Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 319: Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Thượng Thần, Hiện!

Chương 319: Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Thượng Thần, Hiện!


Đạo tàn thi thứ bốn mươi hai, là một thanh niên mặc tăng bào màu đen, trên mặt vẽ một cái đồ đằng thiên cẩu thực nhật, đồng thời giữa trán hiển hiện bốn viên tinh thần đỏ ngòm như máu.

Mà khí tức của thanh niên mặc tăng bào này, so với Đông Thần Sơn sơn chủ Vân Thiên Quyết còn mạnh hơn mấy chục lần.

"Đây là....tứ tinh Kiếp Vương!" Khương Ly hít vào một hơi khí lạnh, ánh mắt híp lại.

Tứ tinh Kiếp Vương, coi như thời kỳ đỉnh cao, chính hắn cũng không nắm chắc có thể cầm xuống. Nhưng lại bị Cửu Tu xem như đồ bỏ đi mà hiến tế.

Dựa theo tính tình của y, tàn thi về sau sẽ càng lợi hại.

Tàn thi thứ bốn mươi hai là tứ tinh Kiếp Vương, cũng chẳng biết y có còn tàn thi nào mạnh hơn nữa không?

"Hắc hắc hắc, sửng sốt đi, rít lên đi, Khương tiểu nhi, nhanh dùng tiếng hít vào hơi khí lạnh của ngươi lấy lòng bản toạ" Cửu Tu vẻ ngoài mười phần trấn định ung dung, nội tâm đã cười nở hoa.

Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng y chợt có một cảm giác kỳ lạ. Chỉ cần có thể ở trước mặt Khương Ly trang bức thành công, dù hao tổn bất cứ giá nào, y cũng vừa lòng.

"Kẻ này là ngươi g·iết?" Khương Ly trầm giọng hỏi.

"Khụ" Cửu Tu đang vểnh mặt trang bức, nghe vậy lập tức ho khan một tiếng, nói:

"Chủ nhân nói đùa, lão nô làm sao có bản lãnh g·iết c·hết một vị tứ tinh Kiếp Vương cơ chứ. Hắn là do Vũ Giới Thần Hoàng trấn sát, lão nô chỉ nhặt nhạnh chỗ tốt mà thôi"

"Ừm!" Khương Ly gật đầu.

Nếu Cửu Tu có thể lấy tu vi tam kiếp Thiên Nhân g·iết c·hết một vị tứ tinh Kiếp Vương, thì hắn phải một lần nữa đánh giá lại thực lực của đối phương rồi.

Trang bức không thành, Cửu Tu có chút buồn bực triệu hoán ta tàn thi thứ bốn mươi ba.

Đây là đạo Thiên Nhân tàn thi cuối cùng trong tay y, cũng là bộ tàn thi mạnh nhất.

Bộ tàn thi thứ bốn mươi ba là một một ông lão đứng giữa biển lửa, trên người bao phủ bởi đông nghìn nghịt minh văn, chỉ có một đôi mắt là do lôi đình biến thành.

Bộ tàn thi này vừa ra, một luồng uy áp huỷ thiên diệt địa tràn ra, bao phủ toàn bộ Mai Cốt Lĩnh, khiến cho vô số sinh vật, quái dị run lẩy bẩy.

"Đế uy...đây là Đế cảnh tàn thi?!" Khương Ly sắc mặt đại biến.

Cuộc đời hắn từng gặp qua không ít Đế cảnh cường giả, nên với Đế uy hắn cũng chẳng lạ gì. Đối diện với một bộ Đế cảnh tàn thi, hắn không thể nào làm được mặt không đổi sắc.

"Chủ nhân chớ nên sợ hãi. Mau nhìn kỹ càng, đây không phải Đế cảnh tàn thi. Hắn chỉ là một cụ thân ngoại hoá thân của Đế cảnh cường giả mà thôi. Lão nô cũng không có thủ bút lớn như vậy, lấy một bộ Đế thi ra hiến tế"

Cửu Tu một bộ buồn bực nói, nội tâm sớm đã tung bay.

Y liền đoán được, Khương Ly khẳng định sẽ ngây ngốc mà cho rằng đây là một đạo Đế cảnh tàn thi, khẳng định sẽ bởi vì thế mà giật nẩy cả người.

Khặc khặc, hết thảy đều giống như dự đoán của lão phu!

"Vô Lượng Trần Giới, Thương Mang Thánh Vực, Thiểm Lôi Tộc lão tổ, U Viêm Cổ Đế thân ngoại hoá thân, mau mau quy vị"

Theo bộ tàn thi thứ bốn mươi ba quy vị, huyết khí của toàn bộ Tỉnh Huyết Đại Trận nhanh chóng dâng cao, hoá thành mấy trăm đầu cự long màu máu, ở trong huyệt động cuốn động mây gió.

Vì giúp Khương Ly thức tỉnh thần huyết, Cửu Tu dùng hết một trăm vạn Linh Ngọc, bốn mươi ba bộ cường giả tàn thi, nhưng vẫn chưa đủ.

"Còn thiếu một chút, còn thiếu một chút. Xem ra, ngay cả nó cũng phải lấy ra...."

Ánh mắt của Cửu Tu lấp loé quang mang, cực kỳ thịt đau.

Y do dự thật lâu, cuối cùng vẫn quyết định lấy ra một giọt máu đen như mực, ném vào chính giữa đại trận.

Cũng không biết giọt máu này có lai lịch gì, vừa mới rơi vào giữa đại trận, lập tức đem tất cả huyết khí xung quanh đều đè ép xuống, tiếp theo, một luồng khí tức cao quý khôn cùng xông thẳng lên trời.

Toàn bộ huyết khí trong Tinh Huyết Đại Trận, bởi vì nhiều thêm một giọt máu nhỏ này mà tăng mạnh gấp mấy lần.

