Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 236: Diệp Bạch Quỳ C·h·ế·t Đứng, Ngư Cổ Doanh Tử Chiến Không Lùi
Hai loại Lạc Thuật, một loại là Thị Huyết Thuật, một loại là Sinh Mệnh Toả Liên.
Thị Huyết Thuật làm cho võ giả dũng mãnh vô song, Sinh Mệnh Toả Liên để cho mấy ngàn võ giả trở thành một cái đoàn thể, liên kết thành một khối, chỉ cần không phải nhận lấy v·ết t·hương trí mạng, ví dụ như c·hặt đ·ầu, chém ngang thân...thì sở hữu thương thế đều sẽ chia đều cho mấy ngàn người, v·ết t·hương lớn chuyển hóa thành v·ết t·hương nhỏ. Nếu kết hợp với Kinh Dương Thần Trận, càng giống như diều gặp gió, quả thực bách chiến bách thắng thần quân.
Ngư Cổ Doanh chiến sĩ hùng hổ áp sát, Khương Ly vỗ túi trữ vật, lấy ra Xuân Thu Kiếm, gầm lớn:
"G·i·ế·t!"
Tiếp theo đơn phương độc mã vọt vào chính giữa đại quân của đối phương, Xuân Thu Kiếm bắn ra kiếm quang nóng rực, những nơi kiếm quang đi qua, Ngư Cổ Doanh chiến sĩ căn bản không thể ngăn cản, b·ị c·hém cho huyết nhục bay tứ tung.
Phía sau lưng hắn, tám ngàn Đông Ly Vệ cũng dốc toàn bộ lực lượng, nguyên một đám chiến vệ giống như cắt tiết gà, ngao ngao hống lớn, tay cầm chiến kích phối hợp đâm xuống.
Nhất thời khí huyết quây cuồng, kình khí nổ tung vang trời, mỗi một lần hợp kích đi qua, Ngư Cổ Doanh chiến sĩ không c·hết cũng trọng thương.
Từ phía trên nhìn xuống, liền chứng kiến được tám ngàn Đông Ly Vệ giống như một làn sóng lớn, lấy Khương Ly dẫn đầu, quét ngang mà tới, đem Ngư Cổ Doanh bao phủ vào bên trong, mỗi chỗ đi qua, kẻ địch giống như rơm rạ bị cắt đứt mà ngã xuống mặt đất.
Ngư Cổ Doanh nhân số vốn ít hơn, mỗi người sớm đã tinh bì lực tẫn, sao bì kịp đại quân Đông Ly Vệ được hai loại Lạc Thuật gia trì, nháy mắt đã b·ị c·hém g·iết mấy trăm người.
Vừa mới bắt đầu, cán cân thắng lợi đã nghiêng về bên phía bọn Khương Ly.
Dù là như thế, Ngư Cổ Doanh chiến sĩ cũng không hề lui lại, từng binh sĩ đều hung hãn không s·ợ c·hết, dù trên người chồng chất v·ết t·hương, vẫn như cũ xông lên, nhất quyết tử chiến.
Cả mảnh chiến trường lập tức hoá thành một cái cối xay thịt lớn, đem từng vị từng vị binh sĩ tinh nhuệ quấy thành thịt nát.
Phía bên này, Thẩm Vận cùng Diệp Bạch Quỳ sớm đã rời xa chiến trường, đánh lên tận đỉnh núi, mỗi nơi đi qua, đất đá đổ sụp, Thiên Hạc Sơn vốn bị chẻ làm đôi, lần nữa bị san thành bình địa.
Bên trên chiến trường, Khương Ly sát ý ngập trời, không biết đã g·iết biết bao nhiêu Ngư Cổ Doanh chiến sĩ, hơn hai ngàn chiến sĩ sớm đã bị g·iết c·hết còn chưa đầy một nửa, bên phía Đông Ly Vệ mặc dù có quân trận cùng hai đại Lạc Thuật bảo hộ, lại cũng bắt đầu xuất hiện t·hương v·ong.
"Thiếu chủ coi chừng!" Ngay tại lúc này, bên tai chợt truyền tới âm thanh hô lớn của Trần Thủ Nghĩa.
Khương Ly cũng không quay đầu, trở tay hướng về phía sau trảo tới.
Keng!
