Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 247: Văn Đế Di Tàng, Lục Nguyên Châu Sở Thuộc

Chương 247: Văn Đế Di Tàng, Lục Nguyên Châu Sở Thuộc


Tâm sự chốc lát, Khương Ly mới biết, so với chính mình, Tô phu nhân quả thực trắc trở hơn rất nhiều.

Tô phu nhân xuyên đến Vũ Giới, trở thành nhị tiểu thư của Tô gia, là một cái thế gia nhỏ ở Kế Thành, trực thuộc Thiên Châu. Vị nhị tiểu thư kia cũng đồng dạng tên là Tô Thuyên, dung mạo cùng nàng giống nhau đến tám phần.

Sau khi làm quen thân phận, nàng bắt đầu biểu hiện ra thiên phú xuất chúng cộng thêm tài kinh thương hơn người, ngắn ngủi một tháng, trợ giúp Tô gia mở rộng thế lực không ít, đồng thời chiếm được vị trí quan trọng trong gia tộc.

Dự định ban đầu của nàng và Khương Ly giống nhau, là âm thầm phát triển lực lượng chuẩn bị cho tương lai chiếm đoạt Lục Nguyên Châu. Thời gian đầu, mọi chuyện khá là thuận lợi, cho đến khi tên tuổi của nàng vô tình được ghi lên Hồng Nhan Bảng, hơn nữa còn là Hồng Nhan Bảng thứ mười.

Cũng bởi vì thế mà sau đó xảy ra đủ loại biến cố, cuối cùng Tô gia bị diệt, bản thân nàng phải chạy trốn khỏi Thiên Châu.

Càng xui xẻo hơn là thuyền của nàng vừa khởi hành không bao lâu, liền gặp ngay bão lớn, chìm nghỉm giữa biển rộng.

Tô phu nhân may mắn sống sót, trôi dạt vào một chỗ hải vực xa xôi, nơi đây tồn tại vô cùng vô tận hải thú. Nếu là người khác, coi như Vũ Vương, Vũ Tôn cũng phải c·hết không thể nghi ngờ.

Nhưng Tô phu nhân may mắn sở hữu một loại thần hồn bí thuật có thể khống chế hải quái. Hơn nữa nàng còn hiểu không ít đan phương, có thể trợ giúp hải quái tiến giai.

Lấy tài trí của mình, chưa đầy nửa tháng, Tô phu nhân đã thuyết phục hết thảy hải quái lĩnh chủ ở trong hải vực ký kết khế ước với nàng, đồng thời trợ giúp bọn chúng đột phá thất phẩm, trở thành Vương cấp hải quái.

Tiếp theo, nàng suất lĩnh vô số hải quái hướng về phía Nộ Triều Đảo, g·iết c·hết đương nhiệm vua hải tặc Cừu Thiên Nguy, trở thành tân chủ nhân của Nộ Triều Thành.

Nửa năm trước, sau khi hoàn toàn ổn định Nộ Triều Thành, nàng dẫn theo thủ hạ cùng bầy hải quái tiến đánh Thiên Châu, khai chiến mới Doanh thị.

Mượn nhờ sức mạnh của hải quái, trong vòng hai tháng, Tô phu nhân liên tiếp đại thắng, gần như huỷ diệt hải quân của Doanh thị. Bên cạnh đó, nàng còn cho thủ hạ tập kích mấy toà thành trì ven biển, quấy cho trời long đất lở.

Mãi cho tới khi Doanh thị chịu không nổi, chủ động cầu hoà, đem h·ung t·hủ tiêu diệt Tô gia là Doanh Thiếu Dương giao cho nàng, cũng như bồi thường số tiền lớn, Tô phu nhân mới chịu buông tha.

Mà nàng cũng trở thành Ngọc La Sát nữ vương như hiện tại.

Nghe xong chuyện của Tô phu nhân, Khương Ly nhẹ nhàng cảm khái, tiếp theo hắn đem những gì mình đã trải qua kể cho nàng, để thiếu nữ ngẩn người lắng nghe.

Hai người bọn họ một bên uống rượu, một bên trò chuyện, thoáng cái đã uống hơn mười vò.

"Sắp tới, Khương công tử dự định làm thế nào?" Tô phu nhân chợt hỏi.

"Mở rộng thế lực, bồi dưỡng thủ hạ, chiếm đoạt Lục Nguyên Châu" Khương Ly thản nhiên nói.

