Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 128: Hiên Viên Tam Cang Thần Công, Phong Đao Triệu Xích Hà
Thảo luận xong xuôi, Bùi Tuyên lập tức mang theo kế hoạch sơ bộ tới tìm Tào Uyển Thanh, rất nhanh liền nhận được sự đồng ý.
Ngay buổi chiều hôm đó, Tào Bang tổng bộ chính thức phát ra thông cáo:
"Ngày mười lăm tháng tám sắp tới, Tào Bang tổ chức Phong Vân đại hội, rộng mời tất cả anh hùng hào kiệt khắp Thanh Châu tới tham dự. Đồng thời, Tào Bang sẽ công bố một cái bảng danh sách gọi là Phong Vân Bảng, những người biểu hiện kiệt xuất ở trong Phong Vân đại hội, được xếp vào Phong Vân Bảng, không chỉ nhận được phần thưởng hậu hĩnh, mà còn được Bang Chủ Tào Uyển Thanh tự mình tiếp kiến, nếu lọt vào mắt xanh của nàng, thậm chí có thể trở thành cô gia của Tào Bang"
Bên dưới thông cáo còn ghi chú chi tiết các thông tin về Phong Vân Bảng, thể lệ khiêu chiến...
Dưới sự phối hợp toàn lực của Thám Báo Đường, trong vòng một đêm, tin tức này đã lan truyền khắp bốn phương tám hướng.
Thông cáo chính thức vừa ra, lần thứ hai nhấc lên một trận dư luận nhiệt liệt.
Tin đồn Tào Uyển Thanh muốn tổ chức luận võ chọn rể mặc dù bị người cố ý lan truyền, khiến cho nhiều võ giả kích động. Nhưng cũng có không ít người nghi ngờ về sự chính xác của nó.
Dù sao, Tào Bang trước sau chưa hề lên tiếng.
Nhưng hiện tại, tự thân Tào Uyển Thanh đứng ra công bố, thì lập tức toàn bộ Thanh Hà Quận sôi trào.
Lượng lớn võ giả lập tức khởi hành tới Bố Hải Thành tham dự Phong Vân đại hội.
Giống như Khương Ly từng nói, võ giả sở hữu thực lực cao cường, ngoài mưu cầu tiền tài ra, còn mưu cầu danh lợi. Tiềm Long Bảng hay Tông Sư Bảng, bọn họ leo lên nổi, Bố Hải Thành Phong Vân Bảng, ngược lại có thể thử sức một lần. Hơn nữa, nếu may mắn lọt vào mắt xanh của Tào Uyển Thanh, trở thành cô gia của Tào Bang, có thể nói tỉnh nắm quyền thiên hạ trong tay, say gối đầu trên mỹ nhân, còn gì tuyệt vời hơn.
Thế là những ngày kế tiếp, từ bốn phương tám hướng, vô số võ giả tiến nhập Bố Hải Thành, khiến cho vốn đông đúc thành trì biến thành nơi phong vân tụ hội.
Đại lượng võ giả vào thành, long ngư hỗn tạp, mặc dù mang đến tài phú cho dân dư ở đây, nhưng bang chúng Tào Bang vì duy trì trật tự cũng lửa sém lông mày. Những võ giả kia có xuất thân tán tu, có xuất thân từ thế lực lớn, có người an phận tuân thủ quy củ nhưng cũng có kẻ cả gan gây rối, bị Hình Luật Đường thẳng tay răn đe.
Đến ngày thứ mười, Phong Vân đại hội thậm chí hấp dẫn mấy vị cường giả nổi danh, ỷ vào thực lực cao cường, thậm chí xuất thủ với chấp pháp đệ tử. Tào Uyển Thanh ngọc nhan giận dữ, mời Ô đạo nhân ra mặt, đem tên cường giả kia đánh g·i·ế·t tại chỗ. Lập tức, chúng võ giả trở nên thành thật hơn rất nhiều, cũng sực nhớ tới, Tào Bang mặc dù không có Tào Vũ Sinh, nhưng vẫn có một vị tông sư cường giả toạ trấn đấy.
.........
