Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 308: Thượng Cổ Động Thiên, Sát Lục Huyết Cảnh

Chương 308: Thượng Cổ Động Thiên, Sát Lục Huyết Cảnh


Khương Ly sở dĩ đồng ý tới Sát Lục Điện gặp mặt Hắc Bạch Dạ Đế có hai nguyên nhân.

Đầu tiên, mặc dù hắn không sợ, nhưng bị một đám Vũ Vương cấp bậc sát thủ cả ngày nhìn chằm chằm, chẳng phải chuyện hay ho gì, cần thiết đem tai họa ngầm này xóa bỏ.

Thứ hai, thế gian đồn đãi, Sát Lục Điện chính là tổ chức sát thủ mạnh nhất thiên hạ, chỉ cần ngươi dám bỏ tiền, thì từ tên ăn mày cho đến hoàng đế, coi như là Vũ Tôn, Vũ Đế. Sát Lục Điện cũng dám á·m s·át. Một khi nhận nhiệm vụ, chính là không c·hết không thôi. Trừ khi cố chủ từ bỏ tiền thuê, hoặc c·hết đi, nếu không sẽ có liên miên sát thủ tới á·m s·át, cho đến khi mục tiêu m·ất m·ạng mới dừng.

Sát Lục Điện cũng đồng dạng là tổ chức tình báo lớn nhất thiên hạ, tin tức linh thông, nhân viên tình báo của bọn họ ẩn hiện khắp mọi ngõ ngách của thế gian.

Đối với một cái tổ chức khủng bố như vậy, Khương Ly tương đối hứng thú, hắn cũng muốn xem, tổ chức sát thủ và tình báo chi phối t·hế g·iới n·gầm của Vũ Giới lại là thế lực như thế nào?

Nên ngay trong sáng hôm đó, Khương Ly cưỡi trên lưng ngũ phẩm biên bức, hướng về phía tây bắc Thanh Châu mà đi.

Trụ sở của Sát Lục Điện nằm ở đâu, Khương Ly cũng không rõ ràng cho lắm, nên chỉ có thể tuỳ ý Phá Quân dẫn đường.

Ngũ phẩm biên bức tốc độ cực kỳ nhanh, lại bay ở trên cao mấy trăm trượng, nên không quá mức rêu rao.

Cứ như thế phi hành ba ngày, giữa đường nghỉ ngơi bốn lần, hai người Khương Ly rốt cuộc đi tới phía trước một chỗ sơn mạch rộng lớn thênh thang, nhánh núi tung hoành, núi non trùng điệp hùng vĩ.

Có điều, khác xa với những chỗ hoang sơn dã lĩnh khác, nơi đây âm khí trùng thiên, quỷ khí dày đặc, từ xa xa nhìn lại giống như một vùng vô gian địa ngục, nhìn mãi không thấy vùng cuối. Không những thế, nơi đây còn được che bởi sương mù, không có người nào có thể thấy rõ hình dáng thật của nó thế nào, bất kỳ người nào đứng bên ngoài nhìn vào đều có thể cảm nhận được có một luồng khí tức kì lạ đè ép.

"Đây là Mai Cốt Chi Địa...?"

Khương Ly hơi ngẩn người, cất tiếng hỏi.

"Đúng vậy"

Phá Quân hồi đáp, cũng không giải thích gì thêm.

Khương Ly nghe thế, nội tâm khẽ động.

Đại danh đỉnh đỉnh Mai Cốt Chi Địa, hắn tự nhiên từng nghe qua nhiều lần.

Nơi đây nguyên bản gọi là Vũ Di Sơn, xem như biên giới chung của tam đại vương triều tại Trung Vực.

Trong đó, từ Vũ Di Sơn Mạch hướng lên phía bắc là Đông Nhạc Vương Triều, hướng sang phía đông là Đại Nguỵ Vương Triều, hướng sang phía tây là Đại Ly Vương Triều.

