Chương 152: Kẻ Thức Thời Mới Là Trang Tuấn Kiệt
Khương Ly nhàn nhã đi tới vị trí của mình, ngồi xuống, híp mắt nhìn khắp sảnh đường, không nói một lời. Liên Thành Chiến thì tự giác ôm kiếm đứng ở sau lưng hắn, nhắm mắt dưỡng thần.
Nhất thời, bầu không khí trong Tụ Nghĩa Đường trở nên nặng nề, khó thở.
Chừng nửa khắc đồng hồ sau, Thiết Khai Sơn vác theo cự chuỳ trở về, phía trên đầu chuỳ còn dính lấy máu tươi cùng thịt nát, toả ra mùi máu tươi nồng nặc.
"Thiếu chủ!"
Khương Ly liếc hắn một chút, thản nhiên hỏi: "Làm thế nào rồi!"
Thiết Khai Sơn cười ha hả đáp: "Đã đập nát, sai người cho c·h·ó ăn rồi. Thịt của lục phẩm đại vũ sư rất bổ dưỡng, ngược lại có thể bồi dưỡng ra mấy con linh cẩu"
Thiết Khai Sơn giọng nói hàm hậu, chất phác, nhưng lại khiến cho mọi người nổi da gà, không tự chủ cách xa gã một chút, họ Thiết này hiển nhiên cũng là một kẻ hung hãn.
Phát hiện thái độ của tất cả mọi người, Khương Ly tương đối hài lòng nói đám cao tầng Tào Bang:
"Chư vị, bọn họ là do Diệp mỗ bắt được, liền do Diệp mỗ xử trí, như thế nào?"
Bọn Bùi Tuyên hai mắt nhìn nhau, tiếp đó nhao nhao lên tiếng.
"Vậy xin giao cho Diệp phó đường chủ xử trí"
"Lão hủ cáo lui"
"Khụ khụ lão phu còn lò đan dược chưa luyện xong, xin cáo từ trước"
Bùi Tuyên thần sắc biến ảo, do dự một chút bèn đi tới bên cạnh Khương Ly nhắc nhở:
"Diệp huynh đệ xử lý cẩn thận, dù sao bọn họ cũng là..."
Chỉ là lão còn chưa nói xong, Khương Ly đã khoát tay: "Được rồi, ta tự có phân tấc"
Người sau thấy vậy, không dám khuyên lơn mà xoay người rời đi.
Cao tầng Tào Bang lục tục rút lui, chỉ còn ba người Khương Ly, cùng đám Dương Kiếm Chi.
Dương Kiếm Chi hít sâu một hơi, nhìn thẳng về phía Khương Ly trầm giọng nói: "Chuyện đem nay là Dương mỗ không đúng, chẳng hay Diệp phó bang chủ phải làm thế nào mới có thể thả chúng ta?"
"Thả các ngươi!" Khương Ly cười như không cười nhìn hắn, nhẹ nhàng đáp: "Được nha, chỉ cần Dương công tử thay ta làm một việc"
Nghe giọng điệu của Khương Ly tựa hồ có chỗ để thương lượng, Dương Kiếm Chi vội vàng nói:
"Là điều kiện gì, mời Diệp phó bang chủ cứ phân phó, bất kể đan dược, công pháp, võ kỹ, binh khí...Dương mỗ đều có thể cung cấp cho ngươi"
Khương Ly lắc lắc đầu: "Ta không cần những thứ đó"
Dương Kiếm Chi nhíu mày, trầm giọng: "Các hạ muốn cái gì?"
"Rất đơn giản, chỉ cần Dương công tử buông ra tâm thần, để Khương mỗ gieo xuống niệm cấm, từ nay về sau làm việc cho ta. Khương mỗ liền thả các ngươi"
"Không có khả năng!" Dương Kiếm Chi quát lớn. Hắn xuất thân từ Xích Hà Dương Thị, kiến thức so với người bình thường phải nhiều hơn rất nhiều. Tất nhiên là từng nghe qua hai chữ Niệm Cấm.
Đây là thủ đoạn khống chế người khác của Tinh Thần Niệm Sư, niệm cấm cùng Khống Hồn Cổ trong tay hắn tương tự nhau, một khi bị gieo xuống, thì tính mạng của bản thân sẽ nằm trong tay của người khác, cả đời không được tự do.
