Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 145: Tử Chi Kiếm Ý, Đại Năng Chuyển Thế?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Tử Chi Kiếm Ý, Đại Năng Chuyển Thế?


"Liên Thành Chiến bái kiến chủ nhân!" Nói rồi hắn cúi đầu thật sâu, cung tay hành lễ.

"Liên gia kiếm pháp cũng như thế, nếu không có đệ bát kiếm thì cả bài kiếm pháp này không có giá trị gì?"

"Rắc" một tiếng, cây kiếm gỗ gãy ngang.

Không có biến hóa, không còn sức sống! Nhát kiếm này đưa tới chỉ có c·hết!

Khương Ly tựa hồ đã dự đoán từ trước, cũng tựa hồ nghĩ ra điều gì, bèn giải thích:

Liên Thành Chiến hỏi dồn:

Liên Thành Chiến nghi hoặc:

Đại năng chuyển thế?

"Như là gì?"

"Thế tinh túy trong Liên gia kiếm pháp thực sự là gì?"

"Như là một nhành hoa"

"Hắc, Liên Thành Chiến ở trong cảnh giới ngũ phẩm tung hoành vô địch, coi như gặp phải tứ phẩm tông sư cũng có thể đánh một trận. Khương Ly thiếu chủ tư chất không sai, nhưng muốn cùng Liên Thành Chiến so tài, còn phải đợi thêm mấy năm nữa"

"Tỉnh rồi, bọn họ đều tỉnh rồi, hắc hắc các ngươi nói xem Khương Ly cùng Liên Thành Chiến, ai thắng ai bại?"

Hắn nói tiếp rất nhanh:

Vẻ mặt của hắn cực kỳ nghiêm túc và chắc nịch. Liên Thành Chiến cũng không nén nổi đổi thay sắc mặt:

"Mời Khương huynh dạy ta đệ bát kiếm"

"Là kiếm thứ tám?"

"Tử Chi Kiếm Ý sao?" Khương Ly thì thầm, khoảnh khắc vừa rồi hắn đã nhìn ra bản chất kiếm ý mà Liên Thành Chiến theo đuổi.

"Tiếc là làm sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Một đám võ giả xì xào bàn tàn, bình luận hứng khởi, nổi lòng háo hức chờ mong trận chiến giữa hai vị tuyệt thế thiên kiêu.

"Nước chảy cạn khô, biến hóa đến cùng kiệt, sức sống kết thúc, vạn vật tiêu vong!"

Khương Ly gật gù bảo:

Kiếm đó đưa ra, bỗng nhiên như mây đen bị quét sạch, ánh mặt trời lại ló ra.

Đó là một thứ sức mạnh mà bản thân lão cũng không tài nào dự biết trước, không cách nào khống chế nổi để sinh ra nỗi kh·iếp sợ! Chỉ có lão nhân tự mình hiểu được là kiếm đó đâu phải tự lão phát ra!

C·hết!

Chỉ là tiếp theo, bọn họ lập tức trợn mắt há mồm, chẳng nói nên lời.

Xung quanh hắn không còn là rừng phong bạt ngàn, mà là lôi đài, bốn phía quảng trường khán giả reo hò ầm ĩ.

Chương 145: Tử Chi Kiếm Ý, Đại Năng Chuyển Thế?

"Tiền bối!"

"Hiện tại là như thế, có điều Liên gia kiếm pháp tiềm lực vẫn chưa hết, quyết không chỉ có đến tám loại biến hoá mà cứ như là...."

Đúng vậy, thiếu niên trước mặt nhất định là một vị đại năng chuyển thế, mới có năng lực kinh hãi thế tục như vậy.

"Chiêu kiếm này dính dáng tới kiếm ý, hơn nữa cấp độ sâu kiếm ý, lấy năng lực hiện tại của ngươi tạm thời không thể nắm giữ"

Khương Ly đưa tay nâng hắn lên bảo: "Gọi ta là thiếu chủ được rồi"

Lại bảo:

Nếu Liên gia kiếm pháp thật sự có thể đạt tới đẳng cấp ấy, hiện tại hắn dù c·hết cũng an lòng, chợt hỏi:

Nhưng đúng lúc này, mũi kiếm bỗng nẩy lên một chấn động kỳ lạ. Mũi kiếm vốn đang tà tà chĩa vào ngọn đèn, chấn động rồi bỗng ngọn đèn phụt tắt. Lưỡi kiếm đang chấn động, vốn đang chấn động bỗng dừng ngay lập tức. Con thuyền nhỏ đang không ngừng lắc lư trên sóng nước dập dềnh cũng hoàn toàn đứng lặng. Và dòng nước dưới đáy thuyền như cũng ngừng trôi.

