Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109: Tông Sư Phía Dưới Người Thứ Nhất
Năm người thấy vậy, nội tâm co rụt, tiếp theo sát khí càng thêm mãnh liệt.
“Thế nhân thường đem chúng ta so sánh với nhau, nói xem ở Thanh Hà Quận, ai mới là tông sư phía dưới người thứ nhất. Hiện tại xem ra vị trí này là của ta"
Thái thú Đặng Kinh muốn thoát khỏi Dương sứ quân, tự lập môn hộ.
Bên dưới tường thành, thái thú Đặng Kinh ngồi ở trên yên ngựa, lẳng lặng quan sát chiến trường, đồng thời cũng chú ý đến vị trí của Tào Vũ Sinh.
Đặng Kinh đây là đang muốn nhất minh kinh nhân nha!
Nếu cứ để Tào Bang tiếp tục phát triển, tương lai tất sẽ trở thành một mối hoạ lớn. Cho nên Đặng Kinh liền cắt cử thủ hạ thân tín, gia nhập Tào Bang. Một bên suy yếu lực lượng của Tào Bang, một bên chờ đợi thời cơ, chiếm đoạt Bố Hải Khẩu. (đọc tại Qidian-VP.com)
‘Chu Vĩnh Tường’ nhìn bộ dáng của Tào Vũ Sinh, thở dài một tiếng: “Xem ra, ngươi vẫn là Tào Vũ Sinh năm đó, thà đâm đổ tường nam cũng không chịu quay đầu, đã như vậy thì.. g·iết!”
Có thể nói, năm đó ở Thanh Hà Quận, hắn hoàn toàn không có đối thủ, duy chỉ có Tào Bang là khúc xương khó gặm nhất. Tào Bang ba mươi sáu hào hùng, mỗi người đều có thể đảm đương một phía, mà Tào Vũ Sinh càng thêm khó đối phó.
Chính là lấy mạng đổi mạng!
Bên này, đám Triệu Vô Cực đang vây công Tào Vũ Sinh, nhìn thấy đao cương hoá Bạch Long ập tới, vội rối rít tránh ra hai bên.
Tào Vũ Sinh một tay cầm Khấp Huyết Đao, tay khác che lại bụng của mình, không cho ruột chảy ra. Cả người y đều là máu tươi, khiến cho một chỗ tường thành ướt sũng.
“Nếu ngươi gian ngoan mất linh, thì không chỉ hết thảy bang chúng của Tào Bang đều phải chịu c·hết theo ngươi, mà con gái của ngươi cũng không có kết cục tốt”
“G·i·ế·t”
Y cũng dùng một đao chém c·hết một tên ngũ phẩm cao thủ, người này chính là trại chủ của Độc Xà Trại Mục Tam Nương
Khấp Huyết Đao tản ra đầy trời huyết khí, mà sau lưng y dần dầnngưng tụ thành một cái bóng mờ màu đỏ, cao chừng một trượng.
Bang chúng Tào Bang, ban đầu thấy đường chủ ‘Chu Vĩnh Tường’ phản bội, còn đâm b·ị t·hương bang chủ, không ít người lo sợ bàng hoàng. Thậm chí có người định buông v·ũ k·hí đầu hàng, nhưng hiện tại Tào Vũ Sinh lấy sức một người địch lại sáu vị ngũ phẩm Vũ Tướng, thậm chí còn trọng thương một người, chém g·iết hai người, cũng triệt để kích phát huyết tính trong người bọn họ.
Năm đó, hắn thống lĩnh tám ngàn giáp sĩ, quét ngang Thanh Hà Quận, thậm chí t·ấn c·ông lên Kỳ Liên Sơn, san bằng Kim Hà Thập Tam Trại.
Mà trên người Tào Vũ Sinh, ngoại trừ bị một kiếm đâm thủng bụng ban đầu, lại có thêm vài miệng v·ết t·hương khác.
“G·i·ế·t!” Tào Vũ Sinh cũng đi theo gào lớn, Khấp Huyết Đao bổ xuống cùng Bạch Long v·a c·hạm vào nhau phát ra t·iếng n·ổ vang trời.
Triệu Vô Cực thành thật đáp: "Xét về thực lực cá nhân, Triệu mỗ không bằng ngươi"
Chương 109: Tông Sư Phía Dưới Người Thứ Nhất
Y không khỏi nghĩ đến một điển tích: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tào Vũ Sinh không khỏi thở dài, mười năm qua Đặng Kinh mặt ngoài thì ẩn nhẫn, an phận thủ thường, nhưng trong bóng tối lại âm thầm bố trí đủ loại quân cờ. Hơn nữa, sợ rằng không chỉ Tào Bang, những nơi khác cũng sẽ có bố cục tương tự.
