Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 95: Tứ Bề Là Địch, Tứ Phương Thế Lực Tiến Đánh Bố Hải Thành

Chương 95: Tứ Bề Là Địch, Tứ Phương Thế Lực Tiến Đánh Bố Hải Thành


Tuyệt Mạch, coi như ở Đông Hoang cũng là bệnh n·an y·, bất kể là võ giả hay là phàm nhân gặp phải loại bệnh hoạn này, thông thường chỉ có một con đường c·hết.

Giống như Cửu Âm Tuyệt Mạch, muốn hoàn toàn trị khỏi, cần một viên lục chuyển Thuần Dương Đan, lại phải mượn nhờ cường giả không ngừng nghỉ vận dụng Chân Lực trợ giúp luyện hóa đan dược, mới có thể đem hàn khí trong kinh mạch hóa giải. Nhưng Lục chuyển Thuần Dương Đan là Vương Đan, vô cùng trân quý, không phải người bình thường có thể lấy được.

Một phương pháp khác, đó là một vị tam phẩm Chân Vương cường giả trở lên, tu luyện công pháp thuần dương, không tiếc hao tổn Chân Lực trợ giúp hóa giải hàn khí, đả thông kinh mạch. Tuy nhiên, võ giả tu luyện đến tam phẩm Chân Vương, há có thể dễ dàng mời mọc như vậy?

Còn như Lục Âm Tuyệt Mạch hay Tam Âm Tuyệt Mạch, phương pháp cứu trị cũng hoàn toàn tương tự, có điều đại giới sẽ thấp hơn.

Ví dụ Lục Âm Tuyệt Mạch yêu cầu một viên ngũ chuyển Thuần Dương Đan là được, Tam Âm Tuyệt Mạch thì chỉ cần tứ phẩm Thuần Dương Đan. Đồng dạng Lục Âm Tuyệt Mạch chỉ cần nhị phẩm cường giả tu luyện công pháp thuần dương trợ giúp, mà Tam Âm Tuyệt Mạch thì chỉ cần nhất phẩm Chân Nhân.

Đó là ở Đông Hoang.

Còn ở Vũ giới, lại có mấy vị Chân Nhân cường giả? lại có ai có thể luyện chế ra tứ chuyển Chân Đan cơ chứ. Cho nên coi như sở hoạn của Tào Uyển Thanh chỉ là Tam Âm Tuyệt Mạch đi nữa, thì cũng gần như vô phương cứu chữa.

Khương Ly đưa mắt nhìn thiếu nữ yêu kiều trước mặt vài lần, nội tâm thở dài, nếu có cơ hội hắn thật không muốn để cho một mỹ nhân như vậy hương tiêu ngọc vẫn.

Trên tầng cao nhất của Hoàng Hạc Lâu, Tào Vũ Sinh và Chu Vĩnh Tường đang ngồi đối diện đánh cờ.

Thấy Khương Ly đi tới, cả hai không quá kinh ngạc, ngược lại thật giống như chờ đã lâu, lập tức đứng dậy, tung người nhẹ nhàng đáp xuống dưới cầu thang đá, ôm quyền chào đón:

“Diệp đường chủ quả nhiên đã tới hahaha”

“Ha ha, Diệp lão đệ tới rồi”

Hai đạo âm thanh vang lên, một là Tào Vũ Sinh, hai là Chu Vĩnh Tường.

“Phụ thân…”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tào Uyển Thanh thầm giật mình. Vẻ mặt giật mình này, rơi vào trên mặt nàng xưa nay vốn bình tĩnh trở nên hết sức khả ái.

Nàng thật không ngờ, phụ thân mình cùng Chu thúc thúc, một vị là ngũ phẩm cường giả, một vị là Thám Báo Đường đường chủ lại tự mình nghênh đón Khương Ly.