"Sáu thức kiếm đầu tiên của Liên gia kiếm pháp chẳng qua là cái cành của hoa mà thôi, đệ thất kiếm chỉ là một số cuống lá, phải đợi tới biến hoá của đệ bát kiếm, thì bông hoa mới bắt đầu nở được vì vậy nó mới có thể chân chính được gọi là một nhành hoa.

"Bà mẹ nó!"

Liên Thành Chiến gật gật đầu.

Hai mắt của hắn bỗng lóe sáng vì cuối cùng hắn đã nghĩ ra được sự so sánh thỏa đáng đến thế!

"Đánh..đánh.. xong rồi?"

Bấy giờ, kiếm khí và sát khí trên mặt sông rất nặng nề, cứ như bầu trời vần vũ đầy mây đen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dòng sông lại tiếp tục trôi. Con thuyền nhẹ lại dập dềnh.

Lúc này, hai bên khán đài, đám đông võ giả ào ào bàn luận.

Liên Thành Chiến càng thêm hiếu kỳ, từ trong ảo cảnh vừa rồi, hắn có thể cảm nhận được, kiếm thứ bảy rất mạnh, cực kỳ mạnh. Liên Thành Chiến chưa từng gặp qua thiên giai thượng phẩm võ học, nhưng hắn cảm thấy, một kiếm kia sẽ không thua những võ học tuyệt thế ấy. Chỉ là Khương Ly lại nói nó vẫn chưa là tinh tuý của Liên gia kiếm pháp, để hắn kinh ngạc và giật mình vô cùng.

Liên Thành Chiến không phải người ngu, thông qua ảo cảnh ban nãy, hắn lập tức đoán ra. Khương Ly tất nhiên không thể nào là một thiếu niên mười tám tuổi được. Một thiếu niên mười tám tuổi, nhìn thấu tương lai của hắn, thậm chí đem Liên gia kiếm pháp nghiên cứu thành một môn Thiên Nhân võ học.

Lời của hắn mặc dù là câu hỏi, lại giống như khẳng định.

Liên Thành Chiến hô hấp dồn dập hỏi:

Trong đầu Liên Thành Chiến chợt nghĩ tới bốn chữ này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhát kiếm này hiển nhiên là đệ bát kiếm.

Khương Ly bảo:

Khương Ly đắn đo thật lâu, nhìn thấy ánh mắt chân thành của Liên Thành Chiến, cuối cùng thở dài nâng ngón tay hướng về phía đối phương điểm nhẹ một chỉ.

Nét mặt lão nhân lộ vẻ ngạc nhiên đến cùng cực.

"Chiêu kiếm này vẫn chưa phải ư?"

Ảo cảnh vỡ nát!

Ánh mắt Khương Ly thâm ý sâu sắc mà nhìn hắn, khoát tay nói: "Không cần khách khí như thế, thân phận của ta hiện tại chính là Khương Ly, thiếu chủ của Đúc Kiếm Sơn Trang, không phải tiền bối gì cả"

"Hừ, ngu muội, cao thủ so chiêu, người nào ra tay trước chính là kẻ chịu thiệt, chuyện này cũng không biết"

"Kiếm thứ tám là đỉnh cao của Liên gia kiếm pháp rồi chứ?"

Bởi vì trên lôi đài, Liên Thành Chiến bất chợt hướng về phía Khương Ly chắp tay hành lễ, tiếp theo dưới sự kinh ngạc của tất cả mọi người, cả hai đồng thời nhấc chân đi xuống dưới đài.

Khương Ly đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Ly đáp:

"Tất nhiên là Liên Thành Chiến rồi, Khương Ly mặc dù rất mạnh, nhưng tuổi tác còn quá trẻ, lão phu cho rằng hắn chưa chắc đã chống nổi ba chiêu"

"Chỉ tiếc là chiêu kiếm này không phải tinh túy thực sự của Liên gia kiếm pháp"

Chiêu kiếm này, căn bản không phải do lão sáng tạo ra, lão cũng không hiểu sự biến hoá của chiêu kiếm đó, y như bản thân "c·ái c·hết" chẳng ai có thể hiểu nổi ra sao, chẳng ai có thể dự liệu được trước. Sức mạnh biến hóa này chính lão cũng khống chế không nổi!