Mà trong ba thế lực vây công Bố Hải Thành hôm nay, Vũ Dương Tông cùng phủ phái thú là một phe, chỉ có Kim Hà Thập Tam Trại mới thực sự là c·h·ó săn của Dương thị.
‘Chu Vĩnh Tường' vừa nói xong thì bốn người Triệu Vô Cực đã áp sát mà tới, từ bốn phương tám hướng vây đánh Tào Vũ Sinh. Mà khí tức trên người 'Chu Vĩnh Tường' vốn từ lục phẩm sơ kỳ, nhanh chóng tiêu thăng thành ngũ phẩm trung kỳ. Thì ra từ trước đến nay, hắn vẫn luôn ẩn giấu tu vi.
Nếu đổi lại là hắn, bị năm vị cao thủ đồng thời vây công, sợ rằng không làm được như vậy.
Tào Vũ Sinh không trả lời, mà nâng Khấp Huyết Kiếm lên, ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn.
Mẹ nó! Quái vật này chạy ở đâu ra vậy?
“Phanh!” Một tiếng vang lớn.
Cho nên thuận tiện tiêu hao hộ thành đại trận của Bố Hải Thành, lại tiêu diệt hoàn toàn Kim Hà Thập Tam Trại, quả nhiên nhất cử lưỡng tiện.
Bóng mờ kia dáng vẻ hung ác, sát khí nghiêm nghị, như tu la hiện thế, đột nhiên ngẩng đầu hướng về thương khung mà gào lớn.
Trong nháy mắt, màu trắng đao cương cùng màu đỏ đao cương đồng thời vỡ tung, tường thành cao sáu trượng, rộng một trượng năm b·ị c·hém vỡ làm đôi, mà Tào Vũ Sinh cũng bị kình khí đánh văng ra xa, bay nào trong nội thành, húc đổ mấy căn nhà, chìm vào trong phế tích.
Bốn vị ngũ phẩm Vũ Tướng, dùng sở học suốt đời, dùng hết thảy lực lượng, tốc độ, đột nhiên đồng thời hướng về phía Tào Vũ Sinh đánh úp tới.
Đám bang chúng Tào Bang nhìn thấy tình cảnh này, tất cả đều cả kinh kêu to.
Chu Vĩnh Tường là đường chủ của Thám Báo Đường, nắm trong tay đủ loại cơ mật của Tào Bang, ngay cả Toả Thiên Đại Trận bí mật, Chu Vĩnh Tường cũng biết rõ, thậm chí hắn còn có quyền điều động đại trận.
Sau đó nháy mắt tách ra.
Bên phía đối phương chỉ dư lại bốn người.
"Tại ngọn đồi phía nam có con chim, mười năm không cất cánh, không bay không hót, im im ắng ắng, không biết đây là chim gì?"
“G·i·ế·t”
Tào Vũ Sinh rõ ràng đã bị trọng thương, nhưng đối mặt với năm vị ngũ phẩm cường giả vây công, lại còn có thể hung mãnh như thế, quả thật bất khả tư nghị.
“G·i·ế·t”
Lấy thực lực của Tào Vũ Sinh, nếu Tông Sư không ra tay, ai có thể làm gì y cơ chứ?
Ngoại trừ Triệu Vô Cực ra, những người khác bao gồm ‘Chu Vĩnh Tường’ đều v·ết t·hương chồng chất, máu tươi đầm đìa.
Đối phương, còn dư lại ba người.
Tào Vũ Sinh nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, nội tâm của y vừa phẫn nộ, vừa kinh sợ. Phẫn nộ là bởi vì chính mình bị người thân cận nhất phản bội. Giống như 'Chu Vĩnh Tường' nói, hắn là cánh tay phải của Tào Vũ Sinh, là thủ hạ thân tín nhất của y. Tào Vũ Sinh xem 'Chu Vĩnh Tường' như huynh đệ ruột thịt, mọi quyết định quan trọng của Tào Bang, đều là Tào Vũ Sinh cùng hắn trao đổi với nhau.
Hắn ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, mài đao nhiều năm như thế, tự nhiên sẽ không tha thứ cho bất cứ kẻ nào dám cản đường mình.
Năm người chỉnh tề ra tay.
Chỉ cần chiếm được Bố Hải Khẩu, phủ thái thú sẽ hoàn toàn chưởng khống Thanh Hà Quận, đến khi đó, hắn liền có năng lực cùng Dương Minh Công vật cổ tay, ở trong loạn thế chiếm được một vị trí.
Đặng Kinh từ từ rút Kinh Tịch Đao ra khỏi vỏ, xung quanh hắn lập tức hiển hiện ra tám đạo đao cương. Tám đạo đao cương tịch quyển đại địa, giống như sóng lớn lao lên thiên khung, hoá thành một đầu Bạch Long, mang theo tiếng gió gào thét hướng về phía Tào Vũ Sinh mà chém tới.
