Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 198: Bản Công Tử Há Là Loại Người Như Vậy Sao?
"Thiếu chủ!"
Khương Ly vừa trồi lên khỏi mặt nước, đã thấy Cừu Thiên Sát thần thanh khí sảng đứng ở trên bờ, vui vẻ hướng hắn ôm quyền. Hiển nhiên lão đã đem năng lượng ở trong Dược Trì hấp thu gần hết. Tuy vậy, tu vi của Cừu Thiên Sát vẫn dừng lại ở lục phẩm đỉnh phong, chưa hề đột phá ngũ phẩm vũ tướng.
Có điều, mặc dù không đột phá, nhưng khí huyết trên người lão đã cường thịnh hơn trông thấy.
"Nhìn Cừu lão vui vẻ như thế, hẳn là thu hoạch được không ít chứ?"
Cừu Thiên Sát cười nhẹ, vuốt râu dài đáp: "Dược hiệu trong hồ mặc dù không thể khiến Cừu mỗ đột phá tu vi, nhưng cũng trợ giúp ta tăng cường khí huyết. Mấy năm nay bởi vì nhiều lần đột phá thất bại mà thâm hụt khí huyết, hiện tại đã được bù đắp trở về hơn phân nửa."
"Sắp tới Cừu mỗ hẳn là có thể nếm thử đột phá thêm một lần..."
Khương Ly lắc đầu nói: "Tạm thời chưa vội, Cừu lão muốn đột phá, còn cần chuẩn bị kỹ càng hơn"
"Ha ha, xin nghe theo thiếu chủ dặn dò!" Cừu Thiên Sát gật đầu, mười mấy năm nay, lão đã tiến hành đột phá bốn lần, nhưng đều thất bại.
Mỗi lần như thế chẳng những khí huyết thâm hụt mà còn tích luỹ vô số ám thương.
Nên theo tính toán của Cừu Thiên Sát, lão chỉ còn một cơ hội cuối cùng để đột phá, thành công thì khỏi bàn, nhưng nếu thất bại, ám thương bộc phá, chỉ sợ không c·hết cũng thành phế nhân. Cho nên lần này, lão nhất thiết phải chuẩn bị chu toàn.
Đưa mắt nhìn về phía Khương Ly, ban nãy hắn chui xuống đáy hồ thăm dò, đi một lần là hai canh giờ mới trở lại, hẳn là đã đoạt được thứ gì đó. Nhưng lão cũng không dám hỏi han, tuỳ tiện hỏi thăm cơ duyên của người khác chính là đại kỵ.
"Chúng ta đi thôi!"
Khương Ly điều khiển cơ mặt dịch dung thành Tiết Bán Xuyên, nghênh ngang đi từ trong cấm địa ra ngoài.
Bấy giờ, bên ngoài trời đã cuối giờ chiều, mặt trời sắp xuống núi, bên trong nội môn vẫn cực kỳ thưa thớt, hiển nhiên Khí Đan Đại Hội còn chưa kết thúc.
Hai người bọn họ một đường xuyên qua nội môn rồi ngoại môn, cho đến lúc rời khỏi đại môn của Đan Hà Phái vẫn chưa bị ai ngăn cản.
Rời khỏi Đan Hà Phái, Khương Ly điều chỉnh dung mạo trở về ban đầu, còn Cừu Thiên Sát thì khoác lên đấu bồng che kín mặt mũi.
Lúc đi ngang qua quảng trường trung tâm thành, khán giả vây xem vẫn rất đông, Khí Đan Đại Điển tựa hồ sắp bước vào vòng thi đấu cuối cùng.
Liếc qua đám cường giả của tam đại thế lực ở trên đài cao một chút, Khương Ly cười nhẹ, từ bỏ ý định đánh c·ướp bảo khố của Quy Vân Trang và Thạch Gia, bởi vì hôm nay hắn đã kiếm được đầy bồn.
Trở về Hồng Môn khách điếm, dưới lầu một có không ít giang hồ hào khách ngồi uống rượu, nói khoác.
Khương Ly và Cừu Thiên Sát tìm tới một bàn rượu ở tầng hai ngồi xuống, nhàn nhã trò chuyện.
Sau một phen đối thoại, Khương Ly mới biết, Cừu Thiên Sát năm nay sáu mươi bốn tuổi, đột phá tới lục phẩm đỉnh cao đã mười hai năm, chỉ là tư chất, vận khí không tốt, mấy lần đột phá ngũ phẩm đều thất bại.