Hơn nữa, tính tình của nàng từ bé tương đối tỉ mỉ, lập tức phát hiện ra lúc Tào Vũ Sinh ôm quyền, hơi khom người, chớ nhìn động tác ấy nhỏ nhặt nhưng nó lại nói rõ, y đối với Khương Ly cung kính, là phát ra từ nội tâm! Sự cung kính phát ra từ nội tâm, Tào Vũ Sinh trước nay chỉ biểu lộ với một người duy nhất đó chính là sư tôn đ·ã c·hết của y, nhưng hôm nay, lại biểu lộ với Khương Ly…quá không bình thường.

Mà lúc Chu Vĩnh Tường ôm quyền, lại lặng lẽ lui ra sau nửa bước, chớ nhìn nửa bước này cực nhỏ, nhưng nói rõ, sâu trong nội tâm của hắn, đối với Khương Ly có một chút kiêng kỵ. Hắn lui về phía sau nửa bước là cẩn thận.

Đường đường lục phẩm đại vũ sư, đương nhiệm đường chủ Thám Báo Đường, đối mặt với tiểu bối thanh tuấn còn phải thật cẩn thận, kiêng kỵ..

Đây càng thêm không bình thường.

Tào Uyển Thanh nghĩ không ra, coi như Khương công tử là Tiềm Long Bảng thứ bốn mươi chín, tương lai bất khả hạn lượng thì phụ thân nàng cùng Chu thúc thúc cũng không cần phải biểu hiện ra như vậy chứ.

Nàng nhìn Khương Ly, muốn tìm kiếm đáp án.

Mà sắc mặt Khương Ly lại bình thản như thường, khách khí ôm quyền:

“Gặp qua bang chủ, gặp qua Chu lão ca”

“Diệp đường chủ chớ nên khách khí, mời lên lầu”

Khương Ly gật đầu, nhấc chân bước lên Hoàng Hạc Lâu.

Tào Uyển Thanh thấy Khương Ly đi lên, biết rõ bọn họ có chuyện quan trọng cần thương nghị bèn cất tiếng nói:

“Phụ thân, Chu thúc thúc ở lại trò chuyện, Uyển Thanh xin cáo từ trước”

Tào Vũ Sinh và Chu Vĩnh Tường đồng thời hướng nàng gật đầu, mà Khương Ly thì mỉm cười nói với thiếu nữ:

“Cảm tạ cô nương dẫn đường”

“Chuyện nhỏ mà thôi” Tào Uyển Thanh vươn tay ngọc gạt tóc mai ra đằng sau tai, uyển chuyển đáp, sau đó chậm rãi rời đi.

Khương Ly thu hồi ánh mắt, nhấc chân bước lên Hoàng Hạc Lâu.

Hoàng Hạc Lâu có năm tầng, cao chừng chín mười trượng, được xây ở trên một cái ghềnh đá thoai thoải, phía dưới ghềnh đá là hồ nước êm ả, hai bên hồ trồng đủ loại cây cối, khung cảnh nên thơ.

Đứng ở lầu cao nhất của Hoàng Hạc Lâu, nhìn ra bốn phía, có thể bao quát được khung cảnh của toàn bộ Bố Hải Thành.

Nơi này là chỗ riêng tư của Tào Vũ Sinh, toàn bộ Tào Bang rất hiếm người được phép bén mảng tới.

Khương Ly đi theo Tào Vũ Sinh và Chu Vĩnh Tường một mạch đi tới lầu thứ năm của Hoàng Hạc Lâu.

Trên lầu tương đối đơn sơ, chính giữa chỉ bày một cái bàn gỗ, phía trên còn có một bàn cờ đang dở dang. Khương Ly tùy ý liếc qua bàn cờ một chút, lại thông qua cửa lớn ở bốn phía, nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.

Bên tai vang lên lời của Chu Vĩnh Tường: “Diệp lão đệ, mời nhập tọa”

Khương Ly khách khí cười một tiếng, phất áo ngồi xuống, nhàn nhạt hỏi:

“Bang chủ tựa hồ đoán trước tại hạ sẽ tới bái phỏng?”

