Chương 127: Phong Vân Bảng, Phong Vân Lôi Đài
Tất cả mọi người đồng loạt nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa lớn, đã thấy Khương Ly mặc áo bào trắng, chắp hai tay sau lưng, nhàn nhã bước vào Tụ Nghĩa Điện.
"Gặp qua Diệp phó bang chủ!" Vương Tiễn hơi ngẩn người chốc lát, tiếp theo vội vã ôm quyền.
Những người khác cũng theo nhau lên tiếng chào hỏi. Khương Ly gật đầu, ôm quyền hoàn lễ, tiếp đó chậm rãi đi vào chính giữa đại sảnh, vung áo ngồi ở cái ghế đầu tiên hàng ghế bên phải, đối diện với phó bang chủ Bùi Tuyên.
Vẻ mặt Bùi Tuyên lộ ra chút kinh ngạc, thấp giọng hỏi: "Không phải Diệp lão đệ đang bế quan ư, sao lại tới đây?"
Khương Ly cười nhạt: "Có kẻ cả gan gây sự ở Bố Hải Thành, thân là phó bang chủ Tào Bang, Diệp mỗ tự nhiên phải ra mặt xử lý một chút, nếu không lại có người nói ra nói vào.."
Lời của Khương Ly, còn mang theo ý châm chọc rõ ràng, để sắc mặt của Đào Tông Vượng hơi lúng túng. Dù sao, vừa rồi Đào Tông Vượng còn chế nhạo hắn đây, giây tiếp theo Khương Ly đã xuất hiện, không lúng túng mới là lạ. Những người khác lại một bộ háo hức chờ xem kịch hay.
Bùi Tuyên thấy thế, ho khan vài tiếng nói: "Diệp lão đệ đến vừa lúc, có người cố ý tạo dựng dư luận, bêu xấu bang chủ khiến cho bang chủ rất tức giận, lão phu chưa biết xử lý như thế nào đây"
Bùi Tuyên thở dài, một bên đem tiền căn hậu quả giải thích cho Khương Ly. Khương Ly thông qua trận pháp môi giới, đã sớm biết được chuyện này, nhưng vẫn lặng yên ngồi nghe. Giải thích xong xuôi, Bùi Tuyên khẩn khoản hỏi: "Diệp lão đệ, theo ngươi thấy nên xử lý chuyện này như thế nào?"
Khương Ly trầm mặc chốc lát, nhàn nhạt nói: "Chuyện nhỏ mà thôi, nếu đã có người giúp đỡ tuyên truyền, thì chúng ta không ngại thuận nước đẩy thuyền một chút"
"Thuận nước đẩy thuyền?" Đám Bùi Tuyên đồng thời nhíu mày, không hiểu mà nhìn Khương Ly.
Khương Ly ôn tồn bảo: "Tào Bang chúng ta vừa trải qua một trận đại chiến, t·hương v·ong thảm trọng không thể không rút lui về Bố Hải Thành bảo toàn lực lượng. Nhân thủ thiếu thốn, khó lòng trấn thủ các nơi, dẫn đến không thể thu lệ phí, Ngân Giang bến tàu bên kia cũng đã rơi vào tay địch, ảnh hưởng tới thu nhập của toàn bang. Trong thời gian ngắn thì không sao, nhưng về lâu dài nhất định sẽ xảy ra vấn đề"
Đám người gật gù, bọn họ đều cao tầng của Tào Bang, đối với hiện trạng trong bang tất nhiên là hiểu rõ hơn ai hết.
Bùi Tuyên nghi hoặc hỏi: "Chuyện ấy chúng ta đều biết rõ, cũng đang tìm kiếm phương hướng giải quyết, nhưng vấn đề mà Diệp lão đệ nói cùng chuyện luận võ chọn rể thì có liên quan gì với nhau?"
Khương Ly vuốt cằm nói: "Tự nhiên là có liên quan. Diệp mỗ gần đây nghĩ ra một ý tưởng, có khả năng trợ giúp Tào Bang thoát khỏi khốn cảnh, chỉ là còn chưa kịp trao đổi cùng chư vị. Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, vừa vặn có thể sử dụng ý tưởng kia"
"Ý tưởng gì?" Tất cả mọi người lập tức hiếu kỳ quan sát Khương Ly, ngay cả Đào Tông Vượng cũng nhíu mày nhìn sang.