Sức lực của lão nhân cũng đã kiệt.

"Lúc ấy thì ngoài ta ra, tìm khắp Vũ Giới cũng không có ai có thể phá giải được Liên gia kiếm pháp"

"Hai người bọn họ làm gì vậy, đã đứng yên hơn một khắc đồng hồ rồi, còn chưa đánh nữa?"

Khung cảnh biến đổi, thời gian đổi dời, Liên Thành Chiến từ từ mở mắt ra.

Khung cảnh khẽ thay đổi, cùng lúc trước giống nhau, vẫn là dòng sông, vẫn là một con thuyền độc mộc, vẫn là một lão nhân tuổi xế chiều đang múa kiếm.

"Nếu có đệ bát kiếm rồi thì sao?"

Lại nghe Khương Ly nói tiếp: "Khương mỗ đã phá giải được Liên gia kiếm pháp của ngươi, vậy vụ cá cược giữa hai chúng ta nên làm như thế nào đây?"

Khương Ly nghe thế, trầm ngâm chốc lát, sau đó gật đầu rồi lại lắc đầu.

Khương Ly trầm ngâm rất lâu sau mới bảo: "Không sai, ta có thể phá được thế kiếm này, chỉ tiếc là...."

"Hình như thế!"

Liên Thành Chiến nhếch miệng cười, thầm nghĩ, kiếm thứ bảy đã có thể so với Thiên giai thượng phẩm võ học, vậy kiếm thứ tám chẳng lẽ là Thiên Nhân võ học. Toàn bộ Vũ giới từ trước đến nay, lại có mấy bộ Thiên Nhân võ học cơ chứ?

Không có lời lẽ nào có thể miêu tả để hình dung được tình hình lúc đó mà chỉ có một từ, một từ đơn giản:

Đó mới là tinh túy của Liên gia kiếm pháp.

Liên Thành Chiến gật đầu, lời này hắn nghe hiểu.

Liên Thành Chiến chẳng hề do dự mà vội vàng nói: "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, Liên mỗ mặc dù không phải quân tử, nhưng trước nay chưa bao giờ nuốt lời, đã dám đánh cược tự nhiên dám nhận thua"

Nhìn về phía trước, liền thấy một thiếu niên mặc áo bào trắng khoác đen, hai tay chắp sau lưng, đang thản nhiên nhìn chính mình, ảo cảnh vừa rồi giống như một giấc mộng hoàng lương.

Liên Thành Chiến thu hồi nụ cười, chợt nhìn Khương Ly, hỏi: "Khương huynh đã nhìn ra kiếm thứ bảy của ta hẳn là cũng tìm ra cách phá giải rồi chứ?"

Không phải là ánh mặt trời ấm áp và rạng rỡ mà là mặt trời gay gắt nóng chảy vàng tan đá, thứ mặt trời chiếu đỏ bầm như máu. Kiếm đó đưa ra mọi sự biến hóa đến lúc đó như mới thật là cùng tận, mới là dòng nước chảy đến chỗ tận cùng và trở nên hoàn toàn khô kiệt.

"Tuyệt đối không phải!. Chiêu kiếm này rất mạnh, ở trong thiên giai võ học đã thuộc hàng cao nhất chính là phàm giai đỉnh cấp kiếm pháp, nhưng vẫn chưa phải tinh tuý"

Lão nhân vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, mồ hôi khắp mình đầm đìa như mưa, thấm ướt đẫm cả quần áo.

Chỉ có "c·hết" mới là sự kết thúc cuối cùng của tất cả, mới là sự kết thúc thực sự!

Khương Ly cười cười bảo: (đọc tại Qidian-VP.com)

Liên Thành Chiến đột nhiên ho ra một ngụm máu, thân hình mờ nhạt đi rất nhiều.

Phía đối diện, Liên Thành Chiến bị phản phệ trọng thương, nhưng ánh mắt lại tràn ngập vui sướng cùng hướng tới.

Chẳng hiểu là sợ? Hay là mừng? Hay kh·iếp hãi?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Tử Chi Kiếm Ý, Đại Năng Chuyển Thế?