Lại nói, ba trăm năm trước, có thần vật giáng lâm Vũ Di Sơn, tử khí đông lai ba ngàn dặm, thanh khí bát ngát bốn phương trời. Cũng vì thế mà nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ. Mấy ngàn thế lực lớn nhỏ, tụ tập ở dưới chân núi, tàn nhẫn chém g·iết, tranh đoạt thần vật.

Trận chiến đó, kéo dài ba năm, khiến cho ngàn dặm rừng núi hoá thành tử địa, xác c·hết ngổn ngang, oan hồn vô số, tử khí trùng thiên.

Nghe nói, năm ấy, có hơn mười triệu võ giả vong mạng tại đây.

Thời gian trôi qua, tử khí, sát khí kết hợp với nhau, đem nguyên bản Vũ Di Sơn hoá thành một chỗ sinh mệnh cấm khu, thế gian xưng tụng là Mai Cốt Chi Địa.

Không nghĩ, trụ sở của Sát Lục Điện lại nằm ở trong chỗ cấm địa này.

Thúc giục biên bức xâm nhập vào trong Mai Cốt Chi Địa, càng tiếng vào sâu bên trong, sương mù, quỷ khí càng dày đặc. Đồi núi trong sơn mạch càng là sát phong gào thét, quỷ khốc lang hào, mị ảnh trùng trùng.

Nhưng Phá Quân tựa hồ cực kỳ quen thuộc địa hình nơi đây, dẫn Khương Ly một mạch đi về phương hướng đông nam, đến trước một ngọn núi cao bị cắt mất đỉnh.

Đây vốn là một tòa đại sơn, phương viên mấy chục dặm, không biết bị ai thi triển thiên đại thần thông, không ngờ lại bị cắt bỏ nửa đoạn nhỏ. Ngay ở trên bình thai, được xây dựng vô số điện đường, lầu các.

Khương Ly nheo mắt đánh giá ngọn núi mất đỉnh ở trước mặt, nội tâm loé lên dị sắc.

Ngọn núi nọ, quả thật bị người dùng một kiếm đứt làm đôi, tu vi của người kia, tối thiểu cũng là một vị nửa bước Chân Nhân, tương đương với nhất phẩm Vũ Đế ở Vũ Giới.

Lặng lẽ đánh giá khung cảnh trước mặt.

Nơi đây điện đường hùng vĩ san sát nhưng mặc kệ nhìn thế nào, cũng đều thấy băng lãnh, âm khí trùng trùng. Lầu các cũng là tinh diệu, nhưng chi tiết phù điêu không phải là khô lâu lệ quỷ, thì là ác thần hung ma.

Nhất là cổng chào cao mấy chục trượng kia, phảng phất do vô số bạch cốt xây thành. Vô số oan hồn dữ tợn bị đóng đinh ở bên trong, tru lên gào khóc, giãy dụa chửi mắng. Nếu như có người tới gần, thường thường sẽ bị hàng vạn hàng nghìn oan hồn quấn lấy. Vài lần hô hấp sẽ bị gặm đến vô ảnh vô tung.

Chỗ cao nhất của cổng chào, hiển hiện ba chữ Sát Lục Điện to lớn uy nghiêm đáng sợ. Nếu là quan sát tinh tế, lại có thể phát hiện mỗi một chữ đều như vật còn sống, hơi vặn vẹo.

Bình thường còn có thể nhìn thấy một chút khuôn mặt hung lệ không rõ. Bất cứ lúc nào cũng tản ra oán khí trùng thiên. Đó chính là linh hồn của các võ giả tham chiến ba trăm năm trước, bởi vì môi trường đặc thù mà hồn phách ngưng tụ không tiêu tan, hoá thành lệ quỷ, lại bị cường giả dùng thủ pháp độc ác phong ấn ở trên cổng chào.

Lệ quỷ không chỉ mỗi giây mỗi phút chịu đựng nỗi khổ bị trấn áp, mà một khi gặp phải người lạ I5udIf cả gan xâm nhập, còn phải liều mạng ngăn địch. Quả nhiên là sống không bằng c·hết.

