Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 256: Thánh Hoả Quật, Khương Thần Cơ Chấn Kinh

Chương 256: Thánh Hoả Quật, Khương Thần Cơ Chấn Kinh


Khương Thần Cơ giải thích:

"Thánh Hoả Quật chính là cấm địa của Đúc Khí Tông ta, cũng xem như một trong những gốc rễ lập thân của Đúc Khí Tông. Bên trong hoả quật, mỗi trăm năm đều sẽ đản sinh một đoá Địa Mạch Thanh Hoả"

Trong khi nói chuyện, lão ngửa lòng bàn tay ra, trên lòng bàn tay hiển hiện một đoá hoả diễm màu xanh lục, tựa như ngọc lục bảo, nhiệt độ nóng rực đem không khí xung quanh đốt cho vặn vẹo. Đoá hoả diễm này vừa xuất hiện, Địa Mạch Linh Hoả trong đan điền của Khương Ly lập tức điên cuồng nhảy loạn như gặp phải đại địch. Sắc mặt của Khương Ly cũng hơi thay đổi, thì thào:

"Bát phẩm dị hoả...."

Khương Thần Cơ thu hồi hoả diễm, nhìn về phía đan điền của Khương Ly nói:

"Lão phu có thể cảm nhận được, dị hoả trên người ngươi cùng với dị hỏa của ta là cùng một chủng loại. Xem ra nó chính là đoá dị hoả mà Khương Thái Hư tộc thúc để lại ở Đúc Kiếm Sơn Trang chứ?"

Khương Ly gật đầu, nói: "Đúng vậy! Vãn bối trong tay đã có dị hoả, đoá dị hoả kia, tiền bối liền để cho người khác đi thôi. Chỉ là nếu được, ta muốn vào Thánh Hoả Quật một lần, được chứ?"

"Chuyện đó ngươi cứ nói với tiểu Lệ một tiếng là được, hắn sẽ an bài giúp ngươi!" Khương Thần Cơ khoát tay, tiếp sau hơi dừng lại một chút, nhìn Khương Ly thật sâu rồi hỏi:

"Ngươi thật sự không muốn học luyện khí thuật?"

Khương Ly chẳng những nắm giữ lục phẩm dị hoả, còn là một vị hiếm thấy Tinh Thần Niệm Sư, nghe nói trận pháp tạo nghệ cũng rất cao, cực kỳ phù hợp để học tập luyện khí thuật, nếu bỏ qua quả thực phung phí của trời.

Nhìn ánh mắt chân thành của đối phương, Khương Ly thở dài một tiếng, buông ra hai tay nói:

"Lấy trình độ của ta hiện tại, sợ rằng Khí Tôn dạy không nổi"

"Ngươi nói cái gì...?" Khương Thần Cơ ngẩn người, cứ tưởng mình vừa nghe lầm, nhưng thấy bộ dạng nghiêm túc của Khương Ly, hiển nhiên tên tiểu tử trước mặt chẳng phải đang nói đùa. Lão không nhịn nổi mà ngửa đầu lên trời cười ha hả.

Lão là ai, chính là Đại Nguỵ Khí Tôn, trên đời này trừ Thiên Nhân cường giả ra, còn ai có tạo nghệ luyện khí mạnh hơn lão. Trên đời này, lại có ai lão không dạy nổi cơ chứ.

Cuồng vọng!

Nếu là kẻ khác Khương Thần Cơ đã một chưởng đem đối phương đánh bay rồi, nhưng Khương Ly vốn dĩ không tuân theo sáo lộ ra bài, cho nên lão chỉ cười to chốc lát liền ngừng, nhìn chằm chằm hắn, trầm giọng hỏi:

"Ý của ngươi là trình độ luyện khí thuật của lão phu không bằng ngươi!"

Khương Ly thành thật đáp: "Cũng có thể xem như vậy"

Ngông cuồng, quá ngông cuồng!

Khương Thần Cơ râu mép phình lên, chỉ tay về phía Khương Ly nói:

"Tốt tốt tốt, vậy ngươi biểu diễn cho lão phu xem một chút chính mình có bao nhiêu cân lượng?"

Khương Ly không nói gì, cởi một cái túi trữ vật bên hông ra, ném cho lão rồi nói:

"Vật này do ta luyện chế, mời Khí Tôn nhìn qua, nếu ngươi có thể luyện chế ra một cái tương tự, ta liền bái ngươi làm thầy"

Nói xong, hắn khẽ ôm quyền rồi xoay người rời đi, chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.

