Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 235: Nam Vực Cổ Thuật?

Chương 235: Nam Vực Cổ Thuật?


Grào

Hư ảnh chiến thần vừa hình thành, chợt ngửa đầu cuồng hống, tản ra trùng trùng uy áp. Tiếp theo, hư ảnh nâng lên chiến kích hướng về phương hướng của đại quân Ngư Cổ Doanh nặng nề quét qua.

Mỗi một kích đánh xuống, uy lực không thua gì một kích của Vũ Vương cường giả bình thường, lập tức lấy mạng gần trăm người.

G·i·ế·t G·i·ế·t G·i·ế·t

Đối mặt với lực lượng kinh khủng của quân hồn, Ngư Cổ Doanh chiến sĩ không hề run sợ, mà chiến ý càng nồng, vẫn cứ liều mạng xông lên.

"Đối thủ của ngươi là ta"

Bành!

Thẩm Vận nhẹ nhàng lướt tới, nắm tay gầy guộc phút chốc chuyển thành màu hoàng kim, toàn thân toả sáng như liệt nhật, tiếp theo đó một luồng ánh quyền xé rách hết thảy, mạnh mẽ chấn động mà ra.

Ánh mắt của Diệp Bạch Quỳ co rụt, vội vàng rướn người về sau, đồng thời nâng bát xà mâu lên đâm về phía trước.

Chỉ nghe một tiếng kim loại giao kích vang lên,

Khí kình dư ba tản ra bốn phía, Diệp Bạch Quỳ bị đẩy lùi về sau bảy bước, mà Thẩm Vận cũng lùi về sau ba bước.

Trong lòng cả hai đều lộ ra vẻ kinh dị.

Thẩm Vận kinh ngạc Diệp Bạch Quỳ tu vi thâm hậu, ban nãy đánh phá mê trận màn sáng rồi toàn lực ngăn trở phản chấn đại trận, những tưởng y đã sớm dầu hết đèn tắt, không ngờ Diệp Bạch Quỳ vẫn giữ lại nhiều thực như thế.

Đối diện Diệp Bạch Quỳ cũng âm thầm động dung, y tự nhiên biết bên người Khương Ly tồn tại một vị Vũ Vương cường giả, cứ nghĩ chỉ là một vị tán tu, không nghĩ đối phương lại sở hữu lai lịch lớn.

"Đại Nhật Thần Công, Sát Quyền, ngươi là cường giả của Thẩm thị?"

Diệp Bạch Quỳ trầm giọng hỏi.

"Không sai!" Thẩm Vận cười nhẹ, sấn người lên, Sát Quyền liên miên đấm tới, mỗi một quyền đều mang theo kình thế giống như phiên giang đảo hải.

Diệp Bạch Quỳ thần sắc nghiêm nghị, ánh mắt lướt qua một tia đắng chát.

Từ trước đến giờ, y vẫn giữ lại vài phần thực lực, nhằm đối phó với cao thủ bên phía Khương Ly. Nếu đối phương xuất thân tán tu, chỉ cần đem tên Vũ Vương kia đ·ánh c·hết, bọn họ còn có cơ hội sống sót rời đi.

Nhưng hiện tại, cơ hội sống sót đã gần như bằng không.

Thẩm thị là một trong bát đại thế gia ở Đại Nguỵ Vương Triều, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng trước giờ tương đối điệu thấp, rất hiếm khi có đệ tử rời khỏi Hùng Châu.

Mặc dù vậy, trước nay chẳng ai dám coi thường Thẩm thị, bởi vì Thẩm thị ngoài là bát đại thế gia ra, còn có một người con rể bất phàm, chính là Trấn Tây Vương Từ Kiêu.

Võ công của Thẩm thị, nổi danh nhất phải kể đến hai môn thiên giai võ học là Đại Nhật Thần Công và Sát Quyền.

Đại Nhật Thần Công chia làm chín tầng, nghe nói tu thành tầng thứ chín, thậm chí có thể ngưng tụ ra một vầng mặt trời ở sau lưng, mặt trời đó có thể đốt hải phần thiên, đây là một môn công pháp chí cương chí dương, vô cùng bá đạo.

Còn Sát Quyền, cũng là một môn quyền pháp cực kỳ nổi danh, thường được đem so sánh với Tồi Tâm Chuỳ của Bắc Hải thế gia ở Đại Ly Vương Triều.