Một tiếng kim loại giao kích vang lên, tay của hắn đột ngột bắt lấy lưỡi của một thanh trường kiếm, thanh kiếm này chẳng biết làm từ chất liệu gì, lại trong suốt vô hình, nếu không nhìn kỹ, rất khó phát hiện ra, hơn nữa cấp bậc cũng rất cao, bị hắn dùng tay bóp chặt lại không bị bóp vỡ.
Nheo mắt nhìn sang, chỉ thấy sau lưng hắn chẳng biết lúc nào xuất hiện một đạo thân ảnh lén lút.
"Sát thủ?"
"Kiền Sát, Địa tự cấp sát thủ của Sát Lục Điện"
Người kia khàn giọng nói, tiếp đó một vòng hàn quang tách ra, một thanh chuỷ thủ đã hướng về yết hầu của Khương Ly quẹt tới, tốc độ cực kỳ nhanh khó lòng đoán định.
Sát Lục Điện là tổ chức sát thủ lớn nhất Vũ Giới, cũng là tổ chức điên cuồng nhất, coi trời bằng vung.
Sát thủ ở Sát Lục Điện được phân thành ba cấp là Thiên, Địa, Nhân, mỗi cấp lại phân ra tam tinh.
Ba cấp bậc sát thủ đó, đối ứng với hạ tam phẩm, trung tam phẩm và thượng tam phẩm võ giả.
Kiền Sát có tu vi tứ phẩm tông sư, là một vị Địa cấp tam tinh sát thủ, không nghĩ lại ẩn núp ở trong Ngư Cổ Doanh, làm một gã phó tướng.
Sát thủ của Sát Lục Điện từ trước đến nay thanh danh hiển hách, không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là lôi đình nhất kích, võ giả cùng cấp, ít người có thể tránh thoát bọn họ á·m s·át.
Nhưng Khương Ly lại ngoảnh mặt làm ngơ, xoay người, một tay giữ chặt vô hình trường kiếm, tay khác hung hăng đâm một cái.
Keng! Phốc
Hai âm thanh đồng loạt vang lên, một âm thanh như kim loại v·a c·hạm, một âm thanh sắc ngọt của mũi kiếm nhập vào trong da thịt.
"Aaaa" Kiền Sát gào lớn một tiếng, đau đớn vô cùng, sắc mặt càng đại biến, bởi vì chuỷ thủ của mình cắt lên cổ Khương Ly, chỉ tạo thành một vết xước nhỏ, mà Xuân Thu kiếm thì đâm trúng ngực hắn, thân kiếm đỏ rực mang theo cương khí nóng bỏng, sắc bén, khiến cho v·ết t·hương cháy sém, đau đớn vô cùng.
Lui!
Kiền Sát không dám dây dưa chần chờ, thân hình hoá thành hắc quang, cấp tốc lùi về sau.
Y là sát thủ của Sát Lục Điện, gia nhập Ngư Cổ Doanh là vì hoàn thành nhiệm vụ, cũng không muốn vô duyên vô cớ m·ất m·ạng ở đây.
"Muốn đi...?" Khương Ly hừ lạnh, bàn tay to hung hăng nắm tới, trong miệng quát lớn: "Cút lại đây cho ta!"
Tiếng nói vừa dứt, từ trong lòng bàn tay của hắn toả ra một cỗ hấp lực, Kiền Sát cả kinh, chỉ cảm thấy cả người mình giống như bị một bàn tay vô hình nắm lấy, sau đó không thể khống chế hướng về phía Khương Ly mà bay đi, nháy mắt đã đến trước mặt hắn.
Sát thủ như bọn họ, thường thường một kích không trúng, sẽ xoay người bỏ trốn mất dạng, bất kể là nhục thân cường độ hay đấu pháp lâu dài đều rất thông thường, cho nên lúc bị Khương Ly túm đến trước mặt, liền thần sắc đại loạn, ra trức giãy dụa, muốn tránh thoát, chỉ là dù gã giãy dụa như thế nào cũng không thoát nổi giam cầm.
Khương Ly nâng quyền lên, hướng về phía đầu của hắn đấm một nhát.
Rầm rầm
Đường đường tông sư cường giả, Địa tự cấp tam tinh sát thủ của Sát Lục Điện, bị Khương Ly nện cho nát đầu, xương sọ cùng óc chia năm xẻ bảy, văng tung toé bốn phía, thân thể không đầu té ngã trên mặt đất.
Ực!