Khương Thần Cơ ngẩn người tại chỗ, vô ý thức bắt lấy túi vải, chau mày, vẻ giận dữ ban nãy đã biến mất không còn tăm tích. Cúi đầu tinh tế đánh giá túi vải trong tay mình, chốc lát sau, ánh mắt của lão bỗng nhiên co rụt, bàn tay cầm lấy túi vải khẽ run run.

"Đây là...đây là..."

Lấy tầm mắt của Khương Thần Cơ, tự nhiên nhìn ra sự bất phàm của túi trữ vật.

Nhìn ngắm từng đạo trận văn ở trong và ngoài túi vải, thần sắc của lão say sưa như thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, lâu lâu thở dài cảm thán vài tiếng.

"Vỏ túi làm từ Tuyết Tằm Ti, nội bộ lấy Không Gian Thạch làm vật dẫn. Túi vải này nhìn như bé nhỏ, lại ẩn chứa bốn trượng không gian, quả thực thần hồ kỳ kỹ. Bên ngoài túi vải có một cái tổ hợp trận văn, tương đương với thất phẩm, miệng túi có một cái cấm chế, đồng dạng là thất phẩm. Nhưng tổ hợp trận văn dùng để câu thông không gian ở bên trong Không Gian Thạch với ngoại giới, đã đạt tới bát phẩm. Túi vải tầm thường này, lại tương đương với một kiện thất phẩm thần binh"

"Nếu nó quả thật là do Khương Ly tiểu tử kia luyện chế, vậy trình độ luyện khí lẫn trận pháp của hắn, hẳn là đã đạt tới bát phẩm rồi"

"Khục khục!" Khương Thần Cơ ho khan, ném túi trữ vật xuống bàn, cảm thấy mất cả hứng.

Chính mình nghiên cứu luyện khí thuật hơn một trăm năm mới đạt tới bát phẩm luyện khí sư, tự xưng là Đại Nguỵ Khí Tôn, nhưng thành tựu chỉ tương đương với một tiểu tử chưa đầy hai mươi tuổi, nghĩ đến, những năm qua chính mình quả thật sống trên thân c·h·ó.

"Thế gian làm sao lại có loại yêu nghiệt như vậy?" Khương Thần Cơ ngẩn người tại chỗ, ngẫm lại chính mình tựa hồ thật không dạy nổi Khương Ly nha.

Lần đầu tiên trong đời, lão cảm giác thất bại như vậy.

Ngẩn người chốc lát, Khương Thần Cơ chợt thu hồi tinh thần, tiếp theo hừ lạnh một tiếng nói:

"Lão phu cũng không tin!"

"Tiểu Lệ!"

"Tại!" Phía trước cửa hàng xuất hiện một lão nhân thân hình lực lưỡng, chẳng ai khác chính là Lệ Hồng Vũ.

Khương Thần Cơ nói: "Ngươi tới bảo khố, lấy tất cả Không Gian Thạch tới đây cho ta?"

Lệ Hồng Vũ gật đầu ôm quyền, định xoay người rời đi.

"Chờ chút!" Khương Thần Cơ nói thêm: "Đưa tiểu tử kia dẫn tới chủ phong, cấp bậc đãi ngộ liền tương đương với trưởng lão, không liền cùng tông chủ giống nhau đi"

"Khục!" Lệ Hồng Vũ nghe thế, suýt nữa sặc nước bọt tại chỗ. Trước đó lão chủ nhân để cho Khương Ly làm đệ tử hạch tâm, đã vô cùng hậu ái rồi. Hiện tại thậm chí còn cho hắn đãi ngộ cùng tông chủ giống nhau????

Nếu không phải tuổi tác chênh lệch, lão thậm chí còn cho rằng Khương Ly chính là con ruột của lão chủ chủ nhân mất. Mặc dù nội tâm âm thầm nhổ nước bọt, nhưng Lệ Hồng Vũ vẫn gật đầu, hướng về phía Nghênh Khách Phong mà đi.

.......

Nghênh Khách Điện, Khương Ly nằm trên ghế tựa phơi nắng, bên cạnh có tỳ nữ trẻ tuổi pha trà, tương đối nhàn nhã.

"Để Khương thiếu chủ đợi lâu!"

Lệ Hồng Vũ chậm rãi đi vào trong sân, chắp tay nói. Ánh mắt nhìn về phía Khương Ly ngoài khách khí còn có thêm mấy tia tìm tòi cùng kinh dị. Thiếu niên này ban nãy đã nói gì với lão chủ nhân, để ông ta coi trọng hắn như vậy.