Tào Vũ Sinh chém ra bốn đao, trong đó một đao trực tiếp đem một gã tham tướng dưới trướng Đặng Kinh chém thành hai nửa, máu tươi bắn tung toé, c·hết không thể c·hết thêm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lập tức, từ đường chủ, phó đường chủ, cho đến phổ thông bang chúng đều giống như được tiêm thuốc kích thích, điên cuồng chém g·iết, một bộ dạng muốn cùng kẻ địch liều mạng.
“Tào Vũ Sinh, niệm tình chúng ta từng làm huynh đệ nhiều năm, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Chỉ cần ngươi suất lĩnh bang chúng Tào Bang buông v·ũ k·hí đầu hàng, cũng hiệu trung với phủ thái thú. Thái thú đại nhân sẽ không truy cứu chuyện trước kia, mà ngươi vẫn như cũ là bang chủ của Tào Bang”
“Đến hay lắm!” Tào Vũ Sinh cười gằn, không có chút nào sợ hãi, mà nhấc đao lên.
Triệu Vô Cực cùng ‘Chu Vĩnh Tường’ hoàn toàn tê dại da đầu.
“G·i·ế·t” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay cả ‘Chu Vĩnh Tường’ ngày ngày gặp mặt với Tào Vũ Sinh, cũng lần đầu tiên chứng kiến một mặt này của y.
“Ngươi dám uy h·iếp ta?” Tào Vũ Sinh hai mắt phát lạnh, nhìn chằm chằm ‘Chu Vĩnh Tường’. Tào Uyển Thanh chính là vảy ngược của Tào Vũ Sinh, hiện tại đối phương lại đem nàng để uy h·iếp y, quả thật muốn c·hết.
Một đao này của Tào Vũ Sinh trực tiếp đem Mục Tam Nương chém thành thịt nát, liền một khối thân thể hoàn chỉnh cũng không có.
“Ngươi…ngươi tại sao mạnh như vậy?” ‘Chu Vĩnh Tường’ kinh ngạc hú lên.
"Mười năm không bay, một khi cất cánh là v·út lên tận trời xanh; mười năm không hót, nhưng khi cất tiếng là khiến người người kinh sợ"
Y cúi đầu, nhìn bốn cái lỗ thủng trên người, máu tươi chảy xuôi. Sau đó đưa mắt nhìn lướt qua bốn vị cường giả, cuối cùng dừng ở trước mặt Triệu Vô Cực, cười nhạo.
Đặng Kinh thì thào một tiếng, không khỏi nhớ tới hơn mười năm trước.
“Bang chủ!”
Mà Tào Vũ Sinh thì đứng ở chính giữa, không hề nhúc nhích.
Trong khoảng khắc, trên người Tào Vũ Sinh b·ị đ·âm ba kiếm, trước người bị cắt ra một v·ết t·hương lớn, kéo dài từ bả vai cho đến hông.
Nguyên nhân ở bên trong đó, Tào Vũ Sinh mơ hồ có thể đoán ra được.
Nhưng là!
Tào Vũ Sinh cùng năm vị ngũ phẩm cường giả, đột nhiên v·a c·hạm vào nhau.
Cứ như thế, cho đến hiện tại, thiên hạ bước vào loạn thế, cơ hội thống nhất Thanh Hà Quận đã ở ngay trước mặt.
Nháy mắt!
Y không phòng thủ, một chút phòng thủ cũng không cần.
“G·i·ế·t!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Vĩnh Tường rõ ràng có thể lén mở trận cho ngoại địch đi vào Bố Hải Thành, nhưng lại lựa chọn chờ đợi. Mục đích chủ yếu là nhằm tiêu diệt Kim Hà Thập Tam Trại.
“Tông sư phía dưới người thứ nhất, ngược lại danh xứng với thực. Đáng tiếc, hắn không thể phục vụ cho ta....”
“G·i·ế·t!”
Bốn tên cao thủ, tiếp tục quay xung quanh Tào Vũ Sinh, cố gắng tìm kiếm điểm sơ hở.
“G·i·ế·t”
Tào Vũ Sinh cũng xuất thủ.
Vì sao thái thú Đặng Kinh lại muốn lợi dụng Toả Thiên Đại Trận tiêu diệt Kim Hà Thập Tam Trại?
Ai mà nghĩ tới, một người như thế sẽ là nội gián, là ám tử mà đối thủ cài vào bên cạnh y, suốt hơn mười năm chưa hề dị động, cho đến hôm nay mới bộc lộ thân phận, lẳng lặng cho mình một kích trí mạng.
“G·i·ế·t”
Lúc này, bên trên tường thành, đâu đâu cũng là chiến trường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.