Hắn đường đường là thiên chi kiêu tử của Dương thị, há có thể trở thành nô bộc cho kẻ khác.
Bắt gặp thần thái của hắn kiên quyết như vậy, Khương Ly cũng không vội vàng, mỉm cười nói:
"Không sao cả, ngoài niệm cấm ra, Khương mỗ còn biết một môn khôi lỗi thuật, đem người sống luyện thành khôi lỗi, chỉ nghe theo lệnh chủ nhân. Như vậy càng tốt, đem mấy người các ngươi luyện thành khôi lỗi, bản toạ cũng đỡ phải lo lắng các ngươi lá mặt lá trái"
"Ngươi dám!" Dương Kiếm Chi trán nổi gân xanh, sắc mặt tái mét, thét lớn.
Khương Ly vẫn như cũ ung dung tự tại nói: "Ngươi đoán...ta có dám hay không?"
Giọng nói rất nhẹ nhàng, từ tốn nhưng rơi vào tai Dương Kiếm Chi lại giống như đòi mạng ma âm, để hắn sững sờ tại chỗ, trực tiếp á khẩu.
Đúng rồi, đây là một thằng điên, có chuyện gì mà hắn không dám làm cơ chứ.
Lại nghe Khương Ly nói tiếp: "Khương mỗ cũng không làm khó ngươi, chỉ cần ngươi hiệu lực cho ta ba năm, ba năm sau, Niệm Cấm tự động giải trừ, ngươi vẫn như cũ là Dương thị thiên kiêu"
"Ba năm sao?" Dương Kiếm Chi ánh mắt xoay chuyển, tựa hồ đang tính toán điều gì.
Mà Khương Ly lại rất nhàn nhã, ngồi chờ hắn quyết định.
Tụ Nghĩa Đường lần nữa rơi vào yên tĩnh.
Chừng vài khắc sau, Dương Kiếm Chi hít sâu một hơi, cắn răng nói: "Ta đồng ý trở thành thủ hạ của ngươi, nhưng nếu ngươi để ta phản bội Dương thị, Dương Kiếm Chi ta dù c·hết cũng phải kéo ngươi cùng Tào Bang c·hết cùng"
"Không cần ngươi phản bội Dương thị, chỉ cần ngươi thay ta chống đỡ một chút áp lực bên phía Dương Sứ Quân là được" Khương Ly đáp.
Hắn quả thực không cần Dương Kiếm Chi phản bội Dương thị, mà chỉ cần đối phương giúp hắn tranh thủ một chút thời gian, duy trì tình trạng hiện tại càng lâu càng tốt.
Hiện tại, bất kể là phủ Thái Thú, Tào Bang hay q·uân đ·ội của Dương thị của Ngân Giang Thành đều án binh bất động, duy trì thế cục cân bằng.
Thời gian này, chính là thời gian để hắn và Đúc Kiếm Sơn Trang tích s·ú·c lực lượng, nhanh chóng trưởng thành. Đợi lực lượng của hắn tích s·ú·c đầy đủ, liền bắt đầu quét ngang mà ra, lấy chiến dưỡng chiến.
Đến khi đó, sự tồn tại của đối phương đã không còn quan trọng.
"Tốt!" Dương Kiếm Chi trầm giọng nói.
Khương Ly gật đầu, đưa mắt nhìn sang lão giả họ Trịnh và ba tên lục phẩm hộ vệ, điềm đạm hỏi:
"Chư vị thì sao, cùng Dương công tử giống nhau, tiếp thu niệm cấm, hay giống như vị nhân huynh vừa rồi, trở thành thức ăn cho c·h·ó?"
Lão giả họ Trịnh khó khăn mở ra hai mắt, khàn khàn đáp: "Lão phu...đồng ý"
Ba người còn lại nhìn nhau, thiếu chủ cùng Trịnh lão đều đã đồng ý, bọn họ còn có thể từ chối sao?
"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, chư vị mở rộng tâm thần, chớ nên chống cự"
Dưới sự phối hợp của đám Dương Kiếm Chi, Khương Ly thành công gieo xuống niệm cấm.