Tô phu nhân cười bảo: "Lục Nguyên Châu hiện giờ nằm trong tay sáu đại siêu thoát thế lực, lấy thực lực của chúng ta, tạm thời chưa đủ khả năng chiếm lấy, nhưng nếu nhẫn nhịn thêm mười, hai mươi năm, liền không quá khó khăn"

Khương Ly đồng dạng mỉm cười nói: "Cả ta lẫn Tô phu nhân đều cao điệu như vậy, chúng ta muốn lẳng lặng tăng cường thực lực, người khác sẽ cho phép sao?"

"Không cho phép nha!" Tô phu nhân đáp: "Thiên hạ hợp lâu sẽ phân, phân lâu lâu sẽ hợp, Đại Nguỵ Vương Triều cuối cùng nhất định chỉ còn lại một tiếng nói duy nhất"

"Đúng thế!" Khương Ly nói: "Hơn nữa, đối thủ của chúng ta trong tương lai không chỉ là những thế gia, tông môn ở Đại Nguỵ, mà là các thế lực siêu thoát, bọn họ đứng ở trên đỉnh thần đàn của Vũ Giới đã gần ba trăm năm, thực lực khó lòng đoán định. Hai ta muốn c·ướp Lục Nguyên Châu từ túi của bọn họ, chẳng khác nào đoạt thức ăn từ trong miệng hổ, không những cần phải gia tăng tu vi của bản thân mà còn phải bồi dưỡng ra thế lực đủ mạnh"

Tô phu nhân dùng ngón tay vẽ vòng tròn ở trên bàn, hỏi: "Mục tiêu đầu tiên của Khương công tử hẳn là viên nguyên châu trong tay Đại Nguỵ hoàng thất chứ?"

Khương Ly nói: "So với năm viên khác, thì viên nguyên châu này dễ hơn đôi chút!"

Tô phu nhân lắc đầu: "Cũng chưa chắc, có rất nhiều thế lực đang nhìn chằm chằm nó đây. Hơn nữa, nghe nói viên nguyên châu đó cũng không nằm trong tay Đại Nguỵ hoàng thất, mà được cất giấu ở Văn Đế di tàng"

"Văn Đế di tàng?" Khương Ly nhíu mày, lần đầu tiên nghe thấy bốn chữ này.

Tô phu nhân giải thích: "Văn Đế tên thật là Ngô Xương Văn là con trai thứ hai của Võ Đế Ngô Quyền. Ba trăm năm trước, hắn suất lĩnh Đại Nguỵ duệ tốt, áp đảo quần hùng, đạt được nguyên châu, mượn nhờ nguyên châu mà tu vi bạo tăng, một đường đột phá Thiên Nhân cảnh, đem Đại Nguỵ Vương Triều bước lên thần đàn, trở thành siêu thoát thế lực"

"Tuy nhiên, hơn năm mươi năm trước, thọ nguyên của hắn đã cạn kiệt, bèn xây dựng một cái bí tàng, bên trong cất giấu đại lượng của cải, công pháp, đặc biệt là một trong sáu viên nguyên châu, Hoả Nguyên Châu"

"Nghe nói bí tàng này được ẩn giấu ở một nơi bí mật, chỉ có lịch đại Nguỵ Đế mới biết được, bên cạnh đó, muốn mở ra bí tàng, cũng cần huyết thống của hoàng gia"

"Các thế lực lớn ở Đại Nguỵ Vương Triều hay hai Vương Triều lân cận, trong tối ngoài sáng thúc đẩy c·hiến t·ranh, ngoại trừ hoành đồ bá nghiệp ra, còn là vì chiếm được Văn Đế di tàng cùng Hoả Nguyên Châu"

Khương Ly nghe thế, trầm ngâm suy tư. Hắn cũng đoán ra Văn Đế vì sao phải cất công xây dựng một cái di tàng, đơn giản là vì bảo hộ dòng dõi Ngô gia không bị diệt mà thôi.

Ngô thị hoàng thất, từ đời Võ Đế, Văn Đế đến Thánh Đế đều là nhân vật đại tài, thiên phú tuyệt luân, dẫn dắt Đại Nguỵ Vương Triều đạt tới đỉnh cao, nhất là lúc Văn Đế còn trị vì, Đại Nguỵ Vương Triều ở Trung Vực duy ngã độc tôn, tất cả các quốc gia lớn nhỏ khác đều phải cúi đầu xưng thần.

