Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 99: Máu Nhuộm Khắp Phố Dài, Khương Ly Tàn Nhẫn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Máu Nhuộm Khắp Phố Dài, Khương Ly Tàn Nhẫn


Nửa ngày sau, đám dân chúng mới ồ lên.

….

Hai khắc đồng hồ trôi qua, hơn ngàn bạo dân bị g·i·ế·t sạch sành sanh. Khương Ly hạ lệnh tru diệt toàn bộ, Lệ Phi Vũ đương nhiên sẽ không lưu lại bất kỳ người sống nào.

Khoé miệng Khương Ly giương nhẹ, thở ra một hơi, thản nhiên hỏi Hoàng Vạn Quân: (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 99: Máu Nhuộm Khắp Phố Dài, Khương Ly Tàn Nhẫn

Hoàng Vạn Quân vừa lên tiếng, trên phố dài thoáng chốc an tĩnh, tiếng ồn ào nhốn nháo của đám đông bị đè ép xuống.

Đám bạo dân này, trên thực tế đều là một chút du côn đầu đường xó chợ, suốt ngày không có chuyện gì làm.

Còn thừa lại, là một chút du côn, bạo dân do năm đại thế gia bỏ tiền thuê mướn.

Tin tức Khương Ly đồ sát loạn dân, đánh hạ Doãn phủ lập tức truyền tới mấy thế gia khác.

Đã như vậy, thì g·i·ế·t sạch cho ta...

Lời nói của Khương Ly vừa vang lên, toàn bộ phố dài lập tức lâm vào trong tĩnh mịch.

Tội danh tạo phản, người bình thường như bọn họ không ai có dũng khí đi gánh chịu nha.

Vừa đối mặt chưa đầy nửa khắc, đám đông bạo dân đã bị chém g·i·ế·t gần một nửa, máu tươi nhuộm đỏ phố dài.

Khương Ly ngồi ở trên ngựa, lạnh nhạt nhìn khung cảnh đẫm máu trước mắt, không nói một câu.

“Ừm” Khương Ly gật gù, tiếp theo trầm giọng nói: “Đã như vậy, thì g·i·ế·t sạch cho ta!”

“Chúng ta tụ chúng, chỉ vì đòi công đạo. Cũng không phải là mưu phản”

Bành! (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàng Vạn Quân mắt sáng như đuốc, ôn tồn đáp: “Nhẹ thì phạt hình trượng, nặng thì chém g·i·ế·t tại chỗ”

Vội vàng hét lớn:

Một câu nói bình đạm thản nhiên, lại khiến cho không ít người lo sợ bất an. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Kẻ dám tụ chúng làm loạn, g·i·ế·t!”

Khương Ly d·ụ·c ngựa chậm rãi đạp trên đường phố dài lát gạch xanh tiêm nhiễm đầy máu tươi, bầu không khí tràn ngập xơ xác tiêu điều. Mặc dù mặt trời chói chang toả xuống, nhưng thể xác hay tinh thần của mỗi người ở đây đều tràn ngập lạnh lẽo thấu xương.

Trường mâu đâm xuống, lãnh huyết vô tình.

Khương Ly nhàn nhạt qua đám người một chút, ánh mắt hơi nhấc lên nhìn về phương xa, có mấy người đang âm thầm quan sát tình hình. Mấy người kia, Khương Ly nhớ không lầm chính là vài vị công tử theo đuổi Tào Uyển Thanh, hắn từng gặp ở hoa viên.

Đông Ly Vệ tất cả đều là võ giả nhập phẩm, được huấn luyện nghiêm chỉnh, đối mặt với mấy ngàn tinh binh còn có thể ung dung thủ thắng, nói chi một đám người ô hợp.

Không ít du côn, bạo dân bị doạ cho sợ vỡ mật, nào dám bỏ trốn mà quỳ mọp xuống dập đầu kêu khóc.

Ngũ đại thế gia thuê mướn bạo dân, lưu manh số lượng còn thật không ít.

Ngũ đại thế gia thuê mướn du côn, lưu manh tụ chúng làm loạn, cố ý gây rối khiến cho Tào Bang sứt đầu mẻ trán. Đợi khi ngoài thành bắt đầu đại chiến, bọn họ lại nhân cơ hội từ đằng sau thọc một đao, nội ứng ngoại hợp, công phá Bố Hải Thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa mới bắt đầu, một chút võ nhân Doãn phủ còn muốn phản kháng, liền bị đông đảo chiến vệ bủa vây, dùng loạn kích đâm c·h·ế·t.

Khương Ly ngồi trên lưng ngựa, khoé miệng nghiền ngẫm.

“Đúng vậy”

Lập tức một ngàn hai trăm Đông Ly Vệ đồng loạt nâng lên chiến kích xông về phía trước.

Hơn ngàn Đông Ly Vệ giống như cá diếc sang sông xông vào bên trong phủ đệ.

Đám dân chúng bởi vì náo nhiệt mà gia nhập đội ngũ, lập tức bị doạ cho sắc mặt trắng bệch, vội vã lộn nhào chạy đi.

“Tụ chúng làm loạn, các ngươi muốn tạo phản hay sao?”

“Chúng ta chỉ tụ tập biểu tình, cũng không hề gây rối phá phách, chư vị Tào Bang còn muốn g·i·ế·t sạch chúng ta không thành?”

Đám đông biểu tình cũng ít đi rất nhiều.

Đa phần dân chúng không rõ tình hình cho lắm, cũng chẳng biết nguyên do cụ thể, nhìn thấy đám đông tụ tập thì cũng nhao nhao mà tham dự, khiến cho hồng lưu càng ngày càng mạnh.