Niệm cấm vừa gieo xuống, từ nay về sau, chỉ cần một ý nghĩ hắn liền có thể dễ dàng lấy tính mạng của năm người bọn họ.
Cảm nhận linh hồn mình cùng Khương Ly xuất hiện một tia liên hệ, Dương Kiếm Chi thần sắc uể oải, nhưng trong đáy mắt lại loé lên một tia che cười. Chê cười Khương Ly ngu xuẩn tự đại, cho rằng một cái niệm cấm liền có thể khống chế hắn.
Dương thị là gia tộc hàng đầu Đại Nguỵ Vương Triều, bên trong gia tộc cũng có Tinh Thần Niệm Sư toạ trấn, hơn nữa còn là một vị niệm sư vô cùng cường đại. Theo Dương Kiếm Chi, Khương Ly tuổi trẻ như vậy, mặc dù tu ra tinh thần lực, thì cũng không mạnh đến nổi nào.
Hắn không tin, thứ này còn có thể làm khó được mấy vị tiền bối ở trong tộc địa.
Chỉ là Khương Ly tựa hồ đã nhìn ra suy nghĩ của Dương Kiếm Chi, vỗ vỗ vai hắn nói: "Còn một chuyện ta còn chưa nói với Dương công tử, đó là bên trên niệm cấm, Khương mỗ tiện tay thiết kế một chút quy tắc. Chỉ cần ngươi dám tiết lộ chuyện hôm nay, hoặc là có người khác dùng tinh thần lực thăm dò cấm chế, thì nó sẽ tự động nổ tung. Cho nên các vị nếu không muốn c·hết, thì nên an phận một chút"
Lời của Khương Ly giống như một cây búa tạ đập lên đầu, để Dương Kiếm Chi choáng váng tại chỗ, run rẩy nâng tay lên, nói không ra lời:
"Ngươi...ngươi..."
"Ừm!" Chỉ là đúng lúc này, ánh mắt của Khương Ly chợt phát lạnh, nhìn chằm chằm hắn giống như trực chỉ linh hồn, để toàn thân hắn run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra.
Khương Ly thu hồi ánh mắt, đứng dậy nghênh ngang bước ra khỏi Tụ Nghĩa Sảnh, để lại Dương Kiếm Chi cùng mấy người thuộc hạ sắc mặt hôi bại.
"Thiếu...thiếu chủ, niệm cấm lợi hại lắm sao?" Một gã lục phẩm hộ vệ do dự hỏi.
Dương Kiếm Chi không đáp lời, niệm cấm của Khương Ly lợi hại hay không, hắn cũng không nắm chắc, cũng chẳng dám thử. Bởi vì, mặc dù chỉ gặp mặt một lần, nhưng hắn nhìn ra, họ Diệp kia là một thằng điên, triệt để điên cuồng, chuyện gì cũng dám làm.
Trước hết, tạm thời chưa thể tiết lộ ra chuyện này ra ngoài, cũng chưa cần báo lên gia tộc.
Nhưng hắn há sẽ cam tâm làm c·h·ó của người khác.
"Thiếu chủ, niệm cấm không thể phá giải, nhưng nếu người thi triển c·hết đi, niệm cấm cũng sẽ mất đi hiệu lực" Bấy giờ, Trịnh lão chợt suy yếu nói.
"Đúng thế" Hai mắt Dương Kiếm Chi sáng lên, sát khí lập loè, gằn giọng: "Chỉ cần tìm người g·iết c·hết hắn, thì niệm cấm cũng tự động biến mất nha"
Chỉ là lời vừa nói xong, linh hồn của hắn bỗng nhiên giống như bị ngàn vạn con côn trùng cắn xé, đau đớn khôn cùng, để Dương Kiếm Chi không nhịn được, kêu rên thảm thiết, cả người quằn quại như một con tôm.
Hành lang bên ngoài Nghị Sự Điện, Khương Ly hơi sửng người, tiếp nhếch miệng cười lạnh lùng: "Dám đối với ta có sát ý sao?"
Còn một điều Khương Ly chưa nói với Dương Kiếm Chi, đó là những kẻ bị gieo xuống niệm cấm, chỉ cần nội tâm sản sinh sát ý đối với Khương Ly thì niệm cấm cũng sẽ tự động kích hoạt, khiến cho đối phương sống không bằng c·hết.