Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 155: Bách Chiến Bách Bại Tây Thành Dũng

Chương 155: Bách Chiến Bách Bại Tây Thành Dũng


Đứng dậy vận động vài lần, Khương Ly khoác lấy áo choàng, đi ra khỏi cửa.

Lúc đi ngang qua quảng trường Phong Vân, liền thấy đám đông võ giả đang cổ vũ nhiệt tình, so với ngày thường còn náo nhiệt hơn vài lần.

Khương Ly nhíu mày, dùng thần niệm quét qua một lượt, mới biết nguyên nhân vì sao hôm nay võ giả tụ tập đông như vậy.

Bởi vì có kẻ khiêu chiến Thiết Khai Sơn .

Từ sau khi Phong Vân đại hội kết thúc, võ giả ở trên bảng lần lượt bị người khác khiêu chiến, nhưng duy nhất vị trí đầu bao gồm Khương Ly, Liên Thành Chiến và Thiết Khai Sơn là chưa từng bị ai khiêu chiến.

Hôm nay, có người dám làm chuyện này, hẳn là thực lực không yếu đi.

Chỉ là lúc hắn phát hiện ra tu vi của người kia, thì sắc mặt bỗng trở nên cổ quái.

Người nọ tu vi vừa mới đột phá lục phẩm trung kỳ, chiêu thức qua quýt bình thường, chẳng phải thần công tuyệt học gì cả, được cái gã da dày thịt béo, dáng người cao lớn, chỉ so với Thiết Khai Sơn thấp hơn nửa cái đầu.

Vậy nên vừa đấu được ba hiệp, gã đã bị Thiết Khai Sơn đấm cho lăn quay ra sàn.

Nhưng người nọ lại vô cùng lỳ lợm, vừa đứng dậy đã hăng hái xông lên, ánh mắt còn tràn ngập hưng phấn và cuồng nhiệt.

Sau bảy tám lần như thế, Thiết Khai Sơn rốt cuộc cũng không nhịn nổi, sử xuất ra một chiêu Khai Sơn Liệt Địa Quyền, đem đối phương đánh văng xuống lôi đài, buồn bực trở về.

Từ trong miệng của quần chúng vây xem, hắn mới biết được lai lịch của người kia.

Đối phương tên là Tây Thành Dũng, ngoại hiệu Bách Chiến Bách Bại.

Bách chiến bách bại cũng không phải là ngoại hiệu hay ho gì, nhưng đặt ở trên người Tây Thành Dũng, lại cực kỳ phù hợp.

Tây Thành Dũng xuất thân tán tu, năm nay hai mươi sáu tuổi, bước chân vào giang hồ đã hơn mười năm, tu vi lục phẩm trung kỳ, đã xem như nhân vật thiên tài. Chỉ là kẻ này tính cách cổ quái khó ưa, rất thích cùng người khác tỷ thí.

Nhưng người bình thường tỷ thí, thường sẽ chọn những võ cả cùng cảnh giới, hay cao hơn một cảnh giới nhỏ, nhằm ma luyện võ học.

Tây Thành Dũng lại khác, từ lúc bước chân vào giang hồ đến nay, gã chưa từng khiêu chiến võ giả cùng giai, mà luôn luôn khiêu chiến vượt cấp.

Theo lời của gã, giao đấu cùng cấp nếu chiến thắng thì cũng chẳng vẻ vang gì, nếu khiêu chiến thì phải đánh vượt cấp.

Thế là

Lúc còn là bát phẩm vũ giả, liền chạy đi khiêu chiến thất phẩm vũ sư.

Lúc trở thành thất phẩm vũ sư, liền chạy đi khiêu chiến lục phẩm đại vũ sư.

Hiện tại đột phá lục phẩm đại vũ sư, liền cả gan đi khiêu chiến ngũ phẩm vũ tướng.

Vấn đề là, thực lực của Tây Thành Dũng so với đồng cấp thì còn được, chứ muốn khiêu chiến võ giả cảnh giới cao hơn, hoàn tàon không có cửa. Cho nên từ hơn mười năm trước, gã đi khắp Thanh Châu khiêu chiến hơn trăm người lại chưa thắng qua trận nào cả nhưng hết lần này tới lần khác Tây Thành Dũng lại chẳng biết mệt, cho nên bị thế nhân gọi là Bách Chiến Bách Bại Tây Thành Dũng.

Nhìn lướt qua nằm trên sân không nhúc nhích Tây Thành Dũng, Khương Ly nhếch miệng cười nhẹ, sau đó đi thẳng một mạch tới tổng bộ Tào Bang.

