Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 169: Kiếm Chỉ Vũ Dương Tông, Thất Huyền Kiếm Tông

Chương 169: Kiếm Chỉ Vũ Dương Tông, Thất Huyền Kiếm Tông


Một tháng sau, khoảng đất rộng phía trước cổng sơn trang, hơn một ngàn Đông Ly Vệ xếp hàng chỉnh tề, thần sắc nghiêm nghị.

Khương Ly mặc giáp trụ màu đen, bên hông đeo Xuân Thu Kiếm, khí thế hiên ngang, lẫm liệt.

Hai bên người hắn, là hai thiếu nữ như hoa như ngọc mặc áo giáp mỏng, một người thì cố gắng bày ra vẻ mặt trang nghiêm, người còn lại thì ngó trước ngó sau, lấm la lấm lét, hai thiếu nữ này chính là Lục Liễu cùng Hồng Miên.

Thiết Khai Sơn mặc trọng giáp, vác cự chuỳ, khoé miệng nhếch lên lộ ra hàm răng vàng khè, hưng phấn chờ mong, bên cạnh y, Tây Thành Dũng đang lung la lung lay chiến giáp trên người, tựa hồ không quen, Hoàng Vạn Quân ôm Long Văn Đao, sắc mặt lạnh lùng vô hỉ vô bi.

Mà La Kiêu thì thỉnh thoảng ngoảnh đầu ngắm nhìn hơn một ngàn chiến vệ đứng ở sau lưng mình, ánh mắt lộ ra vẻ hoài niệm.

Riêng Liên Thành Chiến là vẫn một bộ quần áo màu đen cũ nát, hắn không mặc chiến giáp, bởi vì đối với hắn mà nói, có chiến giáp hay không, không quan trọng. Gặp kẻ địch liền một kiếm chém c·hết, nếu chưa c·hết vậy thì chém hai kiếm.

"Hôm nay chư vị xuất quân, mở ra đại nghiệp của Đúc Kiếm Sơn Trang, Khương mỗ ở đây xin mời chư vị một chén"

Khương Thượng đứng ở trước cổng sơn môn, hai tay bưng lấy bát rượu hô lớn, vẻ mặt tươi cười lộ ra hào khí. Lập tức, từng đám tỳ nữ, bưng theo vò rượu cùng bát lớn, rót cho mỗi người một bát.

"Xin mời trang chủ"

"Mời chư vị!"

"Uống!"

Tất cả mọi người đồng loạt nâng bát, ngửa đầu uống xong.

Rượu uống cạn, Khương Ly bình thản phất tay: "Xuất phát!"

"Tất cả lên ngựa, xuất phát!" Lệ Phi Vũ rống to hạ lệnh, tất cả Đông Ly Vệ theo thứ tự mà nhảy lên chiến mã của mình.

Khương Ly cưỡi khoái mã, phóng về phía trước, chừng một dặm đường rốt cuộc đi qua phường thị.

Hơn ngàn võ giả mặc trọng giáp cưỡi ngựa lao nhanh, lập tức khiến cho võ giả trong phường thị nháo nhác cả lên, vội vàng dạt sang hai bên lề đường, nhường chỗ cho kỵ binh đi qua.

"Hí đây là q·uân đ·ội của phương thế lực nào, lại có uy thế khủng bố như vậy?"

"Ngu xuẩn, bọn họ chạy ra từ trong sơn cốc, tất nhiên là Đông Ly Vệ của Đúc Kiếm Sơn Trang rồi"

"Đông Ly Vệ?"

"Huynh đệ mới đến Đúc Kiếm Phường Thị sao? Ngay cả Đông Ly Vệ cũng không biết!"

"Tiểu đệ đúng là mới tới, mời huynh đài chỉ giáo cho"

"Hắc hắc Đông Ly Vệ chính là đội quân mà Đúc Kiếm Sơn Trang chuyên môn bồi dưỡng được, nhìn đám binh sĩ mặc giáp đen kia rồi chứ, bọn họ tu vi thấp nhất đều là bát phẩm vũ giả. Hơn nữa, nhìn số lượng hẳn là không dưới một ngàn người"

"Hí, lấy bát phẩm vũ giả làm binh sĩ, Đúc Kiếm Sơn Trang thật là hào khí"

Đám võ giả hai bên đường đều kinh sợ cùng hâm mộ.

