Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 140: Thượng Cổ Luyện Thể Giả?
Lôi đài trung tâm, chiến tích của Khương Ly tuy rằng cực kỳ lừng lẫy, nhưng làm ra náo động lớn cũng không chỉ mỗi mình hắn.
Tuyệt Mệnh Kiếm Liên Thành Chiến, Thiết Khai Sơn, Vạn Lý Độc Hành Lý Huyền Khanh, Hạ Vũ Thần, Bạch Y Kiếm Khách Trần Huyền Phong, năm người này ỷ vào tu vi cao cường, lực áp quần hùng, quét ngang một phía.
Vòng thi đấu thứ ba, phảng phất trở thành chỗ cho sáu người bọn họ biểu diễn.
Một khắc đồng hồ trên qua, trên lôi đài, chỉ còn chừng bốn mươi người đứng vững, những người khác đều đã trọng thương ngã gục, nằm lê lết trên mặt đất.
Nhìn thấy tình cảnh ấy, sắc mặt của bọn môn nhân Tào Bang đều tái rồi.
Một gã đường chủ thấp giọng hỏi Bùi Tuyên: "Phó bang chủ, tiếp theo chúng ta phải xếp hạng Phong Vân Bảng như thế nào?"
"Dựa theo thời gian ngã xuống của từng người mà xếp hạng đi, dù sao sau ngày hôm nay, bọn họ nhất định sẽ bỏ tiền khiêu chiến để tìm lại mặt mũi" Bùi Tuyên thản nhiên nói, đối với xếp hạng của Phong Vân đại hội, lão chẳng để ý cho lắm.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Khương Ly cường thế đánh bại mười tám tên võ giả, rốt cuộc đưa tới sự chú ý của Hạ Vũ Thần.
Hạ Vũ Thần, năm nay hai mươi bảy tuổi, tu vi lục phẩm đỉnh cao. Có thể đi đến một bước này, mặc dù có một phần là dựa vào sự ủng hộ của gia tộc, nhưng tự thân thiên phú của hắn cũng cực kỳ lợi hại.
Hắn chú ý tới Khương Ly, là nhìn trúng thân phận của hắn, Tiềm Long Bảng thiên kiêu, hơn nữa thực lực cũng vừa tầm.
Trên thực tế, chiến lực của Hạ Vũ Thần mặc dù chẳng thua kém gì ngũ phẩm vũ tướng, nhưng để hắn đi đối đầu với Liên Thành Chiến, kẻ từng dùng một kiếm lấy mạng mười ba vị ngũ phẩm cao thủ, hắn quả thực không đủ tự tin.
Thiết Khai Sơn và Lý Huyền Khanh, tương đối phù hợp, nhưng tiếng tăm quá bình thường.
Còn như Trần Huyền Phong, hắn còn chưa để đối phương vào trong mắt.
Cho nên tính lên tính xuống, Hạ Vũ Thần quyết định ra tay với khương Ly.
Về chuyện Khương Ly đánh bại Khương Thanh Hàn, hắn cũng không để tâm cho lắm, bởi vì theo cái nhìn của hắn, Khương Ly sở dĩ dành chiến thắng, là bởi vì sử dụng thủ đoạn mờ ám, căn bản không phải chiến lực thật sự.
Cho nên, hắn hoàn toàn tự tin, chính mình có thể đường đường chính chính đánh bại Khương Ly, đem một gã Tiềm Long Bảng thiên kiêu làm đá đặt chân, còn gì thú vị hơn.
Nghĩ vậy, Hạ Vũ Thần trở tay, đem một tên võ giả ném ra ngoài, tiếp đó quanh thân nội khí tản ra, giống như ngọn lửa hừng hực, đem không khí thiêu đốt vặn vẹo.
Hắn từng bước, từng bước đi tới trước mặt Khương Ly, hắn càng đi tới gần, nội khí càng thêm nóng nảy.
Đám võ giả thấy Hạ Vũ Thần tiếp cận Khương Ly, dồn dập lùi lại, không dám gia trận chiến giữa hai tên cường giả.
Bọn họ ước gì, Khương Ly cùng Hạ Vũ Thần đánh càng lâu càng tốt, chỉ cần kéo qua một tuần hương, thi đấu kết thúc, chính mình nộp lên huy chương, liền có thể chiếm được vị trí cao.
"Hạ thị, Hạ Vũ Thần" Hạ Vũ Thần đi tới trước mặt Khương Ly, cách chừng một trượng, ôm quyền.
"Đúc Kiếm Sơn Trang, Khương Ly" Khương Ly cũng nhàn nhạt báo ra danh hào, ánh mắt đảo qua Hạ Vũ Thần một chút rồi thu hồi.
"Khương huynh, xem chiêu" Hạ Vũ Thần vung tay, từ sau lưng lấy ra hai thanh đoản mâu dài chừng hai thước, nhún người nhảy lên, cảm giác khí thế bản thân như sóng trào, hung hãn mà ập đến.
Hai cây đoản mâu như rồng lượn trên biển lao đến, tốc độ nhanh kỳ lạ.
Khương Ly ngửa người né qua, nhưng đoản mâu lập tức đổi từ đâm sang vụt, từ bên trên đập xuống.
Khương Ly giật mình, thân hình khẽ động nháy mắt liền lùi ra sau chừng một trượng, hai cây đoản mâu đập xuống mặt đất, khiến cho trận văn loé lên, bị phá huỷ một mảng lớn.