Hơn nữa, trong người lão mang theo rất nhiều ám thương, tám năm trước mới quyết định gia nhập Đan Hà Phái, tìm cách chữa trị ám thương, cũng như cầu một viên Phá Tướng Đan, dự định đánh cuộc thêm một lần cuối cùng.
Đáng tiếc, lão gia nhập Đan Hà Phái tám năm, cẩn trọng thủ hộ Cấm Địa, nhiều lần trợ giúp Đan Hà Phái xua đuổi ngoại địch, lại ngay cả mặt mũi của Phá Tướng Đan cũng chưa từng thấy qua, nội tâm của lão sớm đã sinh ra bất mãn, ngặt nổi Đan Hà Phái có Trần Thủ Nghĩa làm chỗ dựa, dù lão bất mãn cũng chẳng dám làm càn.
Khương Ly gật gù, trong số ngũ phẩm đan dược mà hắn đoạt được ở bảo khố của Đan Hà Phái, có ba viên Phá Tướng Đan. Trong đó hai viên luyện chế đã lâu, một viên mới luyện chế gần đây.
Đan Hà Phái sở hữu Phá Tướng Đan, lại không muốn cho Cừu Thiên Sát, nguyên nhân rất đơn giản. Đối phương vốn là tán tu, nửa đường mới gia nhập, chứ không phải đệ tử hạch tâm mà bọn họ dạy bảo ra.
Cổ nhân nói, khác máu tanh lòng, Đan Hà Phái chỉ là một cái tân tấn ngũ phẩm thế lực. Tiết Ngọc Xuân là ngũ phẩm sơ kỳ vũ tướng, bởi vì là một vị đan sư nên không giỏi tranh đấu, tuy nhiên lấy tu vi thân phận của hắn đã đầy đủ để trấn trụ Bình Thành.
Nhưng nếu trong tông môn lại ra thêm một vị vũ tướng khác, hơn nữa vị vũ tướng này còn từng sở hữu chiến tích lẫy lừng. Tất nhiên sẽ ảnh hướng tới địa vị của Tiết Ngọc Xuân.
Vì địa vị của mình, hắn sao có thể đem Phá Tướng Đan tặng cho Cừu Thiên Sát cơ chứ?
Hai người trò chuyện chốc lát, mới thấy Lục Liễu, Hồng Miên mò mặt về.
"Công tử thì ra ngươi ở đây?" Lục Liễu dắt tay Hồng Miên lên lầu, bắt gặp Khương Ly đang ngồi trò chuyện với Cừu Thiên Sát thì vội vàng chạy tới kêu lên.
"Khí Đan Đại Hội kết thúc rồi ư?" Khương Ly nghiêng đầu, cười hỏi.
"Chưa nha, vẫn còn vòng cuối cùng nữa, nhưng Đan Hà Phái tựa hồ xảy ra đại sự gì đó, nên Khí Đan Đại Hội bị tạm hoãn á" Lục Liễu lớn giọng đáp, để sắc mặt của Khương Ly cùng Cừu Thiên Sát đều hơi mất tự nhiên.
Hồng Miên thì tò mò nhìn lão nhân ngồi ở đối diện hắn hỏi.
"Công tử, vị tiền bối này là...."
"Đây là Cừu lão, sau này hắn chính là người của chúng ta!" Khương Ly giới thiệu.
"Cừu lão tốt! Ta là Lục Liễu, đây là tỷ tỷ của ta Hồng Miên" Lục Liễu nhanh mồm nhanh miệng nói.
Mà Hồng Miên thì điềm đạm hơn nhiều thi lễ: "Ra mắt Cừu lão!"
"Lão phu có lễ!" Cừu Thiên Sát vội đáp lời, trong đáy mắt lướt qua một tia kinh dị. Hai thiếu nữ trước mặt tuổi tác còn nhỏ, lại đã là lục phẩm đại vũ sư, hơn nữa khí thế trên người vững vàng như bàn thạch, hiển nhiên đã đột phá được một khoảng thời gian.
Mười sáu mười bảy tuổi lục phẩm đại vũ sư, quả thực không có đối lập thì sẽ không có đả kích.
Nhớ năm đó lão trằn trọc bươn chải, nhiều lần vào sinh ra tử, hơn ba mươi tuổi mới đột phá lục phẩm, cùng hai thiếu nữ này so sánh với nhau, chẳng khác gì tu luyện trên thân c·h·ó vậy, để Cừu Thiên Sát hoài nghi nhân sinh.