"Lệ lão nghiêm trọng, ta cũng chưa đợi bao lâu" Khương Ly mỉm cười, thỉnh đối phương ngồi xuống.

Lệ Hồng Vũ lắc đầu nói: "Mời Khương thiếu chủ đi theo ta tới chủ phong"

"Được rồi!" Khương Ly gật đầu, đứng dậy đi theo lão ta.

Đúc Khí Tông chiếm cứ toàn bộ Hồng Lĩnh Sơn Mạch.

Toà sơn mạch này được mệnh danh là Hoan Châu đệ nhất danh sơn, toàn bộ sơn mạch có chín mươi chín ngọn núi, nơi đây nguyên khí nồng đậm, chính là một chỗ phúc địa.

Chủ phong của Đúc Khí Tông, nằm ở chính giữa Hồng Lĩnh Sơn Mạch, là một ngọn núi cao chừng ngàn trượng, rừng cây tươi tốt, mây mù lượn lờ, phía trên đỉnh núi lờ mờ có thể thấy được từng toà lầu các liên miên.

Chủ phong gọi Triêu Dương Phong, là nơi tông chủ cùng các đời thái thượng trưởng lão an cư, cũng là ngọn núi quan trọng nhất ở Đúc Khí Tông.

Thông thường chỉ có đệ tử hạch tâm mới có tư cách tu luyện ở Triêu Dương Phong, vậy nên mặc dù ngọn núi này tương đối rộng lớn, điện đài san sát, lại không có bao nhiêu người.

Khương Ly được Lệ Hồng Vũ an bài ở một toà cung điện rộng rãi tên là Thiên Tuyền Cung. So với Nghênh Khách Điện ở Nghênh Khách Phong mà nói, Thiên Tuyền Cung xa hoa hơn nhiều.

Chẳng những không gian rộng rãi, trước sân có hồ nước, hương đình, giả sơn...mà nồng độ thiên địa nguyên khí cũng vô cùng nồng đậm, gấp bốn lần ngoại giới, ngoài ra còn có vài tên thị nữ như hoa như ngọc th·iếp thân chiếu cố, quả thực thoải mái đến cực điểm.

Đối với cách chiêu đãi của Đúc Khí Tông, Khương Ly mười phần hài lòng, nhàn nhã uống trà phơi nắng.

Lại không biết chuyện này sớm đã lưu truyền khắp nội môn.

"Các ngươi biết không nghe nói hôm nay Hồng Vũ tiền bối từ bên ngoài mang về một người thiếu niên, trực tiếp an bài hắn nghỉ ngơi ở trong Thiên Tuyền Cung"

"Cái gì? Là thật sao?"

"Là thật, chính ta tận mắt chứng kiến mà. Chậc, cũng không biết thiếu niên kia có địa vị gì lại nhận đãi ngộ như vậy, phải biết không phải khách nhân nào cũng có thể ở lại Thiên Tuyền Cung đấy. Nơi đó bình thường chỉ tiếp đón cấp bậc Vũ Tôn cường giả trở lên ah"

"Chẳng lẽ hắn là truyền nhân của cái thế lực siêu thoát nào?"

"Ai biết được?"

Bên trong một chỗ lương đình, một đám thanh niên đang trò chuyện, chủ đề của bọn họ tự nhiên là về Khương Ly.

Đúng lúc này, có một thiếu nữ mặc quần áo võ sĩ màu đen, tóc dài cột thành đuôi ngựa, chậm rãi đi ngang qua, nghe đám người trò chuyện, hơi nhíu mày, cao giọng hỏi:

"Các ngươi nói, Hồng Vũ tiền bối mang về một thiếu niên, hắn tên là gì?"

Đám thanh niên quay đầu nhìn sang, nhìn thấy dung nhan của thiếu nữ, từng người lập tức lộ ra vẻ kính ý cùng hâm mộ.

"Là Thanh Hàn sư tỷ"

"Gặp Thanh Hàn sư tỷ"

Thiếu nữ khẽ gật đầu xem như đáp lại, nhìn về phía một gã thanh niên mặc áo bào tím, chuyện vừa rồi chính là gã tiết lộ. Người kia vội đáp:

"Bẩm Thanh Hàn sư tỷ, ta cũng không biết thiếu niên kia tên là gì, nhưng hắn hiện tại đang nghỉ ngơi ở Thiên Tuyền Cung, sư tỷ có thể tự mình tìm hiểu"

Chương 256: Thánh Hoả Quật, Khương Thần Cơ Chấn Kinh