Trên đường phố, dân chúng chen chúc đen nghịt một mảnh.

Khoái mã dừng bước ở trước cửa Doãn phủ, Khương Ly lặng lẽ phất tay.

Dân chúng ở hai bên đường phố, trốn ở trong nhà lén nhìn ra ngoài, run sợ lẩy bẩy. Một chút dân chúng lúc trước vì ưa thích náo nhiệt mà tham dự đội ngũ bạo dân, giờ khắc này sắc mặt trắng bệch, chân tay run rẩy, đũng quần có mùi khai phun trào.

Lại nhìn hơn ngàn võ giả trang bị đầy đủ đang từng bước áp sát, cả bọn nháy mắt loạn thành một đoàn, vội vã xoay người bỏ chạy.

Hoàng Vạn Quận nghe được Khương Ly ra lệnh, có chút giật mình, không nghĩ Khương Ly lại sát phạt quả đoán như vậy. Theo bản ý của hắn, là chỉ cần đem đám động giải tán, trừng phạt nặng người dẫn đầu là được rồi. Nhưng Khương Ly lại thẳng tay đem tất cả đều g·i·ế·t c·h·ế·t...

Chỉ cần hành động có chừng mực, thì coi như bị Tào Bang phát hiện, nhiều nhất cũng chỉ phải chịu da thịt nổi khổ, không đến mức mất mạng.

Mà phía đằng xa, đám công tử thế gia đang âm thầm quan sát, nghe Khương Ly hạ lệnh đồ sát, đều hít vào hơi khí lạnh.

“Hiện tại Bố Hải Thành đang ở trong thời kỳ giới nghiêm, nếu có người cả gan gây rối, Tào Bang sẽ xử lý thế nào?”

Có điều, Khương Ly đã quyết định như thế, hắn cũng không nói gì thêm.

“Chúng ta chẳng qua là thu tiền làm việc, không phải tụ chúng gây sự”

Trong đó, một chút lưu manh d·u c·ôn được thuê mướn, tận chức tận trách, vung tay hô to, dẫn tới cảm xúc của quần chúng càng ngày càng tăng vọt.

Chỉ là người đàn ông trung niên dẫn đầu chợt hùng hổ hét to:

Hoàng Vạn Quân cười lạnh nhìn người nọ một mắt, trầm giọng quát: “Công đạo cái c·h·ó gì? Hiện giờ cường địch đã đánh tới ngoài thành. Các ngươi đã không giúp được gì thì cũng thôi, lại còn vô cớ làm loạn. Muốn c·h·ế·t hay sao! Hiện tại ta cho các ngươi nửa khắc thời gian, lập tức giải tán cho ta, nếu không, đừng trách lão phu ra tay độc ác”

Loại sự tình tụ chúng gây rối loạn như này, bọn họ đã thực hiện không ít lần.

Nhưng mà, mặc kệ đám bạo dân nọ kêu khóc van xin như thế nào, thì chưa có lệnh của Khương Ly, Đông Ly Vệ vẫn chưa hề dừng tay.

Doãn gia lão tổ biết rõ đánh không lại, liền ra lệnh đầu hàng.

Đáng tiếc, đối mặt với Đông Ly Vệ, chút thực lực ấy của Doãn phủ như cũ chẳng đáng vào đâu.

Nếu là trước kia, Bố Hải Thành chưa có hộ thành đại trận, mưu kế của bọn họ nói không chừng có thể thành công. Nhưng hiện giờ, Khương Ly tự tay bố trí trận pháp, đem Bố Hải Thành biến thành mai rùa kiên cố, quân đội bên ngoài muốn trong thời gian ngắn công thành hoàn toàn là điều bất khả thi.

Nhưng theo Khương Ly hạ lệnh một tiếng, bọn họ lập tức sợ ngây người.

Cho nên ngũ đại thế gia ngược lại trở thành cua trong rọ, nếu bọn họ thành thật bản phận thì không có gì để nói, ai ngờ bọn hắn thế mà chủ động nhảy ra chịu c·h·ế·t, đúng là ngu xuẩn vô cùng.

Cửa chính của Doãn phủ bị Lệ Phi Vũ một cước đạp phá.

Lập tức, đám du côn lưu manh ở sau lưng đồng loạt phẫn uất hô to gọi nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe được lời đe doạ của Hoàng Vạn Quân, đám lưu manh côn đồ đưa mắt nhìn nhau, nội tâm bắt đầu nổi lên thoái ý.

Hoàng Vạn Quân từ trên khoái mã nhảy xuống, xách theo Long Văn Đao tiến lên phía trước, quát lớn:

“Sai..sai, đại nhân chúng ta sai rồi, xin đại nhân tha mạng”

Doãn gia đã tồn tại hơn hai trăm năm, mỗi một đời đều có lục phẩm đại vũ sư toạ trấn, nhân khẩu thịnh vượng, hộ vệ đông đảo. Ngoài Doãn gia lão tổ Doãn Trường Khanh là lục phẩm hậu kỳ đại vũ sư ra, Doãn gia còn có năm vị thất phẩm vu sư toạ trấn.

Phía sau lưng Khương Ly, Lệ Phi Vũ nâng lên chiến kích, thét lớn:

“Đúng vậy”

Cầm đầu đoàn biểu tình, là một người đàn ông trung niên, khi nhìn thấy hơn ngàn binh sĩ đứng thẳng ở phía đối diện, trong lòng lộp bộp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Máu Nhuộm Khắp Phố Dài, Khương Ly Tàn Nhẫn