Bố Hải Thành, trong một cái sương phòng xa hoa ở Đông Thành. Dương Kiếm Chi cầm thông cáo của Tào Bang trên tay, cúi đầu đọc vài lượt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Hắn tiêu tốn không ít tiền tài để thuê người tung tin đồn, cũng vận dụng lực lượng tình báo của gia tộc, đem tin đồn kia khuếch trương ra bốn phía, dự định gây khó dễ cho Tào Bang. Ai ngờ đối phương ngày thứ hai liền tương kế tựu kế, lợi dụng dư luận mà hắn gây ra, trắng trợn tuyên truyền cái c·h·ó gì Phong Vân đại hội.
Không chỉ đánh vỡ tin đồn, còn từ đó thu được lợi nhuận.
Dẫn tới, lần này Dương Kiếm Chi không những không trộm được gà, còn mất nắm thóc.
Lão giả họ Trình ngồi đội diện, vuốt râu dài, khẽ thở dài: "Xem ra, bên trong Tào Bang có cao nhân toạ trấn ah"
"Hừ! Mặc kệ hắn là cái gì cao nhân, chuyện này ta quyết sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy" Dương Kiếm Chi lạnh giọng nói.
"Nếu không chúng ta trực tiếp lẻn vào Tào Bang tổng bộ, b·ắ·t· ·c·ó·c Tào Uyển Thanh. Chỉ cần thiếu chủ và nàng ta gạo nấu thành cơm, thì lo gì chẳng thu thập được Tào Bang" Một gã hộ vệ đề nghị.
Dương Kiếm Chi nghe thế, tròng mắt lấp loé, tựa hồ có ý định.
Lão giả họ Trịnh lắc lắc đầu bảo: "Tào Bang tổng bộ có Ô đạo nhân toạ trấn, chúng ta muốn b·ắ·t· ·c·ó·c Tào Uyển Thanh cũng không dễ dàng"
"Vậy thì dương đông kích tây, tìm người đem vị Ô đạo nhân kia dẫn đi chỗ khác, chúng ta trực tiếp xông vào bắt người, lấy tu vi của Trịnh đại nhân, toàn bộ Tào Bang cộng lại còn chưa sánh nổi một mình ngài. Bắt lấy Tào Uyển Thanh chẳng phải dễ như trở bàn tay" Người kia nói tiếp.
Đề nghị của gã hộ vệ, khiến cho ánh mắt của Dương Kiếm Chi càng sáng hơn, nội tâm rục rịch muốn động. Lão giả họ Trịnh bắt gặp thái độ của hắn như thế, cũng không hề khuyên lơn thêm, mà trầm giọng nói:
"Ô đạo nhân kia, nghe nói đã nửa bước chạm tới cảnh giới Vũ Vương. Muốn đem hắn dẫn đi ra, nhất thiết phải mời một vị tông sư cường giả, hơn nữa còn phải là thâm niên tông sư"
"Cái này!" Dương Kiếm Chi xoa xoa trán. Đương kim thiên hạ, mặc dù tứ phẩm tông sư đã chẳng còn là chiến lực đỉnh cao, nhưng vẫn như cũ là cường giả xưng bá một phương. Giống như hắn, là tam thiếu chủ của Dương thị, nếu không có việc trọng yếu, cũng không có quyền điều động tông sư đấy.
Lão nhân họ Trịnh trầm ngâm, tiếp đó tựa hồ nghĩ tới điều gì, vội vàng bảo: "Nói đến tông sư cao thủ, lão phu ngược lại quen biết một người, hơn nữa, đối phương cũng đang ở Thanh Hà Quận?"
"Ồ, thế nhưng là vị tiền bối nào?" Dương Kiếm Chi nhếch miệng hứng thú hỏi.
Lão nhân họ Trịnh vuốt vuốt râu dài nói: "Vị đạo hữu kia cũng xem như nhân vật có danh tiếng, chính là một trong Xích Hà Tứ Tông Sư, Phong Thương Triệu Xích Hà?"
Dương Kiếm Chi nghe thế, ánh mắt co rụt, tiếp đó lộ ra vẻ mừng rỡ. Xích Hà Quận là đại bản doanh của Dương thị. Cho nên, đối với cao thủ ở trong quận, hắn đều hơi nghe qua.
