào Bang chủ, mong ngài tha cho ta một mạng”


Bốn tên đại vũ sư một bên đem tất cả vật có giá trị trong người đều lấy ra, đặt ở trên mặt đất, một bên liên tục cầu xin.

Tào Vũ Sinh thấy thế, sớm đã mất đi hứng thú xử phạt bọn họ, liền khoát khoát tay: “Được rồi, lần này tha cho các ngươi”

“Tạ ơn Tào bang chủ khai ân”

Bốn người được ân xá, vui mừng đến phát khóc, vội vàng bái tạ, rồi đi theo hai tên đệ tử Hình Luật Đường rời khỏi Tào Bang.

“Bang chủ, hai bộ t·hi t·hể này xử lý thế nào?” Bùi Tuyên chỉ tay về phía t·hi t·hể của Phạm Tăng cùng một tên lục phẩm đại vũ sư khác, trầm giọng hỏi.

“Chặt đứt đầu, treo ở cổng thành nửa tháng. Để cho thế nhân biết rõ, dám vi phạm quy củ của Tào Bang, coi như ngũ phẩm cao thủ cũng phải c·hết” Tào Vũ Sinh lạnh lùng nói.

“Hiểu rõ” Bùi Tuyên gật gù, vừa định sai người động thủ, thì Khương Ly đã tiến lên một bước, lật người của Phạm Tăng lên, lấy ra một hộp gỗ dài. Chính là hộp gỗ đựng Long Văn Đao mà y bỏ tiền mua lúc sáng, tiếp theo gỡ quỷ đầu đao ở trong tay Phạm Tăng ra, cho vào trong hộp gỗ, ngẩng đầu nhìn Tào Vũ Sinh hỏi:

“Hai thứ này chính là chiến lợi phẩm của Diệp mỗ, bang chủ không có ý kiến gì chứ?”

“Diệp đường chủ cứ tùy ý!” Tào Vũ Sinh phong khinh vân đạm nói, tựa hồ chẳng đem hai món danh binh đặt vào trong lòng.

“Diệp đường chủ, có thể mượn đường nói chuyện một lát được sao?”

“Mời” Khương Ly gật đầu.

Hai người chậm rãi đi ra khỏi Hình Luật Đường.

Nhìn bóng lưng của Tào Vũ Sinh và Khương Ly, Bùi Tuyên khẽ nhíu mày.

Đối với vị tân nhiệm đường chủ của Bạch Hổ Đường này ông ta cũng không hiểu rõ cho lắm, Chỉ biết đối phương ban đầu là giang hồ tán tu, bởi vì biểu hiện xuất chúng mà được bang chủ nhìn trúng, cất nhắc lên làm phó đường chủ Bạch Hổ Đường. Về sau, hắn dẫn dắt bang chúng Bạch Hổ Đường phối hợp với phó bang chủ Lý Lập đại bại Kim Hà Thập Tam Trại, liền được thăng chức trở thành đường chủ.

Cũng vì chuyện ấy, mà trong bang có rất nhiều lời dị nghị, cho rằng Khương Ly lên làm đường chủ danh không chính ngôn không thuận. Có điều, bang chủ đôi với những lời dị nghị kia lại chẳng thèm quan tâm.

Hôm nay gặp mặt Khương Ly, Bùi Tuyên mới biết, vị tân nhiệm đường chủ này nhìn rất trẻ tuổi, nhưng bất kể là thực lực hay thân phận đều không đơn giản.

Có thể g·iết c·hết một vị ngũ phẩm cường giả, đồng thời khiến cho bốn vị lục phẩm hậu kỳ đại vũ sư nghe lời răm rắp, thực lực đơn giản mới là lạ.

......

Tổng bộ Tào Bang, ở phía tây, một chỗ lầu các hai tầng, tao nhã thanh lịch.

Trên tầng hai đèn dầu vẫn sáng, có một người đàn ông trung niên đang ngồi bên cửa sổ, cúi đầu đọc sách.

Người đàn ông này mặc một bộ nho sam màu xanh, dáng người cao gầy, tóc dài búi ở sau lưng, khuôn mặt góc cạnh thanh thoát, minh chứng cho vẻ anh tuấn thời tuổi trẻ.

Người đàn ông trung niên này chính là một trong hai vị phó bang chủ của Tào Bang, Lưu Huyền Đức.

Lúc này, bên ngoài cửa phòng chợt có người gõ cửa.

"Vào đi" Lưu Huyền Đức vẫn chăm chú cúi đầu đọc sách, nhẹ giọng nói.

Cửa phòng mở ra, một tên bang chúng mặc áo đen đi tới cung kính thưa:

"Bẩm phó bang chủ ban nãy Diệp đường chủ của Bạch Hổ Đường bắt được một đám tặc nhân, đưa tới Hình Luật Đường"

"Vậy sao?' Lưu Huyền Đức tựa hồ không để ý cho lắm, vẫn cúi đầu đọc sách.

Người kia thấy vậy liền giải thích: "Đám tặc nhân kia, tu vi thấp nhất cũng là lục phẩm hậu kỳ, trong đó thậm chí có một vị ngũ phẩm trung kỳ cường giả, mà vị cường giả kia bị Diệp đường chủ tự tay g·iết c·hết"

Chương 89: Diệp Đường Chủ Có Chút Hung Mãnh