Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 157: Câu Thông Hoả Chủng, Thần Hồn Giao Hoà

Chương 157: Câu Thông Hoả Chủng, Thần Hồn Giao Hoà


Tào Uyển Thanh chỉ là một phàm nhân bình thường chưa khai mở thức hải, dẫn tới tâm thần của nàng chỉ là một mảnh hỗn độn. Mà linh hồn thì vẻn vẹn là một đoàn ý niệm nho nhỏ, đang chầm chậm phiêu đãng.

Khương Ly hoá thành hồn ảnh, nhanh chóng tiếp cận đoàn ý niệm đó, vươn tay đem nó ôm vào lòng.

Khương Ly là cường giả, thần hồn cứng cỏi, ngược lại không cảm thấy gì. Nhưng Tào Uyển Thanh thì đã sớm hơi thở như lan, hai má ửng hồng, cả người mềm nhũn như bông.

Trên ý nghĩa nào đó, linh hồn giao hoà thậm chí so với thân thể giao hoà càng mang tới nhiều khoái cảm.

Mặc dù linh hồn của Tào Uyển Thanh hiện tại chỉ là một đoàn ý niệm, nhưng vẫn tồn tại cảm giác, cho nên tiếp xúc trực tiếp với thần hồn của Khương Ly. Dù chưa tiến hành chiều sâu giao hoà, lại như cũ khiến cho nàng cảm nhận được vô tận khoái hoạt, suýt chút nữa trầm mê ở bên trong.

"Ừm" Khương Ly rất nhanh liền phát hiện ra điều này, có chút cổ quái, bản thân hắn không phải lần đầu tiên vận dùng thần hồn, nhưng đa số đều là đối địch hoặc tranh đấu, ngược lại quên mất chuyện đó.

Bây giờ, bắt gặp linh hồn lẫn thân thể của Tào Uyển Thanh phản ứng kịch liệt như vậy, hắn mới sực nhớ ra. Vội vàng dùng ý niệm nhắc nhở:

"Mặc niệm Thôn Hoả Công pháp quyết, ta trợ giúp ngươi câu thông hoả chủng"

Đoàn ý niệm của Tào Uyển Thanh rung động vài lần, xem như đáp lại.

Khương Ly gật gù, tiếp đó hồn ảnh của hắn ôm lấy nó dọc theo thân thể chui xuống đan điền.

Trên đường đi, gặp phải hàn khí tập kích liên miên, nhưng không thể nào ngăn cản được hắn.

Rất nhanh, thần hồn của Khương Ly liền xuất hiện ở trước mặt hoả chủng, mà Tào Uyển Thanh cũng chẳng dám chậm trễ, lập tức sấn tới, tiến hành câu thông.

Chừng nửa khắc đồng hồ sau, nàng rốt cuộc thành công cùng hoả chủng thành lập liên hệ, có thể bắt đầu tu luyện Thôn Hoả Công.

Mọi chuyện xong xuôi, hồn ảnh của Khương Ly hoá thành lưu quang, bay trở về thân thể.

Mở mắt ra, đã thấy Tào Uyển Thanh cả người xụi lơ ngồi ở phía đối diện, hai mắt to ngập nước tựa hồ bãi xuân thuỷ, ngượng ngùng mà nhìn hắn.

Khụ! khụ!

Khương Ly ho khan vài tiếng, từ trong ống tay áo lấy ra mấy tờ thư tín, ngón tay điểm nhẹ một cái, thư tín nháy mắt b·ốc c·háy rừng rực.

Tiếp đó, hắn dùng nội khí bao bọc lấy ngọn lửa, nâng tới trước mặt Tào Uyển Thanh, mỉm cười nói:

"Thử hấp thụ nó xem?"

Tào Uyển Thanh do dự chốc lát, rồi cắn răng vươn tay chạm vào ngọn lửa, đồng thời mặc niệm Thôn Hoả Công.

Công pháp vừa vận chuyển, hoả chủng trong đan điền cộng minh, đồng thời tản ra một cổ hấp lực, đem ngọn lửa hấp thu không còn.

"Hí!"

Tào Uyển Thanh trợn to mắt, khó lòng tin nổi, nàng thật sự đem ngọn lửa cho hấp thu rồi?

Quả thực bất khả tư nghị!

Sau khi sững sờ, là vui mừng khôn xiết, bởi vì nàng cảm nhận được, đạo hoả chủng ở trong đan điền, tựa hồ lớn mạnh hơn một chút, mặc dù một chút này vô cùng nhỏ bé, hầu như không thể phát hiện ra, nhưng nàng có thể cảm nhận được.

Nàng thậm chí còn cảm giác, hoả chủng kia thậm chí phát ra một tia hân hoan, cùng khát vọng.

Nhất thời, Tào Uyển Thanh không khống chế được cảm xúc, ôm chặt lấy Khương Ly, oà khóc.

Nàng rốt cuộc có thể tu luyện.

Nhìn thiếu nữ nước mắt lưng tròng, hai hàng thanh lệ rưng rưng, phối hợp với dung nhan tuyệt thế, bất kể người đàn ông nào cũng sẽ bị kinh động, Khương Ly cũng không ngoại lệ.

Vươn tay vỗ về lưng ngọc, lẳng lặng chờ đợi thiếu nữ phát tiết xong xuôi.

Chừng nửa khắc đồng hồ, Tào Uyển Thanh mới ngượng ngừng chui ra từ trong ngực hắn, luống cuống tay chân.

"Nơi này không thích hợp tu luyện, chúng ta tới diễn võ trường"

"Được" Tào Uyển Thanh nhu thuận gật đầu, chầm chậm đi theo sau lưng hắn.

