Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 208: Đệ Ngũ Lâu Chủ Hồng Lâu, Liễu Như Thị

Chương 208: Đệ Ngũ Lâu Chủ Hồng Lâu, Liễu Như Thị


Những ngày sau đó, Khương Ly bắt đầu đo đạc, phân tích đại thế của Bình Thành, đồng thời tiến hành bố trận.

Khác với Bố Hải Thành, Bình Thành sở hữu một loại địa thế tương đối đặc biệt, cực kỳ phù hợp để bố trí trận pháp hộ thành. Cho nên Khương Ly bỏ ra hai ngày quan sát, tính toán địa mạch, thế núi, cuối cùng dựng nên một cái tam chuyển trung phẩm trận pháp.

Trận pháp này lấy Bình Sơn làm giới, lấy Dược Trì của Đan Hà Phái làm trận cơ, tổng cộng có bốn mươi chín cái mắt trận, bao phủ toàn bộ Bình Thành ở bên trong.

Sở dĩ Khương Ly chỉ bố trí tam chuyển trung phẩm trận pháp là bởi vì trong tay hắn không đủ nguyên thạch, thứ hai là lấy địa thế của Bình Thành, mặc dù chỉ là tam chuyển trung phẩm đại trận, nhưng uy lực lại bức thẳng tam chuyển thượng phẩm.

Một khi trận pháp được bố trí xong, trừ phi có cường giả lẻn vào trong nội thành, trực tiếp xử lý cao tầng của Bình Thành. Nếu không tòa thành trì này hầu như bất khả chiến bại.

Ròng rã bảy ngày, đại trận hộ thành rốt cuộc được bố trí xong xuôi, Khương Ly đem một cái trận bàn giao cho La Kiêu đồng thời tuyên bố, bổ nhiệm y làm đương nhiệm thành chủ. Cừu Thiên Sát, Tiết Ngọc Xuân làm phó thành chủ.

Mà La Kiêu sau khi trở thành thành chủ Bình Thành lập tức tuyên bố tuyển mộ võ giả, bắt đầu công cuộc chế tạo kỵ binh.

Tin tức ấy vừa truyền ra, lập tức hấp lượng lớn võ giả trẻ tuổi tới đăng ký, bởi vì đãi ngộ của kỵ binh quá mức hậu hĩnh, không thua gì đệ tử nội môn của tam đại thế lực. Có điều, La Kiêu đối với thủ hạ yêu cầu vô cùng nghiêm khắc. Tư chất tối thiểu phải đạt từ trung giai trở lên, đồng thời còn cần khảo sát tâm tính, đức hạnh...

Cho nên võ giả đến đăng ký rất nhiều lại phần lớn đều bị loại.

Trận pháp ở quanh Dược Trì của Đan Hà Phái cũng được Khương Ly thăng cấp và bố trí tụ nguyên trận, hấp dẫn thiên địa nguyên khí, đem nó chế tạo thành cấm địa đúng nghĩa.

Dù sao trận pháp ở dưới đáy Dược Trì liên tục ngưng tụ ra Đại Địa Linh Dịch, có ý nghĩa rất lớn đối với hắn, nên Khương Ly cần phải đề phòng vạn nhất.

Bố trí trận pháp, quy hoạch lại Bình Thành, ngót nghét nửa tháng trôi qua, Khương Ly đang tính toán chuẩn bị trở về Đúc Kiếm Sơn Trang, thì chợt nghe hạ nhân bẩm báo có người muốn gặp hắn.

"Liễu chưởng quỹ muốn gặp ta?" Trong phủ thành chủ, Khương Ly ngồi ở trên chủ vị ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy, bên cạnh Liễu chưởng quỹ còn có một vị cô nương che mặt, thân phận không rõ, nhưng Liễu chưởng quỹ đối với nàng ấy cực kỳ cung kính!" Hạ nhân giải thích.

"Mời bọn họ vào đây!" Khương Ly khoát khoát tay nói.

Hạ nhân nhận lệnh đi ra, chốc lát liền quay trở lại, phía sau lưng gã là Liễu chưởng quỹ cùng một nữ nhân mặc váy trắng che mặt.

"Gặp qua Khương thiếu chủ!" Liễu chưởng quỹ ôm quyền nói, ngôn ngữ cực kỳ cung kính.

