Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 297: Một Kiếm Phá Giáp Hai Ngàn Sáu, Một Người Đồ Sạch Ngư Cổ Doanh
Đám cường giả ngồi ở đây, đa phần đều là trụ cột, cao tầng của các thế lực lớn, tự nhiên không phải người ngu, nháy mắt liền hiểu được tình thế trước mắt.
Có thể nói, hiện tại, bất kể là thế lực hay hậu trường, thì Khương Ly đã không thua kém Dương Minh Công quá nhiều.
Phải biết, để dựng nên cơ đồ như ngày hôm nay, Dương Minh Công phải hao tốn ba mươi năm. Mà Khương Ly chỉ cần một năm rưỡi ah.
Hiện tại, thứ mà Khương Ly thua kém Dương Minh Công đó là địa bàn và mức độ kiểm soát đối với Thanh Châu mà thôi.
Trong lúc mọi người đang trầm tư suy nghĩ, thì Cố Mi Sanh lần nữa lên tiếng:
"Còn một tin tức khác, mặc dù không liên quan tới Đông Ly thiếu chủ, nhưng cũng có quan hệ với Đúc Kiếm Sơn Trang"
"Tin tức gì?" Hạ Vũ Minh vội vàng hỏi.
"Hạ gia chủ hẳn là từng nghe qua chuyện thời gian trước, Thanh Dương Kiếm Tông ra đời vị Thanh Dương kiếm chủ đời tiếp theo chứ?"
"Tựa hồ có chuyện ấy" Hạ Vũ Minh gật đầu.
"Ừm" Người đàn ông cao gầy như cây tùng ngồi ở bên cạnh Hạ Vũ Minh chợt cất tiếng nói:
"Chuyện này Liên mỗ biết rõ hơn ai hết, ta cũng tận mắt chứng kiến vị tân kiếm chủ kia"
Người đàn ông vừa lên tiếng tên là Liên Chiến, ngoại hiệu Kiếm Si là cốc chủ đương đại của Hận Kiếm Cốc, tu vi tứ phẩm hậu kỳ.
Hạ Vũ Minh nghi hoặc hỏi:
"Chẳng lẽ vị tân kiếm chủ này có liên quan với Đúc Kiếm Sơn Trang"
Cố Mi Sanh còn chưa đáp thì Liên Chiến đã nói:
"Hạ huynh đoán đúng, quả thật có liên quan. Nếu Liên mỗ nhớ không nhầm, Thanh Dương kiếm chủ đời tiếp theo là một vị tiểu cô nương tên là Khương Tuyết, tựa hồ là biểu tỷ của Đông Ly thiếu chủ"
"Ầy" Tất cả mọi người trong lều vải đều khẽ tặc lưỡi. Không nghĩ trên đời lại có sự trùng hợp như vậy, mà Đúc Kiếm Sơn Trang cũng vận khí cứt c·h·ó.
Ra một cái Khương Ly đã là phúc ba đời, còn ra một cái Thanh Dương kiếm chủ.
Liên Chiến nói tiếp:
"Hôm đó thậm chí kinh động tới Thanh Dương Tử tiền bối. Ông ta trực tiếp hiện thân, đồng thời thu nhận tiểu cô nương Khương Tuyết kia làm đệ tử quan môn, đồng thời dẫn nàng tới cấm địa tu hành. Đợi tu vi của nàng có sở thành, nói không chừng có cơ hội tranh đoạt vị trí tông chủ Thanh Dương Kiếm Tông"
Lời của Liên Chiến, để cả phòng lặng ngắt như tờ.
Nếu xét về bố cục mà nói thì Thanh Châu hiện tại được chia thành ba phần. Đầu tiên là Dương thị, đại diện là Dương Minh Công, tiếp theo là Thanh Dương Kiếm Tông, mà yếu nhất cũng như non trẻ nhất là Đúc Kiếm Sơn Trang, mà đại diện chính là Khương Ly.
Khác với Dương Minh Công hay Khương Ly trắng trợn chiêu thu thủ hạ, q·uân đ·ội, dã tâm rõ rành rành như ban ngày, thì Thanh Dương Kiếm Tông điệu thấp hơn nhiều, chỉ chăm chăm bảo hộ một mảnh ruộng ba sào đất nhà mình.
