Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 136: Tinh Thần Hiển Hoá, Tông Sư Khiếp Sợ

Chương 136: Tinh Thần Hiển Hoá, Tông Sư Khiếp Sợ


Khương Ly nghiêng đầu sang, liếc hai người bọn họ một chút, thản nhiên đáp: "Là Khương mỗ, hai vị tìm ta có chuyện gì sao?"

Khương Thanh Hàn chắp tay sau lưng, chậm rãi đi đến trước mặt hắn, đôi mắt to tròn đánh giá Khương Ly từ đầu đến chân, cao giọng:

"Đông Ly thiếu chủ, mười tám tuổi, tu vi lục phẩm trung kỳ, xếp hạng thứ bốn mươi chín trên Tiềm Long Bảng, xem ra mạch này của các ngươi cũng không suy bại như ta tưởng tượng"

Khương Ly cười nhạt, lắc lắc đầu, nhấc chân bước vào trong đại sảnh của Tu Luyện Các. Đại bá Khương Uyên cũng vội vã đi theo.

"Ngươi!" Gặp Khương Ly chẳng thèm ngó ngàng tới mình, thần sắc của Khương Thanh Hàn hơi đọng lại, quát lên: "Đứng lại cho ta!"

Đáng tiếc, Khương Ly tựa hồ không nghe thấy, vẫn chầm chậm đi vào trong nội đường. Hắn dù sao cũng là tam phẩm Chân Vương, là chân chính lão quái vật, hơi sức đâu mà đi chấp nhặt với một thiếu nữ cơ chứ.

Phía sau lưng, Khương Thanh Hàn tựa hồ bị thái độ của Khương Ly chọc giận, hai hàm răng trắng noãn nghiến ken két. Nàng là thiên chi kiêu nữ của Khương gia, tuổi nhỏ đã leo lên Tiềm Long Bảng thứ hai mươi bảy, còn là Hồng Nhan Bảng mỹ nhân. Từ trước đến nay, nàng đi tới đâu, đều sẽ được săn đón, nịnh nọt, bất kể tông môn thánh tử hay thế gia công tử, ai thấy nàng cũng phải lấy lễ tiếp đón.

Khương Ly ngược lại rất tốt, đem nàng xem thành người vô hình.

Lão ẩu đứng ở bên cạnh Khương Thanh Hàn, thấy vậy, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng lên tiếng: "Tiểu thư nhà ta để ngươi đi rồi sao?"

Lời vừa nói xong, một luồng khí thế khủng bố hướng về phía Khương Ly mà áp tới, nháy mắt bầu không khí ở đại sảnh của Tu Luyện Các trở nên ngưng trọng.

Mấy tên môn khách của Khương gia cùng vài vị khách nhân đều giật mình nhìn về phía lão ẩu kia, sắc mặt đại biến.

Nhất là đại bá Khương Uyên, bởi vì đứng bên cạnh Khương Ly, bị uy áp lan đến, toàn thân run rẩy, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Cũng may, khí thế của lão ẩu kia chỉ tập trung vào Khương Ly, nếu không hắn đã sớm bị trọng thương rồi.

Bất ngờ là đứng mũi chịu sào Khương Ly, thần sắc vẫn thản nhiên như cũ, tay phải nhẹ nhàng vung lên, một làn gió nhẹ thổi qua, Khương Uyên chợt cảm thấy vô biên áp lực chớp mắt biến mất, tiếp theo ánh mắt của hắn tự tiếu phi tiếu mà nhìn lão ẩu kia một chút, hừ nhẹ.

Xoạt!

Một luồng thần niệm dũng mãnh tràn ra, đem khí thế của lão ẩu đánh cho tan tác, tiếp theo tốc độ không giảm mà đâm thẳng vào thần hồn của nàng.

Oành!

Nháy mắt, lão ẩu bỗng nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, giống như bị cự chuỳ đập trúng linh hồn, sắc mặt trắng bệch, lùi về phía sau vài bước. Ánh mắt kinh hãi nhìn Khương Ly như nhìn một tên quái vật, há miệng thở dốc.