"Ra mắt Diệp đại nhân, hì hì ngài là tới tìm tiểu thư nhà ta hay sao?"

Đi qua đường cái rộng bên cạnh diễn võ trường, hắn liền bắt gặp Chỉ Hạc đang cùng hai tên nha hoàn khác dắt tay nhau dạo chơi. Tiểu cô nương nhìn thấy Khương Ly, vội vàng la lên.

Khương Ly gật đầu, khẽ hỏi:

"Đúng vậy, bang chủ hiện giờ đang ở đâu?"

"Tiểu thư đang cùng Bùi đại nhân tiếp đón mấy vị cung phụng ở Hoàng Hạc Lâu nha, Diệp đại nhân có cần nô tỳ dẫn đường không?"

Khương Ly lắc đầu khoát tay: "Khỏi cần làm phiền cô nương, ta tự biết đường"

Chỉ Hạc nghe thế, bèn hướng hắn cúi chào, rồi dẫn theo hai vị tỷ muội tung tăng chạy vội.

Khuơng Ly chắp tay sau lưng, rất quen mà dọc theo đường nhỏ lát sỏi, đi tới Hoàng Hạc Lâu.

Mục đích thành lập Phong Vân lôi đài, vốn không chỉ là kiếm tiền mà còn là để thu hút nhân tài.

Những nhân tài hàng đầu như Liên Thành Chiến hay Thiết Khai Sơn, Khương Ly sẽ tự mình thu phục, những người còn lại tuy rằng hắn chướng mắt, nhưng đối với Tào Bang lại chẳng thể coi thường.

Hiện tại, Phong Vân lôi đài đã mở ra hơn một tháng, thu hút không ít cao thủ nổi danh tới khiêu chiến.

Cao tầng Tào Bang hiển nhiên cũng đã lựa chọn được một ít người ưng ý, đồng thời đứng ra chiêu mộ.

Đương nhiên, những cao thủ đó dù sao cũng mới chiêu mộ tới, chưa hoàn toàn đáng tin. Nên Tào Uyển Thanh quyết định lập ra một cái đường khẩu thứ mười gọi là cung phụng đường.

Ngày sau bọn họ lập được công lao, cũng như thật sự hoà nhập vào Tào Bang, sẽ cắt cử tới các vị trí khác.

Lúc Khương Ly tiếp cận Hoàng Hạc Lâu, thì tựa hồ đã tan tiệc.

Chỉ còn một mình Tào Uyển Thanh đứng ở bên hiên tầng thứ năm, ánh mắt xuất thần nhìn về phương xa, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.

Khương Ly nhẹ nhàng đi lên tầng năm, đứng ở sau lưng lẳng lặng quan sát Tào Uyển Thanh.

Đây là lần đầu tiên, hắn nghiêm túc ngắm nhìn nàng.

Tào Uyển Thanh là Hồng Nhan Bảng thứ mười tám tuyệt thế mỹ nhân, hiển nhiên không phải có tiếng mà chẳng có miếng.

Nàng quả thật rất xinh đẹp, có thể dùng bốn chữ trầm ngư lạc nhạn để hình dung, nếu đem so sánh với thê tử của hắn, Xích Tuyết, thì Xích Tuyết đúng là có mấy phần không bằng.

Xích Tuyết mặc dù cũng xinh đẹp nhưng chưa thể nói khuynh quốc khuynh thành. Thứ khiến hắn yêu thích nhất ở nàng lại chẳng phải dung mạo mà là khí chất, trên người Xích Tuyết có một loại khí chất thanh nhã thoát tục, làm cho nội tâm của người đối diện thoải mái, sinh ra cảm giác thân cận. Hơn nữa, bên trong vẻ thanh nhã thoát tục ấy, còn ấp ủ một chút anh khí, một chút chấp nhất.

Còn Tào Uyển Thanh, bất kể dung mạo hay vóc người đều không thể che trách, nhưng tính cách của nàng lại tương đối mãnh liệt và cực đoan, có lẽ bởi vì nàng từ nhỏ mắc phải quái bệnh, mỗi ngày chịu đựng t·ra t·ấn, không thể tu luyện võ công, phải nhờ đến sự bảo hộ của người khác. Cho nên ngày thường, nàng biểu hiện ra cường thế, nhưng không giấu nổi nội tâm cô độc cùng bất an.

Hiện tại, nhìn bóng lưng của nàng, hắn lại cảm nhận được sự ngoan cường.

Nàng vẻn vẹn là một thiếu nữ mười bảy tuổi, chân yếu tay mềm, vì bảo vệ cơ nghiệp cả đời của phụ thân mà tiếp nhận vị trí bang chủ.