Một màn như vậy phảng phất như hình thành một bức tranh địa ngục nhân gian.

"Không hổ là Sát Lục Điện, cực kỳ có ý tứ" Khương Ly than nhẹ một tiếng, điều khiển biên bức đáp xuống đất, dừng ở trước cổng chào.

"Đi thôi! Toạ kỵ để ở nơi này, tự có đệ tử Sát Lục Điện chăm sóc"

Phá Quân khàn khàn nói, nhấc chân đi về phía trước.

Khương Ly gật đầu, chậm rãi đi theo sau lưng y, dọc theo đường núi gập ghềnh đi lên.

Toàn bộ ngọn núi đặt trụ sở của Sát Lục Điện, hoàn toàn trọc lốc không ngòn cây ngọn cỏ, lâu lâu sẽ có từng cỗ âm phong thổi qua, khiến cho tà áo của cả hai tung bay.

Trên đường đi, dưới chân hắn thỉnh thoảng vang lên từng đạo thanh âm "Răng rắc, răng rắc" của những mảnh xương cốt bị vỡ vụn khi hắn đạp lên chúng, đi không được bao xa thì Khương Ly đến một chỗ vô số xương cốt nằm trên mặt đất, dày và nhiều đến độ trải ra thành một con đường.

Vô số bạch cốt, có xương người, có xương thú, cũng có một chút không biết là hài cốt gì, đi lại ở nơi như thế này, chỉ cần người hơi chút nhát gan, tuyệt đối sẽ bị dọa sợ mất mật!

Nhưng Khương Ly ngược lại chẳng để trong lòng, vượt qua bãi xương cốt trắng hếu, hắn rốt cuộc tiến lên bình thai, liếc nhìn phía trước điện đài lầu các san sát, lại căn bản không nhìn thấy nửa bóng người.

Cả hai đi xuyên qua từng dãy lầu các, đi tới chỗ tế đàn cổ lão nằm trung tâm, xung quanh tế đàn đặt bảy cái bồ đoàn, trên bồ đoàn ngồi đấy sáu người bận áo choàng dài kín mít, đeo mặt nạ ác quỷ.

Sáu người nọ, mỗi người này khí thế đều như vực thẳm, âm u rợn người.

Khương Ly vừa nhìn qua liền phát giác ra, tu vi của bọn họ yếu nhất là tam phẩm Vũ Vương, thậm chí có hai người tu vi thâm sâu khó lường, rất có thể là nhị phẩm Vũ Tôn.

Bọn họ không ai khác, chính là sáu vị Thiên tự cấp sát thủ của Sát Lục Điện.

Hai người Khương Ly vừa tiếp cận tế đàn, sáu vị Thiên tự cấp sát thủ lập tức đưa mắt nhìn sang.

Từng đôi mắt âm u, lạnh lẽo không chút do dự dò xét Khương Ly. Trong đó có một ánh mắt, chất chứa sát khí như có như không.

"Ừm!"

Khương Ly nghiêng đầu nhìn qua, ngồi ở phía bên phải tế đàn, là một lão nhân mặc áo bào tím, đeo mặt nạ quỷ. Luồng sát ý vừa rồi, chính là do đối phương phát ra.

"Lộc Tồn?"

Khí tức của lão ta, Khương Ly nhận ra, đúng là vị sát thủ đã á·m s·át hắn thời gian trước.

Lập tức ánh mắt hắn phát lạnh, tràn đầy xâm lược mà nhìn chằm chằm đối phương, không khí trở nên giương cung bạt kiếm.

"Khục, Dạ Đế ở đâu?" Đúng lúc này, Phá Quân đứng ở bên cạnh Khương Ly chợt lên tiếng, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

"Ngài ấy đang ở trong Sát Lục Huyết Cảnh"

Có người đáp, âm thanh lạnh lùng, vô hỉ vô bi.

Chương 308: Thượng Cổ Động Thiên, Sát Lục Huyết Cảnh