Trận chiến mấy hôm trước giữa Khương Ly và Trần Thủ Nghĩa, lão được tận mắt chứng kiến. Nhìn thấy Khương Ly thủ đoạn thông thiên, chính diện đánh bại một vị tông sư trung kỳ, tiếp đó trở tay khống chế Bình Thành. Thủ đoạn phúc vũ phiên vân, khó lòng tưởng tượng nổi.

Mà nữ nhân mặc váy trắng đứng sau lưng lão thì tinh tế đánh giá Khương Ly, trong đôi mắt trong trẻo ngập nước, mang theo mấy phần tò mò, cùng hiếu kỳ.

"Liễu chưởng quỹ tìm ta có chuyện gì sao?" Khương Ly nhàn nhạt hỏi.

Liễu chưởng quỹ lắc đầu nói: "Là chủ nhân nhà ta muốn gặp Khương thiếu chủ"

"Chủ nhân nhà ngươi?" Khương Ly nhíu mày, chợt bên tai vang lên một giọng nói:

"Hồng Lâu Liễu Ẩn ra mắt Khương thiếu chủ"

Đây là một giọng nói khéo léo, hoạt bát, tựa hồ có chút ngây thơ của trẻ con.

Nghe được giọng nói trẻ con kia, hẳn ai cũng nghĩ đó phải là một cô gái xinh đẹp ngọt ngào tuổi thanh xuân, còn trẻ con, ngọt ngào. Nhưng lúc Khương Ly nhìn xuống, thì phát hiện đối phương là một nữ tử khoảng hai mươi tuổi, mặc một bộ y phục cung đình xinh đẹp, cùng váy dài quấn khăn choàng che mặt, tóc dài như mây trôi. Đôi mắt linh hoạt của nàng không chỉ tràn đầy ánh sáng khôn tả, mà còn tràn đầy sự trẻ con, không phải là sự trẻ con mà nàng nên có ở độ tuổi của mình.

Vừa nhìn qua, hắn lập tức cảm nhận được đây là một nữ nhân rất phức tạp và không ai có thể đoán được nàng ta đang nghĩ về điều gì. Dù là ai đi chăng nữa, chỉ cần nhìn ngắm nàng ta, đều sẽ không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tuyệt vời của nàng, nhưng cũng không khỏi cảm thấy tiếc cho nàng.

Người đẹp vô song ấy thực chất là một người mang khuyết tật. Bao tay và tà áo dài chẳng thể che giấu được sự dị tật của bàn tay trái và bàn chân trái.

Nhìn dáng vẻ của nữ nhân trước mặt, Khương Ly hơi suy tư chốc lát, liền nhận ra thân phận của đối phương, bèn thấp giọng hỏi:

"Cô nương chính là đệ ngũ lâu chủ của Hồng Lâu Mi Vu Quân, Liễu Như Thị?"

"Chính là th·iếp thân!" Liễu Như Thị hồi đáp, âm thanh vẫn như cũ ngọt ngào, hoạt bát, dễ nghe.

"Ồ" Khương Ly gật gật đầu.

Liễu Như Thị, tên thật là Liễu Ẩn, tiểu tự là Mi Vu, bởi vì say mê bài từ: "Ngã kiến thanh sơn đa vũ mị. Liệu thanh sơn kiến ngã ứng như thị" mà lấy tên tự là Như Thị.

Liễu Như Thị là một trong Hồng Lâu Bát Diễm, đứng hàng thứ năm, cũng là lâu chủ đệ ngũ lâu, năm nay tròn hai mươi bảy tuổi, tu vi ngũ phẩm hậu kỳ, thiên phú tuyệt luân. Ngoài ra, nàng còn có một thân phận khác, đó chính là Hồng Nhan Bảng thứ bốn mươi sáu, danh xưng Phong Cốt Tằng Tuấn Liễu Như Thị.

Nghe nói, dung nhan của Liễu Như Thị xinh đẹp diễm lệ, nếu không phải tay chân bị ẩn tật, chỉ sợ có thể xếp hạng trước mười trên Hồng Nhan Bảng.

Khương Ly thu hồi suy nghĩ, vươn tay nói:

"Mời hai vị ngồi"

Đợi Liễu Như Thị cùng Liễu chưởng quỹ ngồi xuống ghế, hắn với cất tiếng hỏi:

"Liễu lâu chủ tìm ta có chuyện gì sao?"

Liễu Như Thị nhoẻn miệng cười nói: "Th·iếp thân nghe nói Khương thiếu chủ tuổi trẻ tài cao, khí độ hơn người, lấy làm hâm mộ, bèn tới đây bái kiến, hiện tại gặp mặt quả thực không phụ lòng mong đợi"

"Lâu chủ quá khen!" Khương Ly gật đầu, nhàn nhạt đáp, sắc mặt bất biến, không lộ chút cảm xúc.