Nhưng từ sau khi Thánh Đế băng hà, vận khí của Đại Nguỵ hoàng thất giống như đã dùng xong. Ngô gia đệ tử tư chất đều rất kém, dù có lượng lớn tài nguyên chồng chất lên, thành tựu cao nhất cũng là tứ phẩm tông sư, tam phẩm Vũ Vương lác đác không có mấy, chớ nói chi Vũ Tôn.

Đại Nguỵ hoàng thất có thể kéo dài chính thống đến nay, chủ yếu là do Văn Đế đau khổ chèo chống.

Mấy năm trước, con cháu Ngô thị ngược lại đi ra một vị thiên tài, chính là tiền nhiệm Nguỵ Đế Ngô Xương Hạo, đáng tiếc lúc ấy Văn Đế đã đạo diệt, các thế lực lớn không còn quá mức cố kỵ, tiền nhiệm Nguỵ Đế còn chưa kịp trưởng thành, đã bị g·iết c·hết.

Lấy thực lực của Ngô thị, quả thực không thể giữ nổi Hoả Nguyên Châu, nếu đem nó đặt ở trong cấm cung, chỉ sợ hoàng cung sẽ sớm trở thành sạp hàng cho các cường giả sớm tối ghé thăm.

"Còn năm viên nguyên châu khác thì sao?" Khương Ly hỏi.

Tô phu nhân nói: "Theo nô gia biết thì sáu viên nguyên châu bao gồm Hoả Nguyên Châu, Hồn Nguyên Châu, Âm Nguyên Châu, Dương Nguyên Châu, Kim Nguyên Châu và Mộc Nguyên Châu"

"Trong đó, Hoả Nguyên Châu giấu ở trong Văn Đế di tàng, Hồn Nguyên Châu do Bạch Ngọc Kinh nắm giữ, Âm Nguyên Châu do Thiên Nhai Hải Các nắm giữ, Dương Nguyên Châu do Thông Thiên Tự nắm giữ, Kim Nguyên Châu do Kiếm Sơn nắm giữ còn Mộc Nguyên Châu do Đạo Cung nắm giữ."

"Lục nguyên châu không biết là bảo vật cấp độ gì, nhưng có thể cải biến một phương tiểu thiên thế giới, coi như đặt ở Đông Hoang cũng là bảo vật có thể gặp không thể cầu"

Khương Ly nói: "Nếu ta đoán không lầm thì sáu viên nguyên châu kia, hẳn là ẩn chứa sáu loại đạo nguyên"

"Đạo nguyên? Sao công tử biết được?" Tô phu nhân thốt lên.

Đạo nguyên là loại lực lượng cao cấp nhất thiên địa, thông thường chỉ có Thánh Nhân mới có khả năng nắm giữ. Tên đầy đủ là Đại Đạo Bản Nguyên.

Đạo Nguyên là cấp độ cao nhất của ý cảnh, đã đạt tới cấp độ của đạo.

Võ giả tu luyện ý cảnh từ thấp đến cao, theo thứ tự là Chân Ý, Đạo Ý, Chưởng Vị Đạo Cảnh cùng Đạo Nguyên.

Võ giả đạt tới cấp bậc Chưởng Vị Đạo Cảnh, liền có thể chấp chưởng đại đạo của một phương thế giới rồi. Nhưng so với Đạo Nguyên thì chẳng tính là gì.

Cho nên ở Đông Hoang, một món đồ vật l·ây n·hiễm chút ít Đạo Nguyên liền đủ khiến cho vô số võ giả tranh đoạt kịch liệt.

Khương Ly khẽ động thần niệm, trong lòng bàn tay hắn từ từ ngưng tụ một viên đá ngũ sắc, toả ra ánh sáng nhu hoà.

"Viên đá này, xuất phát từ Mai Cốt Chi Địa, bên trong ẩn chứa một lượng nhỏ Hồn Đạo Đạo Nguyên. Rất có thể là bởi vì thời gian dài tiếp xúc với Hồn Nguyên Châu, cơ duyên xảo hợp mà l·ây n·hiễm hồn đạo lực lượng...."

Tô phu nhân mắt đẹp nóng rực, điều đọng thần niệm tản ra, chạm lên ngũ sắc kỳ thạch, rồi khẽ tán thưởng:

"Quả nhiên là đồ tốt, công tử vận khí không tệ!"

"Nếu như Lục Nguyên Châu là do Đạo Nguyên ngưng tụ mà thành, vậy thì có thể lý giải, vì sao loại tồn tại như Hoàng tiền bối cũng muốn đoạt được thứ này"

Chương 247: Văn Đế Di Tàng, Lục Nguyên Châu Sở Thuộc