"Không có lần sau!" Bên trong não hãi, đột ngột vang lên một âm thanh như gần như xa. Đợi đến khi lão ẩu hồi phục tri giác, thì đã không còn thấy bóng dáng của Khương Ly nữa rồi.

"Mai bà bà, có chuyện gì vậy?" Khương Thanh Hàn cũng nhận ra sự bất thường, vội vàng hỏi thăm.

Lão ẩu hít sâu một hội, ổn định tâm thân, lắc đầu nói.

"Lão thân không sao, chỉ là vị Khương Ly công tử kia không đơn giản, tiểu thư chớ nên coi thường"

Khương Thanh Hàn gật đầu, mặc dù chưa rõ vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Mai bà bà, thần sắc của nàng cũng dần dần trở nên nghiêm nghị.

Đồng thời trong lòng nổi lên hiếu kỳ đối với Khương Ly. Phải biết Mai bà bà chính là một vị tứ phẩm tông sư, thực lực cường đại, nhưng vừa đối mặt lại ăn phải thiệt thòi, hiển nhiên Khương Ly so với tưởng tưởng của nàng càng thêm bí ẩn.

Chừng mười hơi thở trôi qua, thần sắc của Mai bà bà mới trở về bình thường, cười khổ một tiếng, thầm nghĩ:

"Mười tám tuổi, tinh thần lực hiển hình, xem ra vị trận pháp tông sư đứng sau lưng Đúc Kiếm Sơn Trang chính là hắn đi"

Làm hộ đạo giả của Khương Thanh Hàn, mai bà bà chẳng những là tông sư cường giả, mà còn là một vị tứ phẩm trận sư, tinh thần lực đã sớm đạt tới cảnh giới Khu Vật. Lấy cảnh giới của nàng, thả ra tinh thần uy áp, coi như tứ phẩm tông sư cũng bị áp chế, hành động khó khăn. Nhưng Khương Ly chẳng những không hề hấn gì, thậm chí còn ra tay phản đòn, khiến cho nàng gặp phải phản phệ.

Hiển nhiên tu vi tinh thần của Khương Ly cao hơn nàng rất nhiều.

Ở Vũ Giới ngoại trừ võ đạo một mạch ra, còn có một mạch khác gọi là tinh thần niệm sư.

Tinh thần niệm sư chia làm bốn cảnh giới, theo thứ tự là Định Thần, Khu Vật, Hiển Hình cùng Xuất Khiếu.

Tu luyện tinh thần lực, bước đầu tiên chính là nhập định.

Nhập định chính là Định Thần, tĩnh tâm, hàng phục tự thân tâm viên ý mã, quét sạch hết thảy tạp niệm, ý niệm trong vắt.

Chỉ khi đem nội tâm yên tĩnh xuống, cho đến lúc cảm nhận rõ ràng được vị trí của thần hồn, tiếp đó mới có thể tu luyện công pháp, lớn mạnh tinh thần lực.

Một bước này, người đọc sách làm được thật tốt. Bọn họ mấy chục năm như một ngày, hết sức chuyên chú, tâm không tạp vụ.

Tĩnh tâm là một việc tương đối phổ biến, vô luận làm chuyện gì, đọc sách cũng tốt, tu luyện cũng được, tâm không tĩnh, làm chuyện gì không ra hồn.

Chờ thần hồn dần dần trở nên cường tráng vững chãi, có thể từ trong thân thể thoát ra bên ngoài, tác động tới hiện thực.

Thì chính là cảnh giới Khu Vật.

Cảnh giới khu vật, tuỳ theo cường độ mạnh yếu của tinh thần lực mà có khả năng nâng đỡ vật chất mang trọng lượng khác nhau. Đến cảnh giới này, tinh thần niệm sư có thể bố trí trận pháp, luyện đan, luyện phù... một cách dễ dàng. Thậm chí, nếu tinh thần lực đủ cường đại, có thể nâng đỡ thân thể, tiến hình ngắn ngủi phi hành.

Cảnh giới thứ ba gọi là Hiển Hình.

Tinh thần lực cường đại tới mức có thể hiển hoá thành thực thể, thậm chí dùng để công kích kẻ địch.

Đến cảnh giới này, tinh thần niệm sư mới chân chính thể hiện ra chỗ đáng sợ.