Đây là máu của ai?

Chỉ một giọt máu nhỏ mà thôi, ẩn chứa khí huyết gấp mấy lần tổng số lượng huyết khí của bốn mươi ba tên cường giả phía trước cộng lại?

"Đây là tinh huyết của Vũ Giới Thần Hoàng! Ẩn chứa một tia thần huyết của Trung Thiên Tử Vi Bắc Cực Thượng Thần. Chủ nhân minh xét, lão nô vì giúp ngươi, thế nhưng đã dốc hết toàn lực. Hi vọng ngài chớ nên thất hứa"

"Được rồi, ngài mau tiến vào chính giữa đại trận, lão nô sẽ vì ngươi cử hành nghi thức, giác tỉnh thần huyết"

"Quá trình này có chút đau khổ, thậm chí có khả năng sẽ t·ử v·ong, nhưng chủ nhân ngài nhất định phải vượt qua, dù thất bại, lão nô cũng sẽ toàn lực cứu ngươi một mạng."

Lời nói của Cửu Tu lộ ra vài phần nghiêm nghị, nghi thức sắp tới vô cùng mấu chốt, không thể xuất hiện bất cứ sai lầm gì, y nhất định phải nghiêm túc đối đãi.

Khương Ly rất muốn hỏi một câu, Cửu Tu rốt cuộc có thân phận gì, lại từ nơi nào tìm tới nhiều cường giả tàn thi như vậy, thậm chí cả Vũ Giới Thần Hoàng tinh huyết đều sở hữu một giọt.

"Chủ nhân chớ nên phân tâm, mau tiến vào đại trận"

Giống như nhìn ra nghi hoặc trong mắt Khương Ly, nội tâm Cửu Tu một mảnh đắc ý, nhưng trên mặt lại nặng trịch, thúc giục Khương Ly khẩn trương vào trận.

Khương Ly trầm mặc chốc lát, sau đó từng bước từng bước đi về phí trận pháp.

Càng đi tới gần, hắn càng cảm thụ được trong cơ thể hắn có thứ gì đó đang xao động, có xu thế thức giấc, mà Tử Diễm Ấn Ký nằm chính giữa ấn đường hắn cũng không ngừng nhảy lên, biểu lộ ra vẻ kích động.

Đại trận này quả nhiên có thể trợ giúp võ giả giác tỉnh thần huyết. Cửu Tu tựa hồ không có lừa hắn.

Vẫn nên giữ lại một phần cảnh giác đi...

Mặc dù hắn đã nắm giữ mệnh hồn của đối phương, nhưng chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của y, Khương Ly cũng không nắm chắc, chính mình thật có thể thu thập y hay chăng.

Thân hình Khương Ly loé lên, hoá thành một đạo ánh kim, xông vào trung tâm đại trận.

Chính giữa đại trận chẳng biết lúc nào đã biến thành một hồ nước nhỏ, máu tươi sềnh sệch, cũng có một luồng khí tức lạnh lẽo âm u truyền trạn xương cốt.

Khí tức lạnh lẽo âm u này, có tác dụng trợ giúp giác tỉnh thần huyết.

"Ừm? Huyết mạch Cổ Thần của chủ nhân, không đến từ phương tinh vực này?"

Bên ngoài đại trận đột nhiên truyền đến âm thanh của Cửu Tu.

"Đúng vậy?" Khương Ly đáp.

"Chẳng trách, chẳng trách, ba vị thượng thần ở Cổ Thần Giới, lão phu đều đã gặp qua, lại không một ai có khí tức cùng chủ nhân tương tự nhau. Nếu vậy, lần giác tỉnh này sẽ càng thêm khó khăn...chủ nhân, cố gắng"

Bên ngoài đại trận, Cửu Tu thở dài, sau đó bắt đầu lẩm bẩm, không ngừng có từng đạo minh văn cổ lão từ trong miệng y bay ra, xâm nhập vào trong đại trận.

Phía trên không trung mơ hồ xuất hiện từng đạo Cổ Thần hư ảnh, cũng có tiếng tụng kinh không ngừng vang lên.

Thời gian chuyển dời, chính giữa thiên địa xuất hiện ba toà tượng đá sừng sững.

Ba toà tượng đá khổng lồ này mơ mơ hồ hồ, nhìn không rõ bộ dáng cụ thể.

Nhìn thấy ba toà tượng đá, ánh mắt của Cửu Tu trở nên ngưng trọng, tiếp tục lầu bầu tụng niệm. Nửa canh giờ trôi qua, y mới hướng về phía toà tượng đá ở bên trái nhất, thần tình phức tạp, lẩm bẩm nói:

"Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Thượng Thần, hiện!"

Âm thanh của Cửu Tu vừa rơi xuống, bức tượng đá khổng lồ ở bên trái không ngừng có đá vụn bong ra, bộ dáng đã không còn mơ hồ mà dần dần trở nên rõ ràng.

Chỉ thấy, đó là một nữ nhân xinh đẹp mặc cung trang màu trắng, chính giữa trán có xăm hình một cái đồ đằng hình mặt trăng. Hai tay quấn quanh vô số khôi tuyến, ánh mắt từ bi, bên trong sự từ bi đó, cũng có một luồng bi thương không cách nào xoá bỏ.

Luồng bi thương này cực kỳ bá đạo, từ bên trong huyệt động, lan truyền khắp Mai Cốt Lĩnh, thậm chí truyền khắp mấy ngàn vạn dặm.

Bất kể là võ giả, yêu thú hay quái dị, bị luồng bi thương kia quét tới đều không tự chủ rơi lệ, nhớ tới những hồi ức bi thương nhất.

Chương 319: Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Thượng Thần, Hiện!