Cho nên mấy năm qua, Thanh Dương Kiếm Tông vẫn luôn giữ thái độ trung lập, chưa từng nghiêng về phía bên nào.
Nhưng nếu Khương Tuyết trở thành thiếu tông chủ của Thanh Dương Kiếm Tông, vậy thì mọi chuyển sẽ hoàn toàn khác biệt.
Đến khi đó, Thanh Dương Kiếm Tông rất có khả năng sẽ lựa chọn đứng đội. Mà tỷ lệ rất lớn là sẽ đứng về phía Đúc Kiếm Sơn Trang, đứng về phía Khương Ly.
Dù sao, tiềm lực của khương Ly lớn cỡ nào, không ai dám nghi ngờ, thêm nữa, Khương Tuyết cũng là đệ tử dòng chính của Khương gia nha, tất nhiên phải toàn lực ủng hộ gia tộc của mình rồi.
Cố Mi Sanh nói:
"Lấy thế cục hiện tại, Dương thị hay Đúc Kiếm Sơn Trang dành chiến thắng, rất khó đoán định. Nhưng một rừng không thể có hai hổ, cho nên tương lai hoặc là Dương thị hoặc là Đúc Kiếm Sơn Trang, sẽ có một thế lực bay màu"
"Mà đau đầu nhất là chúng ta, bị kẹp ở giữa trận tranh đấu của hai thế lực lớn, chỉ cần đứng sai đội, tương lai rất có khả năng vạn kiếp bất phục. Cho nên th·iếp thân mời các vị tới đây là muốn nghe qua suy nghĩ của mọi người"
Dịch Thiên Tứ nói:
"Hồng Lâu trước này luôn luôn theo tuân chỉ, không bỏ trứng vào cùng một giỏ, còn lo lắng bị trả đũa sao?"
Cố Mi Sanh thở dài, ưu tư nói:
"Phận là kẻ yếu, thân bất do kỷ, chúng ta cũng chỉ có thể lựa chọn như thế mới có thể an ổn sinh tồn. Nhưng bây giờ, thời thế thay đổi, Hồng Lâu chúng ta cũng phải đi theo thay đổi"
"Ah" Dịch Thiên Tứ híp mắt, ngoạn vị nhìn qua nữ nhân xinh đẹp, linh tinh cổ quái trước mặt đôi chút, rồi thu hồi ánh mắt. Lão là người tinh minh, thông qua lời của Cố Mi Sanh nãy giờ liền đoán ra.
Hồng Lâu rõ ràng dự định áp hết thảy lên người của Khương Ly.
Mà hôm nay gọi bọn họ đến là để thử lung lạc những người ở đây.
Có thể nói, nàng tương đối thành công, nhìn dáng vẻ trầm tư của đám gia chủ, chưởng môn là biết.
Đám người bọn họ, vốn cũng không nguyện ý thần phục dưới trướng của Dương Minh Công. Hầu hết đều là bại tướng dưới gót sát của Ngư Cổ Doanh.
Nếu không phải bị ép buộc, bọn họ tất nhiên sẽ trốn ở trong sơn môn tụ luyện, hà tất phải chạy tới chiến trường chém chém g·iết g·iết để làm cái quái gì.
Đáng tiếc, giống như Cố Mi Sanh nói, phận làm kẻ yếu, thân bất do kỷ, nhất là trong thời kỳ loạn lạc.
Mục tiêu của Cố Mi Sanh hôm nay, không phải là thuyết phục mọi người thay đổi vị trí đứng, mà là khơi gợi ra một hạt giống. Chỉ cần hạt giống kia sinh trưởng ở trong lòng đám chưởng môn, gia chủ ngồi ở đây là được rồi.
"Mộ lão đầu, ngươi thấy thế nào?" Dịch Thiên Tứ chợt nghiêng đầu sang hỏi.
Mộ Thư Hàng vuốt vuốt râu đáp:
"Đợi đi, đợi chiến dịch này kết thúc rồi hẵng tính"
Dịch Thiên Tứ cùng đám Hạ Vũ Minh, Liên Chiến đều gật đầu. Chuyện đứng đội, liên quan đến sinh tử tồn vong của tông môn, gia tộc của bọn họ, cần phải tính toán kỹ càng. Tự nhiên không thể bởi vì vài ba câu của Cố Mi Sanh mà quyết định gấp gáp.