Chấp chưởng một cái bang phái lớn như thế, đối mặt đủ loại áp lực từ bốn phía, bản thân lại không có đầy đủ lực lượng, có thể kiên trì đến hiện tại, có thể thấy Tào Uyển Thanh kiên cường đến tầng nào.

Tào Uyển Thanh lúc này, cùng Xích Tuyết năm đó, vô cùng tương tự.

Nhưng khác biệt ở chỗ, năm xưa Xích Tuyết thượng vị, Xích Hoả Thần Vương còn tại thế, uy danh của ông ta vẫn như cũ kinh sợ thiên hạ. Lại có sự trợ giúp của Xích Hoả Tước Tộc, cùng với sự ủng hộ của Thiên Trận Tông và Tiêu gia. Đặc biệt là có hắn vị Bạch Ma lão tổ này toàn lực giúp đỡ, trở thành chỗ dựa vững chắc cho nàng.

Dẫn đến, lúc Xích Tuyết trở thành Xích Hoả Cung Chủ, thế nhân ngoài miệng chê cười, lại không có ai dám động thử. Về sau, Xích Tuyệt cổ tay đủ cứng cáp, trực tiếp sử dụng thủ đoạn lôi đình bài trừ đối nghịch, triển lãm uy phong, cộng thêm nàng nhận được truyền thừa của một vị Yêu Đế, tu luyện Chu Tước Cửu Biến, biểu hiện ra tiềm lực phi phàm, rất nhanh liền ngồi vững vị trí cung chủ.

Còn Tào Uyển Thanh thì ngược lại, hỏi thực lực nàng không có thực lực, hỏi thế lực nàng cũng không có thế lực. Tâm phúc của nàng chỉ vẻn Tào Hồng và Chỉ Hạc, cộng thêm một chút nhân viên của Tào thị thương hội, tính thêm mười tên tử sĩ xuất hiện đêm hôm trước nữa, thì cũng vài ba vị lục phẩm đại vũ sư.

Những cao tầng khác của Tào Bang, coi như Bùi Tuyên, Lý Quảng từng là tâm phúc của Tào Vũ Sinh, bề ngoài duy trì Tào Uyển Thanh, nhưng trong lòng nghĩ thế nào, chẳng ai biết rõ. Hơn nữa, bọn họ sở dĩ nghe lời như thế, đơn giản là cố kỵ Ô đạo nhân mà thôi.

Đợi ba năm qua đi, Ô đạo nhân rời khỏi Bố Hải Thành, Tào Vũ Sinh chưa hề xuất hiện, đến lúc đó, Tào Uyển Thanh thật sự có thể ngồi vững vị trí bang chủ hay sao?

Cho nên hiện tại, kẻ có khả năng trong nom Tào Uyển Thanh chu toàn, cũng chỉ mỗi mình Khương Ly mà thôi.

Lúc trước, Tào Vũ Sinh định gả Tào Uyển Thanh cho hắn, sau khi bị từ chối chẳng những không tức giận, mà còn dùng một ngàn mai linh thạch, để đổi lấy một cái hứa hẹn, hiển nhiên đã tính đến tình trạng này.

Cổ nhân nói, bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, hắn hôm trước vừa nhận lễ vật của Tào Vũ Sinh, hôm sau liền chiếm đoạt Tào Bang, làm như vậy có chút thất đức.

Cho nên mấy tháng nay, Khương Ly vẫn luôn hành quân lặng lẽ, dành thời gian tu luyện, gia tăng tu vi.

Nhưng sau chuyện Dương Kiếm Chi điệu hổ ly sơn, lẻn vào Tào Bang định b·ắt c·óc Tào Uyển Thanh, Khương Ly liền thay đổi chủ ý.

Hắn quyết định bồi dưỡng Tào Uyển Thanh, biến nàng thành một người cầm quyền thật sự, giúp hắn toạ trấn hậu phương.

Hắn muốn Tào Bang không ngừng phát triển, lấy Bố Hải Thành làm căn cơ, lan rộng ra khắp Thanh Hà Quận, đem Thanh Hà Quận chế tạo thành thùng sắt, thay hắn hắn thu thập tài nguyên, vật tư tu luyện.

Đúc Kiếm Sơn Trang, thì giống như một chỗ tu luyện thánh địa, thay hắn đào tạo nhân tài, thủ hạ tinh anh.

Còn bản thân hắn sẽ suất lĩnh chiến vệ, chinh chiến tứ phương.

Chương 155: Bách Chiến Bách Bại Tây Thành Dũng