Sát Quyền chỉ gói gọn trong ba thức là Sát Tâm, Sát Thần và Sát Tuyệt.

Mỗi một thức đều sở hữu uy lực kinh thiên động địa, nhất là thức cuối cùng Sát Tuyệt, chiêu này chỉ công không thủ, kích phát sát tâm tới mức đỉnh điểm, quyền pháp nhanh không thể tả nổi, quyền kình hùng mạnh cường tuyệt, càng đánh càng hăng, coi như Vũ Vương cao thủ cũng phải nhượng bộ lui binh.

Diệp Bạch Quỳ hít sâu một hơi, hiện tại đã không còn đường lui, vậy thì y cũng khỏi cần cố kỵ.

G·i·ế·t!

Bát xà mâu kịch liệt run lên, cùng Thẩm Vận chiến thành một đoàn, mỗi chiêu mỗi thức đều là liều mạng.

Phía bên khác, Ngư Cổ Doanh đã áp sát mà tới, cơ hồ dùng t·hi t·hể của đồng bạn để mở đường, chính thức thuyết minh cái gì gọi là hung hãn không s·ợ c·hết, mỗi giây mỗi phút đều có chiến sĩ c·hết đi, ngã xuống mặt đất, nhưng đồng bạn t·ử v·ong cũng không thể ngăn cản bộ pháp của bọn họ, ngược lại còn kích phát thêm chiến ý cùng lệ khí, để cho khí tức của Ngư Cổ Doanh vốn tiêu điều xơ xác, càng thêm tàn bạo.

Nháy mắt, hai bên rốt cuộc đánh giáp lá cà.

"Biến trận!" Lệ Phi Vũ gào thét, tám ngàn Đông Ly Vệ lập tức chuyển đổi trận thế, không còn ngưng tụ quân hồn, mà chuyển sang nguyên thuỷ tác chiến. Dù sao vận dụng quân hồn quá mức hao tổn khí huyết cùng tâm lực, chỉ có thể dùng làm đòn phủ đầu hoặc át chủ bài.

Nếu là đội quân bình thường, đối mặt với quân hồn, sớm đã quân tâm tan rã, hoảng loạn bỏ trốn, nhưng bên phía Ngư Cổ Doanh thì ngược lại, quân hồn càng hung hãn, bọn họ chiến ý càng nồng.

Đông Ly Vệ dĩ dật đãi lao, đại chiến từ nãy tới giờ chưa từng hao binh tổn tướng, lại đã đem kẻ địch giải quyết gần một phần ba, thành quả như thế để cho sĩ khí của tất cả chiến vệ tăng lên đến cực hạn.

Từng người cuồng hống, nhiệt huyết sôi trào, cầm lấy chiến kích, dựa theo trận hình mà tràn tới, cùng đối phương quyết chiến, bọn họ tựa hồ bị quyết tâm của Ngư Cổ Doanh ảnh hưởng, từng người hai mắt đỏ bừng, quyết tử chiến, dù vẫn lạc ở đây cũng không oán không hối.

Khí tức trên thân Khương Ly đột nhiên biến đổi, mang theo một loại cổ lão thê lương, phảng phất từ trong bức hoạ cổ xưa bước ra.

Diệp Bạch Quỳ cùng Thẩm Vận đang giao chiến, đồng thời kinh ngạc nhìn về phía hắn, nội tâm nao nao có cảm giác là lạ, chỉ là không đợi bọn họ hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì một đợt chú ngôn tối nghĩa chợt vang vọng khắp Kỳ Liên Sơn Mạch.

Tiếp theo, một đạo quang mang từ trong tay của Khương Ly tản ra, hướng về phía Đông Ly Vệ mà bao phủ tới, đem hơn tám ngàn chiến vệ bao khoả ở bên trong.

Trong nháy mắt, tám ngàn chiến vệ, tất cả đều cảm thấy huyết dịch của bản thân bỗng nhiên sôi trào lên, bên ngoài thân thể càng tràn ngập một tầng hào quang đỏ thẫm, làm cho bọn họ kìm lòng không được sinh ra chiến ý cháy rực như lửa, ngay cả hô hấp cũng trở nên ồ ồ.

Tu vi của đám chiến vệ chưa hề thay đổi, nhưng khí huyết lại cất cao lên một đoạn, thực lực cũng tăng mạnh.