Trong Đúc Kiếm phường thị chủ yếu là tán tu, cũng không có cao thủ gì, đại đa số đều là cửu phẩm vũ đồ, bát phẩm vũ giả đã xem như tiểu cao thủ, thất phẩm vũ sư thì tựa hồ chỉ có ba bốn người. Mà ở Đúc Kiếm Sơn Trang, bát phẩm vũ giả chỉ có thể làm tiểu binh, nội tình hùng hậu, đủ thấy được lốm đốm.

Đoàn người Khương Ly vừa rời khỏi phạm vi của Đúc Kiếm Sơn Trang, liền giục ngựa hướng về phía Đông Nam Tĩnh phủ mà đi.

Mục tiêu của bọn họ là Vũ Dương Tông.

Vũ Dương Tông nằm ở trên Vũ Dương Sơn Mạch, đây là một chỗ sơn mạch kéo dài liên miên, núi non chập chùng. Từ trung tâm sơn mạch chia ra ba nhánh lớn tản ra ba phía, tổng cộng có mười ba ngọn núi lớn nhỏ khác nhau.

Trụ sở của Vũ Dương Tông nằm ở trên nhánh núi trung tâm, chiếm cứ sáu ngọn núi lớn.

Bên dưới Vũ Dương Sơn là một vùng bình địa, toạ lạc một toà thành nhỏ, nhân khẩu chừng mười vạn.

Toà thành nhỏ này tên là Vũ Dương Thành, là một trong năm toà thành trì ở quận Thanh Hà.

Nhiều năm trước, nguyên bản nơi đây cũng không có Vũ Dương Thành, mà chỉ là một thị trấn nhỏ, là nơi định cư cho gia quyến của đệ tử Vũ Dương Tông.

Thời gian trôi qua, theo tông môn càng ngày càng lớn mạnh, đệ tử truyền thừa từ đời này q·ua đ·ời khác, dân chúng đến định cư ở thị trấn càng ngày càng nhiều.

Vũ Dương Tông liền quyết định xây thành, đồng thời sai phái trưởng lão, chấp sự tới giá·m s·át.

Trong Vũ Dương Thành, cũng dần hình thành mấy cái gia tộc lớn, đều là hậu đại của các đời tông chủ, trưởng lão của Vũ Dương Tông. Lớn nhất tự nhiên là Triệu gia, tiếp đó là Tần gia, Diệp gia và Hàn gia.

Trước đây, Vũ Dương Tông thế lớn, chấp chưởng hai phủ Tế và Giang, tông chủ Triệu Vô Cực nói một không hai, Triệu gia ở Vũ Dương Thành tự nhiên cũng là một nhà độc đại.

Đáng tiếc, lần trước Triệu Vô Cực dẫn theo đại lượng đệ tử, trưởng lão tiến đánh Bố Hải Khẩu, cuối cùng gần như toàn quân bị diệt. Triệu Vô Cực c·hết oan c·hết uổng, mà phe cánh của y cũng tử thương thảm trọng.

Về sau, Đúc Kiếm Sơn Trang còn đổ dầu vào lửa, bất ngờ đánh lén Vũ Dương Sơn, cuỗm sạch tích s·ú·c mấy trăm năm Vũ Dương Tông.

Vũ Dương Tông từ thế lực hàng đầu quận Thanh Hà, hiện tại cao thủ c·hết chín thành, của cải, công pháp cũng bị người ta trộm mất, tự nhiên lòng người bàng hoàng.

Nguyên bản có mấy ngàn đệ tử, trong vòng một đêm trốn chạy gần hết, bọn họ hoặc gia nhập tông môn, thế lực khác hoặc là đầu nhập vào các gia tộc ở Vũ Dương Thành.

Dẫn đến một cái tông môn to như vậy trở thành cái xác không, chỉ còn khoảng hơn một trăm người, hoặc đối với tông môn có lòng cảm mến, hoặc là tu vi thấp kém chẳng có nơi để đi, lựa chọn ở lại.

Vũ Dương Tông đổ rồi, các thế lực khác cũng muốn phân nhau chén canh, nhất là mấy đại gia tộc ở Vũ Dương Thành, càng sôi nổi hơn bao giờ hết.