Nhìn thấy thảm cảnh của Kiền Sát, hai vị tông sư vũ tướng còn lại là Phong Vu Tu cùng Cổ Hằng gian nan nuốt nước miếng, nhưng bọn họ cũng không dám lơ là, bởi vì Trần Thủ Nghĩa cùng Thiết Khai Sơn và Tây Thành Dũng đã hung hăng đánh tới.
Trần Thủ Nghĩa ngăn cản Phong Vu Tu mà Thiết Khai Sơn cùng Tây Thành Dũng hợp sức ngăn trở Cổ Hằng.
Phía bên khác, trận chiến giữa Diệp Bạch Quỳ và Thẩm Vận cũng đi đến hồi kết, chỉ thấy toàn thân Diệp Bạch Quỳ bốc lên cương khí màu đỏ rực như máu, truyền vào bát xà mâu, giống như huyết hà ngập trời, dị thường khủng bố. Y mặc dù là tam phẩm trung kỳ Vũ Vương, kim thân vô lậu, cương khí dồi dào, nhưng hiện tại cũng đã sức cùng lực kiệt.
Có điều trên thực tế, đây mới là thời điểm y khủng bố nhất.
Bởi vì Diệp Bạch Quỳ biết chính mình hẳn phải c·hết không thể nghi ngờ, cho nên hiện tại y đã không thèm để ý tới sinh tử, cực hạn thăng hoa, bộc phát ra chiêu thức mạnh nhất của mình.
Diệt Tuyệt Cửu Kích đệ bát thức - Diệt Tuyệt.
Đón lấy một kích của Diệp Bạch Quỳ, sắc mặt Thẩm Vận lộ ra vẻ ngưng trọng, lão không dám chần chờ, lập tức cương khí trên người phồng lên, đem Đại Nhật Thần Công vận chuyển đến cực hạn, sau lưng lão ẩn ẩn hiện ra một vầng đại nhật.
Cường đại cương khí ngưng tụ tại một điểm, khủng bố tuyệt luân, một quyền đánh ra, tốc độ nhanh đến cực hạn, không khí nổ tung, cổ khí thế kia bao phủ toàn bộ Thiên Hạc Sơn, giống như một vòng xoáy, quất bay tất cả.
Sát Quyền đệ nhị thức - Sát Thần.
Quyền kình sáng chói cùng lưỡi mâu v·a c·hạm với nhau, phát ra một t·iếng n·ổ vang kinh thiên động địa.
Thẩm Vận b·ị đ·ánh ngược về sau, đâm vào vách núi đối diện, không rõ sống c·hết, mà Diệp Bạch Quỳ thì đứng thẳng tại chỗ, vững như tường đồng, chỉ là khí cơ trên cơ thể y ngay tại thời khắc này đã dập tắt
"Tướng quân!"
Bên dưới chiến trường, đám người Phong Vu Tu, Cổ Hằng đồng thời bi thiết hô lên, ánh mắt lộ ra vẻ bi thống, cũng biết rõ, bọn họ hôm nay, nhất định là thập tử nhất sinh, không nghĩ đến người vẫn lạc trước tiên lại là thống lĩnh của bọn họ.
Diệp Bạch Quỳ vừa ngã xuống, trận chiến cũng dễ dàng hơn nhiều, thêm nửa canh giờ sau, tất cả chiến sĩ của Ngư Cổ Doanh đều b·ị c·hém g·iết sạch sẽ, toàn bộ chiến trường khắp nơi t·hi t·hể la liệt, máu chảy thành sông, huyết khí ngập trời.
Tám ngàn Đông Ly Vệ, mặc dù chiếm giữ rất nhiều ưu thế, nhưng lúc cận thân chém g·iết, vẫn tử chiến gần một ngàn người, những chiến vệ còn lại đều mang theo khác biệt trọng thương.
Khương Ly, Trần Thủ Nghĩa, Thiết Khai Sơn, Tây Thành Dũng, Hoàng Vạn Quân hay đám Lệ Phi Vũ toàn thân đều là máu tươi, giống như huyết nhân.
Khương Ly thở nhẹ một hơi, còn may chính mình bố trí trận pháp, tiêu hao phần lớn thực lực của Ngư Cổ Doanh, nếu không công bình đối chiến, Đông Ly Vệ rất khó chiếm được phần thắng, bởi vì Ngư Cổ Doanh quá mạnh.
Đây là đội quân mạnh nhất mà hắn từng đối mặt từ lúc tới Vũ Giới.