Xích Hà Quận do Dương gia một nhà độc đại, nhưng ngoài Dương gia ra, vẫn còn không ít cường giả cùng thế lực lớn khác. Trong giới tán tu, nổi tiếng nhất phải kể đến một vị cao nhân tên là Tứ Tuyệt Cư Sĩ. Tứ Tuyệt Cư Sĩ sinh thời sở hữu tu vi tam phẩm trung kỳ, luyện thành bốn môn tuyệt kỹ bao gồm Đao, Thương, Kiếm, Trảo, thực lực chẳng thua gì tam phẩm hậu kỳ. Coi như Dương thị Vũ Vương cường giả cũng phải cho ông ta mấy phần mặt mũi.
Tứ Tuyệt Cư Sĩ về già, thu nhận bốn người đệ tử, tuỳ vào sở trường của mỗi người mà truyền thụ võ học. Những người nọ sau đó cùng nhau đột phá tông sư, hành tẩu giang hồ, được thế nhân xưng tụng là Xích Hà Tứ Tông Sư.
Cuồng Đao Hà Kinh Dương
Phong Thương Triệu Xích Hà
Âm Kiếm Liễu Ngọc Âm
Cốt Trảo Vũ Tiền Tôn
Phong Thương Triệu Xích Hà xếp hàng thứ hai trong Xích Hà Tứ Tông Sư, tu vi tứ phẩm hậu kỳ, thương pháp xuất quỷ nhập thần, cùng cảnh giới hiếm có địch thủ.
"Trịnh lão có cách nào mời hắn ra tay sao?" Dương Kiếm Chi vội hỏi.
Lão nhân họ Trịnh cười cười nói: "Triệu Xích Hà này cũng không phải hạng người tốt lành gì. Năm xưa vì chiếm đoạt Hiên Viên Tam Cang Thần Công, hắn cùng ba vị sư huynh đệ khác liên hợp với nhau, nhân lúc Tứ Tuyệt Cư Sĩ bị thương mà ra tay đánh lén, một vị cường giả lừng lẫy thiên hạ, cứ như thế oan ức c·h·ế·t trong tay đồ đệ mình. Sau khi chiếm được thần công, bốn người bọn họ nảy sinh tranh chấp, đánh nhau bể đầu chảy máu, cuối cùng chẳng ai chiếm được. Mà Hiên Viên Tam Cang Thần Công thì cơ duyên xảo hợp rơi vào trong tay Thiên Sách Vương Dương Hưu"
"A, còn có chuyện lý thú như vậy!" Dương Kiếm Chi cũng nở nụ cười.
Lão nhân họ Trịnh nói tiếp: "Triệu Xích Hà vì thần công, ngay cả ân sư cũng dám ám hại, hiển nhiên cực kỳ thèm khát môn công pháp này. Nếu thiếu chủ dùng thứ Hiên Viên Tam Cang Thần Công làm điều kiện trao đổi, đừng nói là đánh với Ô đạo nhân một trận, coi như để hắn lên núi đao xuống biển lửa hắn cũng chịu đi làm"
Dương Kiếm Chi dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn, âm thầm suy tính. Hắn là đệ tử dòng chính của Dương gia, lại là thiên tài trên Tiềm Long Bảng, muốn mượn đọc một quyển thiên giai công pháp, cũng không phải việc khó. Bằng một quyển Hiên Viên Tam Cang Thần Công, có thể chiêu mộ một vị tông sư cường giả theo hầu, vụ làm ăn này không lỗ.
"Tốt, vậy nhờ Trịnh lão liên hệ Triệu Xích Hà tông sư, để hắn tới Bố Hải Thành gặp mặt ta một lần"
........
Bố Hải Thành càng ngày càng náo nhiệt, mỗi ngày đều có lượng lớn võ giả từ khắp nơi đổ về tham dự Phong Vân đại hội.
Khắp các tửu lâu, kỹ viện, phòng trà đều đang rôm rả bàn luận về đại hội lần này.
Bố Hải Thành gió nổi mây phun, chỉ có điều, những chuyện đó không hề liên quan gì với Khương Ly.
Hắn vẫn như cũ trốn ở dưới mật thất, chăm chỉ tu luyện.