Tào Vũ Sinh cười nói: “Tào Bang có một chút thủ đoạn truyền tin, Diệp đường chủ vừa đến tổng bộ, bổn tọa liền biết được”

Khương Ly gật gù, từ trong ống tay áo lấy ra mật tín của Hoàng Vạn Quân, đặt lên bàn nói:

“Hoàng đường chủ vừa báo tin, Tam Hà Thập Tam Trại bên kia tựa hồ có động tác, hai vị đã nhận được tin tức chưa?”

“Tam Hà Thập Tam Trại hành động rồi?” Tào Vũ Sinh nhíu mày, vẻ mặt cũng chẳng bất ngờ cho lắm. Mà Chu Vĩnh Tường thì vươn tay cầm lấy thư tín, cúi đầu chăm chú đọc.

Lát sau, hắn đặt mật tín xuống bàn, lạnh giọng nói:

“Bọn họ xuất binh cũng thật vừa lúc, hẳn là dự định một lần dẹp gọn Tào Bang chúng ta rồi?”

“Ồ, theo lời của Chu huynh, lần này tựa hồ không chỉ mỗi Kim Hà Thập Tam Trại xuất thủ?” Khương Ly hiếu kỳ hỏi.

Chu Vĩnh Tường đáp: “Đúng là không chỉ mỗi mình Kim Hà Thập Tam Trại. Theo tin tình báo nhận được, thì phủ thái thú bên kia công khai tập kết tám ngàn giáp sĩ, một ngày trước đã xuất phát từ Thanh Hà Thành, đang tiến đến Bố Hải Khẩu.”

“Mà phía nam Vũ Dương Sơn Mạch, Triệu Vô Cực đã sớm điều động môn đồ nhìn chằm chằm Chu Tước Đường, mấy ngày gần đây cũng bắt đầu dị dộng”

“Phía đông Thanh Long Đường báo tin, phát hiện tung tích của chiến thuyền, có ý định vượt qua cửa sông Ba Lạt, dọc theo Ngân Giang tiến vào Bố Hải Khẩu”

“Chúng ta hiện tại có thể nói tứ bề là địch”

Khương Ly nghe vậy, sắc mặt cũng dần dần thay đổi.

Tào Bang mặc dù người đông thế mạnh, ngũ phẩm cao thủ có ba người, lục phẩm cao thủ hơn hai mươi vị, lại có hàng vạn bang chúng. Nhưng bất kể là Kim Hà Thập Tam Trại, Vũ Dương Tông hay phủ Thái Thú, đều chẳng hề thua kém Tào Bang.

Bây giờ những thế lực này hợp lại với nhau, đồng thời vây đánh Bố Hải Khẩu, quả thực không còn lời gì để nói.

Nheo mắt nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt của Tào Vũ Sinh hỉ nộ không hiện, vẫn như cũ lạnh nhạt uống trà. Khương Ly có chút lấy làm kỳ hỏi:

“Hiện tại Bố Hải Thành rơi vào thế gọng kìm, tứ bề là địch, chẳng hay bang chủ đã có kế sách gì chưa?”

Tào Vũ Sinh nhấp một ngụm trà, bình thản đáp: “Nếu là trước đây, Tào mỗ chỉ có cách tụ tập nhân mã đánh một trận, nếu thắng thì không nói, nếu thua thì đành phải nhường lại Bố Hải Khẩu thôi. Nhưng hiện tại, có Tỏa Thiên Đại Trận, Tào mỗ ngược lại nhiều thêm mấy phần lực lượng”

“Ha ha, tại hạ suýt quên!” Khương Ly gõ gõ đầu. Hắn cực kỳ tin tưởng Tỏa Thiên Đại Trận, chỉ cần Tào Bang có đầy đủ nguyên thạch vận hành đại trận, đừng nói bốn phương thế lực, coi như mười vạn đại quân đánh tới, cũng đừng mơ tưởng vào được Bố Hải Thành.

Hơn nữa, hắn đã sớm xem Bố Hải Khẩu là vật trong túi, tự nhiên sẽ không để cho kẻ khác nhúng tay vào. Cho dù là mười hai đường sứ quân cũng không được.

Chương 95: Tứ Bề Là Địch, Tứ Phương Thế Lực Tiến Đánh Bố Hải Thành