"Nam Vực Cổ Thuật?" Cả Thẩm Vận và Diệp Bạch Quỳ nội tâm đều co rụt, mỗi người thần sắc khác biệt.

Thẩm Vận thì giật mình kinh ngạc, mà Diệp Bạch Quỳ thì càng thêm ảo não.

Chính mình rốt cuộc đối mặt với loại quái vật gì?

Khương Ly sắc mặt vẫn bình thản như thường, chú ngôn trong miệng hơi biến đổi, ngón tay điểm nhẹ, lại từng đạo quang mang rơi vãi ra ngoài, rơi xuống trên người Đông Ly Vệ.

Đám chiến vệ bị hào quang bao phủ ở bên trong, nháy mắt chợt sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ, cùng cảm giác khi vận dụng chiến trận giống nhau, nhưng càng thêm khăng khít, đây là loại cảm giác tất cả mọi người chặt chẽ liên hệ cùng một chỗ, đồng sanh cộng tử với nhau.

"Quả nhiên là Nam Vực Cổ Thuật" Thẩm Vận thầm nghĩ, ánh mắt hơi đổi, lần này lão đã hoàn toàn khẳng định, Khương Ly còn nắm giữ thủ đoạn của Cổ Sư.

Thẩm Vận vốn cho rằng, chính mình đã hiểu rõ Khương Ly, nhưng giờ khắc này lão mới biết, chính mình hiểu rõ, chẳng qua là một chút hiểu tượng bên ngoài mà thôi, trên người thiếu niên này còn ẩn giấu quá nhiều bí mật.

"Không hổ là đại năng chuyển thế!" Thẩm Vận thì thào.

Cũng chỉ có đại năng chuyển thế mới có thể sở hữu nhiều thủ đoạn kinh người như vậy, đầu tiên là tu luyện như ăn cơm uống nước, nắm giữ vô số công pháp mạnh mẽ, còn là một vị đế trận sư, tiện tay liền chế tạo ra loại thần vật như túi trữ vật, tu vi thần niệm đạt tới cảnh giới Hiển Hoá, hiện tại còn biết Nam Vực Cổ Thuật.

Lão thật không rõ, còn thứ gì mà Khương Ly không biết.

Vũ Giới có năm cái võ vực là Đông Vực, Tây Vực, Nam Vực, Bắc Vực và Trung Vực.

Đa số võ giả đều tu luyện võ đạo chính thống, nhưng ở Nam Vực còn một phương thức tu hành khác chính là Cổ Sư.

Cổ Sư chuyên môn nuôi dưỡng cổ trùng, dùng cổ trùng g·iết địch, cũng tu luyện Cổ Thuật, sở hữu uy lực ly kỳ cổ quái.

Đương nhiên, hai loại thuật pháp vừa rồi của Khương Ly cũng chẳng phải cái gì Nam Vực Cổ Thuật mà là Lạc Thuật.

Từ lúc xuyên việt tới Vũ Giới đến nay, Khương Ly phát hiện ra, bởi vì thiên địa pháp tắc khác biệt, cho nên có rất nhiều thủ đoạn của hắn bị hạn chế, nhưng cũng có một chút thủ đoạn có khả năng sử dụng.

Ví dụ như thần niệm chi lực hay Thiên Nhân Pháp Mục, tiếp đó là Lạc Thuật, thời gian gần đây hắn còn vô tình phát hiện, thứ này đồng dạng có thể sử dụng.

Lạc Thuật là muôn hình vạn trạng, chính là đại sát khí mà Lạc Dân dựa vào lúc giao đấu với Kiếp Tộc.

Lạc Dân chiến sĩ chủ tu khí lực, khí huyết dồi dào, lại có thêm Lạc Thuật gia trì, trong thời gian ngắn có thể chống đỡ Kiếp Khí ăn mòn, để bọn họ có khả năng cùng Kiếp Tộc chiến đấu sòng phẳng.

Ở trong mộng cảnh, hắn đi theo Lão Hầu Gia, học được rất nhiều loại Lạc Thuật bá đạo, trước nay bởi vì thần niệm mạnh mẽ, rất ít khi dùng đến, hôm nay tới Vũ Giới, vừa vặn có cơ hội sử dụng.

Chương 235: Nam Vực Cổ Thuật?