Khương Ly chưa vội trả lời, mà hỏi ngược lại: "Chư vị hẳn là biết rõ Trung Vực Tam Bảng chứ?'
Đám người đồng thời gật đầu. Mười ba nước ở Trung Vực, bất kỳ võ giả nào nhiều ít cũng từng nghe qua mấy cái bảng danh sách này. Thậm chí, mỗi toà thành thị, trong các hiệu sách, đều trưng bày bản sao danh sách các nhân vật trên bảng đây.
Khương Ly nói: "Phàm là võ giả có chút thực lực, truy cầu của bọn họ không phải là tiền tài, mà là hai chữ danh lợi. Trung Vực Tam Bảng tất nhiên là cao quý nhất, được nhiều võ giả hướng tới nhất. Nhưng bất kể là Tiềm Long Bảng hay Tông Sư Bảng, phần lớn võ giả khó lòng trèo lên nổi. Cho nên Diệp mỗ dự định xây dựng một cái bảng danh sách gọi là Phong Vân Bảng, để cho những võ giả này dương danh"
"Phong Vân Bảng?" Đám Bùi Tuyên thì thào, Lý Quảng nghi hoặc hỏi: "Ý tưởng của Diệp phó bang chủ rất tốt, nhưng vấn đề là chúng ta sắp xếp bài danh của bọn họ như thế nào?"
Mọi người gật gật đầu, Tào Bang cũng không phải Thiên Nhai Các, có lượng lớn tuần sứ rong ruổi khắp thiên hạ ghi chép thiên tài mỹ nữ. Hơn nữa, nếu sắp xếp lung tung, chỉ sợ sẽ thành trò cười cho thiên hạ.
Khương Ly nhàn nhã đáp: "Bài danh cao hay thấp, tự nhiên phải đánh qua mới biết"
"Việc chúng ta cần làm, đó là xây dựng một cái lôi đài lộ thiên ở giữa Bố Hải Thành. Mỗi võ giả chỉ cần giao nạp phí tổn liền có thể lên lôi đài tiến hành tỷ thí, khiêu chiến một người thành công, bài danh sẽ tấn cấp, hơn nữa còn thắng được khoản tiền thưởng lớn. Tỷ thí xong xuôi, võ giả kia có thể lựa chọn tiếp tục khiêu chiến hoặc bị khiêu chiến.”
“Tiếp tục khiêu chiến sẽ đạt được nhiều tiền thưởng hơn, nhưng thua sẽ không có gì, hơn nữa nếu người khác khiêu chiến hắn, nếu thua trận, những tiền thưởng mà hắn đạt được sẽ thuộc về đối phương. Nếu muốn dừng lại, thì chỉ cần bỏ ra một phần ba tiền thưởng là có thể an toàn rời khỏi lôi đài”
"Phong Vân Bảng giống như Trung Vực Tam Bảng, lấy một trăm danh ngạch, chỉ cần leo lên Phong Vân Bảng, liền có thể hưởng thụ nhiều ưu đãi của Tào Bang, ví dụ như sử dụng các sản nghiệp trong thành của Tào Bang sẽ được giảm giá nửa thành, được Tào Bang tận lực tuyên truyền danh tiếng..."
“Top hai mươi trên Phong Vân Bảng chỉ cần bảo trì vị trí không lọt ra khỏi top hai mươi, sẽ được ban tặng phần thưởng hậu hĩnh bao gồm công pháp, đan dược, binh khí...”
Khương Ly nói tới đây, liền ngậm miệng, chưa giải thích thêm, nhưng đám cao tầng của Tào Bang đã sớm hai mắt toả sáng.
"Hay, quá hay!" Bùi Tuyên kích động đứng dậy nói: "Đây quả thực là diệu kế. Đợi danh tiếng của Phong Vân Bảng truyền ra, nhất định sẽ thu hút vô số võ giả tới khiêu chiến, đồng thời mang đến cho Tào Bang lượng lớn tiền tài"
Những người khác cũng âm thầm gật đầu. Lập Phong Vân Bảng như thế nào cũng không thiệt thòi, rất nhiều võ giả giao nạp phí tổn tham gia khiêu chiến, chỉ có trước một trăm mới có tiền thưởng cùng ưu đãi, hơn nữa cho dù ngươi thắng bao nhiêu, chỉ cần thua một hồi sẽ không còn vốn gốc.