.....

Vũ Dương Thành, Tần phủ.

Một chiếc bàn tròn gỗ lim, trưng bày đủ loại rượu ngon món ngon.

Ngồi vây quanh bàn tròn, là sáu người cả trai lẫn gái, đang bưng chén rượu, ăn uống linh đình.

Trong đó có ba người tuổi trẻ, hai nam một nữ, lưng đeo trường kiếm, khí chất sắc bén lăng lệ.

"Hừ, Triệu Vô Cực đ·ã c·hết mất xác, Vũ Dương Tông cũng tan đàn xẻ nghé, Triệu gia lại vẫn cho mình là chủ nhân của Vũ Dương Thành, khí thế hung hăng ngang ngược, đúng là không biết thời thế"

Một người đàn ông trung niên mặt tam giác cười lạnh nói, người này là gia chủ của Tần gia tên là Tần Hoài Sương.

"Hắc, hay cho một cái Triệu Vô Cực, một cái tông môn truyền thừa mấy trăm năm, đang vào lúc đỉnh cao, lại nháy mắt suy tàn trong tay hắn, đúng là không tự tìm đường c·hết thì sẽ không c·hết"

"A...đó là Triệu Vô Cực ngu xuẩn, nếu ta là Vũ Dương lão tổ, ở dưới suối vàng nhất định phải bóp c·hết hắn"

Trên bàn rượu, tiếng cười lạnh liên tiếp vang lên.

"Ngay mai mời ba vị sứ giả ra mặt bắt lấy Triệu gia, từ nay về sau toàn bộ Vũ Dương Sơn mạch là của quý tông"

"Yên tâm, chúng ta đã tới đây, tất nhiên sẽ tự mình ra mặt, Triệu gia lão bất tử kia đầu óc ngu dốt, chẳng lẽ còn dám chống lại Thất Huyền Kiếm Tông ta không thành?"

Một người tuổi trẻ kiêu ngạo nói.

Trên bàn rượu, có gia chủ của ba nhà Tần, Diệp và Hàn cùng ba vị đệ tử của Thất Huyền Kiếm Tông.

Gia chủ Diệp gia, Hàn gia trên mặt nở đầy nụ cười nịnh nọt, đừng nhìn ba người tuổi trẻ này chỉ mới hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, nhưng đã có tu vi lục phẩm đại vũ sư, hơn nữa còn là đệ tử nội môn của Thất Huyền Kiếm Tông.

Thất Huyền Kiếm Tông không phải thế lực ở quận Thanh Hà, mà là một trong hai thế lực bá chủ ở quận Ngọc Hà.

Đây là một cái tam phẩm thế lực chân chính, so với Vũ Dương Tông mạnh hơn chẳng biết bao nhiêu lần.

Thất Huyền Kiếm Tông nội tình hùng hậu, đứng đầu là Thất Huyền lão tổ, là một vị vũ vương sơ kỳ, nghe nói bên dưới Thất Huyền lão tổ còn có hai vị tứ phẩm tông sư toạ trấn.

Ba tên đệ tử nội môn này sở dĩ đến đây, là bởi vì Tần gia không lâu trước đó, leo lên một vị đệ tử chân truyền của Thất Huyền Kiếm Tông.

Nữ nhi của Tần Hoài Sương, Tần Ngọc Âm mỹ mạo hơn người, mấy tháng trước ra ngoài du lịch, kết bạn với một vị đệ tử chân truyền của Thất Huyền Kiếm Tông, hai người phương tâm ám hứa, lưỡng tình tương duyệt, cuối cùng Tần Ngọc Âm trở thành đạo lữ của vị đệ tử chân truyền kia.

Cổ nhân nói, một người đắc đạo, gà c·h·ó thăng thiên, Tần gia nhờ vào mối quan hệ của Tần Ngọc Âm mà leo lên Thất Huyền Kiếm Tông, không ngừng lớn mạnh, tụ tập hai nhà Diệp, Hàn dự định xử lý Triệu gia, chiếm lĩnh Vũ Dương Thành.

Chương 169: Kiếm Chỉ Vũ Dương Tông, Thất Huyền Kiếm Tông