"Lực lượng thật mạnh!"
Khương Ly nheo mắt, một kích vừa rồi của đối phương, lại có thể đem trận văn ở trong vòng ba thước đập nát, uy lực không thua gì một kích của ngũ phẩm sơ kỳ vũ tướng.
Không hổ là đệ tử dòng chính của tam phẩm thế gia, thực lực không phải lục phẩm đại vũ sư thông thường có thể so sánh.
Hơn nữa, hai cây đoản mâu của Hạ Vũ Thần cũng không đơn giản, đều là tứ phẩm danh binh, kết hợp với nhau uy lực tương đương với ngũ phẩm danh binh.
"Lại tới!" Hạ Vũ Thần cười ha hả, nội khí nóng rực tản ra, đem hai cây đoản mâu nung đỏ rừng rực, tiếp theo hắn nhún người lần thứ hai công tới.
Khương Ly nhướng mày, lần này hắn chẳng thèm lùi lại, mà vung quyền đối cứng với đoản mâu.
Bành!
Song quyền của Khương Ly đụng vào đoản mâu, truyền ra âm thanh chát chúa chói tai.
"Dám dùng tay không đón đỡ Huyền Thiết Mâu của ta, thật là tự tin!" Hạ Vũ Thần cười lạnh, thế công càng thêm hùng hổ.
Theo từng tiếng kim loại giao kích vang lên, nắm đấm của Khương Ly cùng đoản mâu v·a c·hạm vào nhau, thậm chí bắn ra tia lửa.
Mà nội tâm của Hạ Vũ Thần càng lúc càng trầm xuống.
Hơn mười hơi thở trôi qua, cả hai đã đối công cần trăm lần. Hai thanh đoản mâu làm từ huyền thiết, nguyên bản cứng cáp nặng nề, bấy giờ khắp nơi tràn đày vết rạn, tiếp theo bỗng nhiên nổ tung, hoá thành mảnh vỡ rơi xuống đất.
"Tay không đánh nát danh binh!"
Vô số người dồn dập kinh hãi, lấy ánh mắt của bọn họ nhiều ít có thể nhìn ra sự bất phàm của hai thanh đoản mâu mà Hạ Vũ Thần cầm trong tay, tối thiểu cũng là tứ phẩm danh binh.
Tứ phẩm danh binh cứng rắn như thế nào, bọn họ hoàn toàn có thể tưởng tượng được, muốn phá vỡ một thanh danh binh hoặc là vận dụng binh khí cao cấp hơn, hoặc là vận dụng nội khí mạnh mẽ.
Muốn tay không đánh vỡ danh binh, trừ phi là tông sư cao thủ.
Tông sư cao thủ đã ngưng tụ ra một phần kim thân, vô cùng khủng bố, tiện tay bóp nát danh binh là chuyện bình thường.
Nhưng Khương Ly vẻn vẹn chỉ là lục phẩm đại vũ sư mà thôi.
"Chẳng lẽ Khương công tử là là thượng cổ luyện thể giả!"
Không biết là ai hô lên, lập tức bốn phía truyền ra từng tiếng xì xào bàn tán.
Vũ giới võ đạo, không chỉ là đương đại võ đạo một mạch, còn lưu truyền vài mạch khác ví dụ như Nam Vực cổ sư một mạch, tinh thần niệm sư một mạch...
Thời thượng cổ, còn có một mạch khác phát triển tương đối rực rỡ, chính là luyện thể một mạch.
Luyện thể võ giả, không tu luyện nội khí, không đả thông kinh mạch, mà chỉ chuyên tâm đoán tạo nhục thân.
Nghe nói, đợi đến khi luyện thể đại thành, toàn thân vô cấu, không có điểm yếu, thực lực tương đương với tam phẩm vũ vương.
Chỉ có điều, phương pháp tu luyện này là một quá trình mài nước công phu, cực kỳ mất thời gian, cũng hao tốn rất nhiều tài nguyên, cực khó tu luyện tới đại thành. Cho nên số người tu luyện càng ngày càng ít, cuối cùng hầu như thất truyền.
Có người cho rằng Khương Ly tu luyện thượng cổ luyện thể thuật, có người lại âm thầm nghi ngờ.
Bởi vì nghe nói thượng cổ luyện thể giả thường thường thân hình gồ ghề cao lớn, nếu nói Thiết Khai Sơn là luyện thể giả, bọn họ còn tin, còn Khương Ly dáng vẻ thon gầy, cùng luyện thể giả đối chiếu với nhau, quả thực khác xa một trời một vực.
Bên dưới lôi đài, Hạ Vũ Thần thần sắc chấn động, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, v·ũ k·hí của mình sẽ bị Khương Ly đấm vỡ.
Trong lúc đang thất thần tại chỗ, hai chân Khương Ly khẽ động, giống như quỷ mị xuất hiện ở trước người hắn, nhàn nhạt nói:
"Ngươi thua!"
Lời còn chưa dứt, một đạo quyền ấn mang theo hơi thở nóng rực đánh trúng ngực của Hạ Vũ Thần.
Oanh một tiếng, thân hình của hắn giống như diều đứt dây bay ngược về phía sau, ầm ầm rơi xuống mặt đất, sắc mặt trắng xám.
"Hạ Vũ Thần bại rồi"
Nhất thời toàn trường sôi trào.