G·i·ế·t người vô hình!

Coi như tông sư, thậm chí là vũ vương không cẩn thận bị ám toán, cũng có thể ôm hận mà c·hết.

Cảnh giới cuối cùng chính là Xuất Khiếu.

Đây là cảnh giới ở trong truyền thuyết, linh hồn trực tiếp thoát ly nhục thân, ngạo du thiên địa. Cảnh giới này có uy năng như thế nào, Mai bà bà cũng không rõ cho lắm, bởi vì đương kim thế gian, tựa hồ chưa có ai từng đạt tới.

Vì thế, tinh thần niệm sư một đạo, cảnh giới Hiển Hình đã là cao nhất rồi.

Khương Ly năm nay mới hơn mười tám tuổi, đã sở hữu tu vi tinh thần lực như thế, nàng không kiêng kỵ mới là lạ.

"Khương gia mạch này tựa hồ không chào đón chúng ta lắm, tiếp theo phải làm sao đây?" Khương Thanh Hàn nhíu mày hỏi.

Nàng phụng mệnh gia tộc tới quận Thanh Hà là để tiếp dẫn Khương Ly về Khương gia tộc địa, cũng như tìm hiểu tin tức của vị trận đạo tông sư ẩn núp ở Đúc Kiếm Sơn Trang. Nhưng mấy hôm trước nàng tới bái phỏng Đúc Kiếm Sơn Trang, Khương Thượng chỉ tiếp đón qua loa lấy lệ, khiến nàng tức giận không nhẹ.

Hiện tại tìm gặp Khương Ly cũng bị cự ở ngoài cửa, nội tâm vô cùng khó chịu.

Mai bà bà cười khổ nói: "Một mạch này vẫn luôn ương nghạnh như thế, hơn nữa năm xưa lão tổ của bọn họ cùng chủ mạch có ân oán, sợ rằng đến bây giờ bọn họ vẫn còn ghi hận chúng ta đây"

Khương Thanh Hàn hừ nhẹ: "Đúng là nhỏ nhen, nếu vậy chúng ta khỏi cần để ý tới bọn họ, bọn họ đã kiêu ngạo như vậy, chúng ta cần gì lấy mặt nóng dán lên mông lạnh?"

Mai gật đầu, chợt bảo: "Nghe nói toà tu luyện các này rất thần kỳ, nhất là phòng chữ thiên, nồng độ linh khí chẳng thua gì tông môn cấm địa. Hay là chúng ta vào trải nghiệm một chút"

..........

Phía sau Tu Luyện Các là một toà tứ hợp viện, chính là nơi ở của đại bá Khương Uyên cùng vài vị môn khách.

Khương Ly ngồi ở bên bàn đá, chậm rãi thu hồi thần niệm, khoé miệng khẽ nhếch lên.

Lời của Khương Thanh Hàn và lão ẩu kia, hắn vừa vặn nghe rõ ràng, cũng hiểu rõ mục đích của hai người bọn họ.

Thiên hạ nhốn nháo vì lợi!

Ngày trước chi mạch này của bọn họ nhân tài suy thoái, Khương gia chủ mạch chẳng thèm để ý tới, bỏ mặc bọn họ tự sinh tự diệt.

Nhưng gần đây, Khương Ly biểu hiện xuất chúng, đột nhiên cất tiếng hót kinh người, leo lên Tiềm Long Bảng, mà Đúc Kiếm Sơn Trang cũng phát triển bồng bột, tất nhiên thu hút sự chú ý của chủ gia.

Đây là chuyện thường tình trên thế gian, Khương Ly chưa hề cảm thấy phản cảm.

Nếu Khương gia chủ mạch muốn nối lại tình cảm, Khương Ly không ngại mượn sức của bọn họ, đương nhiên còn phải xem xem thái độ của bọn họ như thế nào.

Nếu đối phương chân thành đối đãi, thì Khương Ly sẽ chân thành đáp lại, nhưng nếu đối phương vẫn như cũ cao cao tại thượng, thì hắn cũng chẳng cần thiết cho lắm.

Chương 136: Tinh Thần Hiển Hoá, Tông Sư Khiếp Sợ