Liễu Như Thị thấy vậy, ánh mắt loé lên dị sắc. Nàng là lâu chủ của đệ ngũ lâu, lại bởi vì có chút tư sắc mà mỗi ngày gặp gỡ không ít thiên chi kiêu tử. Chỉ là những người này đối mặt với nàng nếu không cực lực lấy lòng thì cũng có gắng thể hiện ra tài hoa, để nhận được sự chú ý.

Nếu được Liễu Như Thị khen ngợi một câu, lập tức thụ sủng nhược kinh, hoặc đầy mặt vui mừng.

Nhưng Khương Ly thì khác, hoàn toàn xem nàng giống như hồng phấn khô lâu, để Liễu Như Thị nội tâm nghẹn khuất, không biết mở lời như thế nào.

Lại nghe Khương Ly thản nhiên hỏi:

"Nếu lâu chủ tới tìm ta chỉ là để bái kiến, vậy thì đã gặp xong, ngươi có thể ra về"

"Đây là hạ lệnh trục khách sao?" Liễu Như Thị khẽ nhướng mày liễu, nội tâm thầm nghĩ trách Khương Ly không hiểu phong tình.

Chợt uyển chuyển nói: "Khương thiếu chủ chớ vội, th·iếp thân tới tìm thiếu chủ thật là có việc, đúng hơn là muốn cùng thiếu chủ hợp tác"

"Hợp tác?" Ánh mắt Khương Ly loé lên, hứng thú hỏi: "Liễu lâu chủ muốn hợp tác thế nào?"

"Khương thiếu chủ hẳn là biết rõ, Hồng Lâu chúng ta chuyên môn kinh doanh thanh lâu, khách điếm, phòng trà, chi nhánh có mặt khắp Thanh Châu. Cho nên tin tình báo cực kỳ nhanh nhạy. Hồng Lâu có thể cung cấp tình báo cho ngươi"

Liễu Như Thị nói.

"Vậy lâu chủ muốn cái gì?"

"Cũng không có gì, chỉ cần tương lai Hồng Lâu gặp khó khăn, thiếu chủ ra tay tương trợ là được"

"Ah" Khương Ly khẽ nhếch miệng.

Liễu Như Thị nói hợp tác, đúng hơn hẳn là đầu tư đi. Hồng Lâu thấy Khương Ly có tiềm năng, cũng như nắm giữ lực lượng nhất định, cho nên muốn trước giờ đầu tư hắn. Chỉ cần thay hắn cùng cấp tình báo, đổi lại ngày sau Khương Ly mạnh lên sẽ cung cấp sự bảo hộ cho các nàng.

Đừng nhìn Hồng Lâu cường đại, cường thế như vậy, nhưng thế lực nhìn chằm chằm các nàng cũng không ít. Dù sao, nữ nhân xinh đẹp trong Hồng Lâu thật là nhiều, mỗi người sắc nước hương trời. Đã là nam nhân ai chả thích nữ nhân xinh đẹp, hơn nữa còn là tuyệt thế mỹ nhân.

Cho nên vì sinh tồn, Hồng Lâu lựa chọn dựa vào cường giả, hoặc là thông hôn, hoặc là đầu tư, bán ân huệ....

Khương Ly không có hứng thú với mỹ nhân của Hồng Lâu, nhưng đối với năng lực tình báo của tổ chức này lại rất có hứng thú, vì vậy, đối với đề nghị của Liễu Như Thị hắn tương đối động tâm.

"Nếu Khương mỗ nhớ không nhầm, Hồng Lâu các vị tựa hồ đã nương nhờ vào Dương sứ quân, cớ gì còn tìm tới ta?" Khương Ly khẽ hỏi.

Liễu Như Thị cười khổ, thành thật nói: "Dương Minh Công thế lớn, chúng ta nào dám phản kháng, chỉ là Hồng Lâu muốn tồn tại, tự nhiên không thể đặt trứng vào cùng một giỏ. Hồng Lâu tám lâu chủ, ngoại trừ ba vị tỷ tỷ chống đỡ Dương Minh Công ra, năm người còn lại mỗi người tự tìm một vị thiên kiêu để hợp tác. Mà th·iếp thân lựa chọn Khương thiếu chủ"

Chương 208: Đệ Ngũ Lâu Chủ Hồng Lâu, Liễu Như Thị