Cho dù ngươi thắng muốn lấy tiền rời đi cũng cần giao ra một phần ba phí tổn mới được.
Tào Bang trả giá nhiều nhất chính là tiền thưởng cho top hai mươi, nhưng số tiền ấy so với lợi nhuận của Phong Vân Bảng quả thực chỉ là mưa bụi mà thôi.
Khương Ly nói tiếp: "Vơ vét tiền tài chỉ là mục đích nhỏ mà thôi. Mục đích chân chính của Phong Vân Bảng chính là tìm kiếm nhân tài, bổ sung nhân lực cho Tào Bang"
"Đối với những võ giả nằm trong top hai mươi hoặc trực tiếp g·iết vào top hai mươi. Chỉ cần đối phương là tán tu, thì Tào Bang chúng ta sẽ chủ động mời chào, biến bọn họ thành chiến lực của chúng ta..."
"Hí" Khương Ly nói tới đây, tất cả mọi người đồng loạt hít vào hơi khí lạnh, đối với kế hoạch của Khương Ly khen không dứt miệng, ngay cả Đào Tông Vượng cũng nghiêm túc nhìn Khương Ly, trong mắt tràn đầy tán thưởng.
Khương Ly cười nhạt, hắn đột nhiên nghĩ ra ý tưởng này, là tham khảo Chân Vũ Bảng của Xích Hoả Thành. Năm đó, Xích Hoả Thần Vương thiết lập Chân Vũ Bảng thu hút nhân tài, mang đến hiệu quả cực kỳ lớn, Khương Ly nhìn ở trong mắt. Cho nên, hắn không ngại mang ra áp dụng.
Hơn nữa, những nhân tài kia, hắn không dự định để cho Tào Bang, mà là tìm kiếm cho chính mình. Hắn muốn chế tạo ra một chi chiến vệ vô địch, yêu cầu lượng lớn nhân tài. Thiên hạ không thiếu kỳ nhân dị sĩ, đặc biệt là tán tu, có không ít người sở hữu tư chất cao tuyệt. Chỉ cần đem bọn họ thu về dưới trướng, trở thành thành viên của Đông Ly Vệ, nhất định sẽ khiến cho Đông Ly Vệ thay da đổi thịt.
"Diệp lão đệ, tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?" Bùi Tuyên vội vàng hỏi, hắn đã chờ không kịp muốn triển khai Phong Vân Bảng.
Khương Ly dùng ngón tay gõ gõ thành ghế đáp: "Đầu tiên chúng ta phải xây dựng một toà lôi đài lớn, thật vững chắc đủ để chống chịu công kích của tông sư cường giả, đồng thời tạo ra Phong Vân Bảng nhằm ghi chép bài danh của các võ giả. Tiếp theo là tuyên truyền, vốn dĩ còn cần Thám Báo Đường toàn lực tuyên truyền. Ai ngờ lại có kẻ thay chúng ta đánh ra danh tiếng, chúng ta nhân tiện mượn luồng dư luận này, trợ giúp tuyên truyền thông tin về Phong Vân Bảng"
"Tối hôm nay, để bang chủ tuyên bố thông tin chính thức, cũng không cần bác bỏ tin đồn luận võ chọn rể mà hơi cải biến một chút, đổi thành Phong Vân đại hội. Những người có thể biểu hiện tốt ở trong đại hội, nếu lọt vào mắt xanh của bang chủ, đến khi đó trở thành cô gia của Tào Bang cũng không phải không được. Đương nhiên, ưng ý hay không ưng ý là chuyện của bang chủ, chúng ta chẳng thèm quan tâm, chỉ cần đánh ra danh tiếng của Phong Vân Bảng là được"
Khương Ly nói như thế, người ở đây đều là lão nhân tinh, lập tức hiểu được diệu kế của hắn. Chẳng những phá vỡ âm mưu của Dương Kiếm Chi, còn mượn luồng dư luận mà hắn tạo ra, trợ giúp Tào Bang tuyên truyền Phong Vân Bảng.
Tiếp đó, Khương Ly cùng bọn họ trao đổi chi tiết về quy tắc khiêu chiến, phần thưởng...
Chừng nửa canh giờ, một cái kế hoạch hoàn thiện được dựng nên, việc tiếp theo, không cần Khương Ly nhúng tay. Trao đổi xong xuôi, hắn liền đứng dậy cáo từ, trở về bế quan.