"Các ngươi xuống lầu, giúp ta bao hết tầng hai của khách điếm, nếu những người khác trở về liền gọi bọn họ tới đây." Khương Ly phân phó.
"Được rồi!"
Đợi thêm nửa canh giờ, rốt cuộc đám Liên Thành Chiến nối đuôi nhau trở về.
Lúc tất cả mọi người có mặt đông đủ, cảm ứng khí tức trên người bọn họ, Cừu Thiên Sát nội tâm choáng váng.
Vốn dĩ, lão còn nghĩ mình gia nhập dưới trướng Khương Ly, hẳn là có thể trở thành cao thủ hàng đầu, ai ngờ tới, bên cạnh hắn lại có nhiều cao thủ như vậy.
Toàn bộ tầng hai, ngoại trừ Khương Ly và hai vị tiểu cô nương kia ra, còn có mười hai người khác, tất cả đều là lục phẩm đại vũ sư trở lên.
Hơn nữa, trong đó có ba người khí tức thâm trầm nặng nề, cùng khí tức trên thân Khương Ly tương tự nhau, để lão nhìn không thấu.
Ngũ phẩm Vũ Tướng.
Mẹ nó! Bốn vị ngũ phẩm vũ tướng, mười một vị lục phẩm đại vũ sư, lại vô thanh vô tức chui vào Bình Thành. Nếu tin tức ấy lộ ra, nhất định sẽ khiến cho ba đại thế lực lo lắng bất an.
"Ha ha ha, thiếu chủ tựa hồ chưa biết, Bình Thành vừa xảy ra chuyện lớn động trời nha" Thiết Khai Sơn cười ha hả nói.
"Ồ chuyện gì vậy Thiết đại ca?" Lục Liễu nghẹo đầu hiếu kỳ hỏi.
"Nghe nói bảo khố của Đan Hà Phái bị tặc nhân trộm sạch, ngay cả cọng lông cũng không lưu lại. Mấy trăm năm tích luỹ biến mất, cao tầng của Đan Hà Phái đã phát điên rồi"
"A, thật sao?" Lục Liễu kinh ngạc hô lên.
Tây Thanh Dũng gật đầu nói: "Đúng rồi, hiện tại toàn bộ Bình Thành thần hồn nát thần tính, đệ tử của ba đại thế lực đang ráo riết truy tìm h·ung t·hủ đây, cũng không biết là tên trộm nào thất đức như vậy, trộm đan dược, bảo vật thì không nói, ngay cả kệ gỗ, rương gỗ cũng lấy sạch, quả thật ăn gà nhai cả xương....ách!"
Gã nói đến đây chợt dừng lại, nháy nháy mắt liếc Khương Ly.
Những người khác cũng tựa hồ nghĩ tới điều gì, đồng loạt đưa mắt nhìn sang.
"Các ngươi nhìn ta làm gì?" Khương Ly không vui nói.
"Công tử...tên trộm kia sẽ không phải là ngươi đi..." Lục Liễu do dự nói.
"Khục!" Khương Ly ho khan một tiếng, quát mắng: "Vớ vẩn, bản công tử há là loại người như vậy sao?"
Đáng tiếc, tất cả mọi người căn bản không tin tưởng lời ấy, có thể vô thanh vô tức trộm sạch bảo khố của Đan Hà Phái, trên đời này tựa hồ chỉ có Khương Ly. Bời vì hắn sở hữu túi trữ vật nha.
Hơn nữa, Khương gia bọn họ cũng không phải chưa từng có tiền án tiền sự. Mấy tháng trước, Đúc Kiếm Sơn Trang mới thừa lúc vắng mà vào cuỗm sạch bảo khố của Vũ Dương Tông đây.
Mà Cừu Thiên Sát cũng cổ quái nhìn Khương Ly, bởi vì hôm nay hắn đóng giả Tiết Bán Xuyên, nghênh ngang đi dạo khắp Đan Hà Phái. Ban đầu, lão còn cho rằng hắn đánh chủ ý tới Dược Trì, hiện tại xem ra bảo khố của Đan Hà Phái cũng thất thủ.
Vị thiếu chủ này....Cừu Thiên Sát há miệng, chẳng biết nói gì cho phải.
Còn một điều lão thắc mắc, là chỉ một mình hắn, làm sao có thể dọn sạch bảo khố của Đan Hà Phái? hơn nữa còn dọn sạch sẽ, một cọng lông cũng không dư thừa?