Diễn võ trường của Tào Bang xây dựng ở khu vực phía đông. Nơi đây là một khoảng sân rộng lớn, đủ để chứa đựng mấy ngàn người cùng lúc. Bốn phía diễn võ trường dựng từng kệ v·ũ k·hí, xếp đầy đủ loại đao thương kiếm kích.

Trên diễn võ trường, có không ít bang chúng đang thao luyện chiêu số, hoặc là đả toạ tu luyện.

Chính giữa diễn võ trường, có mấy gã thất phẩm vũ sư, được bổ nhiệm làm giáo đầu, đang chỉ dậy bọn bang chúng, không khí tương đối náo nhiệt.

Tào Uyển Thanh bất ngờ hiện thân, bọn họ đầu tiên là sững sờ, sau đó nhao nhao hành lễ.

Vô số ánh mắt nóng rực nhìn về phía nàng, một chút bang chúng hô hấp đều ồ ồ lên. Tào Uyển Thanh không chỉ là bang chủ của Tào Bang, còn là một vị tuyệt thế mỹ nhân, dung mạo xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, mặc dù đã được chứng kiến vài lần, bọn họ vẫn như cũ cực kỳ kích động.

Chỉ là khi nhìn thấy người thanh niên đi bên cạnh nàng, bọn họ vội vàng cúi đầu, thu liễm cảm xúc.

Người thanh niên này chính là đương nhiệm phó bang chủ Diệp Phàm, mặc dù rất ít khi xuất hiện ở tổng bộ, nhưng uy danh thậm chí so với phó bang chủ Bùi Tuyên hay bang chủ Tào Uyển Thanh càng thêm sâu nặng.

"Ra mắt bang chủ, phó bang chủ"

Ba tên giáo đầu đưa mắt nhìn nhau, không dám chậm trễ nội vàng chạy tới tiếp đón, nội tâm âm thầm nghi hoặc, hai vị đại nhân vật này tự dưng tới Diễn Võ Trường là có chuyện gì? .

Tào Uyển Thanh lạnh nhạt hỏi:

"Các ngươi ai là người quản sự ở đây?"

Từ trong ba tên giáo đầu, một lão giả cao gầy, thái dương nhô cao, đứng ra ôm quyền: "Chính là lão hủ"

Tào Uyển Thanh gật đầu nói: "Ngươi triệu tập vài vị bang chúng, tới nhà bếp lấy cho ta một chút củi khô tới đây"

"Rõ" Lão nhân mặc dù chẳng biết Tào Uyển Thanh muốn củi khô làm gì, nhưng vẫn không chút do dự sai phái thủ hạ đi làm"

"Các ngươi cứ tiếp tục đi, khỏi cần để ý tới ta"

Tào Uyển Thanh lại dặn dò.

Nói xong nàng liền cùng Khương Ly kiếm một chỗ trống trải ngồi xuống.

Vài khắc trôi qua, lục tục có bang chúng ôm tới từng bó củi, chất đống ở trước mặt hai người bọn họ, cho đến khi chất thành một đống cao quá đầu người, Khương Ly mới phất tay bảo ngừng.

Tiếp theo, hắn nâng chỉ điểm nhẹ, linh hoả từ trong ngón tay bắn ra, đem đống củi thiêu cháy.

Đám bang chúng đang thao luyện ở bốn phía, thấy vậy, đều hiếu kỳ mà chạy tới vây xem, hai mặt nhìn nhau, nhỏ giọng bàn tán.

Đợi lúc ngọn lửa bốc lên cao, Tào Uyển Thanh với nhấc chân tới gần, vươn tay phải ra. Ống tay áo được vén lên cao, lộ ra ngọc thủ trắng muốt không chút tỳ vết.

Bất chợt, nàng trực tiếp đưa tay vào trong đám lửa, khiến cho cả đám bang chúng đều mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, có lòng muốn ngăn cản, nhưng thấy Khương Ly thờ ơ lạnh nhạt đứng ở đó, bọn họ nào dám xen ngang.

Có kinh nghiệm lúc nãy, Tào Uyển Thanh cũng không quá khẩn trương, trong đầu mặc niệm khẩu quyết, thôi động công pháp, chầm chậm vươn cánh tay cùng đám lửa tiếp xúc.

Để tất cả mọi người giật mình kinh hãi đó là hoả diễm ở trước mặt lại chưa hề đốt cháy cánh tay của nàng như trong tưởng tượng, mà thi nhau chen chúc xông về phía nàng, tiếp theo dần dần biến mất.

Chừng mười hơi thở trôi qua, nguyên bản là một ngọn lửa trại cao gần một trượng, đã tắt ngấm, mà than hồng cũng tàn lụi.

Nhất thời, đám võ giả vây xem trợn mắt há mồm, dụi dụi hai mắt, dường như chưa tin vào mắt mình.

Bang chủ lại đem hoả diễm cho hút hết rồi.

Không phải nói bang chủ gặp bệnh n·an y·, chẳng thể tu luyện võ công hay sao, hiện tại lại là chuyện gì xảy ra?

Mà Tào Uyển Thanh lúc này, bởi vì hấp thu lượng lớn hoả diễm, da dẻ đỏ bừng, lảo đảo như say rượu, hiển nhiên đã đạt tới cực hạn.

Khương Ly vội truyền âm nhắc nhở:

"Mau vận công luyện hoá năng lượng của hoả diễm"

"A a được!" Tào Uyển Thanh nghe vậy, vội vàng ngồi xuống, vận chuyển Thôn Hoả Công, luyện hoá năng lượng vừa đoạt được.

Thời gian chầm chậm trôi qua, da dẻ của nàng dần trở lại bình thường, mà khí tức trên thân chợt bùng lên một đoạn nhỏ.

Cửu phẩm sơ kỳ!

Chương 157: Câu Thông Hoả Chủng, Thần Hồn Giao Hoà