Trò chuyện thêm chốc lát, đám cường giả lần lượt cáo từ.
Trong lầu vải, chỉ còn một mình Cố Mi Sanh ngồi chống má, tựa hồ đang suy tư.
"Tam tỷ đang có tâm sự sao?"
Chẳng biết qua bao lâu, chợt có một giọng nói vang lên.
Đây là một giọng nói khéo léo, hoạt bát, tựa hồ có chút ngây thơ của trẻ con.
Nghe được giọng nói này, hai hàng lông mày cau chặt của Cố Mi Sanh giãn ra, ngẩng đầu nhìn về phía cửa lều, liền thấy một nữ tử khoảng hai mươi tuổi, mặc một bộ y phục cung đình xinh đẹp, cùng váy dài quấn khăn choàng che mặt, tóc dài như mây trôi. Đôi mắt linh hoạt của nàng không chỉ tràn đầy ánh sáng khôn tả, mà còn tràn đầy sự trẻ con, không phải là sự trẻ con mà nàng nên có ở độ tuổi của mình. Dù là ai đi chăng nữa, chỉ cần nhìn ngắm nàng ta, đều sẽ không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tuyệt vời của nàng, nhưng cũng không khỏi cảm thấy tiếc cho nàng.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, băng thanh ngọc khiết trước mặt, thực chất là một người mang khuyết tật. Bao tay và tà áo dài chẳng thể che giấu được sự dị tật của bàn tay trái và bàn chân trái.
Cố Mi Sanh nhìn nữ tử từ trên xuống dưới, nhoẻn miệng cười nói:
"Ngũ muội à ngũ muội, lần này vì ngươi, Hồng Lâu chúng ta đem tất cả thẻ đ·ánh b·ạc áp lên người Đông Ly thiếu chủ. Nếu thua, từ nay về sau, Hồng Lâu không cần thiết tồn tại ở Thanh Châu nha"
Nguyên lai nữ nhân vừa đến không ai khác chính là lâu chủ đệ ngũ lâu Liễu Như Thị.
Liễu Như Thị tiến lên vài bước, ngồi xuống bên cạnh Cố Mi Sanh, nhỏ giọng nói:
"Đây là quyết định của đại tỷ nha, sao lại trách ta rồi?"
"Nếu không phải do ngươi và bát muội cực lực đề cử, thì đại tỷ sẽ quyết đoán như thế sao?" Cố Mi Sanh cười mắng, bàn tay ngọc nhẹ nhàng mơn trớn gò má trơn bóng của đối phương.
Liễu Như Thị ngượng ngùng lùi về đằng sau, nói:
"Tam tỷ chưa từng tiếp xúc với hắn nên chưa biết, muội muội có trực giác, Khương thiếu chủ chính là người được thiên mệnh sở quy, nhất định sẽ làm nên nghiệp lớn. Lựa chọn của Hồng Lâu chúng ta là hoàn toàn chính xác"
"Hừ, ngươi còn chưa gả cho họ Khương, đã xem người ta như thượng tân, đúng là con gái nuôi lớn như bát nước đổ đi"
Liễu Như Thị nghe thế, hai má hơi ửng hồng, nghiêng đầu sang bên khác, chợt hỏi:
"Tam tỷ nói xem, đám người kia sẽ lựa chọn như thế nào?"
Cố Mi Sanh lắc đầu bảo: "Không cần để ý bọn họ, Dịch Thiên Tứ, Mộ Thư Hàng hai cái lão hồ ly kia đều là người tinh minh, nhất định sẽ hiểu rõ thời thế. Những người còn lại, không quá quan trọng. Mạnh như Ngư Cổ Doanh, còn không phải bị Đông Ly thiếu chủ một người g·iết sạch hay sao?"
"Ừm!" Liễu Như Thị gật đầu.
Chuyện Đông Ly thiếu chủ một kiếm phá giáp hai ngàn sáu, một người đồ sạch Ngư Cổ Doanh, sớm đã lan truyền khắp toàn bộ chiến trường.